Tiếng Gọi Vực Sâu

Chương 24

Docsach24.com
ữ ngồi ngả người gác chân lên bàn suy nghĩ. Cảm giác khó chịu vì tên Triệu Tôn vẫn còn vướng vất Chàng suy nghĩ về những chi tiết cuộc đời của Triệu Tôn như Uyên đã kể cho chàng và cảm thấy có điều không ổn. Hắn đầu tư vào các cuộc làm ăn của chàng và Uyên dễ dàng quá. Dù lập thành partnership nhưng tiền của Triệu Tôn bỏ ra hắn đều nắm đằng lưỡi, mọi sự chàng và Uyên giữ đằng chuôi, kiểm soát cả. Số tiền hắn bỏ ra đầu tư là những số tiền lớn lao, ít có người nào đầu tư một cách quá khinh xuất như hắn. Và câu chuyện nhóm mại bản Hồng Kông bỏ tiền vốn cho Triệu Tôn cũng quá mông lung. Lữ đánh hơi thấy có điều bất thường. Lúc đầu chàng không để ý lắm vì có kẻ chịu bỏ tiền down mua khu shopping Bolsa chung với chàng và Uyên, công cuộc đầu tư của chàng mới thành hình. Nhưng nay mọi sự đã chạy đều, công cuộc làm ăn mỗi lúc một phát đạt, chàng thấy cần phải đặt lại vấn đề của Triệu Tôn.

Lữ nói người thư ký mời Sơn sang văn phòng chàng để bàn chuyện. VietCal Investment, L.P. bây giờ đã chiếm cả dẫy lầu của khu ollfice building này. Văn phòng của Sơn ở ngay bên cạnh chàng. Sơn mở cửa bước vào. Lữ nói:

- Làm tí Martell không? Tôi muốn bàn với cậu về vụ thằng Triệu Tôn một chút!

Sơn rót chút rượu pha với Perrier và nhấp một ngụm hỏi lại Lữ:

- Cậu muốn nói về việc tìm xem bọn Tàu Hồng Kông sau lưng Triệu Tôn là bọn nào phải không?

Lữ gật đầu:

- Tôi bắt đầu thấy tên Triệu Tôn này khả nghi lắm. Cậu điều tra ra thế nào chưa?

Sơn trả lời:

- Triệu Tôn giữ kín danh tính bọn này như mả tổ nhà hắn. Nhưng thế nào tôi cũng mò ra. Tôi biết chợ của hắn lên lạc với ba bọn ở Hồng Kông. Một công ty thực phẩm là Hsu Kwai Foods, một công ty xuất nhập cảng là Cheng Tok Trading Co. Và một công ty đầu tư là Feng Shui Investment. Không biết bọn nào trong số này hay có ai khác nữa. Có thể tôi phải đi Hồng Kông một chuyến mới được!

Lữ gật gù:

- Ừ! Cậu đi Hồng Kông coi ra sao! Tôi muốn biết đích xác về bọn nào bỏ tiền cho Triệu Tôn. Mình cần phải biết rõ để có gì còn đối phó được! Tiện thể đi chơi luôn! Tôi bận quá chứ nếu không hai thằng cùng sang Hồng Kông chơi một chuyến cho sướng! Gái Hồng Kông nghe nói ngon lành lắm!

Sơn trả lời:

- Tôi chỉ đi vài ngày thôi. Điều tra xong vụ thằng Triệu Tôn, tôi về ngay. Công việc còn nhiều lắm. Khu apartment ở Garden Grove có mấy căn cần sửa lại mới cho thuê được.

Lữ cười:

- Làm vừa vừa thôi Sơn ơi! Gái Hồng Kông mà cậu chê à!

Sơn mỉm cười không nói. Chàng nào đâu thiết đến gái Tàu, Tuần sau Miriam nhờ chàng dẫn đi mua mấy bức tranh contemporary arts. Chàng muốn về ngay cho kịp ngày phòng triển lãm tranh mở cửa. Đi xem tranh với Miriam là niềm hạnh phúc rồi. Chàng cần gì nữa!

*

Sơn lái xe từ phi trường Los Angeles về thẳng văn phòng. Chuyến bay từ Hồng Kông gặp thời tiết xấu nhồi lên nhồi xuống làm chàng thấy bải hoải, rã rời. Chàng gọi cho Lữ bằng cellular phone nhưng không gặp. Sơn dục người thư ký kiếm Lữ ngay và đợi chàng tại văn phòng. Chuyện quan trông, không thể chậm trễ được.

Sơn mở cửa bước vào. Lữ ngồi sẵn hút thuốc chờ đợi, nhìn chàng chăm chú:

- Chuyện gì vậy Sơn?

Sơn quẳng chiếc cặp da xuống bàn:

- Tài liệu trong này cả đây. Bọn Tàu bỏ tiền cho Triệu Tôn là bọn Cheng Tok. Tôi đi tìm địa chỉ bọn này mãi mới ra. Cậu không thể ngờ được. Cheng Tok Trading Company bỏ tiền tho thằng Triệu Tôn chỉ là một cửa tiệm tồi tàn ở Kowloon. Tôi bỏ ba ngày mới điều tra ra sự thật bên trong. Cheng Tok là mặt ngoài của Triad!

Lữ giật nẩy người. Điếu thuốc trong tay chàng rơi xuống. Lữ hỏi lại:

- Cậu chắc chắn không? Bọn Triad đứng đằng sau Triệu Tôn, bỏ tiền cho nó đầu tư với mình?

Sơn gật đầu:

- Đúng! Cheng Tok Trading là của Triad. Mafia Tàu chính hiệu Lữ ạ!

Lữ lặng thinh không nói. Đầu óc chàng làm việc nhanh như những luồng điện. Triad, bọn Mafia Tàu ghê gớm, giết người không chùn tay cính là bọn đứng sau lưng Triệu Tôn, bỏ tiền cho hắn đầu tư. Dùng Triệu Tôn để mang tiền bất chính đầu tư vào các công việc hợp pháp, lương thiện tại Hoa Kỳ. Một cách giặt giũ tiền bất lương, laundering, và để tiền lại đẻ ra tiền. Chàng nhớ lại những lúc làm closing giấy tờ, Triệu Tôn mang đến hằng cọc cashier checks dày cộm, cái nào cũng chỉ vừa đúng hai ngàn đô la, không quá. Mức mua cashier check bằng tiền mặt tại nhà băng không phải khai báo. Triệu Tôn đã được bọn Triad Tàu đưa tiền mặt, tiền ma túy, tiền giết người, cướp của, để làm down payment cho các vụ mua bất động sản đầu tư của partnership của chàng.

Sơn nhìn Lữ ái ngại. Chàng hỏi:

- Cậu tính sao đây Lữ?

Lữ trầm ngâm không trả lời câu hỏi của Sơn ngay. Chàng sẽ phải tính thế nào để thoát khỏi chuyện này càng ít tổn hại chừng nào càng tốt chừng đó. Lữ không thể chấp nhận việc làm ăn của chàng có bọn Mafia Tàu dính vào, nhưng chàng cũng không muốn đụng độ bọn này. Đương đầu với cả một tổ chức Triad với màng lưới mở rộng sang tận đất Mỹ chỉ đơn độc một thân một mình là điều dại dột. Lữ phải nghĩ cách để gạt Triệu Tôn ra khỏi partnership của chàng một cách khéo léo và cẩn thận để không gây thiệt hại cho việc đầu tư đang phát đạt của chàng, đồng thời để tránh sự trả thù của bọn Mafia Tàu. Lữ nói với Sơn:

- Tôi chưa biết Sơn ạ! Mình không muốn dính với bọn nó nhưng việc thằng Triệu Tôn, mình phải giải quyết cho ổn thỏa. Cậu điều tra hộ tôi bọn nào cầm đầu Triad ở vùng này, thằng nào liên lạc trực tiếp với Triệu Tôn. Càng biết được nhiều càng tốt!

Sơn gật đầu. Chàng đã hiểu nhiều về Triad những ngày ở Hồng Kông. Tổ chức tội ác này còn chặt chẽ và tàn bạo hơn cả Mafia của Mỹ. Những đường giây buôn bạch phiến, đưa người nhập cảnh lậu, mãi dâm… đều do bọn này thao túng. Và từ Hồng Kông chúng đã mở rộng địa bàn sang Mỹ hoạt động, mạnh nhất tại hai vùng San Francisco và Los Angeles. Triad đã kiểm soát các vùng Chinatown tại California và từ khi có người Việt tỵ nạn đổ về tiểu bang này, chúng đã xâm nhập vào các hoạt động thương mại của người Việt gốc Hoa, tống tiền và dùng một số cơ sở của họ để đưa tiền phi pháp vào đầu tư. Như chúng đã dùng Triệu Tôn để giặt giũ tiền cho chúng, đầu tư vào công việc làm ăn của Lữ và Uyên. Sơn không hiểu Lữ sẽ dùng phương cách nào để thoát ra vòng kiểm tỏa của bọn này. Và chàng cảm thấy lo ngại thực sự cho bạn chàng.

Sơn hỏi Lữ:

- Phần equity của Triệu Tôn trong partnership của cậu lên đến bao nhiêu rồi?

Lữ trả lời:

- Gần một triệu rưỡi! Nó bỏ ra tiền down cho các vụ mua bán có khoảng bảy trăm ngàn. Mới một năm đã lời hơn gấp đôi rồi! Bọn Triad không đời nào chịu nhả ra đâu! Có thể tôi sẽ điều đình mua lại phần của nó, nhưng tôi chắc Triad sẽ không để cho mình buy-out Triệu Tôn. Tôi sẽ phải tìm cách khác!

Sơn quay ra cửa. Chàng hỏi lại một lần nữa trước khi ra hẳn:

- Cậu cần gì nữa về chuyện này không?

Lữ trả lời, giọng lạnh như băng:

- Không! Chỉ cần cậu giữ kín tuyệt đối thôi! Không ai khác được biết! Kể cả Uyên!

*

Lữ lái xe đi về đường số 10 và chàng lấy exit vào San Gabriel! Đã lâu Lữ không lên thăm tiệm trên này. Một phần chàng quá bận rộn với công việc đầu tư mới. Đằng khác, tiệm ăn này do Vincent trông coi. Vincente Montello, người manager của Don’s Hamburger ở South Central trước kia, người đã huấn luyện chàng để lên thay thế cho ông theo lời yêu cầu của Don Lavitz, bố vợ chàng. Sau khi Lavitz chết và bắt đầu vào việc đầu tư với Uyên, Lữ đã nhờ Vincent trông coi cả ba tiệm ăn ở Beverly Hills, San Gabriel và South Central, chàng chỉ coi một tiệm dưới Orange County. Miriam cũng hài lòng với cách xử sự của Lữ. Vincent là bạn từ thời mới lớn của ba nàng và ông cũng coi nàng như con. Với cái chết của Lavitz, Vincent càng thương nàng hơn. Lữ cũng thường gặp ông mỗi ba tháng tại nhà để tính toán chuyện sổ sách, lời lỗ của các tiệm ăn.

Vincent có vẻ ngạc nhiên khi thấy Lữ lên tiệm để gặp ông. Ông càng ngạc nhiên hơn khi thấy Lữ đóng cửa phòng làm việc cẩn thận trước khi nói chuyện. Lữ vào đề ngay:

- Tôi đang gặp khó khăn. Vince! Tôi cần ông giúp cho một chuyện!

Vincent nhìn sâu vào mắt Lữ trả lời:

- Chuyện gì cũng được. Lữ ạ! Miễn anh làm cho Miriam vui lòng. Dạo này tôi thấy Miriam không được vui. Tại sao vậy hả Lữ?

- Tôi không biết! Miriam có chuyện gì không vừa lòng đâu! Tôi muốn nhờ ông giúp tôi gặp Al, càng sớm sàng tốt!

- Anh muốn gặp em tôi có chuyện gì hả Lữ? Anh gặp rắc rối gì?

- Tôi không thể nói được! Tôi nghĩ ông cũng không nên biết! Chỉ cần biết là chuyện tôi đang gặp phải cần có Al để giải quyết! Ông giúp tôi được không?

Vincent không nói một lúc lâu. Ông đứng lên nhìn ra cửa sổ. Trời bên ngoài xanh trong nhưng Vincent thoáng thấy một góc mây đen ở phía chân trời. Ông linh cảm điều không lành cho Miriam, con gái của người bạn thân đã khuất. Và ông hối hận đã kể cho Lữ nghe về Al Montello, người em trai của ông, trong một ngày say rượu tại tiệm Don’s Hamburger khi sắp nhường chức manager cho Lữ.

Al là em trai của Vincent nhưng hoàn toàn không giống người anh ở bất cứ một điểm nào. Trong khu ghetto của quận Bronx ở thành phố New York, Vincent đã cố gắng để thoát ra khỏi cảnh nghèo khổ và tội ác của khu nghèo nhất thành phố này. Năm lên 18, Vincent đã cùng với Don Lavitz, người bạn Do Thái đến New York từ trại tập trung Auschwitz, làm một cuộc hành trình về phía Tây, sang vùng đất vàng California để làm giàu và tạo sự nghiệp. Hai người bạn thân một Ý, một Do Thái đã hoạn nạn thăng trầm có nhau. Tuy không giàu có như Lavitz, Vincente Motello cũng tạo được một cuốc sống sung túc cho mình và cho gia đình. Khi Lavitz bệnh hoạn, ông đã nhận lời bạn để trông coi tiệm ăn giúp cho bạn mình và bây giờ cho con gái của bạn.

Al Montello đã chọn con đường khác người anh. Nói đíng ra cũng không có đường nào khác cho Al trong khu Bronx tồi tàn đó. Đối với người gốc Ý to con, mạnh bạo và lười biếng không chịu học hành, con đường ngắn nhất để có một cuộc sống dễ chịu, thoải mái với tiền bạc rủng rỉnh và gái đẹp ê hề là nhập vào “gia đình”. Al đã trở thành một thứ lính tiền quân, foot soldier, cho “gia đình” Gambino ở New York, tổ chức Mafia mạnh nhất trong số các “gia đình” của Cosa Nostra trên toàn nước Mỹ. Với tàn bạo không nương tay và vài mạng người trong sổ thành tích, Al Montello đã leo dần lên chức capo, thủ lãnh của một nhóm nhỏ trong tổ chức Mafia sau hơn mười năm gia nhập.

Địa bàn hoạt động sau cùng của Al là vùng đất phía Nam California và sau hơn ba mươi năm xa cách, hai anh em nhà Montello đã gặp lại nhau. Người anh lương thiện nhìn cảnh sống suy hoàng của người em tội lỗi và ngán ngẩm cho cuộc đời. Tội ác quả tình đem lại nhiều thành quả rực rỡ hơn một đời tốt lành xa! Al có ngôi nhà tráng lệ hơn ba mươi phòng với hồ bơi, sân tennis, mansion hạng nhất tại khu vương giả Bel-Air và hàng chục chiếc xe mắc tiền loại hiếm Ferrari, Lamborghini… Vincent không muốn gặp người em nhiều và tuy không tán đồng nếp sống tội ác của người em, cũng như một dân gốc Ý chính hiệu, không khỏi có một chút tự hào nhỏ về tổ chức Mafia đã làm cho cả nước Mỹ phải khiếp sợ từ bao năm qua.

Trong một buổi chiều ngà ngà sau khi triết lý về cuộc đời với Lữ tại tiệm Don’s Hamburger, Vincent đã kể cho Lữ nghe về Al, người em trai Mafia của mình. Ông cũng nói hở cho Lữ biết, các tiệm ăn của Lavitz không ai dám đụng đến, không gặp chuyện lôi thôi phiền phức nào với các băng đảng lộng hành tại đây cũng chỉ vì mối liên hệ giữa ông và Al Montello.

Vincent hối hận về chuyện đã kể cho Lữ nghe về em mình. Nhưng ông cũng không thể từ chối Lữ được. Lữ phải gặp chuyện khó khăn lắm mới nhờ đến ông. Và ông đã hứa với Lavitz sẽ săn sóc và bảo vệ cho Miriam. Chuyện của Lữ gặp phiền hà này có dính líu gì đến Mariam không. Lữ không chịu nói và ông cũng không có cách nào khác. Vincent trả lời Lữ:

- Tôi sẽ giúp anh gặp Al. Nhưng anh phải hứa không làm điều gì liên lụy đến Miriam. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh nếu Miriam gặp điều gì không hay!

Lữ gật đầu. Ông già lẩm cẩm này đôi lúc làm Lữ phát mệt vì sự bảo vệ quá đáng của ông với Miriam. Nhưng chàng cần lấy lòng Vincent để liên lạc với Al Montello, con đường chàng đã chọn để đối phó với bọn Triad đang đe dọa công việc làm ăn của chàng. Cũng chỉ vì tên Triệu Tôn khốn kiếp!