- Đúng là Đằng yêu. Đằng yêu chính là tuyệt thế thần binh, đã có linh tính, đồng thời cùng một thể với ta. Có lúc thậm chí có thể làm thế thân cho ta. Thời khắc Liên Thần thi triển Khống thần đối với ta, Đằng yêu đã thay thế ta. Đằng yêu bị khống chế, nhưng ta vẫn không bị khống chế. Ta cùng Đằng yêu tuy cùng một thể, nhưng lại không giống nhau!
Minh Vương cười nói.
- A?
- Mỗi lần Liên Thần dùng khống thần truyền tin, Đằng yêu thu được, ta cũng thu được. Cho nên, ta mới có thể che giấu!
Minh Vương trầm giọng nói.
- Meo? Ngươi là tên đại lừa đảo. Hóa ra từ khi vừa mới bắt đầu, ngươi đã cố ý giả vờ bị Liên Thần khống chế sao?
Miêu Miêu kinh ngạc nói.
Minh Vương khẽ mỉm cười:
- Thời gian ta còn nhỏ tuổi, phụ thân vẫn dốc lòng giáo dục cho ta. Rất nhiều chuyện, ta tất nhiên biết được mình nên làm thế nào. Năm đó ta biết Liên Thần cùng phụ thân có đại thù. Cho nên, giây lát khi Đằng yêu bị khống chế, ta đã quyết định thật nhanh, lựa chọn che giấu Liên Thần!
- Hài tử, khổ cho con rồi!
Mặc Vũ Hề ôn nhu nói.
- Chung quy vẫn tính là thành công đi, ha ha!
Minh Vương cười nói.
- Meo, vậy... vậy Diêm Xuyên làm sao mà biết được? Trước đó hắn còn bảo ta cho mượn Ô Kim Sào. Vừa nãy trong lúc chiến đấu, hắn lại có thể lặng lẽ kín đáo đưa cho ngươi?
Miêu Miêu không hiểu nói.
- Trong lần bốn giới xông tới, ta và một đám ác ma xông vào Hàm Dương. Lúc đó, mẫu thân cùng ta chiến đấu, ta đã đúng lúc lặng lẽ chuyển một lá thư cho mẫu thân. Cho nên, có thể xem lần đó đã câu thông rồi!
Minh Vương nói.
- Meo, các ngươi diễn trò thật giỏi!
Miêu Miêu nói.
- Không có cách nào. Tuy rằng Liên Thần dùng khống thần, nhưng lại không yên lòng đối với ta. Ta vẫn không có cách nào nhận được sự tín nhiệm tuyệt đối của Liên Thần. Cho nên lần này ta mới sử dụng khổ nhục kế. Chung quy, Liên Thần đã tin!
Minh Vương trầm giọng nói.
- Nhưng vừa nãy ngươi quá nguy hiểm!
Miêu Miêu nói.
- Nguy hiểm cùng lợi ích luôn tồn tại. Trước đây rất lâu, phụ thân đã từng dạy quá. Nơi này chính là vị trí trung tâm của Liên Thần. Tiếp theo, tới lượt chúng ta ra tay. Mẫu thân, phụ thân từng có căn dặn gì không?
Minh Vương nhìn về phía Mặc Vũ Hề hỏi.
Mặc Vũ Hề thoáng cười khổ một hồi. Bởi vì Mặc Vũ Hề phát hiện, đứa con trai này đối với phụ thân hắn còn thân thiết hơn cả nàng. Điều này khiến người làm mẫu thân như nàng có chút đố kị.
Tuy nhiên Mặc Vũ Hề cũng không quá rối rắm. Dù sao thời điểm Diêm Động Ân còn nhỏ tuổi, mình không ở sát bên cạnh. Hắn là do Diêm Xuyên dạy dỗ từng chút mà lớn lên.
- Những người này, đều do phụ thân con chuẩn bị!
Mặc Vũ Hề chỉ vào một đám khuôn mặt xa lạ phía sau.
- Bọn họ?
Diêm Động Ân lộ vẻ kinh ngạc.
Bởi vì tu vi của một nhóm người này thực sự quá thấp, chỉ là tu vi Địa tiên bình thường!
...
Bên ngoài.
Ầm!
Diêm Xuyên ngân đồng lại một lần nữa trùng kích kết giới. Nhưng lực lượng kết giới quá lớn, căn bản không phá ra được.
Diêm Xuyên ngân đồng lạnh lùng nhìn kết giới bên trong.
- Ha ha ha ha, phá đi. Diêm Xuyên, ngươi phá đi!
Một thủ lĩnh ác ma cười to nói.
- Vạn Liên Hải không sợ, Diêm Xuyên chắc chắn phải chết! Mặc kệ các ngươi có bao nhiêu Diêm Xuyên!
Thiên Cương cũng cười to nói.
Một đám ác ma có vài kẻ kêu gào với Diêm Xuyên ngân đồng, có vài kẻ lại cực kỳ bình tĩnh, đứng thẳng nhìn mọi chuyện diễn ra.
Két!
Cửa Vạn Liên Điện đột nhiên mở ra.
Mọi người có chút sửng sốt, nhưng lại không thèm để ý. Đó chẳng qua chỉ là một người sắp chết mà thôi.
- Đông Đại Tư Tế!
Minh Vương ở trong điện giọng nói có chút suy yếu kêu lên.
Đông Đại Tư Tế nhíu mày, nhìn về phía Minh Vương.
- A, Minh Vương sắp chết, vẫn còn có một chuyện muốn dặn ngươi!
Minh Vương yếu ớt nói.
- Chuyện gì?
Đông Đại Tư Tế cau mày nói.
- Ngày xưa trước khi bốn giới hợp nhất, Đông Ngoại Châu của thế giới Đại Ác xuất hiện trọng bảo phát ra khí tức tốt lành. Chủ thượng đã hạ lệnh nghiêm túc điều tra, nhưng vẫn không có kết quả. Ngày ấy, ta vừa vặn ở Băng Lôi Phong, đã...!
Minh Vương yếu ớt nói.
Có lẽ nghe nói đến chỗ này, Đông Đại Tư Tế nhất thời biến sắc.
- Ồ, ta nhớ ra rồi. Hóa ra người nọ chính là ngươi, ha ha ha!
Đông Đại Tư Tế cười to nói, nhưng trên trán đã toát mồ hôi lạnh.
Mọi người hiếu kỳ nhìn lại.
- Các vị, các ngươi tiếp tục canh chừng kết giới, đề phòng Diêm Xuyên xông vào, Minh Vương sắp chết, ta thay hắn chuẩn bị, để hắn đi khỏi phải thống khổ như vậy!
Đông Đại Tư Tế lập tức nói.
Ngoài điện mọi người có chút nghi hoặc, nhưng cuối cùng không ai xem đó là chuyện gì to tát.
Két!
Đông Đại Tư Tế nhanh chóng đi vào Vạn Liên Điện, đóng cửa lớn lại. Vẻ mặt Đông Đại Tư Tế vô cùng dữ tợn.
- Minh Vương, ngươi có ý gì? Ngươi muốn tố giác ta sao?
Sắc mặt Đông Đại Tư Tế âm lãnh nói.
- Từ trước đến nay Chủ thượng không keo kiệt thiên tài địa bảo. Nhưng chủ thượng rất ghét có người lừa hắn. Đông Đại Tư Tế, ngươi lại gạt chủ thượng, tham lam bảo vật do thiên địa này sinh ra!
Minh Vương yếu ớt nói.
Sắc mặt Đông Đại Tư Tế dữ tợn nói:
- Hừ, trừ ngươi ra, còn có ai biết nữa không?
Minh Vương chỉ tay về phía cửa lớn.
Đông Đại Tư Tế theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Lại nhìn thấy tauh cửa điện, lúc này có một nam tử áo bào xám đang đứng.
Làm sao bỗng nhiên xuất hiện một người như vậy? Cũng may tu vi của người này cũng không cao lắm. Hừ, Địa tiên sao?
Chợt Đông Đại Tư Tế nhìn thấy Địa tiên bỗng nhiên mở hai tay ra.
- Làm gì vậy?
Đông Đại Tư Tế không hiểu nói.
- Trao đổi!
Địa tiên kia đột nhiên quát to một tiếng.
Ầm!
Một đạo ánh sáng màu xanh nối liền giữa Đông Đại Tư Tế và Địa tiên kia. Nhất thời cả hai người đều đứng yên.
- A!
Đông Đại Tư Tế nhất thời biến sắc.
Ầm!
Trong nháy mắt, Đông Đại Tư Tế lại có thể hoạt động. Nhưng hắn lại phóng tầm mắt nhìn, thấy mình đang đứng ở phía đối diện.
Hắn nhìn lại toàn thân. Tại sao mình lại biến thành Địa tiên lúc trước được?
- Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Đông Đại Tư Tế đột nhiên cả kinh kêu lên.
Ầm!
Minh Vương đưa tay lên, khống chế Đông Đại Tư Tế.
- Cái gì? Ngươi... ngươi lại không có chuyện gì sao? Không phải mệnh cách của ngươi đã bị bể nát sao?
Đông Đại Tư Tế cả kinh kêu lên.
Hắn lại nhìn thấy cách đó không xa, chỗ một cái mũ quả dưa bỗng nhiên xuất hiện một nhóm người khác.
- Mệnh cách của ta đã tốt rồi!
Minh Vương cười lạnh.
- Làm sao có thể như vậy được?
Đông Đại Tư Tế cả kinh kêu lên.
- Trước tiên giải hắn vào trong Ô Kim Sào đã!
Minh Vương trầm giọng nói.
- Thú giao hoán? Là thú giao hoán sao?
Đông Đại Tư Tế đột nhiên giật mình, chợt hiểu rõ tất cả.
Địa Tiên trao đổi thân thể với mình căn bản không phải là tu giả, mà là thần thú thứ sáu trong thiên hạ, thú giao hoán. Mình đã bị trao đổi sao?
Mặc cho Đông Đại Tư Tế kêu la lên thế nào, bây giờ hắn chỉ là một kẻ có tu vi Địa tiên, làm sao có thể phản kháng được?
Rất nhanh, Đông Đại Tư Tế đã bị trao đổi, bị giải vào Ô Kim Sào.