Tiên Quốc Đại Đế

Chương 281: Bản thể đích thân tới

Số Mệnh Kim Long, xé sống Mão Nhật?

Trong Quang Minh giới.

Giờ phút này, trước Quang Minh Điện, mọi người cũng là kinh ngạc không dứt.

- Ông trời của ta, Diêm Xuyên là thật nghịch thiên? Mão Nhật Đạo Quân đó a, đây chính là Mão Nhật Đạo Quân a!

Đông Phương Chính Phái cả kinh kêu lên.

Không chỉ là Đông Phương Chính Phái, giờ phút này Mạnh Dung Dung vẫn còn che khóe miệng, rất sợ mình gọi ra tiếng.

Lúc trước, một màn kia, một màn xé Đạo Quân, quá bốc lửa rồi, quá mãnh liệt rồi, đây chính là một nhóm người mạnh nhất thiên hạ, mãnh liệt xé đôi như vậy, giống như là tiên huyết của mọi người cũng theo đó mà sôi trào lên.

Không tin, không thể tin! Nhưng lại chân chân thực thực phát sinh ở trước mắt.

Một phát xé đôi mạnh mẽ có lực, đem bá đạo, dã man tràn đầy nam tính của Diêm Xuyên, biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn, Mạnh Dung Dung ngừng thở mà nhìn đến một màn này, bây giờ đã bất tranh khí mà trở nên dồn dập.

Hít sâu vài hơi mới bình phục sôi trào trong lòng, Mạnh Dung Dung nhìn về phía Diêm Xuyên lần nữa, giờ phút này trong mắt phức tạp lại càng biến hóa.

Ba tên khác cùng nhau tiến vào, cũng rất kinh hãi dị thường như vậy, chỉ có Mạnh Lăng Thiên, giờ phút này hai mắt híp lại.

- Truyền thuyết xem ra là thật, có người làm được rồi, lại thật sự có người làm được rồi!

Mạnh Lăng Thiên ấp úng lẩm bẩm.

————-

Thiên Thụ quảng trường!

- Grừm...ùm...!

Diêm Xuyên nhập thân vào Số Mệnh Kim Long ngửa đầu gầm thét, quanh thân vũ động, hiển thị rõ khí phách ngập trời.

Thiên Thụ quảng trường, rung động lúc trước, dần dần đã có người khôi phục.

Đám người Mạnh Tử Thu đều cuồng loạn co quắp.

- Mão Nhật Đạo Quân? Hắn xé Mão Nhật Đạo Quân!

- Khí cảnh, xé sống Thượng Hư cảnh? Là ta điên rồi, hay là cái thế giới này điên rồi?

- Ta điên rồi!

...............

.........

...

Âm thanh nghị luận bắt đầu vang lên, tất cả bốn phương tám hướng đều là tiếng động hưng phấn, điên cuồng.

Thiên Thụ đại hội thay đổi đến hiện tại, đã ra vượt ra ngoài nhận thức mọi người rất nhiều, một trận hôm nay, tên của Diêm Xuyên nhất định vang dội Đông Phương, thậm chí vang dội thiên hạ.

Một màn quá rung động rồi!

Một lần trước, Huyết Ma xuất thế, lực chiến bát phương!

Lần này, căn bản không cách nào hình dung, từ Hoàng mà bắt đầu, một mực ở khiêu chiến thần kinh của chúng tu giả.

- Grừm...ùm...!

Rồng ngâm kết thúc, Số Mệnh Kim Long đột nhiên co thân lại, thân hình uốn lượn, đột nhiên đáp xuống.

Xung quanh Kim Long, gió lốc nổi lên bốn phía, đầu rồng cao chót vót, trong nháy mắt xuất hiện tại chỗ có năm thân ảnh.

Cổ Nguyệt Thánh tử, Thường Tam, Cầm Vương, Kỳ Vương, Thư Vương!

- Hô!

Gió lớn thổi qua, đầu rồng dừng ở trước mặt Cổ Nguyệt Thánh tử.

Cổ Nguyệt Thánh tử che ngực, khóe miệng tràn đầy tiên huyết, mí mắt cuồng loạn một trận.

Một màn hôm nay, tạo nên đả kích quá lớn cho Cổ Nguyệt Thánh tử, lớn đến mức làm cho Cổ Nguyệt Thánh tử cơ hồ không cách nào tiếp nhận chuyện này là thực.

Phụ thân thường ngày vẫn luôn cao cao tại thượng, vẫn luôn là vô địch, cư nhiên bị một con kiến hôi như Diêm Xuyên xé sống rồi? Mặc dù đó cũng chỉ là một công đức pháp tướng, nhưng mà nó vẫn có phụ thân phụ thể a, cư nhiên bị xé sống trước mặt mọi người rồi? Xé sống rồi!

Một màn này, hoàn toàn phá vỡ nhận thức của Cổ Nguyệt Thánh tử, quá kinh khủng, quá không thể nào tin được!

Trong nháy mắt Đầu rồng xuất hiện ở trước mặt Cổ Nguyệt Thánh tử, một cổ lệ khí hung ác bức thẳng đến Cổ Nguyệt.

- Bịch!

Cổ Nguyệt không tự chủ được mà lui về phía sau một bước. Mặc dù chẳng qua là theo bản năng mà bước chỉ có một bước, nhưng bộc lộ ra nội tâm khiếp sợ của Cổ Nguyệt Thánh tử. Một loại bản năng khiếp sợ. Cùng lần rút lui vì Ngọc Đế Kiếm trận lúc trước bất đồng, lần đó rút đi, mặc dù trên lực lượng không bằng, nhưng nội tâm cũng không chịu thua, ý chí mạnh mẽ vẫn còn, nhưng giờ phút này, ý chí bị Diêm Xuyên bức lui. Nội tâm đã khuất phục.

Nếu Diêm Xuyên không chết, nó vĩnh viễn trở thành tâm ma của Cổ Nguyệt Thánh tử, như vậy sau này tu vi rất khó tăng lên bước nữa.

Trong nháy mắt, Cổ Nguyệt Thánh tử đã phát hiện mình thất thố, nhất thời ổn định tâm thần, trầm giọng nói:

- Ngươi muốn làm gì?

Đầu rồng ngó chừng Cổ Nguyệt, dần dần nhíu hai mắt lại nói:

- Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi!

Một khí cảnh lại đối với mình nói là sẽ không giết mình? Thương hại mình? Nhất thời trên mặt Cổ Nguyệt Thánh tử trở nên xấu hổ và giận dữ, nhưng vẫn cố nén không nói gì.

- Trở về nói cho Mão Nhật Đạo Quân, đừng đến chọc trẫm, hắn, chọc không nổi!


Diêm Xuyên lạnh lùng nói.

Hắn, chọc không nổi?

Cổ Nguyệt Thánh tử vẫn không nói gì, bốn phía vô số tu giả đang chú ý, lần nữa trợn tròn mắt, Diêm Xuyên nói gì? Mão Nhật Đạo Quân chọc không nổi ngươi? Ngươi điên rồi?

Xé sống chẳng qua là công đức pháp tướng mà thôi, thực lực của bản thể Mão Nhật Đạo Quân cường đại cở nào? Hơn nữa, chẳng lẽ ngươi vĩnh viễn núp ở trong Số Mệnh Kim Long?

- Ha hả, ha ha ha ha...!

Cổ Nguyệt Thánh tử nhất thời giận quá mà cười.

Hai mắt Kim Long nhíu lại.

- Chê cười, Diêm Xuyên, cha ta chọc ngươi không nổi? Thiên đại chê cười, ta cho ngươi biết, hôm nay trước mặt mọi người, ngươi phá hủy công đức pháp tướng của cha ta, ngươi chờ, kế tiếp sẽ là cha ta đem ngươi bầm thây vạn đoạn, cha ta đã nói cho ngươi trọn đời không được siêu sinh, nhất định sẽ làm cho ngươi trọn đời không được siêu sinh, chờ chết đi, bọn ngươi chết đi!

Cổ Nguyệt Thánh tử nhất thời kêu lên.

- Grừm...ùm...!

Kim Long đột nhiên lại rống lên một tiếng rồng ngâm, sóng âm cực lớn, để cho Cổ Nguyệt Thánh tử đang nổi điên đột nhiên một rùng mình, nhất thời không nói thêm gì nữa.

- Muốn khóc lóc om sòm, trở về nhà mà khóc lóc om sòm, đem lời của trẫm đưa về là được, nhiều lời như vậy, chọc giận trẫm, hiện tại liền đem ngươi xé nát!

Số Mệnh Kim Long ác độc lên tiếng nói.

Sắc mặt Cổ Nguyệt Thánh tử đột nhiên tối sầm! Khi nào nhận qua uy hiếp như thế? Một khí cảnh uy hiếp, ngông nghênh ép cho mình ngay cả cái rắm cũng không dám thả.

Lớn lao nhục nhã! Nhưng giờ phút này chỉ có thể nhịn nhục mà chịu đựng!

Số Mệnh Kim Long nhìn chằm chằm vào Cổ Nguyệt, hung hăng nhìn chằm chằm.

Ngay lúc này, trong hư không, đột nhiên một tiếng hét vang lên, như Thiên Lôi xuất thế, ầm ầm vang dội cả Cự Lộc thành.

- Ngươi, ta chọc không nổi?

Thanh âm tức giận, mang theo uy thế kinh khủng, từ phương bắc truyền đến, từng chữ một, đều giống như là độ lớn thanh âm tăng nhanh rất nhiều, hiển nhiên, người nói chuyện, đang lấy một loại tốc độ cực kỳ kinh người mà chạy tới.

Dưới tốc độ kinh khủng như vậy, một chữ Nổi cuối cùng vang lên, bầu trời lại càng xuất hiện từng đợt không bạo khổng lồ!

- Ùng ùng!

Trong từng đợt tiếng nổ vang khổng lồ truyền xuống. Một cổ khí thế mạnh mẽ áp bách xuống, áp bách hướng về cả Cự Lộc thành.

- Ông!

Trong nháy mắt, tất cả mọi người trong Cự Lộc thành cơ hồ cảm thấy một cổ uy hiếp cực kỳ lớn lao, giống như thiên uy phủ xuống.

Cường đại áp bách, giống như là ép cho vô số tu giả không thể đứng thẳng được thân thể, chỉ có chỉ có thể khom lưng, tuy muốn phản kháng, nhưng cổ khí thế này quá khổng lồ, hơn nữa, thật quá cuồng bạo!

Thiên Thụ quảng trường, đứng mũi chịu sào.

- Ken két ken két!

Đại lượng tu giả nhất thời chịu không được mà chân khẽ cong, quỳ xuống. Dưới cổ uy thế cường đại này, bị nó mạnh mẽ đè ép mà quỳ xuống.

Rất nhiều tu giả cũng lộ ra vẻ mặt khuất nhục, nhưng nhiều hơn là sợ hãi thật sâu, cổ uy thế này, quá hung mãnh. Hung mãnh đến mức mà nội tâm cũng không thể sinh ra ý niệm phản kháng.

Khổng lồ áp bách, chiếu thẳng lên Số Mệnh Kim Long.

- Ong ong ông!

Số Mệnh Kim Long run rẩy mãnh liệt liên hồi, giống như là bị cổ khí thế này đè ép cho tan mất vậy.

- Grừm...ùm...!

Kim Long gầm thét, bộc phát ra hàng vạn hàng nghìn kim quang, lúc vậy mới khó khăn lắm mà ngăn trở cổ khí thế này!

Một thân ảnh mang đạo bào, lơ lửng ở trên Thiên Thụ quảng trường. Khí thế cường đại, chính là từ trên người hắn bạo phát mà ra.

Chỉ có khí thế, đã làm cho Số Mệnh Kim Long lâm vào tình cảnh khó khăn.

Lơ lửng ở giữa không trung, người này mặc một thân đạo bào màu vàng, đạo kế ngất trời, bộ mặt cực kỳ tuấn lãng, mi tâm có một ấn ký hình mặt trời, hai mắt lạnh như băng, lạnh lùng nhìn về phía Số Mệnh Kim Long phía dưới.

Một người lơ lửng ở không trung, giống như là thiên hạ thương sinh đều ở dưới chân hắn vậy.

Đại áp bách bức thẳng toàn Cự Lộc thành thành!

- Phụ thân, phụ thân ngươi đã tới nhanh như vậy rồi?

Cổ Nguyệt Thánh tử nhất thời hưng phấn kêu lên.

Phụ thân?

Trên quảng trường, có một vài tu giả không bị ép cho quỳ xuống, trên mặt đã trở nên biến sắc.

Phụ thân của Cổ Nguyệt Thánh tử, đó chỉ có một, Mão Nhật Đạo Quân!

Không có kim quang bắn ra bốn phía, chỉ có khí thế phát ra, đây không phải là công đức pháp tướng, đây là bản thể Mão Nhật Đạo Quân, bản thể đã đến?

Nhanh như vậy?

Đám người Mạnh Tử Thu liền biến sắc, coi như là Đạo Quân, cũng không có khả năng chạy tới nhanh như vậy, chỉ có một khả năng, Mão Nhật Đạo Quân đang ở cách nơi này sẽ không xa?

Mão Nhật Đạo Quân đến! Trong khí thế cực lớn kia, mang theo một cổ cực kỳ tức giận.

Công đức pháp tướng bị xé bỏ, đây không chỉ là lực lượng bị suếu một chút, mà còn là uy nghiêm bị khiêu khích, không, là chà đạp!


Diêm Xuyên mới vừa dầy xéo uy nghiêm của Mão Nhật Đạo Quân!

- Hô!

Cơ hồ trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người cũng tụ hướng về phía Diêm Xuyên, còn có Số Mệnh Kim Long.

- Nguy rồi, bây giờ phải làm sao đây?

Mặc Vũ Hề mặt liền biến sắc.

Trong Quang Minh giới.

- Mão Nhật Đạo Quân, ông trời của ta, sao hắn lại tới rồi? Nhanh như vậy? Diêm Xuyên thảm rồi, thật thảm rồi!

Đông Phương Chính Phái nhất thời lo lắng nói. xem tại TruyenFull.vn

Chân mày Mạnh Dung Dung cũng nhăn lại thật sâu.

- Lão sư!

Mạnh Dung Dung rốt cục không nhịn được nhìn về phía Mạnh Lăng Thiên.

Mạnh Lăng Thiên không nói gì, mà là hai mắt lấp lánh tinh quang nhìn về phía Số Mệnh Kim Long.

- Lâm nguy bất biến? Tên Diêm Xuyên này, khó lường a, cũng đã sơn cùng thủy tận đến mức độ này rồi, thần sắc lại bất động?

Mạnh Lăng Thiên thở dài nói.

Mạnh Lăng Thiên vừa nói, mọi người cơ hồ đồng thời nhìn về phía Số Mệnh Kim Long, đúng vậy, Số Mệnh Kim Long mặc dù bị khí thế Mão Nhật Đạo Quân áp cho rung động không ngừng, nhưng ánh mắt vẫn bá đạo như cũ, hung lệ như cũ!

- Làm sao có thể?

Mọi người kinh ngạc nói.

Trên Thiên Thụ quảng trường.

Mão Nhật Đạo Quân lạnh lùng nhìn Số Mệnh Kim Long, Số Mệnh Kim Long cũng lạnh lùng nhìn về phía Mão Nhật Đạo Quân.

- Grừm...ùm...!

Một tiếng rồng ngâm, Số Mệnh Kim Long đột nhiên vặn vẹo long thân, hướng về bản thể Diêm Xuyên mà đi.

- Ùng ùng!

Vô số kiếm khí quay chung quanh bản thể Diêm Xuyên, đột nhiên bạo tán mà mở ra, đảo mắt chỉ còn lại có một thanh Ngọc Đế Kiếm. Ngọc Đế Kiếm trận đã triệt hồi!

- Grừm...ùm...!

Trong lúc Số Mệnh Kim Long gầm thét, xông thẳng đến Phong Thần Sách mà chui vào.

- Oanh!

Số Mệnh Kim Long xông vào Phong Thần Sách, bản thể Diêm Xuyên cũng là bỗng nhiên mở mắt.

Mão Nhật Đạo Quân lạnh lùng nhìn về phía Diêm Xuyên, Diêm Xuyên mở mắt, cũng lạnh lùng nhìn về phía Mão Nhật Đạo Quân.

- Hừ, Số Mệnh Kim Long? Diêm Xuyên? Ta nói rồi, muốn đem ngươi bằm thây vạn đoạn, làm cho ngươi trọn đời không được siêu sinh! Lời ta đã nói, nhất định sẽ thực hiện!

Giọng nói Mão Nhật Đạo Quân rét lạnh cực kỳ.

Đang khi nói chuyện, hư không bốn phía giống như cũng bị cổ hàn khí kia đóng băng, đại lượng sương tuyết đột nhiên bay xuống.

Hắn đợi Diêm Xuyên mở miệng cầu xin đã không có xuất hiện, Diêm Xuyên lại còn lạnh lùng nhìn về phía Mão Nhật Đạo Quân, lộ ra một tia cười lạnh.

- Mới vừa rồi trẫm đã nói, ngươi nghe thấy được chứ?

Diêm Xuyên lạnh lùng nói.

- A?

Mão Nhật Đạo Quân ngoài ý muốn nhìn Diêm Xuyên.

Người này chẳng lẽ điên thật rồi? Đã gặp chính mình rồi, cũng dám nói lời như vậy?

- Từ đâu mà tới, trở về chỗ đó! Không nên thử trêu chọc trẫm!

Diêm Xuyên trừng mắt lên, lạnh giọng uy hiếp mà nói.

Không nên thử trêu chọc trẫm? Trên quảng trường, vô số tu giả hóa đá lần nữa, bao gồm Cổ Nguyệt Thánh tử, há hốc mồm, nhìn về Diêm Xuyên giống như là một thằng ngốc vậy.

- Ta nghe được cái gì?

- Ta lại điên rồi? Hay là thế giới này lại điên rồi?

- Hắn đang uy hiếp Mão Nhật Đạo Quân?

- Xem ra là ta lại điên rồi!

...............

.........

...

Bốn phía tu giả kinh ngạc mà nhìn về phía Diêm Xuyên.

Vô số tu giả ngẩng đầu ngơ ngẩn nhìn Diêm Xuyên. Biểu cảm của bọn họ có đủ loại: mờ mịt, ngơ ngác, mơ màng, không tin tưởng…

Nếu không trực tiếp nhìn cảnh tượng lúc trước, thì vô số tu giả chắc chắn một điều là Diêm Xuyên điên rồi, hắn hoàn toàn điên rồi.

Nhưng từ lúc văn đầu tới giờ, tưởng chừng như Diêm Xuyên đã thành lập một loại lòng tin trong lòng vô số tu giả. Khiến bọn họ dần dần tin tưởng vào Diêm Xuyên sẽ lập nên kỳ tích mới.

Nhưng, Mão Nhật Đạo Quân quá mạnh mẽ, chỉ cách tiên nhân có một bước chân. Hơn nữa đây cũng không phải là công đức pháp tướng mà chính là bản thể. Bản thể của Mão Nhật Đạo Quân đã phủ xuống, liệu Diêm Xuyên có thể tiếp tục kiên trì?

Nhìn Diêm Xuyên phía trên bầu trời. Áo bào của hắn tung bay trong gió, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Mão Nhật Đạo Quân. Điều này khiến vô số tu giả kỳ vọng, có chút không tin tưởng, nhưng lại có nhiều hơn sự kỳ vọng.

Diêm Xuyên mở miệng:

- Từ đâu tới đây, trở về chốn cũ! Đừng có trêu chọc trẫm!

Lời nói của Diêm Xuyên vang vọng toàn bộ quản trường Thiên Thụ. Lời nói đó lại càng dễ dàng tời tai của Mão Nhật Đạo Quân.

Ánh mắt của Mão Nhật Đạo Quân trở nên lạnh giá.

Uy nghiêm ngày hôm nay của hắn không ngờ lại bị khiêu khích lần nữa.

Không hiểu tiểu tử này ở đâu ra, lại dám cả gan trêu chọc hắn, không những một mà là hai lần!

Điều này làm Mão Nhật Đạo Quân rất tức giận. Hắn nhìn chằm chằm Diêm Xuyên.

Bỗng Mão Nhật Đạo Quân hét lớn một tiếng:

- Muốn chết!

Oanh!

Hắn bắn ra một chưởng một lần nữa chụp xuống đầu của Diêm Xuyên. Lần tấn công này cũng giống như lần trước, vẫn là một đại thủ ấn đè xuống.

Nhưng khác biệt chính là, đại thủ ấn lần này không biết cường đại hơn bao nhiêu lần so với đại thủ ấn do công đức pháp tướng tung ra.