Tiên Quốc Đại Đế

Chương 133: Quần hùng lại tụ

​​

Bốn phía mười ngọn núi lớn đang tụ tập mấy ngàn người, không chỉ con người còn có yêu.

Chia hướng nam bắc giằng co.

Phía nam toàn là tu giả, người dẫn đầu chính là Cổ Nguyệt thánh tử quý khí bất phàm. Sau lưng Cổ Nguyệt thánh tử có bốn ngàn tu giả, biểu tình cực kỳ nghiêm túc.

Phía bắc là yêu tộc, người dẫn đầu ;à Yêu Thiên Thương ngạo khí tận trời. Sau lưng Yêu Thiên Thương có tám đại yêu hình người, có khoảng bốn ngàn yêu vương. Sói, rắn, gấu, báo, cái gì cần có đều có, tất cả đều là khí thế nhiếp người.

Cổ Nguyệt thánh tử, Yêu Thiên Thương, thực lực hai bên không ai bước vào đoạn sơn chính giữa.

Có lẽ đã bước vào rồi, hiện tại không ai vào.

Yêu Thiên Thương đói đầu với Cổ Nguyệt thánh tử, hai người dẫn đầu lạnh lùng liếc nhau, giương cung bạt kiếm, như tùy thời khai chiến.

Diêm Xuyên bỗng nhiên xuất hiện khiến không khí hai bên căng thẳng tạm thả lỏng.

Ánh mắt mọi người cùng tập trung vào Diêm Xuyên, trong biểu tình của Yêu Thiên Thương lóe tia ngoài ý muốn.

Cổ Nguyệt thánh tử con ngươi co rút, bất ngờ nhìn Diêm Xuyên.

Ngụy Ngã ở một bên biến sắc mặt la lên:

- Diêm Xuyên, ngươi còn chưa chết?

Hiển nhiên tin tức Huyết Ma Diêm Xuyên không truyền tới đây, có lẽ người đi cùng hắn không đến đây.

Diêm Xuyên nhìn Ngụy Ngã, lộ nụ cười lạnh nói:

- Ngụy minh chủ, toàn tông truy sát, thật là bỏ vốn gốc!

Ngụy Ngã lạnh lùng nói:

- Hừ! Tiểu tử ngươi mệnh lớn, còn sống đi tới đây được. Nhưng ngày lành của ngươi đã kết thúc!

Dứt lời, Ngụy Ngã siết nắm tay, như định ra tay đánh chết Diêm Xuyên.

Trong đám người đột nhiên có một thanh âm truyền đến:

- Ủa. Diêm huynh, sao bây giờ ngươi mới tới? xem tại TruyenFull.vn

Trong sơn phong đám tu giả đứng có một người đàn ông mặc nho bào nhanh chóng bước ra.

Mọi người nghi hoặc.

- A?

Diêm Xuyên nhíu mày nói:

- Ngươi tới trước?

Đông Phương Chính Phái cười nói:

- Đương nhiên, ta biết bay còn ngươi đi hai chân, chắc chắn ta nhanh hơn ngươi.

Diêm Xuyên cười hỏi:


- Vậy bà lão đâu?

Đông Phương Chính Phái mặt cứng đờ.

- A!

Ngụy Ngã lạnh giọng hỏi:

- Ngươi là ai?

Đông Phương Chính Phái đứng bên cạnh Diêm Xuyên, nhìn Ngụy Ngã, nói:

- Tại hạ là đại nho của Cự Lộc thư viện, Đông Phương Chính Phái, xin chào các vị đạo hữu!

Xung quanh vang tiếng kêu kinh ngạc:

- Đại nho?

Ngụy Ngã nhíu mày nói:

- Cự Lộc thư viện?

Ngụy Ngã quát:

- Hừ! Ngươi nói ngươi là đại nho của Cự Lộc thư viện thì sẽ là đại nho sao? Tại sao ta chưa từng nghe nói về ngươi?

Cự Lộc thư viện là một ngọn núi lớn, nếu lấy ra thì Ngụy Ngã thật không tiện xuống tay với Diêm Xuyên.

Đông Phương Chính Phái nói với Văn Nhược Tiên Sinh:

- Văn Nhược tiểu tử, nói cho hắn ta là ai đi!

Đông Phương Chính Phái lên tiếng, mọi người cùng nhìn hướng Văn Nhược Tiên Sinh. Rấtiên nhân hiều người biết Văn Nhược Tiên Sinh vốn là thiếu công tử của Cự Lộc thư viện.

Văn Nhược Tiên Sinh cười khổ nói:

- Kính chào Đông Phương tiên sinh! Đông Phương tiên sinh đúng là đại nho của Cự Lộc thư viện!

Ngụy Ngã biến sắc mặt:

- A?

Đông Phương Chính Phái cao giọng quát:

- Có nghe thấy không? Còn vô lễ với ta thì chính là tuyên chiến cùng Cự Lộc thư viện ta!

Ngụy Ngã mặt cứng đờ.

Cổ Nguyệt thánh tử nhìn chằm chằm Đông Phương Chính Phái, cười lạnh nói:

- Đông Phương Chính Phái? Ngươi tới làm gì? Ngươi muốn đại biểu Cự Lộc thư viện tranh với ta sao?

Cổ Nguyệt thánh tử vừa mở miệng thì xung quanh yên tĩnh lại.

Đông Phương Chính Phái biến sắc mặt, sau đó nở nụ cười nói:

- Làm gì có, ta nào dám tranh với Cổ Nguyệt thánh tử? Ta chỉ đi ngang qua đây, nhìn xem, nhìn xem thôi, các ngươi tiếp tục đi!


Nhìn biểu tình nịnh nọt của Đông Phương Chính Phái, Cổ Nguyệt thánh tử lộ vẻ vừa lòng.

Cổ Nguyệt thánh tử lại nhìn hướng Yêu Thiên Thương.

Yêu Thiên Thương cười lạnh nhìn lại Cổ Nguyệt thánh tử.

Yêu Thiên Thương thản nhiên nói:

- Cổ Nguyệt, yêu tộc ta đã qua một vòng, bây giờ đến lượt các ngươi.

Cổ Nguyệt thánh tử nét mặt sa sầm.

Diêm Xuyên hỏi Đông Phương Chính Phái:

- Đó là có ý gì?

Đông Phương Chính Phái nhỏ giọng giải thích rằng:

- Lúc trước ngươi đến chậm nên không biết, phía trước yêu tộc đã đi vào một vòng, kết quả tử thương hơn phân nửa!

- A?

Đông Phương Chính Phái nói:

- Nghe nói chỗ này phát sinh đại biến hóa, khác hẳn với ban đầu. Trong phong ấn có chí bảo, chỉ có phá phòng ngự tầng ngoài này mới lấy được. Bởi vậy đến giờ này Yêu Thiên Thương, Cổ Nguyệt thánh tử chưa ra tay. Thấy kết giới màu lam trên đỉnh đoạn sơn không?

Diêm Xuyên nhìn kết giới trên đỉnh đoạn sơn, hắn biết rất rõ, kiếp trước hắn mở tiên nhân huyệt đã trải qua sự tàn khốc của kết giới đó, không biết bao nhiêu người đổ máu chết chóc mới mò ra con đường.

Đông Phương Chính Phái giải thích rằng:

- Kết giới lam còn gọi là lĩnh vực của chư tiên, chỉ cần đi vào thì tu vi bị phong ấn, trừ sức mạnh cơ thể ra không sử dụng được pháp lực nào. Đây là vì sao Cổ Nguyệt thánh tử, Yêu Thiên Thương không dám tùy tiện bước vào.

- Ừm!

Đông Phương Chính Phái lòng còn sợ hãi nói:

- Trên đỉnh đoạn sơn có một trăm lẻ tám cửa, chỉ một cánh cửa đi thông bên trong phong ấn, nhưng đến bây giờ không ai tìm ra là cái nào. Một trăm lẻ tám cửa, chỉ duy nhất một cái là chính xác, cái khác toàn là truyền tống môn, truyền tống không trung, bị thiên lôi oanh tạc. Ngươi không biết đâu, đợt trước một đống yêu thú liều mình xông vào, kết quả truyền tống lên trời, mây đen dày đặc, thiên lôi đánh xuống ầm ầm. Chỉ có hai yêu thú còn sống, mấy tên khác đều thành bột phấn.

Diêm Xuyên gật đầu, nói:

- Ừm!

Diêm Xuyên thầm thở ra. Giống như nhau, giống như kiếp trước mở ra tiên nhân huyệt. Diêm Xuyên còn biết phòng ngự vẫn đang vận chuyển, mặt ngoài một trăm lẻ tám cửa không nhìn ra cái gì, bên trong không ngừng biến đổi. Chính là nói lối vào duy nhất mỗi giây mỗi phút khác nhau.

Kiếp trước Diêm Xuyên hy sinh vô số tướng sĩ mới đúc ra kết luận, đương nhiên hắn sẽ không nói cho ai biết.

Đông Phương Chính Phái giải thích rằng:

- Thật ra mới rồi còn đỡ, chủ yếu là người trong suốt trên đài cao. Có thấy không? Người trong suốt do gió tụ thành, là hắn chủ trì lĩnh vực của chư tiên, một khi có ai xâm nhập, phong nhẫn của hắn sẽ như lốc xoáy cắt mạng kẻ xâm nhập. Hắn mới là tử thần!

Diêm Xuyên hỏi:

- Đã có mấy đợt thăm dò rồi?

Đông Phương Chính Phái lắc đầu, nói:

- Không biết, nhưng lúc ta tới là khi yêu thú xâm nhập.

Diêm Xuyên nhìn đoạn sơn chính giữa, tim đập nhanh.

Chân Nhu không xuất hiện, Diêm Xuyên tập trung vào tiên nhân huyệt.

Kiếp trước khi Diêm Xuyên mở tiên nhân huyệt, bảo bối bên trong quý giá trời long đất lở. Lần này thấy phần mộ tương tự, vì từng có kinh nghiệm nên Diêm Xuyên biết mọi cơ quan bên trong.

Nếu chỉ một mình Diêm Xuyên thì có thể công khai tiến vào sâu bên trong.

Nhưng kiếp này tu vi của Diêm Xuyên quá thấp, ở trước mặt nhiều người làm sao lấy được chí bảo bên trong? Huống chi bên ngoài còn có một phong thủy sư làm chim sẻ chờ.

Trong lúc này, Cổ Nguyệt thánh tử liếc mặt đám người một vòng.

Ánh mắt Cổ Nguyệt thánh tử lướt qua, nhiều người lộ vẻ căng thẳng, dù sao đi xuống rất có thể sẽ tiêu đời.

Cổ Nguyệt thánh tử trầm giọng nói:

- Các tông môn đi theo ta đến tự lựa chọn một người, phải tiến vào.