Bàn tay nhỏ bé của Nhược Vi bị cầm đến không động đậy được, cũng đành phải cố giả bộ trấn định. Nhưng nếu nhìn kỹ thì có thể thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhược Vi có chút hồng…
“Hạo ca ca, các người đang thương lượng chuyện. Nhược Vi đến như vậy có quấy rầy đến các người không?”
“Không có” Hiên Viên Hạo nhanh chóng tiếp lời.
“Vậy thì tốt. Hạo ca ca, chuyện giải quyết thế nào, Nhược Vi có thể giúp được gì không. Hạo ca ca cứ việc nói, Nhược Vi nhất định sẽ giúp một tay.”
Hiên Viên Hạo thấy Nhược Vi rất lo lắng chuyện này, liền đem tình huống mấy ngày nay nói cho Nhược Vi.
Phía dưới, mấy quản sự thấy thiếu gia nhà mình tin tưởng vị Liễu tiểu thư này vô điều kiện, cơ mật gì cũng nói cho đối phương biết, làm trong lòng bọn họ cũng có chút lo lắng. Ngộ nhỡ đến lúc đó Liễu tiểu thư bán đứng bọn họ thì làm thế nào…
Nhược Vi thấy bọn họ gặp vấn đề khó khăn mà không thể giải quyết, liền hỏi xem là chuyện gì.
Mấy quản sự thấy thiếu gia nhà mình hoàn toàn không có phản đối, liền đem vấn đề mà mình gặp phải nói tỉ mỉ cho Nhược Vi nghe.
Từ vấn đề mà bọn họ nói, Nhược Vi hiểu được đối thủ của bọn họ dùng một số tiền lớn lôi kéo tất cả các đầu bếp trong các tửu lâu của gia tộc Hiên Viên. Hiện tại, việc buôn bán của các tửu lâu xuống dốc nghiêm trọng.
Còn có, những thứ sản nghiệp khác, tất cả đều cùng một tình huống như vậy. Đã lôi kéo người đi, lại còn phái người phá hư danh tiếng…
Hiện tại, mặc dù đang cố gắng bổ túc nhưng tình huống không phải là rất tốt.
Nhược Vi biết danh tiếng rất quan trọng. Nếu như không cứu vãn được thì rất nhanh sẽ phải đóng cửa.
Tình huống của quán rượu cũng không đến nỗi nào. Đối với phương diện ăn uống, còn có ai có thể biết nhiều hơn so với Nhược Vi. Nhược Vi nghĩ tới chuyện tửu lâu, chuyện này nàng có thể giúp được.
Có lẽ, sau lần nguy nan này, những tửu lâu kia sẽ kinh doanh tốt hơn cũng không chừng.
Nhược Vi đem ý tưởng của mình nói cho Hiên Viên Hạo, nói mình có biện pháp giúp những tửu lâu kia cải tử hồi sinh.
Hiên Viên Hạo nghe Nhược Vi nói có biện pháp có thể giải quyết vấn đề của tửu lâu, trong lòng cũng rất kinh ngạc, dù sao chuyện này cũng không dễ dàng giải quyết. Bằng không bọn họ cũng sẽ không tốn nhiều ngày như vậy mà vẫn chưa suy nghĩ được biện pháp.
Mặc dù Hiên Viên Hạo không hoàn toàn tin tưởng Nhược Vi có thể giải quyết vấn đề tửu lâu, nhưng vẫn tôn trọng Nhược Vi, để Nhược Vi nói ra phương pháp của mình.
Nhược Vi cũng biết Hiên Viên Hạo không dễ dàng tin tưởng nàng có thể giải quyết vấn đề này, nhưng vẫn không cự tuyệt ngay. Nhược Vi thấy vậy, trong lòng thật vui mừng.
Mấy quản sự cũng bị Nhược Vi làm cho giật mình. Dù sao mấy người nam nhân bọn hắn cũng đã suy nghĩ kỹ mấy ngày, nhưng cũng không có biện pháp đem chuyện này giải quyết xong. Nhược Vi chỉ là một tiểu cô nương lại mở miệng nói có thể giải quyết vấn đề này, làm sao có thể không khiến người ta kinh ngạc.
Thấy thiếu gia nhà mình kêu nàng ấy nói biện pháp ra cho mọi người nghe một chút, thì mấy người bọn hắn mới bỏ xuống bớt lo lắng trong lòng. Chỉ sợ thiếu gia lại tin tưởng vô điều kiện, đến lúc đó biện pháp này không được, vậy thì không thể cứu vãn được những tửu lâu kia rồi.
Nhược Vi thấy ánh mắt không tin tưởng của mấy quản sự kia thì trong lòng rất khinh thường, những người này vĩnh viễn đều như vậy, luôn tự đề cao mình, xem thường người khác.
Cho nên bọn họ vĩnh viễn chỉ có thể ở vị trí này mà phấn đấu, một kẻ luôn coi thường binh lính thì vĩnh viễn sẽ không thể lên làm tướng quân được.
Mà quản sự chính là loại người này.
Nhược Vi chậm rãi đem kế hoạch của mình nói ra. Có nhiều chỗ sợ bọn họ không hiểu được nên Nhược Vi nói tỉ mỉ từng cái. Mấy người nghe xong phương pháp xử lí của Nhược Vi, sắc mặt có chút ngượng ngùng.
Biện pháp của Nhược Vi chính là để cho tửu lâu tạm ngừng buôn bán, đem tất cả tửu lâu của gia tộc Hiên Viên kết hợp lại thành một dây chuyền tửu lâu. Nhược Vi lại giải thích dây chuyền tửu lâu là gì, có thể có hiệu ứng gì, được hiệu quả gì… lại nói tửu lâu nên kinh doanh theo phương pháp gì thì tốt hơn. Mấy người nghe xong đều giương mắt mà nhìn. Dù sao những thứ này đều là phương thức kinh doanh ở hiện đại.
Nghe phương pháp xử lí của Nhược Vi, mấy người này xấu hổ đến mức chỉ muốn chui vào trong đất. Dù sao lấy tuổi cùng sự từng trải của bọn hắn, theo lý mà nói thì phải nghĩ ra được nhiều biện pháp hơn, tốt hơn so với những biện pháp mà Nhược Vi đưa ra. Nhưng kết quả chứng minh, Nhược Vi mới chân chính là người có bản lãnh.
Hiên Viên Hạo trong lòng cũng rất khϊế͙p͙ sợ, hoàn toàn không nghĩ tới Nhược Vi có thể nghĩ ra phương pháp tốt như vậy, lại có thể nhanh có được hiệu quả.
Hiện tại mấy người bọn họ đều kinh ngạc tới cực độ, không cách nào tự kềm chế.
Nhược Vi nhìn dáng vẻ kinh ngạc của bọn họ, cũng không ngờ biện pháp của mình lại làm bọn họ chấn động như vậy. Biện pháp này là do nàng gấp gáp nghĩ ra, nên chưa có suy xét thấu đáo.