Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 43: Chỉ là hiểu lầm

Hôm sau, cả bọn quyết định làm rõ mọi chuyện với Edward vậy mà sáng thức dậy nghe người hầu thông báo anh đã ra khỏi nhà từ sớm, thêm cái vụ hắn đi Chicago chưa về nữa làm nó tức giận muốn bóp chết luôn cô hầu đó may mà có Aubrey ngăn cản.

_anh chết chắc rồi- nó bực dọc xách balo lên và đến trường

Nhưng...Edward cũng không đến trường, Jenny cũng vì vậy mà buồn bã ra khỏi lớp đi đâu đó, tụi nó cũng không muốn làm phiền, có lẽ cậu ấy cần yên tĩnh, đến tiết tư rồi mà cô vẫn chưa về làm cả bọn thấp thỏm lo lắng, ngồi học cũng không yên

_mấy cô cậu kia muốn chết hả?- lại là ông thầy Sử (tính trả thù ấy mà)

_nếu muốn là tui đi tự tử rồi ông ơi- Mindy liếc ổng bằng nửa con mắt

_tự tử? chết rồi- nó bật dậy chạy ra khỏi lớp, cả đám cũng chạy theo

Quay lại với Jenny, cô đang đứng trên sân thượng với khuôn mặt u buồn, dang hai cánh tay nhẹ nhàng đón lấy không khí trong lành trên không, cô khẽ cười - nụ cười chua xót dành cho tình yêu của cô nhóc 17 tuổi như cô. bỗng...

rầm - cô quay đầu lại và thấy 5 con người đang gập người thở hồng hộc

_mày bình tĩnh lại đi mà Jenny, chuyện đâu còn có đó, đừng vì vậy mà tổn hại đến chính bản thân mình, mày đau tụi tao cũng đau vậy, suy nghĩ kĩ lại đi đã- Mindy gấp gáp nói

_phải đó, vì cái tên trời đánh như anh ta á hả ? không đáng, xuống đây đi và thực hiện mong muốn tái xuất giang hồ của tụi mình, đừng nghĩ bậy mà- nó mếu máo

_Jenny à, cậu đừng buồn, dù có chuyện gì thì tụi mình vẫn luôn bên cậu mà, cậu nghĩ thử đi, tứ đại hot girl mà thiếu một thì làm sao hoàn hảo được, không phải cậu thích sự hoàn hảo lắm à, nghe mình- Emily cố gắng khuyên nhủ

Thế là 3 tụi nó mỗi người một câu, cứ thao thao bất tuyệt làm bọn hắn đứng nhìn cũng choáng chứ nói gì là người nghe, còn Jenny, cô đang ngớ người không hiểu chuyện gì? lời nói của tụi nó nghe qua như là đang nghĩ cô có ý định tự tử á (chớ gì nữa)...sau vài giây định thần thì....

_IM NGAY- cô hét lớn làm vang vọng cả tòa nhà, chim chóc gần đó đang xem kịch cũng té ngửa

_hử?- cả đám khó hiểu

_nãy giờ ba con điên tụi bây đang luyên thuyên cái gì vậy hả?- cô nhíu mày hỏi

_chứ không phải mày định tự tử sao?- Mindy ngây thơ hỏi làm cô té ngửa

_khùng hết rồi- cô thở hắt ra

_cậu lên đây làm gì?- Jason thắc mắc

_suy nghĩ một vài việc- cô nhún vai

_suy nghĩ mà leo lên lan can hả?- Aubrey ngơ ngác

_rơi cái nói mấy cha mấy mẹ ơi- cô thở dài

_trời, nãy giờ làm tụi này tốn nước mắt- nó với Mindy lấy tay gạt đi những giọt lệ giả dối

_chứ không phải tụi mày lo cho tao lắm à?- cô cười gian

_ai thèm- nó lè lưỡi

_vậy giờ cậu tính sao?- Emily hỏi

_mình...đau lắm, rất đau- cô nức nở ngồi thụp xuống

_thôi, đừng khóc, cậu phải tin tưởng Edward chứ- Mindy nhẹ giọng an ủi

_ukm...biết rồi- cô lau nước mắt

_vậy mình nhanh chóng đi xử anh ta nào- nó hùng hổ

_yeah!- cả đám đồng thanh chồng tay lên nhau

Sân trường

_gì đây? hóng gió nãy giờ chưa đủ hả?- nó xị mặt khi nghe Jenny cói

_muốn nạp đầy năng lượng để thổi bay "hồ ly tinh hả"- Mindy vừa trêu vừa phụ họa thêm mấy động tác...dưỡng sinh

_cơ mà hai ông kia đâu- cô đánh trống lãng

_có chuyện- Emily đáp

_vậy...về đi- cô nháy mắt

_hừ- nó liếc

3 đứa nó đành về nhà đứng đợi Edward về hỏi cho ra lẽ thôi...từ cổng có một đôi trai gái bước vào nhà, đó là Edward và ai đó...

_em chào các chị- một cô bé thấy tụi nó thì hỏi

_"gì đây? ngây thơ thế mà với một người lạnh lùng à?"- suy nghĩ của tụi nó

_chào em, mời ngồi- nó lịch sự gật đầu

_"con này bệnh?"- Emily và Mindy nhìn nó như sinh vật lạ

_sao nhà chỉ có các cậu thế?- anh nhìn quanh rồi hỏi

_họ đi hết rồi, mình muốn hỏi cậu một việc...

_nè cái anh chết bầm kia, anh còn dám dẫn gái về nhà nữa hả? anh có biết vì cái cảnh phim 18+ của anh mà đã làm cho baby của chúng tôi bị tổn thương thế nào không? đàn ông gì đâu á, có người yêu rồi còn ve vãn gái, mà còn là con gái ngây hơ nữa chứ, đúng là soái ca mà- nó định nói gì đó thì Mindy cướp lời tuôn một tràng

_cậu nói cái gì vậy hả?- anh gằn

_thật xấu hổ- Emily chán nản che mặt, mắt không dám nhìn thẳng vào cô bé kia

_cậu bình tĩnh đi, tụi này chỉ vì lo cho Jenny nên mới kích động vậy thôi- nó nói

_cô ấy bị gì?- anh hốt hoảng

_đây là ai?- nó hướng mắt về cô bé kia

_trả lời tôi trước đã- anh lạnh giọng

_gì hả? xưng tôi với tôi cơ à?- nó chống hông nhìn anh

_xin lỗi- anh mềm lòng

_đây là ai?- nó lại hỏi

_em gái của anh- anh bình thản

_em gái?- cả ba hét

_phải- anh gật đầu

_ô..joesonghabnida (xin lỗi)- Mindy cúi đầu hối lỗi

_rồi, thần đồng đây đã hiểu- Emily khoanh tay

_hiểu gì ạ?- cô bé được cho là em Edward hỏi

_thì anh ôm cô bé này làm Jenny ghen đó, mà kể cũng lạ, có em gái thì dẫn vô nhà mời trà giới thiệu đi cho rồi còn đi sớm về trễ cùng cô bé này hỏi sao không hiểu lầm cho được, thiệt tui không hiểu nỗi mấy người luôn, nhiệm màu quá mà...phép tắc đâu mất hết rồi...tôi HIỀN QUÁ MÀ...- nó nhấn mạnh ba chữ cuối

_há há- cả ba cô gái ôm bụng cười

_ê...cấm xúc phạm- nó ngại muốn chui xuống hố luôn

_vậy giờ Jenny đâu?- anh nhíu mày

_ai biết- nó nhìn qua hai đứa bạn với ánh mắt "chơi một vố không"

_vì giận cậu nên Jenny đã đi gặp các pama để hủy hôn rồi, có lẽ giờ đang ở California gặp hôn phu mới á- emily bối rối tuôn ra một lý do hết sức thuyết phục

_"good job"- nó và Mindy giơ ngón cái lên cho cô

_thật?- anh bàng hoàng

_phải, ngon thì bay qua đó kiếm đi- nó trề môi

Và sau câu nói của nó, một bóng đen bay vút qua...ba đứa nó nghệch mặt nhìn nhau với suy nghĩ "đi thiệt hả trời", không chừng bây giờ Edward nhà ta đang trên máy bay để bay qua Cali rồi...3 đứa nó và cô bé kia nhanh chóng chạy theo để xem phim sống của tuổi mới lớn "_ _

Trở lại với Edward, anh vội vã chạy ra ngoài thì bắt gặp một chiếc Ferrari vừa đỗ lại, bước xuống xe là người con gái mà anh đang tìm

_Jenny- anh gọi và ôm cô vào lòng

_.....- ngạc nhiên

_em đã đi đâu vậy hả?- anh hỏi

_mặc kệ tôi- cô lạnh nhạt

_anh xin lỗi- anh dịu giọng

_tôi đâu có nhiều lỗi để cho anh xin

_đừng như vậy nữa- anh hét

_anh...anh có quyền gì mà hét lên với tôi hả?- cô cũng hét lại

_được rồi, đó chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi em biết không?- anh nắm vai cô cố gắng giải thích

_hiểu lầm?- cô ngớ người

_sao hả?- anh cười

_hiểu lầm thì sao chứ? nhưng tâm hồn nhỏ bé này của tôi đã bị tổn thương rồi, anh tính sao đây?- cô cứng đầu cho là anh có lỗi trong khi mình là người hấp tấp

_tổn thương? tâm hồn nhỏ bé? ahahaha- anh cười lớn

_anh...đủ rồi nha

Cô bực tức đi vào nhà nhưng anh đã nhanh chóng kéo lại và để cô tựa vào lòng mình, khẽ hít mùi hương trên tóc cô cùng một nụ hôn lên má ngọt ngào

_buông ra- cô giẫy giụa

_không phải em định sang Cali sao?- anh hỏi

_ai nói?- cô lớn tiếng

_vậy đừng giận nữa mà- anh nũng nịu

_hừ...anh tưởng nói vậy là xong sao?- cô quay lại với hai hàng nước mắt

_muốn khóc thì cứ khóc đi- anh ôm cô

_huhuhu- cô áp má vào bờ ngực rắn chắc của anh mà khóc

_nín đi cục cưng- anh xoa đầu cô

_hức...à quên, sao tôi lại ôm anh chứ?- cô sực tỉnh

_lỡ rồi thì đừng giận nữa- anh bật cười

_never- cô trừng mắt

_cô gái đó là...

_tôi không muốn nghe- cô bịt tai lại

_em chồng của em đó- anh cười đểu

_em chồng?- cô ngơ ngác

_phải- anh gật đầu

_là sao?- cô khó hiểu

_tức là em gái anh, em chồng của em- anh dí trán cô

_à...á, ai là vợ anh mà em chồng hả?- cô hét

_sau này sẽ như vậy- anh cười

_xì...- cô trề môi bỏ vào nhà

_này...a- cô đang đi liền khựng lại làm anh đập mặt vào đầu cô

_nhưng ai nói với anh là tôi đi Cali?- cô hỏi

_3 đứa kia- anh đáp

_hừ...ba con bạn trời đánh- cô bực tức tay nắm thành quyền

Còn 3 con người đang đứng gần đó thì mồ hôi mồ kê nhễ nhại, mau chóng chạy vào nhà và ngồi lên bàn ăn...Jenny hùng hổ đi vào đứng trước mặt ba đứa bạn, Emily và Mindy thì có chồng bảo vệ còn nó...hắn đi mất rồi còn đâu

_ahaha...quả là hãng hàng không nhà Jenny ha, từ đây bay qua Cali rồi bay về mất có...10 phút à- nó cười xòa

_còn nói nữa hả?- cô quát

_nhưng...là Emily bịa ra chứ bộ- nó phồng má

_là cậu bày đầu- cô chỉ nó

_thì đúng nhưng đâu phải tui nghĩ ra- nó mếu máo

_không cần biết- cô chống hông

_huhu...oppa, anh coi vk anh kìa- nó quay qua Edward nhõng nhẽo

_ờ...thôi mà, bào bối chỉ muốn giúp chúng ta thôi- anh mềm lòng năn nỉ Jenny

_bảo bối?- cô bé gì đó ngạc nhiên

_Jasmine- anh gằn, a thì ra tên cô bé này là Jasmine

_hừ...mình chỉ tạm tha thôi nha- cô hằn học

_ai thèm- nó trề môi

_nói gì hả?- cô trừng

_mình nói là mình.....không thèm- nó nặn từng chữ ra

_cậu...- cô tức giận

_nhưng mà ý định tái xuất giang hồ là sao?- Jason thắc mắc

_không cần biết- tụi nó đồng thanh

Ba người bọn hắn vẫn thấy kì lạ nhưng không nói gì, sau này sẽ điều tra rõ thêm

GTNV

Trương Lê Gia Hân (Jasmine): 16 tuổi, em gái bé bỏng của Edward, xinh xắn dễ thương khác với anh, là một hot teen nổi tiếng ở Hàn chuyên về thời trang với tên Park Minji, về đây gặp hôn phu.