Tiên Quốc Đại Đế

Chương 706: Bách Thiện Lão Nhân

Vương Tiễn trầm giọng nói:

- Thiên Ma mê hoặc tâm tính của tu giả, mấy Thiên Ma này đa số là Thiên Ma vương. Thiên Ma vương càng mê hoặc tâm mạnh hơn, trước mặt có tới ức vạn Thiên Ma!

Diêm Xuyên nhíu mày hỏi:

- Thiên Ma là vật sợ mặt trời, hiện tại lại không sợ? Thiên Ma không sợ bị mặt trời thiêu cháy sao?

Họ xuyên qua chút khe hở nhìn bên trong,q ảu nhiên có vô số Thiên Ma bị mặt trời đốt sạch. Nhưng hình như Thiên Ma liên miên bất tận, quái dị xuất hiện từ không trung, Thiên Ma vĩnh viễn không hết.

Hình ảnh quái dị khiến Diêm Xuyên nhíu mày.

Bỗng nhiên đằng trước Long liễn xuất hiện một bóng người.

Một lão nhân lưng hơi còng, thân hình trong suốt, khá giống Thiên Ma nhưng không hung ác, rất thân thiện nhìn mọi người.

Lão nhân hành lễ với Diêm Xuyên:

- Lại có khách nhân đến, ha ha! Lão hủ hữu lễ!

Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:

- Ngươi là ai?

Lão nhân cười nói:

- Các ngươi có thể gọi ta là Bách Thiện lão nhân. Ta là hạ nhân trông chừng Linh Cảm điện của Chỉ Trần Nữ Thần. Chớp mắt đã sắp trăm vạn năm, lần này có nhiều người đi vào quá.

Mạnh Văn Nhược lộ vẻ kinh ngạc hỏi:

- Linh Cảm điện? Đồn là bên trong ẩn chứa năm trăm đạo dẫn thiên đạo?

Lão nhân mặt trời cười nói:

- Đúng vậy., Linh Cảm điện ở gần đây, nếu các vị có hứng thú thì đi theo ta, đã có rất nhiều đạo hữu tụ tập ở đó.

Mạnh Văn Nhược nhìn Diêm Xuyên.

Diêm Xuyên lộ vẻ tò mò hỏi:

- Bách Thiện lão nhân? Ha ha, tại sao trước giờ chưa từng nghe nói về ngươi?

Nên biết là trước khi đến đây Diêm Xuyên xem rất nhiều tin tức về Linh Cảm cương vực, biết có một tòa Linh Cảm điện biến mất, nhưng không hề có chút tin gì về Bách Thiện lão nhân.

Bách Thiện lão nhân cười nói:

- Ta chỉ là hạ nhân trông chừng mặt trời, người khác làm sao nghe nói về một hạ nhân? Ha ha, các vị có muốn đi không?

Diêm Xuyên gật đầu, nói:

- Ừm!

- Vậy thì theo ta!

Bách Thiện lão nhân dẫn đường, mọi người nhanh chóng vòng qua mặt trời to lớn, đi tới đỉnh chóp, có một hành tinh kề sát nó.

Bách Thiện lão nhân dẫn theo đoàn người Diêm Xuyên lao hướng hành tinh kia.

Trên đường bình thường, Diêm Xuyên không phát hiện cái gì khác lạ.

Một vài Thiên Ma vương xoay quanh mặt trời, nhưng Thiên Ma vương cường đại đã có chút trí tuệ. Mấy Thiên Ma vương từ xa liếc Bách Thiện lão nhân, trong mắt tràn ngập sợ hãi.

Sợ hãi?


Diêm Xuyên nghiêm túc nhìn chằm chằm Bách Thiện lão nhân.

Đinh đinh đinh đinh!

Cách hành tinh không xa nghe có nhiều tiếng cầm.

Mạnh Văn Nhược vẻ mặt vui sướng:

- Tiếng cầm?

Long liễn kéo mọi người bay đi, Bách Thiện lão nhân biến thành luồng sáng xông hướng một ngọn núi to phía xa.

Núi to bị chém một nửa thành quảng trường to lớn, trên quảng trường có mấy ngàn nữ nhân đang ngồi. Những nữ nhân này đều đang luyện cổ cầm.

Xung quanh có nhiều ngọn núi, cũng tụ tập nhiều nữ nhân, kiên nhẫn chờ đợi.

Mạnh Văn Nhược vẻ mặt vui mừng nói:

- Dung Dung!

Trên quảng trường, Mạnh Văn Nhược thấy phía xa một nữ nhân đang đánh đàn chính là Mạnh Dung Dung.

Mạnh Dung Dung nhắm mắt như đang chìm đắm trong tiếng cầm.

Diêm Xuyên nhìn Mạnh Dung Dung, vẻ mặt nghiêm túc dịu lại, nở nụ cười.

Diêm Xuyên nhìn ngọn núi xung quanh.

Có nhiều nữ nhân kiên nhẫn chờ đợi, cũng có vài nam nhân, là người quen mấy ngày trước.

Diêm Xuyên còn nhận ra Độc Cô Bá Thiên, người đánh bại Cẩu Thần, xông tới trước nhất.

Độc Cô Bá Thiên một mình chiếm một ngọn núi, thấy đoàn người Diêm Xuyên tới đây thì nhướng mày, nhưng rồi lại tập trung vào mấy ngàn nữ nhân đánh đàn trên quảng trường.

Diêm Xuyên đáp xuống đỉnh một ngọn núi.

Rất nhanh, một nữ nhân áo đỏ bay tới, là thê tử của Mạnh Văn Nhược, Tô Tam Nương.

Tô Tam Nương cung kính cúi đầu nói:

- Bái kiến thánh vương!

Mạnh Văn Nhược tò mò hỏi:

- Tam Nương, tại sao các ngươi đến chỗ này?

Tô Tam Nương đáp:

- Hơn một năm trước, chúng ta vòng quanh ở Linh Cảm giới hơn mười ngày thì gặp Bách Thiện lão nhân, lão dẫn chúng ta tiến đến.

- A?

Diêm Xuyên hơi biến sắc mặt nhìn phía xa Bách Thiện lão nhân đứng trên quảng trường.

Tô Tam Nương giải thích rằng:

- Bách Thiện lão nhân này có thể chia ra nhiều thân thể đi hướng khác nhau.

Diêm Xuyên chỉ vào mấy ngàn nữ nhân đánh đàn, hỏi:

- Bọn họ đang làm cái gì?

Tô Tam Nương giải thích rằng:


- Cầm đạo của Bách Thiện lão nhân rất mạnh, đang dạy cầm đạo cho mọi người, càng lúc càng thâm, ta học không kịp tiết tấu của họ nên dừng lại.

Mạnh Văn Nhược quái dị hỏi:

- Học cầm?

Tô Tam Nương giải thích rằng:

- Ừm! Bách Thiện lão nhân nói là chỉ có cầm đạo đạt tới cảnh giới động thiên thì mới được thiên địa ban cho một bằng chứng tiến vào Linh Cảm điện. Huống chi Tô Tam Nương thật lòng dạy cho mọi người học câm, có một ít cầm đạo thiên hạ không có, vì vậy mọi người mới chịu học.

Diêm Xuyên lộ vẻ kinh ngạc hỏi:

- Bằng chứng? Bằng chứng tiến vào Linh Cảm điện?

Tô Tam Nương gật đầu.

Tô Tam Nương chí vào đám Độc Cô Bá Thiên:

- Những người đến sau đều không quấy rầy.

Diêm Xuyên nghi hoặc hỏi:

- Vậy tại sao Bách Thiện lão nhân không đàn?

Tô Tam Nương nói:

- Bách Thiện lão nhân không có thực thể, bộ dạng của lão giống như ảnh xạ, không thể đánh đàn! Chỉ có thể chỉ điểm!

- A?

Diêm Xuyên mang theo nghi hoặc nhìn hướng Bách Thiện lão nhân ở phía xa chỉ cầm nghệ cho mọi người.

Bách Thiện lão nhân chợt kêu cả đám ngừng lại.

Bách Thiện lão nhân khách sáo nói:

- Chắc các vị đều thấy rõ ràng, cầm nghệ của các vị trong thời gian ngắn rất khó tiếp tục tăng cao, xin dừng lại trước, do nữ đạo hữu này học cầm tiếp được không? Chư vị ở bên bàng quan, có thể học được bao nhiêu phải xem tạo hóa của chư vị!

Mấy ngàn nữ nhân đứng dậy, cung kính hành lễ với Bách Thiện lão nhân:

- Đa tạ tiên sinh trong khoảng thời gian này chỉ dạy!

Bách Thiện lão nhân cười nói:

- Không sao, ha ha.

Các nữ nhân bay hướng ngọn núi xung quanh, chỉ có Mạnh Dung Dung ở lịa.

Diêm Xuyên biểu tình nghiêm túc, xung quanh vô số tu giả nhìn chằm chằm.

Bách Thiện lão nhân vẻ mặt thân thiện nhìn Mạnh Dung Dung, nói:

- Đạo hữu, ngươi có ngộ tính cầm đạo mạnh nhất trong số người ta từng thấy.

Mạnh Dung Dung khách sáo nói:

- Đa tạ tiên sinh trong khoảng thời gian này chỉ điểm!

Bách Thiện lão nhân cười nói:

- Ha ha ha ha ha! Đây là tạo hóa của ngươi. Ta cũng không nói nhiều, cầm đạo động thiên, ngươi còn kém một chút, ta lại truyền cho ngươi một phần ‘Thái Thượng Linh Cảm Thiên, đây là một bằng hữu cũ sáng chế, có lần đánh cuộc thua cho ta, bao nhiêu năm rồi, không biết còn sống không, ài.

Mạnh Dung Dung cảm kích nói:

- Đa tạ!

Bách Thiện lão nhân vung tay, hư không xuất hiện từng hàng chữ màu vàng, không khí bay ra mùi hương nồng nạn, không khí trang nghiêm phát ra.

Vô số tu giả nhanh chóng ghi nhớ chữ này.

Bách Thiện lão nhân cười nói:

- Chỉ có thiên tài cầm dạo thật sự mới hiểu Thái Thượng Linh Cảm Thiên. Đạo hữu, hãy mau mau cảm ngộ!

Mạnh Dung Dung mau chóng nhìn chữ:

- Vâng!

Cách không xa, Diêm Xuyên nheo mắt lại.

Thái Thượng Linh Cảm Thiên? Nó chẳng phải là Thái Thượng lão tử, một trong tam thanh thánh nhân của đại thế giới sáng chế sao? Thái Thượng lão tử có đánh cược với Bách Thiện lão nhân? Còn thua?

Bách Thiện lão nhân thật sự chỉ là hạ nhân trông chừng Linh Cảm điện sao?