Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 161

"Vậy sao? Nếu như thực là xứng đôi với Hạo nhi của chúng ta như thế, tình hình cũng giống như đã điều tra, xem ra, ánh mắt Hạo nhi không sai được." Lão thái thái vui mừng nói.
"A, đúng rồi, chuyện hai vợ chồng các ngươi làm như thế nào rồi, đã làm xong chưa?" Lão thái thái vội vàng hỏi.


"Mẹ, ngài đừng nóng vội, con dâu từ từ cùng ngài nói, đã làm xong, chuyện là như vầy... " Cố Thanh Liên lại bắt đầu hưng phấn cùng lão thái thái nói về chuyện Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo đính hôn, lão thái thái cùng Lão thái gia cũng nghe say sưa ngon lành.


"Còn nữa, mẹ, Nhược Vi chuẩn bị một đống lớn quà tặng cho các ngài, còn tự mình vẽ thiết kế rồi tự mình may cho cha và mẹ mỗi người một bộ y phục giày vớ!" Cố Thanh Liên vui mừng nói, chính mình có một nàng dâu tốt hết lời để nói.


"Mẹ, ngài không biết đứa bé cũng thực có lòng, vẫn là hai ngày trước khi con cùng phu quân quay về mới bắt đầu làm, nhưng nhanh đuổi chậm đuổi mới làm xong y phục, tốn rất nhiều tâm huyết." Cố Thanh Liên lại một mặt thương yêu nói.


"Đứa nhỏ này là một cô gái tốt a! Hạo nhi quả thật tìm nàng dâu tốt, bà lão ta đây cũng vui mừng a!" Lão thái thái rất vui mừng nói.


“Vâng, chuyện là như vậy, lúc này ánh mắt của Hạo nhi quả thật rất được, cháu dâu của mấy lão già kia so ra không bằng cháu dâu của tôi a." Lão thái gia nghe mẹ chồng nàng dâu hai người đối thoại vui mừng nói, Lão thái gia có mấy bạn thường hay cãi vã nhưng tình cảm lại rất tốt, cháu dâu nhà mỗi một người đều là thế gia đại tiểu thư, sẽ không tự mình may y phục giày vớ gì cho mấy lão già đó, sau này mình lại có thể làm cho mấy cái lão bất tử kia tức chết rồi.


Cố Thanh Liên biết Lão thái gia đang nghĩ tới mấy lão bạn tốt của mình, thấy Lão thái thái cùng Lão thái gia còn chưa có gặp mặt Nhược Vi cũng đã có ấn tượng rất tốt đối với Nhược Vi rồi, từ nội tâm Cố Thanh Liên cảm thấy vui mừng thay cho Nhược Vi.


Mặc dù nói Cố Thanh Liên cùng Hiên Viên Kiệt rất thích nàng dâu Nhược Vi này, nhưng mà ở trong nhà này, cũng không phải Nhược Vi chỉ cần đạt được sự yêu thích của mẹ chồng cùng cha chồng là được, thái độ của Lão thái thái cùng Lão thái gia cũng không phải không quan trọng, hiện tại Cố Thanh Liên thấy hai lão có ấn tượng không tệ đối với Nhược Vi, trong lòng vì nàng dâu Nhược Vi này cảm thấy vui mừng.


"Mặc khác, nha đầu Nhược Vi này còn nhờ con dâu mang theo mật ong trở về cho cha cùng mẹ ngâm nước uống... nha đầu này nói, mỗi ngày ngâm nước mật ong uống rất tốt đối với thân thể người già, giúp tiêu hóa, có thể nhanh chóng khôi phục mệt nhọc, tăng cường sự chịu đựng, trì hoạn sự già yếu, kéo dài tuổi thọ, nước mật ong này con dâu ở trên xe có uống rồi, hiệu quả quả thật không tệ, còn có thể làm đẹp, mẹ, có thời gian con dâu giúp ngài dùng mật ong làm mặt nạ bảo dưỡng da mặt."


"Mẹ cũng nhiều tuổi như vậy, còn làm cái gì mặt nạ, đều thành lão yêu quái rồi." Lão thái thái bị con dâu dụ dỗ nói.


"Mẹ, ngài đâu phải lão yêu quái gì, cùng con dâu đứng ở chỗ đông người, không biết còn tưởng rằng hai ta là tỷ muội đấy." Cố Thanh Liên thân mật tiến lên lôi kéo lão thái thái nói.


"Ôi, nhìn cái miệng con dâu ta như mới quét mật này, còn trêu ghẹo bà lão ta đây này." Lão thái thái tâm tình tốt, cùng con dâu hai người nói nói cười cười.


"Mẹ, con dâu này có thể nói đều là lời nói thật, nào dám trêu ghẹo ngài a! Con dâu cũng không dám." Cố Thanh Liên cũng cùng với lão thái thái múa mép khua môi.
Hiên Viên Kiệt cùng Lão thái gia ở bên cạnh nhỏ giọng thảo luận chuyện đã xảy ra ở Kinh Thành trong khoảng thời gian hai vợ chồng Hiên Viên Kiệt đi vắng.


Trong khoảng thời gian hai vợ chồng Hiên Viên Kiệt trở lại Kinh Thành này, Nhược Vi mặc dù không bỏ, nhưng mà được Hiên Viên Hạo tỉ mỉ khuyên giải, cũng khôi phục lại bộ dạng bình thường.


Ngày này, Nhược Vi ngẫm nghĩ mấy năm nay cũng phát triển những sản nghiệp gì, có những gì mình còn chưa có phát triển, đem tất cả sản nghiệp của mình sàng lọc qua một lần, Nhược Vi phát hiện sản nghiệp nhà mình trên căn bản ăn, mặc, ở, đi cũng đều dính dáng đến, Vi các là tên tất cả sản nghiệp đại biểu Liễu gia.


Xuân Hạ Thu Đông bốn mùa, Vi các cũng đều tương đối nhằm vào mỗi mùa đẩy ra sản phẩm hợp với từng mùa, chỉ là thời điểm mùa đông ở phương diện thức ăn có thể sẽ thiếu một ít chủng lọa, dù sao mùa đông, dưa và trái cây rau dưa ra sản lượng cũng thật sự là quá là ít ỏi.


Đúng rồi, chính là chỗ này, mùa đông, dưa và trái cây rau dưa quá ít, có thể mua được mẻ rau tươi của người khác chỉ sợ không có bao nhiêu, nếu mình có thể vào mùa đông bán ra rau dưa tươi, nhất định có thể kiếm lớn một phen.


Nhược Vi nghĩ ở thế kỷ hai mươi mốt, trong trời đông ăn được rau dưa tươi là chuyện rất bình thường, mình xuyên đến cổ đại, có thể là bởi vì vừa mới bắt đầu thời điểm trong nhà nghèo quá, mình lại cố đi kiếm tiền, quên mất chuyện mùa đông cũng có thể ăn rau dưa tươi, sau lại ở cái thế giới này đợi lâu rồi, cũng thoải mái cho là mùa đông rau dưa ít, quên ở hiện đại đây là một vấn đề giải quyết rất dễ dàng.


Nhược Vi nghĩ tới những thứ này nhất thời tràn đầy nhiệt tình, nhiệt huyết sôi trào, mình có thể xây nhà ấm lớn, thời điểm ở hiện đại, Nhược Vi ở trên TV đã nghe qua muốn làm sao làm được nhà ấm lớn, phải chú ý vấn đề gì, hơn nữa Nhược Vi cũng không sợ người khác ăn trộm, bên trong còn có mấy hạng kĩ thuật quan trọng, Nhược Vi chắc là sẽ không nói cho người khác biết, muốn bàn than nắm giữ trong tay, lời như vậy, cho dù một năm sau cũng có người theo phong trào xây nhà ấm lớn, nhưng không biết kỹ thuật mấu chốt, tuyệt đối sẽ không có kết quả tốt gì, ngược lại sẽ thua thiệt.


Nhược Vi cầm bút lên, đem những nguyên liệu muốn xây nhà ấm lớn cần dùng đến cũng viết xuống, có chút nguyên liệu cái thế giới này không có, chỉ có thể dung những vật phần gần giống thay thế.


Sau khi đem những nguyên liệu cần phải mua trở về cũng viết xuống, Nhược Vi nghĩ bây giờ còn không biết xây nhà ấm lớn muốn dùng bao nhiêu nguyên liệu! Còn phải trước tiên tìm hiểu kĩ địa điểm muốn xây nhà ấm lớn, để cho người ta tính ra cần dùng bao nhiêu nguyên liệu mới được.


"Xuân Phân, đi mời Liễu quản gia tới, ta có việc muốn hỏi ông ta." Nhược Vi hướng Xuân Phân đang dọn dẹp thư phòng nói.
"Dạ, tiểu thư, nô tỳ đi ngay."
Xuân Phân rất nhanh đã mời Liễu Vượng tới. "Tiểu thư, Liễu quản gia đến." Xuân Phân nói với Nhươc Vi trong thư phòng.


"Liễu thúc vào đi! Xuân Phân canh giữ ở cửa, đừng để cho ai vào." Nhược Vi cũng không ngẩng đầu lên mà phân phó.
"Dạ, tiểu thư." Xuân Phân lên tiếng.
Liễu Vượng vào thư phòng, thấy Nhược Vi đang viết gì đó, liền an tĩnh đứng ở một bên chờ.


Nhược Vi viết chữ vẽ tranh, hoàn toàn tập trung tinh thần của mình vào trong thế giới kia đi, thời điểm Liễu Vượng vào phòng, Nhược Vi đã biết đến, vốn là chỉ tính toán chờ một chút liền dừng bút cùng Liễu Vượng nói chuyện nhà ấm lớn, ai biết trong đầu nguyên liệu về nhà ấm lớn càng ngày càng nhiều, khiến Nhược Vi dừng không được.


Một lúc lâu, Nhược Vi mới đem những nguyên liệu trong đầu hiện ra ghi lại, thấy Liễu Vượng còn đứng ở một bên chờ đợi mình, xin lỗi hướng Liễu Vượng cười cười. "Liễu thúc, đứng mệt không? Thật xin lỗi, bận bịu một chút nên cái gì cũng quên, nhanh ngồi, uống trà." Nhược Vi dừng bút, tự mình đến rót trà cho Liễu Vượng, nghĩ thầm tính tình của mình quá vượt trội rồi, bận bịu một chút thì cái gì cũng không nhớ được, sửa lại nhiều lần còn chưa có được.


"Tạ tiểu thư quan tâm, nô tài không mệt, mỗi ngày đều đi theo mấy tiểu tử Liễu Phong, cùng nhau rèn luyện thân thể, công phu hiện tại cũng không tệ, nô tài bây giờ thân thể rất tốt, cũng có thể lấy một địch ba rồi, còn phải đa tạ tiểu thư để nô tài cũng từng tuổi này còn có cơ hội học chút công phu, có năng lực tự bảo vệ mình." Liễu Vượng cung kính nhận lấy nước trà Nhược Vi đưa tới nói.


"Được rồi, Liễu thúc ông cũng đừng cảm tạ tới cảm tạ lui, gọi ông tới là muốn hỏi ông một số chuyện, Liễu thúc nên biết, vào mùa đông, rau dưa và trái cây tươi, nhà người bình thường rất khó ăn được, cho dù là gia đình giàu có cũng chỉ là khi đãi khách thêm vào một bàn liền rất có mặt mũi, trừ những thứ nhà công hầu kia có thể thỉnh thoảng ăn trên một hai bàn, nhà bách tính bình thường đến mùa đông chính là củ cải cùng dưa muối, nếu chúng ta có thể bán ra rau dưa tươi vào mùa đông, nhất định có thể có lợi nhuận rất lớn."


"Nhưng tiểu thư, mùa đông lạnh như thế, sao có thể có rau dưa tươi a!" Liễu Vượng lo lắng nói, chỉ là mặc dù lo lắng nhưng vẫn là hi vọng chuyện này có thể thành, Liễu Vượng đối với tiểu thư nhà mình lại vô cùng sùng bái, ở trong mắt Liễu Vượng, chỉ cần chuyện tiểu thư nhà mình muốn làm, cũng chưa có chuyện tiểu thư nhà mình làm không được.


"Ta nói có thể là có thể, Liễu thúc, năm nay mùa đông ta nhất định sẽ trồng ra rau dưa tươi, Liễu thúc, tờ giấy trong tay ta có một số đồ bên trong, chờ sau khi tính ra cần bao nhiêu ngân lượng, liền làm phiền ông đi mua những thứ đồ này về." Nhược Vi tự tin nói.


"Dạ, nô tài đến lúc đó nhất định xử lý tốt việc này."
"Còn nữa, Liễu thúc, chuyện này tạm thời trước tận lực giữ bí mật, chờ thời cơ đã, đến thời điểm ta sẽ nói cho Liễu thúc rõ."
"Biết, tiểu thư."


"Liễu thúc đợi lát nữa cùng với ta đi xem đất, trước tiên đánh dấu chỗ muốn dùng.
"Dạ, tiểu thư, nô tài phải đi chuẩn bị ngay."


Tốn thời gian một buổi chiều, Nhược Vi nhìn kỹ khu đất muốn dùng xây nhà ấm lớn, nhìn trúng mảnh đất kia không chỉ có diện tích khá lớn, đất đai cũng rất phì nhiêu, hơn nữa địa điểm vị trí đất cũng không tệ, cách Liễu gia trang lại gần.


Mảnh đất kia là Liễu gia mua mấy năm này, cho nên chỉ cần đem nguyên liệu muốn dùng mua về là có thể bắt đầu xây nhà ấm lớn rồi.


Nhược Vi tìm người đo đạc lại mảnh đất trước mặt kia, mình lại ở trong thư phòng tính thật lâu, nguyên liệu cần bao nhiêu cũng tính ra, Nhược Vi cho Liễu Vượng khi mua những nguyên liệu kia có thể mua nhiều hơn một phần, dùng đểlàm đồ dự bị.


Bởi vì bây giờ đã là trung tuần tháng mười rồi, Nhược Vi muốn mùa đông năm nay có tiền lời trồng ra rau dưa tươi, cần tăng nhanh bước chân rồi.


Ở thời điểm Liễu Vượng đi tìm nguyên liệu khắp nơi, Nhược Vi tự mình dẫn mấy đầy tớ trong nhà ký văn tự bán đứt đi mảnh đất xây nhà ấm lớn làm khung sườn.


Nhược Vi bảo họ chặt rất nhiều cây trúc cùng cây cối khác trên núi về làm khung sườn cho nhà ấm lớn, lại để cho Liễu Phong cầm thiết kế của mình đi đến chỗ thợ rèn định chế một số đồ, bởi vì Nhược Vi cùng lò rèn đó cũng không phải là lần đầu tiên hợp tác, thợ rèn rất nhanh sẽ đem đồ Nhược Vi làm xong, phái người đưa đến Liễu gia trang.


Chờ thời điểm Liễu Vượng đem nguyên liệu trên giấy mua hết, mô hình cơ bản của nhà ấm lớn đã làm xong, mẫu nhà ấm lớn đúng là nhiệt độ bình thường thực vật sinh trưởng, để cho ở mùa đông giá rét cũng có thể sinh trưởng bình thường, vì vậy điểm quan trọng nhất nhà ấm lớn cần phải làm chính là giữ ấm tốt hơn.


Sau khi Liễu Vượng đem nguyên liệu muốn dùng đến mua về, Nhược Vi khí thế ngất trời chỉ huy mọi người ở trên trụ cột phía trước tiếp tục xây dựng, vẫn bận chừng mấy ngày, mới đem nhà ấm lớn xây dựng tốt.