Tiên Tuyệt

Chương 58: Tử cảnh trong núi (hạ)

Hai bên thân đám quái vật này có hai chiếc càng cực độc, mở ra khép vào kêu răng rắc. Ba con đang ra sức bắt ba tên tùy tùng, tám chân của chúng bám chặt trên vách đá. hai cái càng ra sức thu tơ nhện lại.

Đây là một loại hung thú mà ngay cả Vũ La cũng chưa từng thấy bao giờ, nhưng cũng biết chúng có thực lực tối thiểu cũng tương đương Huyết Nhãn Độc Mãng, nói cách khác tối thiểu cũng là hung thú ngũ phẩm.

Cốc Mục Thanh không chiếu cố được cho ba người, Vũ La và Thác Bạt Thao Thiên lập tức không chống nổi. Bên trong tơ nhện hàm chứa kịch độc, ba tên tùy tùng giãy dụa càng ngày càng yếu đi, làn da bọn chúng xuất hiện màu xanh nhạt, bị ba con nhện bò cạp này kéo tới trước người, đám nhện bò cạp xung quanh lập tức xúm lại bắt đầu thưởng thức.

Nhất thời máu tươi văng ra tung tóe, những tiếng ken két vang lên khiến cho người ta cảm thấy rợn người.

Cốc Mục Thanh cũng quyết định thật nhanh, quát to với hai người:

- Lại đây, đừng động vào người bọn chúng!

Ba người tụ tập lại với nhau, tựa lưng vào nhau. Thần sắc Vũ La và Cốc Mục Thanh tỏ ra nghiêm nghị, chỉ có Thác Bạt Thao Thiên tính vốn hiếu chiến, mắt y bắn ra tinh quang sáng chói, hưng phấn vô cùng.

Đám nhện bò cạp vây khốn mọi người có ít nhất mấy trăm con. hơn nữa trong bóng tối xa xa vẫn vang thanh âm rít lên rất nhiều, hiển nhiên vẫn còn vô số nhện bò cạp đang bay tới.

Cốc Mục Thanh điều chỉnh chiến lược, cố gắng hết sức tiết kiệm linh nguyên, thu Thiên La Địa Võng hẹp lại sát bên mình, bảo vệ cho ba người. Đồng thời hai tay nàng khẽ phất, hai con hỏa long hóa thành trường tiên, lại vung hai tay lên. Hai ngọn hỏa tiên đốt bốn con nhện bò cạp thành tro tàn. chỉ nghe nàng thét lớn:

- Xông tới!

Ba người cùng nhau xông sâu vào trong khe núi.


Đám nhện bò cạp này vô cùng giảo hoạt, dẫn dụ mọi người vào sâu trong này mới động thủ. hiển nhiên phục binh phía sau nhất định không ít. Nếu như hiện tại bọn họ quay ngược lại, ắt sẽ rơi vào giữa vòng vây của chúng, hiện tại xông về phía trước, nói không chừng còn có thể cứu được bọn Hổ Mãnh.

Vũ La là người thông minh. Cốc Mục Thanh không cần giải thích, hắn cũng có thể hiểu được ý nàng rõ ràng, về phần Thác Bạt Thao Thiên, giết chóc càng nhiều, y càng cao hứng.

Hai ngọn hỏa tiên không ngừng đánh xuống, tu vi Cốc Mục Thanh hiển nhiên chẳng kém. mỗi một roi đánh xuống như vậy, lúc nào cũng có từ hai con nhện bò cạp trở lên bị đốt tan thành tro bụi.

chỉ thấy hai ngọn hỏa tiên bay lượn cao thấp xung quanh ba người. Quét tới nơi nào, tro bụi bay lên mù mịt tới đó.

Trong hai ngọn hỏa tiên này ẩn chứa linh lực hệ Hỏa, chính là Địa Mạch Hỏa Linh mà Cốc Mục Thanh phong ấn bên trong linh phù hệ Hỏa. Tuy rằng đây không phải là Tiên Thiên Chân Hỏa, nhưng uy lực của nó cũng có thể xếp trong ba hạng đầu của Hậu Thiên Chân Hỏa. Dùng để đổi phó tà vật như nhện bò cạp này, nhờ vào thuộc tính khắc chế, cho nên hiệu quả vô cùng.

chỉ là Địa Mạch Hỏa Linh này sử dụng một chút là mất đi một chút, hơn nữa hao tốn linh nguyên rất nhiều. Nhìn đám nhện bò cạp dày đặc xung quanh, sắc mặt Cốc Mục Thanh cũng trở nên hết sức khó coi.

Vẫn Thiết Trọng Kiếm của Thác Bạt Thao Thiên đối phó với tà vật như nhện bò cạp không có tác dụng gì nhiều. nhưng ngược lại, sợi xích huyết quang của y có phù văn huyết quang, có thể hấp thu tinh hoa sinh mệnh. chỉ cần quất sợi xích ra một cái, một con nhện bò cạp lập tức khô héo, co rút lại còn to bằng chậu rửa mặt, một thân tinh hoa đều bị hút sạch.

Thác Bạt Thao Thiên đánh đến lúc tận hứng, cắm phắt Vẫn Thiết Trọng Kiếm vào sau lưng mình, xuất ra Tê Thần Lực, lực lượng điên cuồng tăng lên gấp mấy lần. Hai tay y vũ lộng sợi xích huyết quang, quật trái đánh phải, đánh trúng con nhện bò cạp nào, lập tức thân thể nó trở thành một đống máu thịt lẫn lộn. Nếu không đánh trúng, quất mạnh xuống đất, nhất thời hoa lửa bắn ra tung tóe, đá núi vỡ nát.

Nhìn qua dường như Vũ La yếu nhất trong ba người, nhưng bất kể nhện bò cạp hung hăng tới mức nào, tới thời khắc mấu chốt, Vũ La vẫn có biện pháp chuyển nguy thành an.

So với thủ đoạn bá đạo của Thác Bạt Thao Thiên, dáng vẻ hung hãn. khí thế hung tàn tấn công tứ phía. Vũ La đứng vững đánh chắc. Ba người xông lên. trên đường Cốc Mục Thanh đi qua. số nhện bò cạp chết là nhiều nhất. nhưng nếu so ra. xác nhện bò cạp bên Vũ La còn nhiều hơn cả Thác Bạt Thao Thiên.

Vũ La xuống tay ổn. chuẩn, độc, tuyệt không ra tay dư thừa, mỗi một đòn nhất định lấy đi tính mạng của một con nhện bò cạp. Cốc Mục Thanh bên cạnh nhìn thấy, biết rằng hiện tại Vũ La mới chân chính ra tay, lúc trước cứu viện cho ba tên tùy tùng nọ, rõ ràng là hắn chỉ ra tay chiếu lệ.


Nàng nhìn thấu quỷ kế của Vũ La. nhưng không hiểu vì sao không hề thấy phản cảm. ngược lại trong lòng đau xót. suýt chút nữa rơi lệ. Hắn vẫn là hắn. tính cách năm xưa không thay đổi một mảy may...

Ba người xung phong liều chết tiến tới, cũng không biết đã giết bao nhiêu con nhện bò cạp. Khe núi càng ngày càng rộng mở, vách đá càng ngày càng trở nên lạnh lẽo, mà nhện bò cạp dần dần trở nên thưa thớt.

Thế nhưng tuy số lượng nhện bò cạp giảm đi, áp lực đè lên ba người lại tăng lên.

Đám nhện bò cạp rút đi chỉ là bình thường, mà đám còn lại toàn là đẳng cấp cao có tới toàn là hai, thậm chí ba đuôi, to chừng một trượng rưỡi. Trên cái bụng tròn vo của nó, gương mặt người cười cũng có tới hai, ba cái.

Đám nhện bò cạp này không những phun tơ nhện ra. còn thỉnh thoảng phun độc sa. hơn nữa lực lượng mạnh hơn đám nhện bò cạp lúc trước chừng hơn gấp đôi.

Mấy trăm nhện bò cạp cấp cao này thủy chung truy sát gắt gao mọi người. Địa Mạch Hỏa Linh của Cốc Mục Thanh ngày càng cạn dần. Thác Bạt Thao Thiên cũng cười không nổi nữa. rống giận liên hồi, sợi xích huyết quang ra sức vung vấy, miễn cưỡng ngăn cản được mặt của mình. chỉ là đám nhện bò cạp cấp cao đã tới gần bên y còn cách không đầy một trượng. Thác Bạt Thao Thiên đã có vẻ chật vật. chỉ cần bất cứ con nào thò chân ra cũng có thể đâm thũng người y.

Sắc mặt Vũ La cũng trở nên hết sức khó coi, một tay hắn vũ lộng sợi xích, tay kia vận chuyển Phù Cổ, ẩn trong lòng bàn tay, hóa thành một vòng sáng màu xanh ngọc.

Một con nhện bò cạp ba đuôi bay nhanh lên cao trên vách đá. sau đó bay xuống bổ vào đầu Vũ La. Vũ La không thèm nhìn lên. giơ tay đánh ra một chưởng, một luồng lửa đen từ trong vòng sáng xanh ngọc phun ra.

Luồng lửa đen này chỉ to bằng trứng chim, con nhện bò cạp cấp cao kia cũng có thực lực được xếp hàng đầu trong bầy nhện bò cạp này. Nó nhìn thấy luồng lửa nhỏ như vậy, không hề sợ hãi, ỷ vào thân thể hùng mạnh của mình hứng lấy luồng lửa. tiếp tục bổ xuống đầu Vũ La.

Không ngờ luồng lửa kia vừa chạm vào thân thể nó, lập tức bùng nổ. Ầm một tiếng vang lên. từ các khe nứt trên thân nó phun ra lửa màu đen kinh khủng, chỉ trong thoáng chốc đã cháy sạch sành sanh, tro bụi cũng không còn sót lại, lửa đen này so ra còn đáng sợ hơn cả Địa Mạch Hỏa Linh của Cốc Mục Thanh.

Vũ La tiện tay ném ra một hỏa cầu màu đen to bằng trứng chim, bay loạn đầy trời. Phàm là nhện bò cạp bị hỏa cầu va trúng, không con nào thoát chết. Trong lúc nhất thời đám nhện bò cạp phải lui lại, áp lực bên hắn nhất thời giảm xuống.

Sau khi Phù Cổ của hắn nuốt lấy tinh huyết của Xà Vương, cũng có được một ít năng lực của Xà Vương.

Huyết Nhãn Độc Mãng vốn là láng giềng của đám nhện bò cạp này, hai bên thường hay tranh đấu. Trong hàng ngàn năm qua, độc tố của hai bên trong quá trình chiến đấu dần dần trở nên khắc chế lẫn nhau.

Phù Cổ lấy được một ít năng lực của Xà Vương, biến độc tố của nó trở thành độc hỏa. Tuy rằng đám nhện bò cạp cấp cao này lợi hại, nhưng làm sao sánh được với Xà Vương. Cho nên độc hỏa này phá được nhện bò cạp một cách thong thả nhẹ nhàng.

Phù Cổ cũng đã có ba mươi năm hỏa hậu, độc hỏa chỉ to bằng trứng chim không hao tốn bao nhiêu. Cho dù Vũ La dùng độc hỏa đốt hết nhện bò cạp ở nơi này, Phù Cổ vẫn không kiệt lực.