Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1220: Ý Chí Chiến Đấu Của Khổng Hoàng Thiên

Chưởng cương của Trường Sinh Đại Đế ầm ầm nổ nát.

Kiếm thế không giảm, lại vẽ một đường máu cực lớn trên người Trường Sinh Đại Đế trên.

- A!

Trường Sinh Đại Đế bị ép lại, vẻ mặt không cam lòng.

- Diêm Xuyên, ngươi nói Trường Sinh Đại Đế đã bị khống chế tư tưởng sao? 

Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói.

- Đúng, chính Tử Vi Đại Đế đã làm! Tử Vi Đại Đế không chỉ khống chế Trường Sinh Đại Đế. Ngay vừa nãy, hắn đã bắt Thanh Long Đại Đế. Có lẽ, Thanh Long Đại Đế sẽ nhanh chóng giống như Trường Sinh Đại Đế. Tử Vi Đại Đế đang mở rộng thiên hạ. Lúc này xét về thực lực hắn đã trở thành đệ nhất thiên hạ! 

Diêm Xuyên kêu lên.

Trong mắt Khổng Hoàng Thiên nhất thời cứng lại.

- Ta đã biết. Xem ra ta đã tìm nhầm người! 

Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói.

- Khổng Hoàng Thiên, Trường Sinh Đại Đế là bạn tốt của ta. Không biết ngươi có thể có biện pháp nào đó giúp hắn hồi phục lại thần trí hay không? 

Diêm Xuyên kêu lên.

- Tử Vi luyện mạng thuật, ta đã từng nghe nói tới. Chẳng trách thực lực của Trường Sinh Đại Đế lại trở thành như vậy. Bị người luyện, tiềm lực bị phong ấn, căn bản không có cách nào phát huy ra lực lượng bình thường, càng không có cách nào giúp ta đột phá.

Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói.

- Tử Vi luyện mạng thuật? Vậy làm sao giải được? 

Diêm Xuyên kêu lên.

- Chỉ có một biện pháp!

- Ồ?

- Giết Tử Vi Đại Đế!

- Giết hắn sao? 

Con ngươi Diêm Xuyên đột nhiên co lại.

Tất cả những điều Diêm Xuyên ngân đồng nhìn thấy đã truyền lại cho nhân thân Diêm Xuyên. Tử Vi Đại Đế với khí thế ngạo nghễ nhìn thiên hạ như vậy, làm sao mới có thể dễ dàng giết chết được hắn?

- Thế nào? Ngươi sợ rồi sao? 

Khổng Hoàng Thiên thản nhiên nói.

- Không. Hắn chỉ là Tử Vi Đại Đế mà thôi. Ta chắc chắn sẽ có một ngày tiêu diệt được hắn. Nhưng Trường Sinh Đại Đế lại không chờ được đến ngày đó. Không biết có thể hạn chế được không? 

Diêm Xuyên khẩn cầu nói.

Khổng Hoàng Thiên quay đầu liếc mắt nhìn Diêm Xuyên một cái nói: 

- Hiện tại, hắn giống như chó điên. Ta có thể hạn chế hắn, nhưng cũng phải trả một cái giá rất đắt!

- Sao? 

Chân mày Diêm Xuyên nhíu lại.

- Tuy nhiên, ta kế thừa tất cả của Sào, cũng đã có hiểu biết một chút đối với những thứ Sào có. Các ngươi có Ô Kim Sào, Ô Kim Sào có thể nhốt Trường Sinh Đại Đế lại!

Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói.

- Ô Kim Sào sao? 


Diêm Xuyên kinh ngạc nhìn về phía mũ tiểu chiên của Miêu Miêu.

- Meo! 

Miêu Miêu nghi ngờ nói.

- Ta giúp ngươi phong cấm Trường Sinh Đại Đế. Ô Kim Sào này là tâm huyết cả đời của Sào năm đó. Sau khi phong cấm Trường Sinh Đại Đế, nếu Tử Vi không chết, không nên thả hắn đi ra, bằng không, hậu hoạ khôn cùng! 

Khổng Hoàng Thiên kêu lên.

- Được! 

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

Miêu Miêu tất nhiên không có ý kiến.

- Đa tạ! 

Diêm Xuyên chân thành nói.

Đây không phải là lần đầu tiên. Tính cả lần trước nhóm người thoát khỏi tay của Tử Vi Đại Đế, đây đã là lần thứ hai Khổng Hoàng Thiên giúp đỡ Diêm Xuyên.

- Không cần cám ơn ta. Ngươi nhớ kỹ, ngươi nợ ta một món nợ ân tình! 

Khổng Hoàng Thiên thản nhiên nói.

Ân tình?

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

Đúng vậy. Muốn niêm phong Trường Sinh Đại Đế lại, lấy thực lực của nhóm người Diêm Xuyên bây giờ, căn bản không làm nổi. Diêm Xuyên chỉ có thể nhờ cậy Khổng Hoàng Thiên mà thôi.

- Muốn vây khốn ta sao? Hừ!

Trường Sinh Đại Đế lại lao về phía nhóm người Diêm Xuyên.

- Khổng Tước, thần thông!

Khổng Hoàng Thiên hét lớn một tiếng.

Vù!

Hàng ngàn hàng tỉ Khổng Tước linh đột nhiên xuất hiện, bao vây Trường Sinh Đại Đế vào giữa.

Khổng Hoàng Thiên toàn lực thôi thúc Khổng Tước linh.

- Nhanh! 

Khổng Hoàng Thiên kêu lên.

Trường Sinh Đại Đế bị bao vây điên cuồng giãy dụa. Trong chớp mắt vô số Khổng Tước linh giống như những thanh kiếm đâm tới.

- Meo!

Miêu Miêu nhất thời đánh tới.

Nhưng bay được một nửa, tốc độ liền chậm lại. Miêu Miêu mở to mắt. Đây không phải là mình chậm, mà là do thời gian. Thời gian nơi này quá chậm.

Dưới thần thông thời gian, mình căn bản không bay tới chỗ Trường Sinh Đại Đế được.

Trường Sinh Đại Đế dường như rất nhanh đã phá bỏ được sự ràng buộc của Khổng Tước linh.

Trên mặt Diêm Xuyên nhất thời lộ vẻ lo lắng. Đột nhiên, trong mắt Diêm Xuyên sáng ngời.

- Biển máu!


Ầm!

Tóc Diêm Xuyên đột nhiên biến thành huyết hồng. Bên trên biển máu, bách thụ hiện ra, nhanh chóng xoay tròn.

Ầm ầm ầm!

Những vì sao trên bầu trời, đột nhiên sáng lên.

Không chỉ có ngôi sao tầng sao nông, tầng sao sâu cũng có mấy trăm ngôi sao cũng sáng lên.

Lần này, không phải tác dụng ở lòng bàn tay Diêm Xuyên, mà xông thẳng đến ngôi sao của Trường Sinh Đại Đế, siêu sao trường sinh kia.

Diêm Xuyên tranh đoạt quyền khống chế của siêu sao trường sinh.

Ầm!

Lực lượng cường đại không ngừng xông thẳng tới chỗ siêu sao trường sinh.

Vù!

Siêu sao trường sinh khẽ run lên, nhưng trong nháy mắt đã ổn định trở lại.

Siêu sao trường sinh quá cường đại. Chò dù là tinh lực trên khắp bầu trời cũng không có cách nào lay động. Nhưng chung quy khẽ run lên.

Nhưng khi siêu sao trường sinh khẽ run lên, lực lượng của Trường Sinh Đại Đế dường như đứt đoạn trong nháy mắt.

Trong nháy mắt này lại trở thành trí mạng đối với Trường Sinh Đại Đế.

Thần thông thời gian lập tức bị giảm bớt.

- Meo!

Miêu Miêu lập tức tiến sát lại gần. Mũ tiểu chiên nhanh chóng chụp về phía Trường Sinh Đại Đế.

Ầm!

Thời điểm Trường Sinh Đại Đế tránh phá được vô số Khổng Tước linh, trong nháy mắt mũ tiểu chiên đã chụp được Trường Sinh Đại Đế vào bên trong.

Vù!

Hư không xung quanh nhất thời trở nên yên tĩnh.

Đương nhiên, chủ yếu vì không còn Trường Sinh Đại Đế bạo động nữa. Nhưng hư không xung quanh vẫn phát ra những tiếng vang rất lớn. Hư không đang không ngừng hồi phục. Tất cả đều đang hồi phục. Chính năm ngôi sao lúc trước, lúc này cũng bỗng nhiên bất động.

Phù.

Diêm Xuyên thở nhẹ ra một hơi.

- Meo, Diêm Xuyên, ta lợi hại không?

Miêu Miêu bay tới, hưng phấn kêu.

Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, gật đầu một cái.

Khổng Hoàng Thiên lại nhìn cái mũ tiểu chiên kia một hồi. Tiếp theo hắn vung tay áo lớn một cái.

Ầm!

Cương vực Vĩnh Hằng, sương lớn khắp nơi trong thiên địa dần dần tan đi. Nhất thời khiến người bên ngoài có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong.

- Lão tổ tông! 

Đám người Khổng Tước Tử hưng phấn bay tới.

Sắc mặt một đám cường giả Thiên giới Trường Sinh lại hoàn toàn thay đổi.

Trường Sinh Đại Đế không còn nữa sao?

Một đám quân đoàn trưởng cống hiến cho Tử Vi Đại Đế từ lâu, lúc này nhìn thấy Trường Sinh Đại Đế không còn, không phải là lo lắng, mà là khủng hoảng.

Khổng Hoàng Thiên cũng không để ý đến những người này. Tay Khổng Hoàng Thiên cầm một thanh trường kiếm, đứng ở giữa không trung, thị lực trực tiếp kéo dài tới Tử Vi Điện.

- Tử Vi Đại Đế, sau hai tháng nữa, Khổng Hoàng Thiên thỉnh chiến! 

Khổng Hoàng Thiên trịnh trọng mở miệng nói.

Ầm!

Tiếng nói vừa dứt, giọng nói của Khổng Hoàng Thiên đã truyền vang thiên hạ dương gian.

Khổng Hoàng Thiên thỉnh chiến Tử Vi Đại Đế? Hơn nữa hắn còn bá đạo tới mức ngay cả thời gian cũng tự mình quyết định trước sao?

Thiên hạ đệ nhất nhân kỷ thứ ba khiêu chiến với đệ nhất Đại Đế?

Trong nháy mắt, tất cả thiên hạ dương gian lập tức sôi trào.

Cửa lớn Tử Vi Điện đóng chặt.