Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1293: Liên Thần Bị Đánh Bại

Tiếp theo, bọn họ đồng thời trấn áp đối thủ của mình. Ánh mắt một đám người đều theo Diêm Xuyên đến Tây Ngoại Châu, phía trước Ngự Thiên Điện.

Diêm Xuyên đứng đối diện với Ngự Thiên đại tôn?

...

Thế giới thứ nhất, dương gian. Hoàn Tây Nam Châu.

Tướng sĩ hai quân thế giới Đại Thiên, thế giới Đại Ác đều đang chờ đợi.

Cuộc đại chiến của Liên Thần, Chung Sơn đã tiến vào trong vô cực. Mọi người đều đang chờ đợi kết quả cuộc quyết đấu của hai người đại siêu thoát.

Sau một ngày.

Ầm!

Trên tinh không, các ngôi sao chấn động mạnh một cái. Một bóng người màu đen từ trên trời giáng xuống. Trong nháy mắt bóng người này đã rơi xuống Hoàn Tây Nam Châu.

Ầm!

trong nháy mắt biển rộng xung quanh bị trùng kích dâng lên sóng lớn ngập trời. Những cơn sóng cuồng bạo dâng trào tới các cương vực xung quanh.

Biển rộng bị đập mạnh tại thành một cái hố lớn siêu cấp, thậm chí còn lún sâu vào trong lòng đất. Vô số dung nham phun trào.

Dung nham, nước biển va chạm vào nhau. Vô số hơi nước bốc lên trời.

Ầm!

Lại một đạo kim quang đáp xuống phía trên mặt biển.

Đạo kim quang đó chính là Chung Sơn. Toàn thân hắn mặc kim bào, dưới chân đạp lên trên một con Kim Long như ẩn như hiện. Mắt hắn lạnh lùng nhìn về biển rộng phía dưới.

- A!

Từ dưới biển rộng vang lên một tiếng quát to. Trong nháy mắt dung nham bị niêm phong lại. Biển rộng đang điên cuồng hung bạo, trong nháy mắt đã phẳng lặng giống như một mặt gương.

Đó chính là Liên Thần. Mái tóc hắn rối tung, dáng vẻ cực kỳ chật vật đứng ở trên mặt biển. Trên khóe miệng hắn còn lưu lại vết máu. Liên Thần ngẩng đầu nhìn lên trời, ánh mắt lộ vẻ không cam lòng.

Trên không trung, Chung Sơn đứng chắp tay sau lưng nói: 

- Hiện tại ngươi đã biết trẫm nói không sai rồi chứ?

- Tại sao? Tại sao? 

Khuông mặt Liên Thần đầy dữ tợn quát.

Chung Sơn lạnh lùng nhìn Liên Thần.

- Ngươi và ta đều là tu vi thập ngũ trọng thiên, đều là người siêu thoát thập ngũ trọng thiên, điều động lực lượng một giới, có thể đạt tới thực lực thập thất trọng thiên. Vì sao ngươi lại mạnh hơn ta được? 

Liên Thần không cam lòng tới cực độ quát lớn.

Khắp nơi, cường giả của thế giới Đại Thiên, thế giới Đại Ác nhất thời đã hiểu rõ kết cục, Chung Sơn thắng!


- Trẫm nói, trẫm và ngươi không giống nhau! 

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Không giống chỗ nào? Ta không hiểu! 

Liên Thần lo lắng nói.

- Siêu thoát, chính là biến thể của vũ hóa. Ngươi siêu thoát, là mượn bảo vật của cường giả kỷ thứ nhất để siêu thoát. Bởi vậy không giống với trẫm! 

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Không thể nào. Muốn siêu thoát, nhất định phải dùng tới pháp bảo của kỷ thứ nhất có thể làm được, mới có thể thành công! 

Liên Thần kêu lên.

Chung Sơn trầm giọng nói: 

- Không phải nhất định phải, mà là có thể. Ngươi mượn bảo vật của Đại khí tôn để siêu thoát. Vì vậy ngươi trưởng thành, vĩnh viễn không có cách nào vượt qua được Đại khí tôn. Dĩ nhiên Đại khí tôn cường giả kỷ thứ nhất mạnh đến như vậy, vì sao còn không siêu thoát? Trái lại hắn đi lựa chọn vũ hóa? Con đường siêu thoát cũng không phải là đường tắt, ngược lại là một con đường gian nan!

- Con đường gian nan sao?

Liên Thần trầm giọng nói.

- Ngươi và Thiên Cương, cả hai đều mượn bảo vật của Đại khí tôn và Đại thế tôn để siêu thoát. Cho nên sau khi các ngươi siêu thoát, khó có thể trưởng thành thêm được nữa, càng khó có thể mạnh hơn! 

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Vậy còn ngươi? Lẽ nào ngươi không có sử dụng với bảo vật của cường giả kỷ thứ nhất sao? 

Liên Thần không tin nói.

- Trẫm? Trẫm tất nhiên không sử dụng pháp bảo. Tuy rằng thời khắc siêu thoát, Diêm Xuyên đến một giúp, nhưng trẫm lại lấy lực siêu thoát. Con đường của trẫm mới là con đường siêu thoát chính xác. Trẫm nói trẫm không giống ngươi. Ngươi muốn đột phá, thực sự là xa xôi có tìm được. Trẫm lại chỉ cách một con đường, thiếu một thời cơ là có thể làm được!

Chung Sơn tự tin nói.

- Ngươi còn có thể đột phá sao? Ngươi sắp đột phá? 

Mặt Liên Thần càng thêm dữ tợn, trong mắt đầy vẻ không cam lòng.

Chung Sơn lại không tiếp tục nói nữa, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Liên Thần.

Khuôn mặt Liên Thần dữ tợn, không cam lòng tích tụ lại vô hạn.

Hắn vốn tưởng mình chính là thiên hạ vô địch. Cho dù Chung Sơn cũng chưa hẳn là địch thủ của mình. Nhưng bốn giới vừa hợp nhất, hắn đã lập tức va chạm với Tướng Thần. Bây giờ hắn lại phải đối mặt với Chung Sơn, còn bị đánh bại.

Cảm giác không cam lòng đè nặng tích tụ ra thành oán khí ngập trời.

- Ngươi đã siêu thoát, trường sinh bất tử, không ai có thể giết chết ngươi. Nhưng không phải không thể nào trấn áp ngươi. Cho người của ngươi cút khỏi Hoàn Tây Nam Châu. Bằng không, trẫm sẽ trấn ngươi vạn thế muôn đời! 

Chung Sơn trừng mắt một cái, lại một khí thế hung ác bắn ra.


Sắc mặt Liên Thần khó coi đến cực điểm.

- Hoàn Tây Nam Châu, mọi người của thế giới Đại Ác rút quân. A!

Liên Thần bi thương phẫn nộ rống to.

Thất bại, Liên Thần hắn lại bị đánh bại hoàn toàn như vậy.

Đám ác ma tại Hoàn Tây Nam Châu, nam Đại Tư Tế, Bắc Đại Tư Tế, trong lúc nhất thời trên mặt lộ vẻ cay đắng. Vừa nắm được mười sáu cương vực, cứ như vậy mà chắp tay dâng cho người khác sao?

Tuy rằng không cam lòng, nhưng bọn họ cũng không thể làm gì khác.

Tức giận tích góp trong lòng Liên Thần càng lúc càng nhiều.

Chung Sơn liếc nhìn Liên Thần một lát, sau đó không tiếp tục để ý nữa, đạp không bay trở về Trường Sinh Bất Tử Điện tại Bắc Ngoại Châu.

Liên Thần dẫn theo một đám ác ma, hậm hực lui lại.

Ác ma trở lại.

Liên Thần vẫn căm hận.

Ầm ầm ầm!

Tây Ngoại Châu chợt phát ra những tiếng nổ vang khắp bốn phía.

Đó chính là Thông Thiên giáo chủ với một thanh Tru Tiên Kiếm, dốc sức chiến đấu với một đám ác ma.

Ba đại cường giả Đông Đại Tư Tế, Tây Đại Tư Tế, Thiên Cương ở trước mặt Thông Thiên giáo chủ, vẫn bị áp chế nghiêng về một bên.

Vô số ác ma xông lên, Tru Tiên vừa ra, ai dám cùng tranh tài? Bọn họ nhất thời tử thương vô số.

Một kiếm trong tay, thiên hạ vô địch.

Thông Thiên một mình, ngăn cản thiên quân vạn mã của thế giới Đại Ác, hung thế vô địch.

Liên Thần từ phía xa nhìn thấy phong thái vô hạn của Thông Thiên, sắc mặt âm trầm. Ấm tức tức giận đã tích góp trong lòng lúc trước càng lúc càng bùng phát.

Cõi âm Nam Ngoại Châu, va chạm với Tướng Thần!

Hoàn Đông Nam Châu, va chạm với Hoàng Kim Đại Đế!

Hoàn Tây Nam Châu, va chạm với Chung Sơn!

Bây giờ, Thông Thiên giáo chủ nho nhỏ, cũng làm cho đại quân của mình bị áp chế như vậy.

- Hừ!

Liên Thần đang tức giận, hắn vung tay áo lớn một cái, phóng về phía Tây Ngoại Châu.

Ầm! 

Liên Thần xông thẳng tới chiến trường của Thông Thiên giáo chủ.

Trong chiến trường, Thông Thiên đang dốc sức chiến đấu quần hùng, hung thế vô song. Thiên Cương đã bị đánh trọng thương mấy lần, nhưng bởi vì thân là người iêu thoát, mỗi lần đều có thể nhanh chóng phục hồi như cũ.

Nhưng dù vậy hắn cũng cảm thấy rất đau đớn.

Thông Thiên giáo chủ quá cường đại!

- Cút khỏi Tây Ngoại Châu! 

Thông Thiên giơ kiếm, lạnh lùng hét một tiếng.

Ầm!

Khí tức mạnh mẽ xông thẳng về phía một đám ác ma.

Phía sau, thần dân Đại Chu đang vui mừng vô hạn hoan hô không ngừng. Bọn họ hoan hô Chiến Thần Thông Thiên đã ngăn cản tất cả ác ma.