- Đương nhiên, ta là người đọc sách, ta sao có thể nói dối được?
Đông Phương Chính Phái nhất thời nghiêm sắc mặt nói.
Mọi người t nghi ngờ nhìn về phía Đông Phương Chính Phái.
- Vậy ngươi nói, Khổng Ma Kha muốn làm sao phá hoại quy củ, bao vây nơi này lại là được sao? Hắn làm sao ép Thiên Nữ đáp ứng được?
Có người cau mày nói.
- Các vị còn không nhìn ra được sao? Đại trận đều đã nhốt lại rồi! Nếu không phải Diêm Xuyên và ta ở đây, thiếu chút nữa đã để cho Khổng Ma Kha thực hiện được âm mưu của mình rồi!
Đông Phương Chính Phái nhất thời kêu lên.
- Thiếu chút nữa thực hiện được âm mưu của mình? Chẳng lẽ muốn dùng sự thuần khiết của Thiên Nữ để uy hiếp sao?
Có người bỗng nhiên nghĩ tới.
Thuần khiết? Thuần khiết của Thiên Nữ? Khổng Ma Kha muốn làm chuyện cầm thú sao? Nhất thời, rất nhiều tu giả đều lộ vẻ phẫn nộ.
Đông Phương Chính Phái đang đắc ý, đột nhiên cảm giác không đúng. Hình như quan hệ giữa Diêm Xuyên với Thiên Nữ không minh bạch. Nếu mình tiếp tục đề tài này nữa, chẳng phải sẽ làm hỏng danh tiếng của Thiên Nữ sao? Như vậy không phải sẽ có lỗi với Diêm Xuyên sao?
Không được, nhất định phải bảo vệ danh tiếng của Thiên Nữ.
Đông Phương Chính Phái lập tức kêu lên:
- Không phải, không phải là các ngươi nghĩ đâu!
- Ừm?
- Thật ra, Khổng Ma Kha có bí pháp ác độc, luyện người thành con rối. Hắn muốn khống chế Thiên Nữ mà thôi!
Đông Phương Chính Phái nói.
- Bí pháp khống chế người khác? Sao có thể có loại bí pháp này được? Nhất định là hắn muốn dùng sự thuần khiết của Thiên Nữ để uy hiếp! Text được lấy tại Truyện FULL
Có người không tin nói.
Người kia nói chuyện, rất nhiều người đều phụ họa theo.
Đông Phương Chính Phái có chút trợn tròn mắt. Bọn họ không tin, làm sao bây giờ? Thấy dáng vẻ mọi người căm phẫn sục sôi, Đông Phương Chính Phái cắn răng, lại tung một tin tức giống như Bom.
- Ôi, ngươi thật sự đã hiểu sai rồi. Khổng Ma Kha thật sự chỉ muốn sử dụng bí pháp ác độc mà thôi. Còn sự thuần khiết của Thiên Nữ, điều đó không có khả năng. Bởi vì...
Đông Phương Chính Phái làm bộ mặt khó xử.
- Bởi vì cái gì?
Mọi người đều nhìn về phía Đông Phương Chính Phái.
- Bởi vì Khổng Ma Kha, hắn chính là nam phong!
Đông Phương Chính Phái cắn răng nói.
Mọi người:......
- Nam phong? Mọi người mờ mịt không hiểu nhìn về phía Đông Phương Chính Phái.
- Đương nhiên. Thời điểm trước kia hắn nhốt chúng ta lại, hắn còn nói hắn coi trọng ta. Hắn nói chờ mọi chuyện kết thúc, hắn sẽ bắt ta trở về làm phi tử. Thiếu chút nữa hắn đã dọa khiến ta phát ói!
Đông Phương Chính Phái mặt dày nói.
Mọi người thấy thấy bộ dạng Đông Phương Chính Phái như vậy, mỗi người đều trừng mắt lên. Ngươi ói sao? Ta mới ói đây. Với thân hình béo như heo của ngươi, Khổng Ma Kha sẽ để ý sao?
- Hơn nữa, lúc đó khi Khổng Ma Kha ở bên trong đại trận, còn nhắc qua tên của mấy người, cái gì Tông chủ Phong Huyết Tông, cái gì Tông chủ Chân Ngã Tông đều là mục tiêu săn gái kế tiếp của Khổng Ma Kha!
Đông Phương Chính Phái tiếp tục nói những lời buồn nôn.
- Cái gì?
- Đồ vô sỉ!
Trong đám người kia nhất thời truyền đến hai tiếng gầm lớn.
Mọi người nhìn lại. Bên trong đám có hai người tức giận mặt đỏ tới mang tai.
Ánh mắt Đông Phương Chính Phái sáng lên:
- Hóa ra là Tông chủ Phong Huyết Tông, còn có Tông chủ Chân Ngã Tông nữa. Những ngày kế tiếp, hai vị vẫn nên cẩn thận thì tốt hơn. Khổng Ma Kha, quả thực không phải là người!
- Tiểu tử, ngươi nói nhăng nói cuội gì đó!
Hai người nhất thời tức giận nói.
Đông Phương Chính Phái tỏ ra bị tổn thương nói:
- Không phải ta nói. Là Khổng Ma Kha nói. Ta và các ngươi đều là đồng bệnh tương liên. Ngươi nên hiểu rõ, không ai tự nhiên lại đi nói xấu mình cả. Đúng là sở thích của Khổng Ma Kha kia thực sự khiến người ta buồn nôn. Hai vị hãy bảo trọng!
- A a a a, đồ khốn!
Tông chủ Phong Huyết Tông căm hận nói.
- Ừ, đúng rồi, ta nhớ Khổng Ma Kha còn nói. Người hắn coi trọng, còn không có ai là không chiếm được. Hai vị, cẩn thận! Cùng vua cùng nỗ lực!
Đông Phương Chính Phái một mặt ai thán nói.
Cùng vua cùng nỗ lực?
Mấy chục Tông chủ nghĩ đến lời Đông Phương Chính Phái nói, đều giật mình một cái.
- Các vị vẫn nên cẩn thận nhiều hơn. Khổng Ma Kha có một đám nanh vuốt, chuyên môn vơ vét xung quanh cho hắn!
Đông Phương Chính Phái kêu lên.
Bỗng nhiên, một tu giả giật mình:
- Không đúng, ta nhớ ra rồi. Gần đây một thuộc hạ của Khổng Ma Kha thường xuyên loanh quanh bên ngoài khu vực của ta!
Người kia vừa mở miệng, ánh mắt của mọi người đều xoay chuyển.
Đông Phương Chính Phái cũng tỏ ra lo lắng nói:
- Vị đạo hữu này, tự cầu nhiều phúc đi!
Đông Phương Chính Phái vừa nói một câu tự cầu nhiều phúc, đã khiến tu giả kia sợ hãi đến mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
- Khổng Ma Kha, ngươi đúng là kẻ biến thái!
Tu giả kia căm hận kêu lên, dường như đã phải hứng chịu sỉ nhục lớn lao vậy.
Ánh mắt mọi người xung quanh nhìn về phía của hắn, đều biến thành đồng tình.
Đến lúc này, Đông Phương Chính Phái đã hoàn toàn yêu ma hóa hình tượng Khổng Ma Kha trong lòng mọi người. Khổng Ma Kha chính là một nam phong? Có thể tưởng tượng được sau khi Khổng Ma Kha biết được tin tức này, hắn sẽ tức giận phun ra bao nhiêu máu!
Bốn ngày sau, tại trụ sở Khổng Ma Kha, phía nam Thiên Cơ Tông!!
Khổng Ma Kha nhìn Tiên Tri Phật Đà đứng bên cạnh.
- Tiên Tri, thương thế của ngươi thế nào rồi?
Khổng Ma Kha hỏi.
- Đa tạ bệ hạ quan tâm. Thần đã đỡ hơn nhiều. Ha ha, Bạch Đế Thiên, không thể tưởng tượng được. Những năm qua, thực lực của Bạch Đế Thiên lại cường đại đến như vậy, thượng Hư Cảnh thập trọng? Thần ở trước mặt hắn, miễn cưỡng chống đỡ cũng khó khăn!
Tiên Tri Phật Đà cười khổ nói.
Hít sâu một cái, Khổng Ma Kha gật đầu nói:
- Những năm này Diêm Xuyên thật sự đã gặp may mắn!
- Bệ hạ, gần đây chúng ta đã phân tán mọi người đi khắp nơi. Nhưng không hiểu sao đều sự công kích?
Tiên Tri Phật Đà hiếu kỳ nói.
Khổng Ma Kha nhíu mày gật đầu một cái:
- Đúng vậy, lúc đầu, trẫm còn tưởng do Diêm Xuyên giở trò quỷ. Nhưng sau mấy chục lần bị công kích không thể giải thích được, ta mới phát hiện, đây không thể nào là bố trí của Diêm Xuyên. Bởi vì người công kích chúng ta, phân bố tại các châu trong thiên hạ, không thể nào là thế lực ẩn náu của Diêm Xuyên được!
- Vậy vì sao? Tại Thiên Nữ Điện chúng ta căn bản không chiếm được lợi ích. Tại sao chúng ta lại bị khắp nơi xa lánh như vậy?
- Không rõ. Người bị thương đều nói, đối phương vừa nhìn thấy mình liền phẫn nộ công tâm, căn bản không giải thích dư thừa!
......
Trong lúc hai người đang bàn luận về chuyện thần tử Đại Phật bị công kích không thể giải thích hết đường xoay sở, chợt bên ngoài điện truyền tới tiếng kêu thảm thiết.
- Bệ hạ, bệ hạ!
Rất nhanh, một nhóm người nâng một quan viên máu me be bét khắp người xông vào đại điện.
- Ái khanh, ngươi thế nào vậy?
Khổng Ma Kha nhanh chóng tiến lên.
Quan viên trọng thương kia mặt đầy huyết nói:
- Bệ hạ, thần không có năng lực. Thần mới đi tới Phong Huyết Tông, cầu kiến Tông chủ Phong Huyết Tông. Nhưng Tông chủ Phong Huyết Tông kia một lời cũng chưa nói, liền ra tay đánh nhau với thần. Trong lúc hoảng hốt thần vội vàng thoát ra, chưa kịp hoàn thành sứ mệnh của bệ hạ, không thể chiêu hàng Tông chủ Phong Huyết Tông!