Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 176-2

Vì vậy Nhược Vi phái người truyền tin cho Tinh Nguyệt các, khiến Tứ Đại Hộ Pháp chuyên trông nom tình báo nhanh chóng đem tin tức có thể tra được về Thượng Quan gia tất cả đều tra ra hết, bằng tốc độ nhanh nhất đưa đến trên tay nàng.


Nhược Vi vẫn luôn là người theo nguyên tắc ta không phạm người người cũng đừng phạm ta, nếu người chọc ta thì ta cũng không thể bỏ qua cho người, hiện tại nước giếng phạm nước sông, bây giờ lại có người muốn cùng mình tranh giành “cây cầu độc mộc” này, Nhược Vi cũng không tính nhịn xuống hết lần này đến lần khác như vậy, cũng không thể tha thứ những thứ tiểu nhân hèn hạ vô sỉ này.


Thời điểm đoàn người Nhược Vi trở lại Liễu gia thôn, tình báo từ Tinh Nguyệt các cũng vừa được đưa đến tay Nhược Vi, Nhược Vi nhìn kỹ, đối với thái độ làm người của Thượng Quan Gia, nàng xem thường đến không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả.


Trên mặt nổi thì Thượng Quan gia không làm chuyện xấu gì, nhưng sau lưng thì lại lén lút thông đồng cùng Đông Phương gia, chỉ là một ở ngoài sáng còn một ở trong tối mà thôi, vì vậy Đông Phương gia thì bị người ta phỉ nhổ, còn danh tiếng của Thượng Quan Gia thì một chút cũng không bị tổn thất, bởi vì bọn họ làm chuyện xấu chỉ có tự mình biết.


Ngồi xe ngựa mấy ngày, đoàn người Nhược Vi rốt cuộc cũng trở về Liễu gia thôn, mặc dù xe ngựa Nhược Vi chuẩn bị rất thoải mái, nhưng cho dù có thoải mái hơn nữa cũng không thể so với việc được ở nhà không phải sao? Cho nên khi đến Liễu gia thôn tất cả mọi người ai cũng đều thật vui mừng, rốt cuộc đã có thể thật thoải mái mà ngủ trên giường lớn rồi.


Nhưng quan trọng nhất chính là rốt cuộc đã có thể ăn được các món ăn thơm ngon tươi mới rồi, dọc trên đường đi lão thái thái cùng lão thái gia đều nói về chuyện này.


Dọc theo đường đi Nhược Vi cũng không có bạc đãi hai vị lão nhân gia, nhưng bây giờ lão thái thái cùng lão thái gia rất thích ăn món ăn do Nhược Vi làm, một bữa không ăn liền không thấy thoải mái, dọc theo đường đi đều ở quán rượu mà dùng bữa, nếu là trước kia khi lão thái thái cùng lão thái gia vẫn chưa thử qua tay nghề của Nhược Vi cũng sẽ không cảm thấy có cái gì không đúng, nhưng rõ ràng là lão thái thái cùng lão thái gia đã hưởng qua tay nghề của Nhược Vi rồi.


Cho nên những quán rượu kia có làm món ăn khá hơn nữa thì khẳng định so ra vẫn kém hơn thức ăn có thêm vào Linh Tuyền Thủy của Nhược Vi, phòng bếp trong tửu lâu của người ta cũng không phải tùy tiện cho phép người lạ tiến vào, cho nên dọc theo đường đi Nhược Vi cũng không có cơ hội nào tự mình xuống bếp nấu cơm.


Hiện tại cuối cùng đã tới Liễu gia thôn, lão thái thái cùng lão thái gia đương nhiên là vô cùng vui mừng.


Nhà mới đã có thể vào ở rồi, Nhược Vi định ngày hôm nay trở về là trực tiếp mang theo hành lý chuyển vào nhà mới, Liễu Vượng bên kia Nhược Vi cũng đã sớm nói chuẩn bị thật tốt rồi, hình dạng gian phòng này so với gian phòng trước kia mà Nhược Vi ở tại Liễu gia trang không hề giống nhau, gian phòng chính trong nhà mới đương nhiên là cho hai vợ chồng Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo ở.


Nơi này không phải Kinh Thành, hơn nữa chủ nhân căn nhà mới này là hai vợ chồng Nhược Vi, cho nên phòng chính của căn nhà này đương nhiên là cho hai vợ chồng ở.


Nhưng những phòng khác cũng không hề kém, thời điểm Nhược Vi thiết kế phòng ốc đã sớm suy tính đến vấn đề này, cho nên dù trên danh nghĩa là Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo ở phòng chính, nhưng những phòng khác cũng không kém bao nhiêu, chỉ là phong cách không giống nhau mà thôi, đều là dựa theo ý thích của người ở mà thiết kế, Nhược Vi tin tưởng mấy vị trưởng bối sẽ thích chỗ ở mà mình an bài.


Thụy ca cùng Đào Đào cũng có thể ở cả hai bên, dĩ nhiên Liễu gia trang mới đúng là "Căn cứ địa" của Thụy ca cùng Đào Đào, chỉ là Thụy ca cùng Đào Đào lại thường xuyên đóng đô ở phòng mới bên này hơn.


Thời điểm đoàn người Nhược Vi trở lại Liễu gia thôn là sau buổi trưa, tất cả mọi người đều có chút mệt, Liễu Vượng đã sớm chờ ở cửa lớn nghênh đón, sau khi Nhược Vi cùng Liễu Vượng hàn huyên mấy câu, lại để Liễu Vượng gặp qua lão thái thái cùng lão thái gia, sau đó Nhược Vi, Hiên Viên Hạo cùng với lão thái thái và lão thái gia để cho Liễu Vượng đi chuẩn bị chỗ ở.


Vì lão thái thái cùng lão thái gia đã lớn tuổi, Nhược Vi liền sai Liễu Vượng chuẩn bị vị trí phòng ở của lão thái thái cùng lão thái gia tương đối gần ở khu trung tâm nhất, khu viện này khung cảnh đẹp, thích hợp dưỡng sinh.


Sau đó cũng nói Liễu Vượng chuẩn bị chỗ ở cho bố chồng mẹ chồng thật tốt, còn lại là chuẩn bị chỗ ở cho Thụy ca cùng Đào Đào và Tiểu Mộc, chỗ ở của Quái lão đầu thì gần với Thụy ca và Đào Đào, nên liền để cho một mình Tiểu Mộc dẫn mấy người qua đó.


Sau khi Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo dàn xếp tốt cho hai người lão thái thái cùng lão thái gia, mới trở về viện của mình, khi về lại sân nhỏ, liền vào phòng tắm tắm rửa, rồi mới thấy thoải mái mà nằm dài trên giường hỏa mãn ngủ một giấc.


Khi tỉnh lại sau giấc ngủ Nhược Vi phát hiện trên giường chỉ còn lại một mình mình, nhìn một chút sắc trời ngoài cửa sổ, đã không còn sớm, Nhược Vi mới phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng rời giường mặc quần áo.


Không biết bố chồng mẹ chồng cùng lão thái thái, lão thái gia đã rời giường hay chưa, nếu mình lại là người cuối cùng tỉnh dậy, vậy thì thật là mất thể diện.
"Thiếu phu nhân đã tỉnh chưa ạ?" Ở phòng ngoài Xuân Phân đang chờ Nhược Vi rời giường nghe được tiếng động bên trong phòng liền hỏi.


"Ừ, vào đi!" Nhược Vi lên tiếng nói.


Xuân Phân cùng Hạ Chí đi vào trong phòng, Hạ Chí giúp Nhược Vi trang điểm ăn mặc, Xuân Phân dọn dẹp phòng. "Thiếu gia rời giường lúc nào, hiện tại đang làm gì, lão thái thái cùng lão thái gia đã dậy chưa, bố chồng mẹ chồng bên kia thế nào?" Nhược Vi không nhịn được hỏi một đống vấn đề.


"Thiếu phu nhân, một lúc mà ngài hỏi nhiều vấn đề như vậy, làm sao mà nô tỳ trả lời hết được a!" Hai người Xuân Phân cùng Hạ Chí có chút bất đắc dĩ nhìn chủ tử gần đây càng ngày càng ngây thơ.


"Vậy thì từng cái từng cái từ từ mà nói, trước tiên là Xuân Phân nói, không hết thì tới Hạ Chí bổ sung thêm là được." Nhược Vi có chút ngượng ngùng nói.


"Thiếu phu nhân, thiếu gia rời giường nửa canh giờ rồi, lão thái thái cùng lão thái gia cũng đều đã tỉnh, hiện tại phu nhân, lão gia còn có thiếu gia cũng đều ở bên chỗ lão thái thái cùng lão thái gia." Xuân Phân hồi đáp.


"Ối, vậy chính là chỉ còn dư một mình ta ngủ thẳng đến hiện tại, sao các ngươi đều không gọi ta dậy, bây giờ thì quá mất mặt à." Nhược Vi buồn bực nói.


"Thiếu phu nhân, thiếu gia sai nô tỳ không được gọi ngài, nói mấy ngày nay ngài đã rất mệt mỏi, cần nghỉ ngơi thật tốt, còn nói tất cả mọi người không được cười ngài." Hạ Chí nín cười đến nghẹn nói.


"Hai người nha đầu các ngươi thế nhưng lại khiến chủ tử như ta xấu mặt như vậy, xem ra gần đây các ngươi rất rảnh rỗi rồi đó, phải tìm nhiều việc cho các ngươi làm mới được." Nhược Vi rất dịu dàng nói xong, nhưng Xuân Phân cùng Hạ Chí lại cảm thấy toàn thân lạnh run, thiếu phu nhân thẹn quá thành giận rồi!