Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 40: Trở về thôn

Lại nói đến ngày đó Hiên Viên Hạo mang theo gã sai vặt cận thân đi tới chỗ yến khách, lúc nửa đường lại đụng phải Thượng Quan Tuyết, chỉ là Hiên Viên Hạo lại hoàn toàn không chú ý tới mà thôi, trực tiếp lướt qua, khiến Thượng Quan Tuyết tức giận mà về nhà đại phát tính khí.


Hiên Viên Hạo đến chỗ yến khách, tìm được phụ thân đang cùng người khác nói chuyện với nhau, bộ mặt không kiên nhẫn hỏi hắn có chuyện gì sao.


Hiên Viên Kiệt thấy bên cạnh là bộ mặt không kiên nhẫn của con trai nhìn mình, trong lòng lại bắt đầu đang suy nghĩ đến sự tôn nghiêm của một người phụ thân như mình đâu mất rồi.


Ngày mừng thọ đó rất là náo nhiệt, nhưng Hiên Viên Hạo một chút cũng không cảm nhận được không khí này, mà lúc đó suy nghĩ trong đầu của hắn tất cả đều chính là cái tiểu cô nương yêu tiền kia ở Liễu gia thôn.


Nguyên nhân bởi vì tính khí của Hiên Viên Hạo, nên mới đầu mỗi lần mọi người thấy sắc mặt của Hiên Viên Hạo không tốt thì tất cả mọi người cũng chỉ xem đó như là một tình huống bình thường hằng ngày, nhưng càng về sau, thấy tính khí Hiên Viên Hạo càng trở nên không tốt hơn thì người trong nhà mới phát giác tình huống lần này so với bình thường giống như không giống nhau.


Trong khoảng thời gian Hiên Viên Hạo ở nhà này đã đem đám người trong nhà làm cho sợ không nhẹ, người làm thì càng không cần nói, bản thân Hiên Viên Hạo đã là chủ tử của bọn hắn, hơn nữa trong nhà hai vị lão nhân quyền uy nhất đối với tôn tử của mình đã cưng chiều đến tận xương tủy, cho nên trong mấy ngày tính khí Hiên Viên Hạo xấu nhất đó, người trong nhà luôn cảm thấy lo lắng, từ lão nhân, cho đến đứa trẻ con, mọi người ai cũng phải đi đường vòng mà tránh. Trong nhà chỉ có thể dùng từ náo loạn để mà hình dung thôi.


Rốt cuộc, cũng đến ngày hai vị lão nhân gia quyền uy nhất cũng chịu để cho tôn tử của mình rời nhà, trong lòng toàn bộ những người trong phủ vui mừng đến nổi chỉ hận không được bắn pháo hoa để mà ăn mừng, đám hạ nhân bọn họ rốt cuộc cũng có thể nhẹ nhàng thở ra một hơi, rốt cuộc không cần giống như đánh trận nơm nớp lo sợ mà đi đường vòng nữa.


Lần này Hiên Viên Hạo mang theo gã sai vặt cận thân a Phúc, a Phúc trong lòng rất vui mừng, hắn cũng rất muốn cùng thiếu gia đi xem thế giới bên ngoài một chút, thế này là hắn có thể đạt được ước muốn của mình rồi, lúc hắn biết thiếu gia nhà mình muốn dẫn hắn cùng nhau xuất môn, hắn kích động đến nỗi tối hôm đó một đêm không ngủ. Bởi vì trước kia mỗi lần đi thiếu gia cũng không hề dẫn theo cái gã sai vặt cận thân là hắn đây ra cửa, làm hắn cả người rất buồn bực, mà thật ra thì bản thân a Phúc cũng rất khó lý giải được nguyên nhân lần này được dẫn đi.


Cùng nhau trở về Vĩnh An trấn còn có Bao chưởng quỹ, Bao chưởng quỹ ban đầu cũng cùng đi đến Kinh Thành với Hiên Viên Hạo, ở những quán rượu khác của Hiên Viên gia tại kinh thành cũng đã học được rất nhiều thứ, lần này lại cùng nhau trở về. (Liễu gia thôn là một trong những thôn thuộc về Vĩnh An trấn)


Khi Hiên Viên Hạo xuất phát ở Kinh Thành đã là tuần giữa tháng bảy rồi, dọc theo đường đi thời tiết nóng bức, khiến a Phúc sợ không thôi, chỉ sợ thiếu gia nhà mình gặp phải nắng nóng như vậy mà trở nên khó chịu, cả ngày thận trọng hầu hạ, thật ra thì cũng bởi vì a Phúc chuyện gì cũng rất cẩn thận, Hiên Viên Hạo chê hắn dài dòng, cho nên mỗi lần ra cửa đều không dẫn hắn theo, lần này đột nhiên mang theo hắn, Hiên Viên Hạo tính toán để cho hắn đến nhà mình ở Liễu gia thônlàm quản gia.


Ngày hôm đó Nhược Vi mang theo hai cậu nhóc đang ở trong nhà làm chè đậu xanh ăn, Long Bá Thiên cũng không biết lại một mình lủi đến chỗ nào đi chơi.


Buổi trưa cửa vào thôn có một chiếc xe ngựa chậm rãi hướng nhà Nhược Vi đi tới, lúc này một người nào đó ngồi bên trong xe giờ phút này trong lòng đang rất kích động, đã không gặp lâu như vậy, không biết Nhược Vi thế nào, nhưng với hắn thì kể từ cái ngày rời khỏi Liễu gia thôn đó đã bắt đầu đối với nàng nhớ mãi không quên.


Mà Long Bá Thiên đang đi dạo ở cửa thôn vừa đúng lúc nhìn thấy có một chiếc xe ngựa hướng chỗ nhà nha đầu Nhược Vi đi tới, lắc mình một cái, vận dụng khinh công hướng nhà Nhược Vi bay đi.


Long Bá Thiên về đến nhà trước xe ngựa một bước, Nhược Vi đang ở trong phòng bếp làm chè đậu xanh thấy Quái lão đầu vội vội vàng vàng đi tới, còn tưởng rằng hắn lại đang làm chuyện quái đản gì đó rồi.


“Hey! Nha đầu Nhược Vi, có chiếc xe ngựa đang đi về hướng bên này, có biết là ai hay không a!” Sau khi Nhược Vi năm lần bảy lượt uy hϊế͙p͙ Long Bá Thiên không được gọi cô nhóc Nhược Vi nữa, mà đổi tên thành nha đầu Nhược Vi, vốn là muốn bỏ hai cái từ nha đầu kia luôn, nhưng cho dù Long Bá Thiên đã bị Nhược Vi trắng trợn uy hϊế͙p͙, thì cách gọi của Quái lão đầu hắn vẫn luôn cứ không chịu đổi.


Xe ngựa vào thôn, cũng rất nhiều người thấy được, trong đó cũng có người nhận ra được đây là xe ngựa mà lần trước nhóm người Hiên Viên Hạo rời đi đã ngồi.
Nhìn dáng vẻ thì có lẽ hôm nay mọi người lại có chuyện bát quái mới để mà hàn huyên rồi.