Hiện tại Lưu Cương đã biết những cái tế này, đương nhiên biết đế triều trung quốc mới xứng tầm trung vị tông môn, Đại Trăn vẫn kém một chút sao?
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Lần này diệt Đại Vũ Thiên tông đã khiến tông môn xung quanh mẫn cảm, nên chủ yếu nghỉ ngơi lấy lại sức, trước tiên củng cố chính quyền Đại Trăn đã.
Lưu Cương gật đầu, nói:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Hoắc Quang, Đại Vũ Thiên tông bị hủy diệt, lãnh thổ của họ có rất nhiều quốc gia phàm nhân, do ngươi phụ trách san bằng các quốc, thống nhất Đại Trăn!
Hoắc Quang lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên ra lệnh cho mọi người xong, cùng Mặc Vũ Hề chậm rãi đi ra khỏi Triều Thiên điện.
Hai người yên lặng bước đi.
Mặc Vũ Hề biểu tình mất mạc nói:
- Ta sắp đi rồi.
Diêm Xuyên nhẹ nhàng nắm tay Mặc Vũ Hề, hai người nhìn nhau, trong mắt nàng có tình ý.
Mắt Diêm Xuyên lóe tia nhu tình, nhẹ nhàng ôm Mặc Vũ Hề vào lòng.
Người Mặc Vũ Hề run run.
Diêm Xuyên ôm chặt Mặc Vũ Hề, qua một lúc sau người nàng mới ngừng run, thoải mái hưởng thụ phút giây bình yên này.
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Ta không ngăn cản nàng kế thừa thứ của phụ thân nàng, nhưng phải cẩn thận.
Mặc Vũ Hề nhẹ nhàng ừ một tiếng:
- Ừm!
Diêm Xuyên khẽ nói:
- Ta đã nói với Bạch Đế Thiên, kêu hắn phái bốn đại yêu hổ tộc đi theo, cộng thêm nhóm Thanh Long, tám Hư cảnh bảo đảm nàng trên đường bình an.
Lòng Mặc Vũ Hề ngọt ngào:
- Ừm!
Từ đầu đến cuối Diêm Xuyên không nói cảm ơn trong khoảng thời gian này Mặc Vũ Hề giúp đỡ, vì không cần thiết.
Hai người ôm nhau một lúc rồi thả ra, nhì nhau cười.
Tay nắm tay, hai người song song đứng bên lan can, nhìn hoàng hôn.
Miêu Miêu nhảy tới nói:
- Meo! Khi nào thì đi?
Miêu Miêu nhảy tới, Mặc Vũ Hề vẻ mặt hoảng hốt, tay hơi thả ra.
Bùm!
Miêu Miêu nhảy lên vai Mặc Vũ Hề.
Miêu Miêu la hét:
- Khi nào thì đi? Khi nào thì đi?
Diêm Xuyên buồn cười nói:
- Miêu Miêu, ngươi thật sự muốn đi?
Miêu Miêu ảo tưởng, nói:
- Đương nhiên, phụ thân của Mặc tỷ tỷ có tiên thạch. Meo, đó là tiên thạch, thượng phẩm linh thạch cũng không thể sánh bằng. Mặc tỷ tỷ trở lại kế thừa di sản của phụ thân mình, ta, meo, meo.
Diêm Xuyên nhìn bộ dạng của Miêu Miêu, cười khổ nói:
- Đừng quá chiều nó.
Mặc Vũ Hề lộ vẻ bướng bỉnh nói:
- Ta thích thế!
Miêu Miêu tức giận trừng Diêm Xuyên:
- Meo! Là Mặc tỷ tỷ cho ta tiên thạch, không phải của ngươi!
Diêm Xuyên nói:
- Được rồi, đi đi, đừng gây thêm rắc rối cho Mặc Vũ Hề, còn nữa, nàng và ta có tộc khế, lúc gặp nguy hiểm có thể lập tức truyền tống đến trước mặt ta. Trên đường cẩn thận!
Mặc Vũ Hề gật đầu, nói:
- Ừm!
Diêm Xuyên hét với phía xa:
- Thanh Long!
Đám Thanh Long, Bạch Long vội vàng chạy tới, còn có bốn cô gái tay chânn hanh nhẹn.
Diêm Xuyên nói với mọi người:
- Bảo vệ Vũ Hề cho tốt!
Mọi người lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Mặc Vũ Hề lưu luyến nhìn Diêm Xuyên, quay đầu, đạo bước lên trời.
Tám người theo sát phía sau.
Miêu Miêu không ngoái đầu lại, sợ sẽ không kiềm được rơi lệ.
Miêu Miêu vô cùng hưng phấn nói:
- Meo, meo, meo!
Tiếng kêu hưng phấn chậm rãi xoa dịu nỗi bi thương ly biệt của Mặc Vũ Hề.
Diêm Xuyên đưa Mặc Vũ Hề đi, khẽ thở dài.
Không biết từ khi nào Bạch Đế Thiên đã xuất hiện bên cạnh Diêm Xuyên.
Bạch Đế Thiên nói:
- Ta đã chọn xong chỗ hổ tộc cư trú, ở phái tây Yến Kinh.
Diêm Xuyên nhìn Bạch Đế Thiên, gật đầu.
Lời của Bạch Đế Thiên chắc chắn là sự thật, từ giây phút này hổ tộc nguyện ý cùng Đại Trăn hoàng triều cùng tiến cùng lùi.
Bạch Đế Thiên tò mò hỏi:
- Hiện tại ngươi có tính toán gì không?
Diêm Xuyên nói:
- Nghỉ ngơi lấy lại sức, khiến mọi người trong lãnh thổ Đại Trăn có tư tưởng Tông môn của mình xoay thành tư tưởng nước mình. Trước cường quốc rồi từ từ tính tới.
Bạch Đế Thiên gật đầu.
Bạch Đế Thiên tò mò hỏi:
- Đại Vũ chân quân bị ngươi trấn áp, bây giờ ngươi định làm gì nó?
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Ngươi nói xem?
Bạch Đế Thiên nói:
- Ta cảm igacs ngươi muốn thu phục hắn, nhưng người này rất cứng đầu, hình như sẽ rất khó khăn.
Diêm Xuyên cười nói:
- Ta không thích loại xương mềm.
Bạch Đế Thiên nghe vậy liền hiểu ý của Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên hít sâu, nói:
- Trước tiên trấn áp một đoạn thời gian đi, qua một thời gian ngắn sẽ tính tiếp.
Bạch Đế Thiên gật đầu, nói:
- Ừm!
Đại Trăn hoàng triều hủy diểt Đại Vũ Thiên tông!
Tin tức giống như mọc cánh nhanh chóng bay đi khắp nơi.
Hoàng triều? Vốn tại Đông Thần châu xuất hiện một hoàng triều đã đủ lạ, giờ phút này hoàng triều mọi người không xem trọng lại có thể diệt Đại Vũ Thiên tông!
Thậm chí Đại Vũ chân quân đều bị trấn áp tại Yến Kinh?
Vô số tu giả được đến tin tức đều há hốc mồm kinh ngạc, dường như không tin. Cái này, quá khao trương đi?
Trên bàn các tông chủ tông môn đều có tin tức này.
Nhưng tin tức rất đơn giản, có nhiều chi tiết không rõ ràng.
Bởi vậy nhiều tu giả bị phái đi lãnh thổ Đại Trăn hoàng triều sưu tầm tin tức.
Dần dần tin tức Chí Đông Tiền Hành, Thiên Hạ Đệ Nhất Xá chậm rãi bị lộ ra.
Mặc dù Đại Trăn không thừa nhận nhưng rấtiên nhân hiều người nghi ngờ là do Đại Trăn hoàng triều một tay làm ra, nếu không thì tại sao có nhiều trùng hợp như vậy?
Tin tức không ngừng bị truyền về.
Âm mưu Chí Đông Tiền Hành nhanh chóng lan bốn phía, vô số người có đầu óc học hỏi âm mưu này, bốn phía thực dụng, nhưng sự hủy diệt của Đại Vũ Thiên tông cảnh tỉnh mọi người.
Hễ có tiền hành ẩn hiện là sẽ bị các đại tông môn trấn áp, tiêu diệt! Dù sao thứ có thể lay động gốc rễ khiến người sinh ra nỗi sợ.
Đại Trăn hoàng triều diệt Đại Vũ Thiên tông!
Đại Trăn hoàng triều tại Đông Thần châu cũng chiếm cứ một vị trí, đặc biệt là Yến Kinh trấn áp Đại Vũ chân quân khiến các tông môn xung quanh không dám rục rịch.
Đại Trăn vẫn đang bình thường phát triển.
Yến Kinh, Thượng Thư phòng.
Trước mặt Diêm Xuyên trải một tấm bản đồ, một trong ba di vật Diêm Đào để lại cho hắn, tấm bản đồ.
- Cự khoáng? Cự khoáng có thể cho Diêm thị ăn vạn năm sao?
Mắt Diêm Xuyên lóe tia mong chờ:
- Ta đã là Thần cảnh, có thể đi lấy, nó rốt cuộc là cái gì?
Mấy năm nay Diêm Xuyên hiểu được đôi chút về phụ thân chưa từng gặp mặt, đó là một người cực kỳ đại khí. Có thể khiến phụ thân cẩn thận như vậy đương nhiên là cự khoáng không tầm thường.
Đang lúc Diêm Xuyên suy tư thì bên ngoài Thượng Thư phòng vang giọng của Lưu Cẩn.
Lưu Cẩn hơi sốt ruột nói:
- Hoàng thượng, Đại Vũ chân quân sắp chết!
...
Lưu Cẩn không tiến vào Thượng Thư phòng, Diêm Xuyên cũng không ra ngoài.
Diêm Xuyên dời mắt khỏi tấm bản đồ, ngồi ngay ngắn, nhắm mắt lại. Nguồn tại http://Truyện FULL
Cùng lúc đó, đôi mắt Kim Long khí vận trên vân hải khí vận của Đại Trăn hoàng triều chợt mở ra, hai luồng sáng vàng bắn ra.
Long trảo Kim Long khí vận chộp Đại Định Thiên Tỉ trấn áp Đại Vũ chân quân.
Đầu rồng nghiêng sang bên, nhìn xuống dưới.
Giờ phút này toàn thân Đại Vũ chân quân xuất hiện thật nhiều vằn đen, vằn tan phá không ngừng phá hư thân xác của gã. Vằn đen toát ra từng đợt tà khí, lực phá hoại cực mạnh.