Nhưng điều băn khoăn vẫn tiếp tục làm Sơn bận tâm. Chàng không muốn Lữ nghĩ chàng đã có tình ý với Miriam trước khi hai người quyết định bỏ nhau. Và chàng có tham dự hay trách nhiệm phần nào trong việc ly dị của Lữ và Miriam. Sơn lắc đầu. Cuộc đời thường sắp xếp những việc rắc rối như thế. Tại sao chàng không mê say một người đàn bà nào khác không phải là Miriam. Và chàng, một người nặng lòng với quê hương, tưởng rằng chàng chỉ có thể lấy một người vợ Việt Nam thuần túy. Để có thể một ngày mai trở về Việt Nam, sống cuộc đời bình thường của một người Việt.
Tình yêu đến với chàng và Miriam là một bất ngờ, ngoài tất cả những dự tính cho cuộc đời chàng. Nhưng Sơn làm sao cưỡng nổi tình yêu với Miriam, với người đàn bà đẹp, đa tình và quyến rũ như Miriam. Dù có là vợ cũ của bạn chàng đi chăng nữa!
Sơn ngồi xuống ghế, châm điếu thuốc hút. Đã lâu chàng không hút thuốc, nhất là khi Miriam tỏ ý không thích mùi thuốc ảm vào người chàng. Nhưng Sơn thấy chàng cần một điếu thuốc, cho câu chuyện khó nói chàng sắp phải nói. Chàng bắt đầu bằng một câu hỏi:
- Lữ này! Câu chuyện giấy tờ ly dị của cậu với Miriam đến đâu rồi?
Lữ ngạc nhiên nhìn Sơn, ít khi nào Sơn nói chuyện với chàng về Miriam. Sau buổi gặp Sơn và Miriam tại nhà hàng La biche dorée trên Malibu, Sơn có vẻ tránh mặt chàng. Lữ tế nhị cũng không nói gì thêm. Nhưng Sơn hỏi chàng về vụ ly dị chắc chắn phải có nguyên nhân gì. Lữ trả lời:
- Cũng chưa đi đến đâu! Tên luật sự Leibovitz của Miriam làm eo lắm! Đòi nửa phần partnership không thiếu một xu nên chưa giải quyết được!
Sơn gật đầu:
- Tôi biết! Miriam nhờ tôi nói lại với cậu về chuyện này. Miriam không đòi phần chia tài sản của cậu nữa. Phần của ai người ấy giữ. Miriam không muốn hai bên luật sự kéo dài vụ kiện ly dị!
Lữ chồm người đến trước, ngạc nhiên ra mặt:
- Sơn cậu nói gì? Miriam bỏ hết vụ kiện chia tài sản à!
Sơn nhìn bạn cười:
- Cậu làm gì mà nhảy nhổm lên vậy! Miriam nói bỏ hết, không điều kiện gì cả!
Lữ mùng rỡ:
- Tại sao Miriam đổi ý như vậy? Cậu khuyên Miriam à?
Sơn lắc đầu:
- Không! Tôi không dính líu gì đến quyết định này của Miriam. Nhưng tôi muốn báo tin cho cậu biết một điều. Tôi và Miriam sẽ làm đám cưới sau khi giấy tờ ly dị của cậu xong!
Sơn nói một hơi. Chàng không ngờ điều phải nói với Lữ đã nói ra dễ dàng như vậy. Có gì đâu! Chàng đoán Lữ cũng thừa hiểu chuyện chàng và Miriam. Có bất ngờ là quyệt định làm đám cưới. Nhưng chàng chắc Lữ cũng không quan tâm lắm! Lữ còn đang sung sướng vừa thoát gánh nặng là vụ kiện chia tài sản của Miriam. Sợn tự khen mình. Chàng thấy mình khôn ngoan báo cho Lữ biết về việc Miriam bỏ vụ kiện trước khi cho Lữ hay về vụ đám cưới! Chàng không biết phản ứng Lữ sẽ ra sao, ít nhất báo tin vui trước để sửa soạn tinh thần cho Lữ!
Lữ nhào tới bắt chặt tay Sơn lắc mạnh:
- Mừng cho cậu! Mừng lắm nhé!
Lữ như người uống rượu. Chàng nói huyên thuyên:
- Cậu không biết tôi vui tới chừng nào! Cậu và Miriam xứng đáng với nhau, không còn gì đẹp bằng!
Chàng như người trút được ách nặng ngàn cân treo trên cổ. Sơn thực sự ngạc nhiên. Lữ vui vì vụ ly dị không còn rắc rối lôi thôi nhưng Lữ quả thật mừng cho việc chàng và Miriam lấy nhau. Sơn thở phào. Chàng cũng nhẹ hẳn người, không ngờ mọi việc trôi qua êm thấm:
- Miriam muốn làm đám cưới vào tháng tới. Sau đó bọn này đi Âu Châu chơi ba tuần. Tôi muốn sắp xếp công việc làm giấy tờ bán shopping center xong rồi mới đi.
Lữ gật đầu:
- Cậu cứ đi khỏi để ý về công việc. Tôi giao cho người khác lo cũng được mà.
Sơn nói luôn:
- Tôi cũng muốn bàn với cậu về chuyện việc làm của tôi với partnership. Miriam muốn tôi trông coi mấy nhà hàng và đầu tư cho nàng nên chắc cậu phải kiếm người khác cho công việc của tôi!
Lữ hơi cau mày. Chàng không ngờ đến chuyện này. Nhưng niềm vui về vụ ly dị và Miriam lấy Sơn vẫn còn đó. Sự khó chịu biến đi trong khoảng khắc. Lữ chặc lưỡi:
- Cậu nghỉ việc tôi biết kiếm người nào thế đây! Còn ai bằng cậu được. Lại còn bao nhiêu vụ đầu tư dở dang của mình nữa. Nhưng thôi để chuyện đó tính sau. Mừng cho cậu và Mirima trước đã. Tối nay mình đi nhậu một bữa cho say!
Như chợt nhớ ra việc gì. Lữ vỗ vai bạn:
- Tôi định nói với cậu chuyện này nhưng nãy giờ quên béng đi mất! Cũng là để mừng cậu trước luôn! Tôi có bàn với Uyên hôm nọ. Việc đầu tư venture capital vào công ty Comnet là công của cậu phần lớn. Uyên và tôi đều đồng ý là cổ phần của partnership trong công ty Comnet sẽ chia cho cậu 20%. Tất nhiên cậu sẽ có bốn trăm ngàn shares khi Comnet ra public trên Wall Street. Chỉ cần Comnet ra được thị trường chứng khoán là cậu thành triệu phú rồi!
Sơn ngẩn người. Chàng không ngờ Lữ và Uyên đối xử với chàng rộng rãi đến thế. Chàng không quan tâm lắm đến chuyện làm giàu nhưng có được một tài sản cũng là chuyện tốt. Chàng có thể dùng nó làm được nhiều chuyện khác!
Sơn cám ơn bạn:
- Công việc của tôi thôi! Cậu và Uyên chia như thế nhiều quá!
Lữ đùa:
- Cậu chê của à! Thì cứ coi như của hồi môn về nhà vợ cũng được mà!
Sơn cười theo. Nhưng mặt chàng chợt nghiêm lại:
- Tôi còn một chuyện nữa cần phải cho cậu biết. Có thể không có gì nhưng cậu chắc phải để ý!
Lữ vẫn cười đùa:
- Thôi chuyện gì không vui để sau. Hôm nay mình bàn chừng đó chuyện đủ rồi!
Sơn lắc đầu:
- Không được! Tôi chắc cậu nên biết ngay! Cậu nhớ thằng Triệu Tôn có một chợ bán thực phẩm trên Chinatown không? Sau vụ khám phá Triệu Tôn là người của Triad tôi có cho tiền một tên làm ở chợ để thăm dò tin tức. Lâu nay tôi vẩn thỉnh thoảng dò hỏi nó về động tĩnh của Triad sau khi Triệu Tôn chết. Hôm qua tên này gọi điện thoại cho tôi báo cho biết có người đòi gặp tay trùm Triad ở Los Angeles về vụ Triệu Tôn chết. Hắn không biết gì nhiều hơn nhưng nói bọn Triad có vẻ xôn xao lắm về việc này. Hắn ta hỏi mấy tên đi hộ tống người đi gặp Henry Cheng, tay trùm Triad ở đây, được biết người này là một người Việt Nam. Tôi có hỏi hắn kỹ hơn về tên Việt Nam đó, hắn cũng không biết gì hơn. Tôi chắc cậu phải đề phòng về chuyện này!
Lữ gật gù. Chàng đoán người đó không ai khác hơn là Vấn. Như vậy Vấn đã tìm ra manh mối về vụ chàng cho người giết Triệu Tôn và đã chạy đến bọn Triad để tìm cách quật ngược lại chàng. Cũng may Sơn đã gài được một tên nội gián ăn tiền của partnership để theo dõi bọn Triad. Chàng phải bàn với Montello ngay để đối phó với chuyện này.
Lữ không để lộ những điều chàng nghĩ cho Sơn biết. chàng không muốn dính líu Sơn thêm nữa vào việc chàng thanh toán Vấn. Lữ vỗ vai Sơn:
- Không sao! Tôi có người lo về chuyện này. Cậu cứ yên tâm! Bây giờ mừng chuyện của cậu trước đã. Tối nay mình ra Redondo Beach nhậu một bữa thả giàn cho sướng! Mọi việc tính sau!
- Có chuyện gì vậy?
Tên tài xế trả lời:
- Điện thoại nhà ông Trần Lữ bị hỏng, anh cho biết condo của ông này nằm chỗ nào?
Người gác cổng giữ an ninh trả lời, giọng quan tâm:
- Ông Lữ bị hỏng điện thoại à! Ông ta vừa về xong. Condo số 62. Tôi phải báo cho ông ấy biết là các anh đến sửa điện thoại.
Hắn lắc đầu mấy cái:
- Làm sao gọi báo được! Anh nói điện thoại ông ta hỏng mà phải không? Thôi mấy anh vào bấm chuông vậy!
Hắn mở cổng cho chiếc xe van điện thoại vào. Tên tài xế lái chiếc van vòng ra sau phía bãi đậu xe có đánh số của mỗi condo. Khuất tầm mắt của người canh trạm gác, chiếc van dừng lại cạnh chiếc Jaguar sơn màu đỏ trong chỗ đậu xe số 62. Cửa sau mở, một người Tàu nhỏ thó nhảy xuống,. Hắn nói với tên tài xế:
- Mày canh chừng phía đằng trước, thằng Chow xem phía sau, có ai lại gần báo cho tao biết ngay!
Hắn chui lại vào trong xe sửa soạn đồ nghề. Vấn nhìn Wang Li gắn bộ phận điện tử làm ngòi vào miếng chất nổ plastic C4 và rùng mình. Chàng đã nghe nói đến chất nổ cực mạnh này, chỉ một miếng nhỏ như thỏi chewing gum double mint cũng đủ làm nổ một căn nhà lớn, đừng nói đến chiếc Jaguar thể thao nhỏ này. Lữ chắc chắn sẽ tan xác, không còn một mảnh để cho vào quan tài! Vấn mỉm cười độc ác. Henry Cheng đã cho toán thủ hạ đắc lực nhất chuyên viên về chất nổ từ Hồng Kông sang để giúp chàng thanh toán Lữ theo giao kèo đã hứa giữa chàng vào Triad. Cheng cho Vấn biết về kế hoạch thủ tiêu Lữ:
- Tôi muốn việc giết tên Lữ có nhiều tiếng vang để bọn bảo vệ tên này biết về thực lực Triad ở đây. Tôi cho anh đi theo Wang Li để anh thấy tận mắt kẻ thù của anh nổ tan xác. Anh nên nhớ chỉ đi theo và nhìn, tuyệt đối không hỏi han và đưa ra ý kiến gì. Wang Li giết người dễ dàng như cơm bữa nếu ai làm phật ý hắn. Anh nên cẩn thận!
Vấn đi theo chiếc xe van của Triad ngụy trang thành xe sửa điện thoại của hãng Pacific Telesis. Suốt quãng đường đi Vấn nghe lời Henry Cheng không nói tiếng nào với tên Tàu nhỏ con nhưng đầy vể cô hồn tên Wang Li mới từ Hồng Kông sang. Hắn cũng không thèm chú ý gì đến Vấn, chỉ loay hoay với những giây điện, ngòi nổ và thỏi chất nổ plastic cực mạnh C4. Lần đầu tiên hỏi Vấn là lúc chiếc van đậu sát xe Jaguar, hắn nhìn chằm chằm vào chàng, gọng hầm hè như chính Vấn là người hắn được mệnh lệnh cho nổ tan xác:
- Anh xem kỹ đi. Có phải chiếc Jaguar này của tên Lữ không?
Vấn gật đầu xác nhận. Chàng đã có lần thấy Lữ lái chiếc Jaguar thể thao loại mới nhất này. Cũng phải tám chục ngàn đô la. Vấn thầm nghĩ. Và sắp nổ tung cùng với chủ của nó!
Wang Li chui dưới gầm xe loay hoay một lúc. Vấn đoán hắn đang tìm cách cắt đường giây điện của hệ thống báo động trộm của chiếc Jaguar. Một lúc sau hắn chui ra và dùng một lưỡi dao lá liễu nhỏ xíu luồn vào khóa cửa xe. Vấn chỉ thấy hắn lách vài cái, chốt cửa xe bật ra và Wang Li mở cửa vào nhẹ nhàng. Hắn chui xuống khoảng trống dưới tay lái và bắt điện nối dây của ổ khóa contact xe với gói chất nổ đã được hắn gắn dưới sàn xe. Vấn hiểu Wang Li dịnh làm gì. Khi Lữ lên xe bật ổ khóa cho xe chạy, mồi điện từ contact xe sẽ châm ngòi cho thỏi C4 nổ tung. Lữ không thể thoát chết với chất plastic nổ khủng khiếp này!
Wang Li chỉ mất hơn mười phút để gài bom nổ vào xe Lữ. công việc xong xuôi hắn lên chiếc van ngồi cạnh Vấn. Hắn nói:
- Anh gọi cho tên Lữ kiếm cớ gì để hắn phải ra lái xe. Chúng ta sẽ biết kết quả ngay!
Vấn gật đầu. Chàng dùng cell phone bấm số điện thoại của Lữ, số điện thoại đã được Uyên ghi trọng cuốn sổ điện thoại riêng của nàng và Vấn đã lục soát xem từ trước. Vấn đợi Lữ nhấc lên nghe và chàng lấy khăn bịt miệng giả giọng nói bằng tiếng Anh:
- Đây là phòng cấp cứu nhà thương Fountain Valley. Ông có phải là ông Lữ không?
Lữ trả lời đầu dây bên kia:
- Tôi đây! Có chuyện gì thế?
- Bà Uyên bị đụng xe vừa được đưa vào đây. Bà ta nhờ chúng tôi báo cho ông biết.
- Có bị gì nặng không?
- Cũng thường thôi nhưng bà ta nói muốn gặp ông ngay!
- Tôi đi ngay!
Vấn tắt cell phone. Lữ không một chút nghi ngờ gì, chắc chắn sẽ ra xe để chạy tới nhà thương. Chàng sẽ biết ngay kết quả tài nghệ đặt bom của Wang Li. Vấn giục tên tài xế:
- Chúng ta ra khỏi nơi này. Tên Lữ sẽ ra ngay bây giờ!
Chiếc xe van ra khỏi bãi đậu xe, dừng lại trước cổng gác. Người canh gác an ninh ngạc nhiên:
- Sửa xong rồi à! Nhanh dữ vậy!
Hắn mở cổng. Tên tài xế gật đầu không trả lời vọt nhanh ra khỏi khu condo. Hắn quẹo vào con đường ngang kế bên khuất cổng gác và tắt máy ngồi chờ. Lữ sẽ ra xe trong chốc lát và mọi sự sẽ chấm dứt với một tiếng nổ lớn. Vấn cười gằn. Chàng mường tượng thân xác Lữ tan ra từng mảnh nhỏ và sự hồi hộp, lòng thù hận và niềm khoái cảm sắp được trả thù trộn lẫn trong Vấn. Sự kích thích lớn lao làm chàng như ngộp thở.
Vấn hít một hơi dài. Ngực chàng quặn từng hồi. Giây phút chờ đợi kéo dài như hàng thế kỷ. Vấn nhắm mắt và mường tượng từng cử động của Lữ. Hắn đang thay quần áo. Hắn ra đến cửa, khóa cửa và ra bãi đậu xe. Hắn mở cửa xe. Và sau cùng hắn sẽ nhét chìa khóa vào ổ khóa và bật máy. Cảnh tượng như diễn ra trong một cuốn phim quay chậm trong đầu Vấn. Sự chấm dứt cuối cùng sẽ đến trong chốt lát. Ngay bây giờ!