Tiên Quốc Đại Đế

Chương 930: U Hải Giáo Chủ

Diêm Xuyên gật đầu, nói:

- Khổng tước ở thiên địa này đúng là không mạnh.

Bạch Khởi hỏi:

- Doãn đại nhân còn mất bao lâu?

Doãn Hận Thiên nói:

- Đây là bản đồ năm đó Khổng Hạt Tử sai người đưa tới, dựa theo bản đồ lại đi hướng nam một nén nhang là được.

Mọi người gật đầu, nói:

- Ừm!

Thời gian một nén hương rất nhanh trôi qua, long liễn ngừng giữa không trung.

Diêm Xuyên nhướng mày nói:

- Khổng gia?

Bên dưới là sơn cốc to lớn rất ẩn khuất.

Quanh sơn cốc có vô số cung điện, nhưng hiện tại hoàn toàn biến đổi.

Nhiều cung điện đã thành đống phế tích.

Sơn cốc ẩn khuất như gặp phải tai nạn chưa từng có, ngọn núi xung quanh có nhiều cái sụp đổ, mặt đất năm rải rác mấy chục cái xác.

Miêu Miêu trợn to mắt:

- Meo!

Triệu A Phòng nhíu mày nói:

- Là nơi này sao?

Doãn Hận Thiên chắc chắn gật đầu, nói:

- Là chỗ này!

Bạch Khởi trầm giọng nói:

- Khổng gia gặp phải huyết tẩy.

Diêm Xuyên hít sâu, nói:

- May là không có nhiều xác.

Diêm Xuyên tiếp tục bảo:

- Đáp xuống đi.

- Grao!

Long liễn nhanh chóng đáp xuống dưới.

Bạch Khởi vung tay,

Ầm ầm ầm ầm!

Gió to nổi lên thổi phế tích bốn phía, hình thành bình địa, cho Diêm Xuyên đặt chân.

Bước xuống long liễn, mọi người đi tới một cái xác.

Triệu A Phòng chỉ ngón tay vào.

Triệu A Phòng trầm giọng nói:

- Không có hồn phách, chắc là bị cưỡng ép tách ra.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:


- Cưỡng ép tách ra? Xem ra là có người muốn gây chuyện với Khổng gia.

Doãn Hận Thiên gật đầu, nói:

- Chỗ này không có nhiều xác chết, xem ra đa số người Khổng gia đã trốn thoát.

Miêu Miêu lắc đầu, nói:

- Người Khổng gia trốn đi hết thì chúng ta nên làm sao?

Diêm Xuyên nói:

Khổng Hạt Tử biết chúng ta sẽ đến, đương nhiên sẽ phái người đến xem xét. Chúng ta cứ chờ ở đây, Mông Điềm, hãy chôn xác họ đi.

- Tuân lệnh!

Mông Điềm xử lý xác chết nằm trên mặt đất.

Diêm Xuyên nhìn bốn phía.

Diêm Xuyên nói:

- Mấy người khác đi bốn phía tìm hiểu xem chỗ này rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Mọi người đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh!

Chớp mắt đám người tách ra.

Bạch Khởi, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, Doãn Hận Thiên, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm lao đi bốn phía, tìm người hỏi thăm.

Mông Điềm xử lý thi thể xong cũng nhanh chóng lao ra xa.

Chỗ long liễn chỉ có Diêm Xuyên, Triệu A Phòng, Miêu Miêu.

Miêu Miêu bỗng nhìn lên trời, nói:

- Meo! Còn có một thiên đạo là thiên địa lập tức bổ đủ.

Triệu A Phòng tò mò hỏi:

- Miêu Miêu làm sao vậy?

Miêu Miêu lắc đầu, nói:

- Ta cũng không rõ, trong lòng chợt có cảm giác rất thân thiết. Đúng rồi, Diêm Xuyên, ngươi có nói là ta cũng là chuyển thế trọng sinh, còn nói ta chính là Huyền Diệu?

Diêm Xuyên cười nói:

- Chắc đúng là vậy, năm đó đồn rằng sau khi Huyền Diệu chết thì chôn ở Táng Thiên Đồng Quan của ta, bởi vì chôn thương thiên nên mới gọi là Táng Thiên Đồng Quan. Sau này Táng Thiên Đồng Quan chia làm chín, thân thể của Huyền Diệu biến mất, bởi vậy táng chín anh hùng thiên địa. Chuyện sau đó thì ngươi đã biết, ta thấy ngươi nằm trong Táng Thiên Đồng Quan, hơn nữa ngươi có rất nhiều thứ thuộc về Huyền Diệu, ví dụ như thập nhị địa chi thuỷ tổ mệnh cách trong mủ nỉ nhỏ, còn có Huyền Diệu am hiểu thần thông không gian thì ngươi cũng bẩm sinh có. Huyền Diệu, Diệu Diệu, Miêu Miêu, đó không phải là ngươi sao? Hơn nữa tu vi của ngươi tăng lên không cần độ kiếp, tại sao? Bởi vì ngươi chính là thương thiên, làm sao thiên giáng thiên kiếp cho ngươi được?

Miêu Miêu tò mò hỏi:

- Nhưng nếu chúng là vậy thì tại sao trước kia ta trở thành thương thiên?

Diêm Xuyên lắc đầu, nói:

- Không rõ, ngươi làm sao chấp chưởng số trời, cái này phải hỏi ngươi. Tại sao ngươi được chọn?

Miêu Miêu lắc đầu, nói:

- Meo! Ta không biết, ta đã quên, cũng không nghĩ ra được.

Diêm Xuyên chắc chắn nói:

- Lại chờ chút đi, có lẽ sau này ngươi sẽ nghĩ ra.

Miêu Miêu gật đầu, nói:

- Meo!

Diêm Xuyên đứng trên long liễn chờ đợi, cùng lúc đó chợt phát hiện phía xa dường như có vài bóng người rình ngó bên này.


Ánh mắt Diêm Xuyên lạnh băng, phía xa, mấy bóng dáng nhanh chóng rút đi.

- Mau lên, thông báo cho lão tổ, chỗ ban đầu của Khổng gia có biến, một đám người đến!

Vù vù vù vù!

Đám tu giả mau chóng lao đi bốn phương, truyền tin tức ra ngoài.

Diêm Xuyên ở trên long liễn, nheo mắt nói:

- Lão tổ?

Triệu A Phòng trầm ngâm nói:

- Âm phủ, Nam Ngoại Châu có U Hải giáo chủ, có phải là hắn huyết tẩy Khổng gia sao?

Diêm Xuyên hơi biến sắc mặt nói:

- U Hải lão tổ?

Triệu A Phòng giải thích rằng:

- Người này sáng lập một giáo phái, thống lĩnh năm cương vực của Nam Ngoại Châu, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.

Diêm Xuyên gật đầu, nói:

- Rất có thể.

Trong khi Diêm Xuyên gật đầu thì chợt giật nảy mình.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Miêu Miêu, bảo hộ A Phòng!

Vù vù vù vù!

Diêm Xuyên nhanh chóng lao ra xa.

Miêu Miêu kêu lên:

- Meo! Xảy ra chuyện gì?

Thân hình Diêm Xuyên lập tức biến mất tại chỗ.

Chỉ một lát sau Diêm Xuyên đã xuất hiện ở bình nguyên trống trải.

Bình nguyên không có thứ gì, chỉ gió nhẹ thổi qua.

Nhưng con ngươi Diêm Xuyên co rút, lạnh lùng nhìn gió nhẹ.

Trong con mắt của Diêm Xuyên xuất hiện hai đoàn sáng màu xanh biếc, bộ dạng giống như thế giới thụ. Diêm Xuyên lạnh lùng nhìn hư không vô hình.

Dường như Diêm Xuyên xuyên thấu qua hư không nhìn thấy không gian khác.

Có hai người đứng trong không gian. Một là Doãn Hận Thiên, người khác là gia chủ của Tả gia, Tả Xuân Thu.

Trong không gian, trọng đồng của tả gia chủ hơi chuyển động, hư không lắc lư.

Tả Xuân Thu vươn tay đánh hướng Doãn Hận Thiên.

Doãn Hận Thiên giơ tay hết sức ngăn lại.

Nhưng lực lượng của Tả Xuân Thu quá lớn, từng chút một đè ép như ngọn núi to đè xuống, như muốn áp bẹp Doãn Hận Thiên.

Doãn Hận Thiên khó nhọc nói:

- Ngươi, tại sao ngươi ở đây?

Tả Xuân Thu lạnh lùng nói:

- Đây là sự bất hạnh của ngươi, U Hải giáo chủ lao sư động chúng tiến đến, các thế lực xung quanh đều bị kinh động. Vốn ta chỉ muốn nhìn xem, không ngờ ngươi cũng tới, một mình đến? Ha ha ha ha ha ha! Trời cũng giúp ta! Trọng Đồng thị là sau khi chết lực lượng chuyển dời, chết một người thì uy lực trọng đồng sẽ ngưng luyện đến Trọng Đồng thị khác. Vì trọng đồng hoàn mỹ nhất, ngươi chỉ có thể chết!

Doãn Hận Thiên hộc máu nói:

- Khụ, phụt, Tả Xuân Thu, ta đã thông báo cho thánh vương, ngươi không giết chết ta được!

Tả Xuân Thu lạnh lùng nói:

- Thông báo? Ta thấy rồi, mới nãy ngươi đã bóp chết một kim ngư, đó là liên thông một khối mệnh bài đúng không? Nhưng tiếc rằng đây là bí pháp của Trọng Đồng thị, một không gian hoàn toàn mới. Cho dù Diêm Xuyên biết ngươi sắp chết trước mặt ta thì cũng không nhúng tay vào được!

Bỗng có tiếng quát vang lên:

- Vậy sao?

Ầm ầm ầm ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, hai người ở trong tiểu không gian bỗng tràn đầy ức vạn tiểu tinh thần. Tiểu tinh thân xoay quanh, lực lượng cuồn cuộn nghiền nát tiểu không gian.

Trong khi Tả Xuân Thu kinh ngạc thì chỗ cửa đột nhiên xuất hiện một chưởng ấn.

Ầm ầm ầm ầm!

Một bàn tay đánh Tả Xuân Thu văng ra.

Bùm bùm bùm bùm!

Không gian xung quang ầm ầm nổ tung.