Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1344: Đại Khí Tôn Bại, Mệnh Số Hiện!

- Vù!

Tám phù văn kim sắc xông thẳng tới. Trong nháy mắt Tiên Thiên Bát Quái Đồ đã bao vây xung quanh thân thể của Đại Khí Tôn.

Hạo nhiên chính khí xung quanh dường như đã phát hiện, tự động chống đối. Nhưng Tiên Thiên Bát Quái Đồ vô ảnh vô hình, căn bản đụng không tới.

Phục Hy nhẹ nhàng vung tay lên.

Vù!

Trong nháy mắt Tiên Thiên Bát Quái Đồ tràn vào thân thể Đại Khí Tôn.

Ý chí của Đại Khí Tôn đang va chạm với ý chí của Diêm Xuyên nhất thời biến sắc.

- Cái gì?

Ầm!

Trong nháy mắt Tiên Thiên Bát Quái Đồ ở trong cơ thể Đại Khí Tôn giống như nổ tung vậy. Một hạo nhiên chính khí lập tức xông lên đánh.

Ý thức của Đại Khí Tôn rời khỏi thân thể của Tử Tử.

Vù!

Đột nhiên, đại đạo Minh Hà, tinh lực khắp trời bao vây hư ảnh Đại Khí Tôn.

- Tử Tử!

Diêm Xuyên vui mừng, nhanh chóng nhào tới, ôm Tử Tử vẫn đang hôn mê.

- Ngươi là ai? Phục Hy sao?

Đại Khí Tôn đột nhiên phẫn nộ quát.

Nhân lúc mình chưa sẵn sàng, đã ép chính mình ra bên ngoài cơ thể?

- Kỷ thứ nhất, Phục Hy, gặp mặt Đại Khí Tôn!

Phục Hy trịnh trọng nói.

- Tử Tử!

Diêm Xuyên gọi Tử Tử.

Tử Tử khẽ run lên, dần dần thanh tỉnh lại. Nhưng trong ánh mắt vẫn là một mảnh chỗ trống.

- Tâm linh của Tử Tử vẫn còn ở chỗ của ngươi?

Sắc mặt nhân thân Diêm Xuyên trầm xuống trừng mắt nhìn hư ảnh Đại Khí Tôn.

Lúc này Đại Khí Tôn lại nhíu mày nhìn Diêm Xuyên và Phục Hy.

- Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được ta còn bị các ngươi lừa. Hậu bối các kỷ, các ngươi làm ta phải nhìn nhận lại rồi!

Đại Khí Tôn trịnh trọng nói.

- Đại Khí Tôn, bất kể như thế nào, ngươi chung quy đã thất bại. Vẫn mong ngươi phóng thích tâm linh của Tử Tử, thả nàng trở về đi!

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

Biển máu bao vây khắp nơi. Đại Khí Tôn bị ép ra bên ngoài cơ thể. Tất cả gần như kết thúc.

Nhưng Đại Khí Tôn lại lắc đầu một cái:

- Còn chưa kết thúc, ta còn thì sẽ không kết thúc. Nàng còn, vậy sẽ không kết thúc!


- Sao?

Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.

- Ba tuyệt thế thần binh của ta lại thất bại. Ha ha, ta không ngờ được. Nhưng chỉ cần có nha đầu này, ta vẫn có thể sống lại!

Đại Khí Tôn trịnh trọng nói.

- Đại Khí Tôn, ngươi cần gì phải làm vậy. Bây giờ bốn giới dần dần hợp nhất, ngươi ngăn cản sẽ chỉ làm chúng ta càng lúc càng bị động!

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Không!

Trong mắt Đại Khí Tôn loé ra một tia hung ác.

- Ta nhất định có thể đánh bại mệnh số. Cho dù có bị tiêu diệt, ta cũng chỉ có thể bị tiêu diệt trên con đường chiến đấu với mệnh số, chứ không phải bị diệt trong tay những hậu bối như các ngươi!

Trong mắt Đại Khí Tôn đầy lạnh lẽo nói.

Đại Khí Tôn không muốn phóng thích tâm linh Tử Tử. Lúc này sắc mặt Diêm Xuyên cũng cực kỳ khó coi.

Phục Hy khẽ mỉm cười, lại nhìn Diêm Xuyên nói:

- Diêm đế, chuyện cần làm ta đã làm xong. Từ đây về sau, Đại Trăn cùng bộ tộc Nhân Xà, không ai nợ ai!

- Đa tạ!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

Phục Hy khẽ mỉm cười, đạp không, thân hình loáng một cái đã biến mất trước mặt hai người.

Phục Hy đến một hồi, trợ giúp Diêm Xuyên ép ý thức của Đại Khí Tôn ra khỏi thân thể của Tử Tử. Tất cả mọi chuyện đã kết thúc.

Lúc này, lấy lực lượng của Diêm Xuyên muốn đối phó lại ý thức của Đại Khí Tôn đã không phải là chuyện quá khó khăn.

Cương thi Diêm Xuyên đặc biệt bảo vệ Tử Tử. Nhân thân Diêm Xuyên đứng đối diện với ý thức của Đại Khí Tôn.

Cùng đường mạt lộ!

Đại Khí Tôn có chút không tin. Mình từ kỷ thứ nhất ngủ vùi, vừa tỉnh lại. Mới chỉ có mấy chục ngày ngắn ngủi mình đã sơn cùng thủy tận sao?

Đại Khí Tôn không cam lòng.

Ngay thời khắc hai người đứng đối diện nhau.

Ầm!

Đột nhiên một lực lượng cực lớn từ bên ngoài truyền đến. Lực lượng cực lớn xông thẳng về phía biển máu nguyên thủy.

Biển máu mênh mông trong nháy mắt bị đổ nát, tản về bốn phương tám hướng.

Trùng kích cường đại, khiến Diêm Xuyên và ý thức thể Đại Khí Tôn ở bên trong đều nhất thời biến sắc..

Thời khắc bảo hộ Tử Tử, Diêm Xuyên thấy được một chưởng ấn chậm rãi đè xuống.

Ầm!

Biển máu nổ nát, trong nháy mắt mọi người lộ ra.

Mọi người cũng nhìn thấy người đã đánh ra một chưởng lúc trước.

Tướng Thần!


Chính là Tướng Thần ra tay, một chưởng đập nát ngăn cách của biển máu nguyên thủy.

Xung quanh, tất cả đám người Võ Chiếu, Hoàng, Kim Đại Vũ, Sát Đế, Liên Thần đều lộ vẻ kinh ngạc.

Mọi người không chỉ kinh ngạc về lực lượng, càng kinh ngạc hơn vì sao Tướng Thần bỗng nhiên ra tay.

Ầm ầm ầm!

Quanh thân Tướng Thần tỏa ra một khí tức chấn động tâm hồn. Khí tức vừa ra, khiến trong lòng mọi người run rẩy mạnh một hồi, có một loại cảm giác sợ hãi sinh ra đã mang theo.

Hai mắt Tướng Thần hiện ra quang mang mười chín màu. Chân đạp tế đàn Đại Đế, lúc này ánh mắt hắn lạnh lẽo nhìn về phía ý thức thể Đại Khí Tôn.

- Tướng Thần Đại Đế?

Diêm Xuyên nhíu mày kêu lên.

Đại Khí Tôn lại đột nhiên chợt giật mình.

- Mệnh... mệnh số! Là... là ngươi?

Đại Khí Tôn đột nhiên cả kinh kêu lên.

Mệnh số?

Trong nháy mắt, gần như tất cả mọi người sắc mặt đều biến đổi.

Vừa rời đi, Phục Hy trở lại Thiên Ma giới, nhất thời biến sắc lại nhìn về phía trong vô cực.

Trước mặt Diêm Xuyên, Tướng Thần Đại Đế.

- A!

Tướng Thần Đại Đế rống to một tiếng, cánh long cốt kim sắc cực lớn giang ra.

Thi khí cuồn cuộn bạo phát, quanh thân run rẩy mạnh, dường như muốn tránh thoát khỏi cái gì.

- Tại sao? Tại sao lại là ta?

Tướng Thần đau khổ kêu một tiếng.

Dưới chân tế đàn Đại Đế đột nhiên xuất hiện một đạo hào quang mười chín màu xông thẳng vào thân thể tướng thần.

Vù!

Trong nháy mắt thân hình Tướng Thần ngừng rung động.

Tuy lúc này Tướng Thần lộ ra vẻ thống khổ cực độ, nhưng ở thời khắc mười chín dải ánh sáng bao phủ, khuôn mặt Tướng Thần dần dần bình phục.

Thi khí hơi thu lại, lại hồi phục khí tức khiến người ta sợ hãi lúc trước.

- Mệnh số, đoạt xác Tướng Thần?

Cách đó không xa sắc mặt Chung Sơn trầm xuống.

Khí tức này, Chung Sơn ngày xưa đã từng trải qua. Không sai, chính là khí tức của mệnh số. Đó là một khí tức vô địch. khí tức mang tính tuyệt thế ảnh hưởng lòng người.

Bây giờ, kiêu hùng toàn thiên hạ hội tụ, mệnh số nương vào thân thể tướng thần để thức tỉnh?

- Đây là mệnh số sao?

Nhân thân Diêm Xuyên vô cùng kinh hãi nói.

Cảm nhận được khí tức này, Diêm Xuyên cảm giác tim mình như muốn ngừng đập. Một loại áp chế không có cách nào chống cự được đang đè ép xuống.

Mệnh số hiện ra, nhìn chằm chằm về phía Đại Khí Tôn!

Lúc này ánh mắt mệnh số dường như có chút ngây dại, quyết định nhắm vào Đại Khí Tôn.

- Đây chỉ là một phần ý chí của mệnh số, còn không phải là mệnh số hoàn toàn!

Hai mắt Đông Phương Bất Bại thoáng nheo lại.

- Mệnh số ký thể sao? Lại ký thể chính là Tướng Thần? Chẳng trách thân thể Tướng Thần đạt tới tiêu chuẩn thập cửu trọng thiên?

Hai mắt Minh Hà lão tổ thoáng nheo lại.

- Khí!

Mệnh số đột nhiên mở miệng nói.

Đại Khí Tôn nghi ngờ không thôi nhìn chằm chằm vào mệnh số.

- Ngày xưa đã diệt, vì sao còn sống lại? Ký sinh trùng đáng ghét!

Âm thanh của Mệnh số có chút cứng ngắc.