Tiên Quốc Đại Đế

Chương 504: Lại Thu Phục Được Một Tông

Mão Nhật Đạo Quân liền đứng ở trên huyễn ảnh của đóa hoa sen lớn màu đen kia. Hoa sen đen phối hợp với Vạn Diệu Yêu Liên trên đỉnh đầu Mão Nhật xoay chầm chậm. Trong lúc nhất thời, tà khí cuồn cuộn xông thẳng vào trong biển máu.

- Vạn kiếm!

Diêm Xuyên quát lạnh một tiếng. Trong biển máu, đột nhiên lao ra vô số huyết kiếm điên cuồng lao về phía Mão Nhật Đạo Quân.

Tà khí lại nhanh chóng ăn mòn.

Khóe miệng Diêm Xuyên lộ ra một nụ cười lạnh lùng. Hắn cầm Ngọc Đế Kiếm trong tay ném vào trong biển máu.

Vù vù!

Dường như Ngọc Đế Kiếm bỗng nhiên xuất hiện một lực hút cường đại. Ngọc Đế Kiếm quay về phía cỗ tà khí, điên cuồng thu nạp.

- Ách? Sao có thể như vậy được!

Mão Nhật Đạo Quân kinh ngạc nói.

Tà khí trước giờ ở đâu cũng thuận lợi, làm sao lại bị thanh kiếm kia hút được?

- Chém!

Ngọc Đế Kiếm ầm ầm chém về phía Mão Nhật Đạo Quân.

Thủ ấn hoa sen của Mão Nhật Đạo Quân mở ra. Lại một đóa hoa sen khác lao tới va chạm vào Ngọc Đế Kiếm.

Ầm!

Kiếm và hoa sen va chạm vào nhau. Một sóng trùng kích lan ra khiến biển máu nổi lên sóng lớn cuồn cuộn. Hàng ngàn hàng vạn kiếm khí đỏ như máu tạo thành đợt sóng cuộn trào muốn bao trùm lên Mão Nhật Đạo Quân. Nhưng Mão Nhật Đạo Quân ở trong sự bảo hộ của bông hoa sen màu đen kia vẫn bình yên vô sự.

- Ngọc đế, thu!

Diêm Xuyên quát lớn một tiếng.

Ầm!

Ngọc Đế Kiếm đột nhiên hút tất cả tà khí từ bông hoa sen màu đen kia phát ra, đồng thời chém về phía Mão Nhật Đạo Quân.

- Sao có thể như vậy được? Vạn liên mở!

Mão Nhật Đạo Quân kêu lên.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều bông hoa sen màu đen xuất hiện lao về phía Diêm Xuyên. Trong không trung, dường như trong nháy mắt Ngọc Đế Kiếm phát ra vô số kiếm ảnh. Tất cả các kiếm ảnh đều đánh vào hoa sen đen. Đồng thời nói vẫn điên cuồng thu nạp. Chẳng mấy chốc vạn liên đều biến mất.

- Không, đây là kiếm gì vậy? Sao nó có thể khắc chế được Yêu Liên của ta!

Mão Nhật Đạo Quân cả kinh kêu lên.

Trong lúc nói chuyện Mão Nhật Đạo Quân nhanh chóng lấy ra một thanh trường kiếm, va chạm vào Ngọc Đế Kiếm.

Ầm!


Trường kiếm ngăn cản được Ngọc Đế Kiếm, nhưng tà khí căn bản lại không ngăn cản được lực hút của Ngọc Đế Kiếm.

- Liên thần! Giúp ta!

Mão Nhật Đạo Quân cả kinh kêu lên.

Diêm Xuyên trừng mắt, nhất thời kêu lên:

- Bạch Đế Thiên!

Vù vù!

Bạch Đế Thiên ngầm hiểu, ra tay vồ về phía Dương Chí Cửu.

Ầm!

Trong nháy mắt viên luân bảo hộ Dương Chí Cửu phát ra kim quang. Dương Chí Cửu ở phía trong viên luân chung quy vẫn hứng chịu một tia dư âm trùng kích.

- A! Phụ thân, cứu ta!

Dương Chí Cửu cả kinh kêu lên.

Thời khắc Mão Nhật Đạo Quân cầu cứu liên thần, hoa sen màu đen trên đỉnh đầu hắn liền tuôn ra một khí tức chí tà, cuồn cuộn xông thẳng trong cơ thể Mão Nhật Đạo Quân. Trên đầu hắn nhanh chóng mọc ra một đôi lớn sừng. Thực lực của Mão Nhật Đạo Quân tăng vọt.

Đúng lúc này, tiếng kêu lo lắng của Dương Chí Cửu truyền đến.

- Khốn kiếp! Đê tiện!

Mão Nhật Đạo Quân sợ hãi rống lên, tính nhào tới chỗ của Dương Chí Cửu.

- Ngọc đế, chém!

Bên trên biển máu, Ngọc Đế Kiếm ầm ầm chém ra một đạo kiếm cương khổng lồ, lao về phía Mão Nhật Đạo Quân. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Nếu như Mão Nhật Đạo Quân cứu Dương Chí Cửu, hắn chắc chắn sẽ bị thương.

Nếu không cứu, Bạch Đế Thiên tất nhiên lại ra tay.

Kiếm cương chém tới, Mão Nhật Đạo Quân không chút kiêng kỵ, ầm ầm đánh về phía Bạch Đế Thiên.

Bạch Đế Thiên nhất thời biến sắc, đối chưởng với hắn.

Ầm!

Khí tức trùng kích cường đại xuyên thẳng vào cửu tiêu. Khắp nơi trong chiến trường đều vang tiếng không bạo cuồn cuộn.

Ầm!

Bạch Đế Thiên bị Mão Nhật Đạo Quân đánh một chưởng lùi xa trăm trượng. Trong nháy mắt Ngọc Đế Kiếm lại chém xuống cánh tay trái của Mão Nhật Đạo Quân.

Mão Nhật Đạo Quân chộp lấy cánh tay cụt, nhìn lại Dương Chí Cửu một chút. Trong quả cầu lớn, Dương Chí Cửu đã được cứu, chỉ bị Bạch Đế Thiên đánh ngất, chung quy không có trở ngại gì, Mão Nhật Đạo Quân thầm hít sâu một hơi!


- Diêm Xuyên, ta sẽ lại đến tìm ngươi. Lần sau, chính là giờ chết của ngươi!

Nói xong, Mão Nhật Đạo Quân bay vút lên trời, dẫn theo Dương Chí Cửu rời đi.

Nhìn theo bóng dáng Mão Nhật Đạo Quân rời đi, lông mày Diêm Xuyên nhíu chặt.

Không đúng!

Mão Nhật Đạo Quân mượn lực về phía liên thần, một khắc kia khí tức rất cường đại. Mặc dù mình sử dụng siêu cấp thần thông cũng không đối phó được. Bởi vậy mình mới để cho Bạch Đế Thiên truy sát Dương Chí Cửu, khiến Mão Nhật Đạo Quân phân tâm.

Nhưng biểu hiện của Mão Nhật Đạo Quân vừa nãy, thà rằng mình bị chém, cũng không thể để Dương Chí Cửu bị thương?

Quá cưng chiều con trai sao? Nếu như đổi lại là người khác, Diêm Xuyên còn có thể có thể tin tưởng được. Nhưng Diêm Xuyên vẫn còn nhớ rõ mười năm trước, Mão Nhật Đạo Quân căn bản không để ý tới sự sinh tử của con trai con gái của hắn. Điều này khiến Diêm Xuyên hiểu rõ, Mão Nhật Đạo Quân chính là một người lạnh lùng bạc ác. Người như vậy có thể vì con trai mình mà không để ý tới sống chết sao?

Khẳng định Dương Chí Cửu này có bí mật lớn!

Còn nữa, liên thần?

Liên thần là ai? Trong nháy mắt khi Vạn Diệu Yêu Liên phóng ra năng lượng, khiến Diêm Xuyên hiểu rõ, đây không phải là năng lượng của bản thân Vạn Diệu Yêu Liên, mà là từ một người có năng lực cực kỳ cường đại, cách không truyền năng lượng cho Mão Nhật Đạo Quân.

- Chúc mừng bệ hạ. Mão Nhật Đạo Quân đã trọng thương!

Cách đó không xa Trần Huyết kêu lên.

Các thần tử khác cũng nhanh chóng đến chúc mừng.

Giờ phút này ý nghĩ trong lòng Diêm Xuyên xoay chuyển hàng trăm lần, nhưng trên vẻ mặt lại vẫn tươi cười gật đầu đáp lại lời chúc của mọi người.

Vù vù!

Biển máu biến mất, Diêm Xuyên quay đầu nhìn về phía hai người chuẩn bị thu phục lúc trước. Lúc trước hai người kia do dự không quyết. Giờ phút này lại nhìn biểu hiện của Diêm Xuyên cường đại như vậy, nhất thời trong lòng đã đưa ra quyết định.

- Tại hạ nguyện dẫn theo toàn tông, thần phục đế triều Đại Trăn! Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Ngô tông chủ quay về phía Diêm Xuyên cung kính bái lạy nói.

...

Phía nam Thiên Cơ Tông, Mão Nhật Đạo Quân dẫn theo mọi người nhanh chóng bay về phía đông nam.

Trên đường đi, Dương Chí Cửu đã dần dần tỉnh táo.

- Phụ thân, là hài nhi liên lụy phụ thân!

Dương Chí Cửu khổ sở nói.

Mão Nhật Đạo Quân cầm lấy cánh tay cụt, nối lại với người. Cánh tay kia nhanh chóng được nối liền lại, trong chớp mắt đã phục hồi như cũ.

Mão Nhật Đạo Quân lắc đầu nói:

- Không có gì. Ta chỉ bị Ngọc Đế Kiếm hút một ít máu mà thôi. Là ta đã xem thường Diêm Xuyên!

- Phụ thân, nếu không phải hài nhi liên lụy, lấy sự cường đại của phụ thân, khẳng định có thể chém chết Diêm Xuyên tại chỗ. Phụ thân, những người tại Thánh Địa Đại Chiêu, chỉ cần bị phụ thân tà hóa qua, đều trở nên vô cùng cường đại! Vậy phụ thân hãy tà hóa của hài nhi đi!

Dương Chí Cửu khát vọng nói.

- Ngươi? Không được, ngươi nhất định phải duy trì thân thể tinh thuần!

Mão Nhật Đạo Quân lắc đầu nói.

- A? Nhưng phụ thân lần này...

Dương Chí Cửu lo lắng nói.

- Không cần nói nữa. Thiên Cơ Tông sao? Không tính là cái gì. Ta có liên thần giúp đỡ. Chỉ cần chờ tới lúc đó, toàn thiên hạ đều thuộc về ta!

Mão Nhật Đạo Quân trầm giọng nói.