Tim Đập Trên Đầu Lưỡi Truyện Full

Chương 56: Tổ hợp quả mọng và trứng gà bất đắc dĩ

Editor: Tranh 

Mọi người chăm chú lắng nghe, muốn biết cơ hội làm khó đối thủ trong miệng Anna Lệ Tư là cái gì.

“Đó chính là, căn cứ vào thứ tự sau khi cuộc tranh tài kết thúc, từng tuyển thủ dự thi cũng có thể tự chọn lựa nguyên liệu nấu ăn giữa một loạt vật liệu, sau đó đưa chúng nó cho người có tính uy hiếp nhất hoặc đối thủ khó đối phó nhất của mình! Dĩ nhiên, loại vật liệu này không thể là vật liệu chính.”

Anna Lệ Tư nói quy tắc xong, đám tuyển thủ dự thi cũng không khỏi trợn to mắt.

Lâm Khả Tụng nhíu mày, vốn là sử dụng người khác chọn lựa nguyên liệu nấu ăn đề nấu đồ ăn khiến cho nhà phê bình hài lòng đã không phải là việc dễ dàng, lại còn đi lấy loại vật liệu nào đó? Nếu nhân tố quyết định là gia vị như lời nói, sẽ làm ảnh hưởng đến mùi của món ăn. Ví như trước cô làm món trứng chiên cà chua vì Tống Ý Nhiên nhưng lại không có thêm muối, bất luận kĩ thuật nấu nướng tốt bao nhiêu, nguyên liệu nấu ăn có tươi mới bao nhiêu, đều không thể đền bù cảm giác mặn được.

Lâm Khả Tụng cúi đầu nhìn giỏ của mình, tâm thần bất định. Muốn cô đi lấy cái loại vật liệu nào đó? Lại có nhiều nguyên liệu nấu ăn nơi này?

“Căn cứ vào sắp xếp trận đấu, chúng ta chỗ nhìn một chút vị trí thứ nhất trên bảng tranh tài – Victor!” Anna Lệ Tư đi đến trước Victor đang làm việc, “Victor, anh tính làm gì?”

“Ừ..... Tôi định làm một loại đồ ngọt.”

“Để tôi đoán một chút. Có quả mâm xôi, quả mọng, bột mì, trứng gà còn có các loại gia vị....... À! Anh muốn làm bánh nhân mọng? Cho nên nguyên liệu chính là bột mì?”

Victor nở nụ cười: "Ha ha, kỳ thật ý nghĩ của tôi cũng có sáng tạo hơn. Là nước canh quả mọng cùng trứng gà đậm đặc. Cho nên nguyên liệu chính là trứng gà và quả mọng."

Phần lớn mọi người ở đây đều lộ ra biểu tình hoài nghi. Rất có khả năng là sau khi Victor nghe nói quy tắc trận đấu, cố ý nói phải làm bánh nhân mọng như bản gốc thì lại thành nước canh quả mọng và trứng gà đậm đặc, như vậy anh ta có thể danh chính ngôn thuận lấy đi bột mì rồi.


"Nếu muốn anh cầm lấy một loại trong tư liệu đó, anh lựa chọn lấy cái gì?" Anna Lệ Tư nheo mắt lại hỏi.

Tất cả tuyển thủ đều đã từng nhìn qua, dùng đầu ngón chân đều có thể đoán được thứ Victor muốn lấy tuyệt đối là bột mì.

Sau khi lấy bột mì, cũng chỉ còn lại một chút hoa quả, trứng gà lại có một chút dùng làm hương liệu chế tạo đồ ngọt, vậy liền không có biện pháp làm ra nguyên liệu hình dáng giống vậy. Vô luận là nước canh hoa quả ngọt thì vẫn là canh trứng gà, căn bản không có biện pháp thỏa mãn thức ăn ngon của nhà phê bình chờ mong.

"Tôi muốn lấy đương nhiên là --" Victor duỗi thẳng cánh tay, quả nhiên lấy túi bột mì kia bỏ qua một bên, "Là bột mì!"

"Vậy Victor, anh muốn đưa nguyên liệu nấu ăn còn lại cho ai?"

Tất cả trận thi đấu đột nhiên an tĩnh lại, không khí khẩn trương ở giữa các tuyển thủ lan tỏa tới.

San Toa nhắm mắt lại như cầu nguyện. Xem Bruce không có gì nhưng ngón chân đang rũ xuống bắt chéo, anh ra đang thỉnh cầu vận may từ thượng đế.

Rồi sau đó Hậu Đằng Tín vẫn là bộ dáng cầu thần linh như cũ. Các tuyển thủ khác cũng nuốt nước miếng, sợ bị Victor lựa chọn.

Victor quay đầu, ánh mắt xẹt qua biểu tình của mỗi người, sau đó dừng trên người Lâm Khả Tụng.

Trong lòng chợt dâng lên cảm giác xấu.

Từ sau khi sự kiện chọn nguyên liệu nấu ăn trong kho hàng cây rau thơm lần trước, Lâm Khả Tụng cảm thấy được Victor không có ý tốt với mình.

"Khả Tụng, tôi đưa cho cô quả mọng và quả mâm xôi tôi thích nhất!"

Chân mày Lâm Khả Tụng co lại, trong lòng một vạn con "Thảo Nê Mã" chạy qua.

Các tuyển thủ dự thi khác đồng thời thở ra một hơi, cùng đưa ánh mắt đồng tình nhìn Lâm Khả Tụng.


Anna Lệ Tư lấy nguyên liệu nấu ăn ở trong giỏ xách, đưa đến trước mặt Lâm Khả Tụng.

"Khả Tụng, tuy tôi cũng không phải là đầu bếp lợi hại gì, nhưng nhu cầu thưởng thức của tôi cũng nhìn ra được, mấy thứ này... Không làm sao khống chế tốt được.

Bất quá cô cũng không cần buồn bực. Cô là người đứng thứ hai trong bảng tranh tài, có nghĩa là cô cũng có khả năng lấy một nguyên liệu nấu ăn quan trọng, ví dụ như muối, sau đó đưa chúng cho một tuyển thủ dự thi khác, cô cũng có thể lựa chọn Victor đó...!" Anna Lệ Tư chớp chớp mắt.

Mọi người lộ ra biểu tình xem kịch vui lần nữa, bọn hắn đều đã đoán được rằng Lâm Khả Tụng nhất định sẽ trả thù Victor.

Lâm Khả Tụng phải làm heo quay hầm than, dự đoán cực kỳ phức tạp. Cô có khả năng nghĩ đến lấy muối, khống chế mức độ khó khăn gia tăng vị giác. Nhưng cô chọn gia vị còn có nước tiêu đen, trong nước tiêu đen có chứa một phần muối. Cô không có biện pháp đồng thời lấy hai loại đồ gia vị này, tự nhiên cũng không có biện pháp chính thức làm khó Victor. Mà cái vật liệu khác, bất luận chọn cái nào, hương liệu cũng được, trứng gà cũng được, hoa quả cũng được, chỉ cần phân chia thích hợp đều sẽ không ảnh hướng đến việc chế tạo heo quay hầm than. Cho nên, thay vì tập trung mục tiêu trên người Victor, Lâm Khả Tụng tình nguyện mượn cơ hội này trả cho Hậu Đằng Tín một cái nhân tình.

"Tôi lựa chọn lấy quả mâm xôi. Sau đó tôi đưa nguyên liệu nấu ăn của tôi cho Hậu Đằng Tín."

Anna Lệ Tư nhướng nhướng mày, thu thập nguyên liệu nấu ăn của Lâm Khả Tụng vào trong giỏ, "Qủa thật, vật liệu lựa chọn của cô cực kỳ phong phú, vô luận lấy cài nào cũng không nhất định có thể tạo thành uy hiếp cho đối thủ. Bất quá vì cái gì lại lựa chọn đưa nguyên liệu nấu ăn cho Hậu Đằng Tín mà không phải là những tuyển thủ khác?"

"Chỉ là tò mò, Hậu Đằng Tín sử dụng những vật liệu phong phú này tạo thành heo hầm như thế nào thôi."

"Chỉ mong sau khi heo hầm của Hậu Đằng đạt được ưu ái của nhà phê bình, cô sẽ không hối hận về quyết định của mình. Dù sao thứ tự của anh ta chỉ sau cô."

Sau khi Anna Lệ Tư đưa nguyên liệu nấu ăn của Lâm Khả Tụng cho Hậu Đằng Tín, anh ta nhận được những ánh mắt hâm mộ của những tuyển thủ khác.

"Thật sự quá khéo, Hậu Đằng, anh là người thứ ba trên bảng tranh tài. Không biết anh lựa chọn và quyết định như thế nào?"

Trên chỗ làm của Hậu Đằng Tín bày gạo, dấm gạo, tương xì dâu, mù - tạc, rong biển cùng với các loại hải sản khác. Rất rõ ràng, anh ta định làm sushi.

Tư liệu của anh ta tập phần đơn giản, nghiêng cứu sushi của Nhật càng có năng lực, thể hiện nguyên liệu nấu ăn vốn là tươi mới.

Hậu Đằng Tín giơ cổ tay, lấy tương xì dầu.


Anna Lệ tư nở nụ cười: "Anh sử dụng vật liệu không nhiều lắm, hiện tại lấy tương xì dầu, nếu muốn dùng nguyên liệu nấu ăn còn lại chế tạo tốt mùi vị, mức độ khó là rất cao! Không biết anh muốn đưa nguyên liệu nấu ăn của mình cho ai?"

"Victor." Hậu Đằng Tín lạnh nhạt mở miệng.

Victor quay đầu lại, mở to hai mắt nhìn Hậu Đằng Tín, lập tức bĩu môi.

Anna Lệ Tư đưa nguyên liệu nấu ăn đến trước mặt Victor, rõ ràng khán giả cực kỳ thích thiếu niên cười rộ lên rất đáng yêu lại giảo hoạt, bày tỏ đồng tính với hắn khi nhận được nguyên liệu nấu ăn.

Lâm Khả Tụng nhìn Hậu Đằng Tín, lại cảm thấy cực kỳ cảm kích anh ta. Cuối cùng ai đó có thể cho Victor một chút giáo huấn rồi. Nhưng người thiếu niên này rất có thiên phú, nói không chừng anh ta còn nghĩ ra biện pháp gì đó, làm cho hải sản, cơm, mù tạc và rong biển cùng với những vật liệu đơn giản chế tạo làm cho người ta cảm thấy được mỹ vị.

Mà bây giờ, Lâm Khả Tụng cũng là Nê Bồ Tát quá giang cũng khó bảo toàn!

Anna Lệ Tư còn đang đổi nguyên liệu nấu ăn còn lại của các tuyển thủ, mà Lâm Khả Tụng đã bắt đầu suy nghĩ chính mình nên làm cái gì bây giờ rồi.

Qủa mọng và trứng gà.... Qủa mọng và trứng gà.... 

Nghĩ nghĩ như thế nào cũng không phối được.

Lâm Khả Tụng thật là nghĩ muốn dứt khoát dựa theo lời nói của Victor, làm nước canh quả mọng và trứng chim đậm đặc rồi!

Đây là nhịp điệu muốn thất bại rồi!

"Các bạn thân ái! Mời mọi người nắm tốt nguyên liệu nấu ăn của bản thân có được, các người cũng không cần dùng đến tất cả vật liệu, nhưng các người có thể sử dụng đến cũng chỉ có những thứ này! Thời gian trận đấu này là một giờ - - bây giờ, trận đấu bắt đầu!"

Tuyển thủ dự thi xung quanh đã bắt đầu bận rộn, Lâm Khả Tụng lại vịn trên chỗ làm đến ngẩn người.

Cô nên làm cái gì bây giờ?


Cam chịu sao?

Không nên không nên, nhất định có biện pháp nào đó.... Ổn định tinh thần, không cần hoảng.

Tầm mắt Lâm Khả tụng rơi vào cái bọc có một bình rượu Kiền Hương Thảo. Đây là rượu sắc, nhất định Victor muốn dùng nó dẫn ra vị ngọt. Bên ngoài bình rượu cột một tầng Hương Thảo thật dày. Đây là rượu thương vì phòng ngừa bình rượu bị va chạm vỡ ra có năng lực gia tăng khả năng thưởng thức cái đẹp mà người thiết kế đóng gói.

Lâm Khả Tụng lấy chúng nó xuống từ trên thân bình, ngửi ngửi, hương vị rất thuần túy, xem ra rượu thương nghiệp đích thị là Kiền Hương Thảo không sai được!

Nhất thời cô có một cảm giác được cứu giúp.

Thời gian một chút một chút trôi qua, có tuyển thủ phát ra tiếng thở dài, có lẽ là nguyên liệu nấu ăn thật sự rất không thích hợp đi!

Mười phút cuối cùng Lâm Khả Tụng mới bắt đầu trang trí thức ăn. Phải biết rằng trang trí luôn là mục yếu kém nhất của cô, đúng là đồ ăn của cô cực kỳ thông thường, nếu trang trí không có bắt mắt, nhà phê bình mỹ thực rất có khả năng sẽ mất đi hứng thú với đồ ăn của cô.

Cuối cùng, Anna Lệ Tư gõ vang, nhắc nhở mọi người trận đấu kết thúc.

Lâm Khả Tụng thở ra một hơi, nhìn phía khán phòng. Biểu tình của chú cực kỳ khẩn trương, mà trong trường hợp đó Tống Ý Nhiên  lại thẳng lưng nhìn cô.

Anh cười cười với cô, dù khoảng cách rất xa, nhưng cô có thể cảm nhận được.

Lâm Khả Tụng nhìn quanh khán phòng, tìm kiếm bóng dáng Giang Thiên Phàm theo bản năng. Tuy nhiên Meire nói hôm nay anh có việc, nhưng cô vẫn hi vọng anh ở đây.

Món ăn này của cô, anh có thể cảm thấy hứng thú được không, hay sẽ không thích?

Chỉ tiếc, Lâm Khả Tụng không có thấy Giang Thiên Phàm, nhưng trong những người xem ngoài ý muốn lại phát hiện Irri Ti!

Bỗng nhiên Lâm Khả Tụng có chút hối hận, cô nên đối đãi cẩn thận với nguyên liệu nấu ăn của mình, chế tạo hoàn mỹ nhất. Bởi vì cô một chút cũng không nghĩ muốn bị Irri Ti xem thường!


Nhóm người tuyển thủ dự thi dựa theo thứ tự từ thấp đến cao trên bảng tranh tài bị đưa đến trước mặt nhà phê bình. Cơ hồ mỗi một món ăn đều bị nhà phê bình vạch ra khuyết điểm, thậm chí còn bị phê bình đến khoa trương lại giả tạo, không đúng tí nào.

Tất cả tình hình liền giống như trở về lúc trước khi tuyển chọn.

Lời bình ác độ của nhà phê bình, mãi đến khi gặp phải heo quay hầm than của Hậu Đằng Tín mới dịu xuống.

Cách làm của Hậu Đằng Tín cùng với tưởng tượng heo quay hầm than ban đầu căn bản là hai phong cách.