Tiên Quốc Đại Đế

Chương 657: Đám Người Mạnh Mẽ Đến Đáng Sợ (Thượng)

Từ xa nhìn lại, khí thế bá thế thiên hạ ập vào mặt.

Vô số cường giả, trong khoảnh khắc họ cảm giác trái tim bị bóp chặt.

Vô số cường giả kinh khủng khô khan hét to:

- Diêm Xuyên?

- Đại Trăn thiên triều?

Két!

Chỗ trán Diêm Xuyên, Mặc Ngọc phù lục chậm rãi bay lên, hắn bỗng mở mắt ra. Từ trong đôi mắt của Diêm Xuyên chợt bắn ra hai luồng sáng vàng có mười bốn sắc.

Diêm Xuyên đã tỉnh?

Các cường giả nuốt nước bọt khan. Xung quanh vô số quan viên, tướng sĩ như pho tượng bỗng nhiên mở mắt ra.

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Từng ánh mắt mở ra, trong mắt họ bắn ra ánh sáng khác nhau.

Két két két két!

Vô số thân thể cứng ngắc chậm rãi nhúc nhích.

Bao gồm Hô Diên Bác Ngọc, các cường giả cảm giác thở không nổi, áp lực như là không khí bị hút đi.



Trong Hàm Dương cấm địa.

Két két két két!

Từng tiếng phá băng vang lên, hơn một ngàn vạn người cứng ngắc hành động, thân thể không ngừng tránh khỏi âm sát khí đông kết.

Trên bầu trời vang tiếng chúc mừng từ gia tộc cổ xưa trong toàn thiên hạ.

- Cung nghênh thánh thượng trở về, thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

.........

......

...

Toàn Hàm Dương địa cung đều hiện ra cảm giác vạn vật thức tỉnh.

Ở cửa Triêu Thiên điện, quần thần chậm rãi di chuyển thân hình, thức tỉnh.

Bên trong Táng Thiên Đồng Quan, Mặc Ngọc phù lục bay lên trời, Diêm Xuyên mở mắt ra, bên trong toát ra hai luồng sáng mười bốn sắc.

Vù vù!

Diêm Xuyên đứng thẳng dậy, giang hai tay.

Diêm Xuyên giang tay, tay áo long bào rộng lớn tung bay, từ xa nhìn lại như có loại khí vương đạp ập vào mặt.

Phía xa cá cường giả đứng nhìn, tới gần đều vô cùng kinh dị nhìn hình ảnh này, bao gồm Hô Diên Bác Ngọc lúc trước hùng hổ như là lão tử đệ nhất trong thiên hạ. Hô Diên Bác Ngọc nhìn thấy Diêm Xuyên đứng dậy thì cảm thấy nghẹt thở. Mặc dù Hô Diên Bác Ngọc không trông thấy mặt Diêm Xuyên bao giờ, nhưng toàn thiên hạ kính sợ hắn làm hình tượng của hắn cao lớn hơn lòng mọi người.

Trăm vạn nho tu thiêu đốt Cự Lộc thư viện, nhìn phía xa Diêm Xuyên đứng dậy, tay các nho tu run rẩy, Thánh Quyển đại trận không ổn định.


Có người kinh khủng hỏi:

- Diêm, Diêm Xuyên trở lại?

Có người miễn cưỡng bơm hơi cho mình:

- Không sợ, chúng ta là đệ tử của vạn Nho thánh giáo, có vạn Nho thánh giáo che chở!

Hô Diên Bác Ngọc bỗng phản ứng lại, hét chói tai với quần tiên nhân:

- Nhân dịp bọn họ chưa hoàn toàn thức tỉnh, mau lên, hủy diệt bọn họ, mau lên!

Trong quần tiên nhân, đa số kinh khủng, nhưng cũng có trăm tên tiên nhân kịp phản ứng lại.

Cùng với Hô Diên Bác Ngọc kêu gọi, trăm tên tiên nhân đạp bước tiến lên, vỗ chưởng hướng Triêu Thiên điện.

Trong hư không, trăm kim chưởng mang theo khí thế hủy thiên diệt địa nhào hướng Diêm Xuyên.

Trăm tiên nhân cùng ập đến, nếu là từ năm ngàn năm trước thì có lẽ Diêm Xuyên sẽ trịnh trọng đối xử, nhưng bây giờ hắn thậm chí không thèm nhìn trăm tên tiên nhân này.

Năm ngàn năm ngủ say, hai trăm phần hồn phách nhanh chóng dung hợp với Diêm Xuyên, hợp thành một thể.

Lực lượng mệnh cách tăng trưởng tương đương với một trăm vạn năm.

Tựa như đang ngủ say trăm vạn năm bỗng nhiên dung hợp ký ức, phút chốc có cảm giác rất muốn phát tiết ra.

Diêm Xuyên ngửa đầu hú dài.

- Grao!

Một tiếng rống to, Diêm Xuyên bay lên trên, hư không lắc lư, từng sóng gợn xông lên tận trời.

Hàng trăm tiên nhân đánh ra kim chưởng khi gặp phải sóng âm của Diêm Xuyên thì tan vỡ, trăm tên tiên nhân tới rất gần, sóng âm chớp mắt nhập thể.

Trăm tên tiên nhân kinh khủng sau đó run bần bật.

Vù vù!

Trăm tên tiên nhân run bần bật, trong rung động miệng mũi chảy máu.

Phía xa, cường giả khác nhìn trăm tên tiên nhân miệng mũi chảy máu thì há hốc mồm, lộ vẻ hoảng sợ.

Chỉ sóng âm đã khiến trăm tên tiên nhân không nhúc nhích được? Miệng mũi đổ máu?

Dường như chưa chưa xong, Diêm Xuyên hú dài, trăm tên tiên nhân rốt cuộc có một tiên nhân nổ tung.

Ầm ầm!

Máu tứ tung đầy trời, tiên nhân bị sóng âm trùng kích nổ tung.

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Từng người tiếp theo nhau, trăm tên tiên nhân đều nổ tung, huyết vụ đầy trời, sóng âm tận trời.

Tình cảnh này khiến các cường giả sợ hãi suốt đời khó quên.

Trăm tên tiên nhân rống to, toàn bộ nổ tung.


Tiên nhân khác nhìn thấy hình ảnh này thì đứng xa không dám tới gần, kết cuộc của trăm tên tiên nhân quá khủng bố.

Hô Diên Bác Ngọc biểu tình cực kỳ khó xem.

Hô Diên Bác Ngọc bay tới, dường như đang chờ, đợi tiếng rống của Diêm Xuyên kết thúc rồi mới tập kích. Dù sao, giờ phút này sóng âm trùng kích, dù là đánh lén cũng khó tới gần.

- Grao!

Tiếng rống dài dặc tòn một nén nhanh.

Bỗng nhiên quanh thân Diêm Xuyên phát ra khói đen, bên trong mơ hồ có hình hắc long to lớn theo hắn hú dài tranh vanh xông lên trời.

Đó là một ảo ảnh to lớn, dường như là khí vương đạo của Diêm Xuyên ngưng kết thành.

Con hắc long này nhìn thì còn hung hãn hơn cả kim long khí vận mười tám trảo, một con hắc long chí hung chí phách.

- Grao!

Hoảng hốt như nghe thấy hắc long gầm rống, mặc dù không có thanh âm nhưng nhiếp hồn người.

Lại một nén nhang sau Diêm Xuyên mới ngừng hú dài.

Diêm Xuyên hít một hơi thật sâu, khói đen xung quanh, hắc long đều nhập vào người Diêm Xuyên.

- Năm ngàn năm, trẫm rốt cuộc trở lại!

Diêm Xuyên từ từ nhắm mắt lại, cảm nhận sự chân thật này.

Sau hai nén nhang, chỗ Hàm Dương địa cung đã có hơn phân nửa số người tỉnh táo lại.

Trong quan viên, Hoắc Quang cao giọng quát:

- Bái kiến thánh thượng, thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Đám quan viên Vương Tiễn, Dịch Phong, Lã Bất Vi cung bái:

- Bái kiến thánh thượng, thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

- Bái kiến thánh thượng, thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Thanh âm cuối cùng là tất cả người thức tỉnh trong Hàm Dương địa cung bái. Mấy trăm vạn người cùng hét lên, khí thế tận trời, uy lâm thiên hạ.

Giờ phút này cũng là cơ hội cuối cùng của Hô Diên Bác Ngọc.

Hô Diên Bác Ngọc vung một chưởng đánh hướng Diêm Xuyên.

Trong quan viên bỗng vang tiếng quát:

- To gan!

Là giọng của Vương Tiễn.

Vương Tiễn trong ban triều thân hình quái dị di chuyển tới trước mặt Hô Diên Bác Ngọc.

Vương Tiễn mặc áo giáp, tay cầm kiếm, người toát ra sát khí.

Ầm ầm!

Sát khí đỏ như máu như nhuộm đỏ một phương hư không. Đại Tiên Hô Diên Bác Ngọc đánh ra một chưởng bị sát khí nháy mắt trùng kích tan tác.

Sát khí lạnh băng, máu me làm trái tim Hô Diên Bác Ngọc như bị đóng băng.

Vương Tiễn rống to:

- Càn rỡ!

Trong mắt Vương Tiễn bắn ra sát khí chi kiếm màu đỏ siêu việt lúc trước, giống như thực chất.

Ầm ầm!

Mắt Vương Tiễn bắn ra hai sát khí chi kiếm xuyên qua ngực Hô Diên Bác Ngọc, đóng đinh gã trong không trung, không thể nhúc nhích.

Hô Diên Bác Ngọc hộc ngụm máu:

- Phụt.

Quạt lông chim trong tay Vương Tiễn bị sát khí đè ép chỉ còn lại tay cầm.

- Phụt.

Hô Diên Bác Ngọc vừa hộc máu vừa co giật.

Quan trọng hơn là tinh thần Hô Diên Bác Ngọc tan vỡ. Tại sao? Vương Tiễn chỉ là một phàm nhân, hai mắt ngưng sát khí, dùng thế giết ngươi? Cái, cái này, rốt cuộc Vương Tiễn giết bao nhiêu người mới ngưng tụ ra sát khí hung mãnh như vậy?