Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1205: Thế Chi Kiếm

Trong mắt Mộng Tam Sinh chợt hiện lên một tia khát vọng.

- Thế chi kiếm? 

Hai mắt Thông Thiên giáo chủ thoáng nheo lại.

Mặc Vũ Hề nhanh chóng dùng pháp thuật ngưng tụ lại hình ảnh ở Bắc Ngoại Châu cho Diêm Xuyên và Miêu Miêu quan sát.

Giờ phút này, thú giao hoán số một cũng hít mạnh một hơi, thừa dịp mọi người chấn động, đạp không bay ngược ra.

Vèo!

Thú giao hoán số một nhanh chóng trốn chạy. Giờ phút này, Xà Tinh Tinh, Mộng Tam Sinh, lại không có tâm tư đuổi theo thú giao hoán.

Gần như ánh mắt của mọi người đều bị thanh thế chi kiếm thu hút.

Cõi âm, tất cả vẫn bình tĩnh.

Nhưng hình như một đám Đại Đế có cảm giác như vậy. Mỗi người đều đi ra khỏi đại điện của mình.

Cửa Sở Giang Điện, Minh Hà lão tổ chậm rãi đi ra. Tuy rằng cách hai giới âm dương, nhưng Minh Hà lão tổ dường như có thể nhìn xuyên qua hai giới âm dương: 

- Thế chi kiếm? A, đám lão già kỷ thứ nhất các ngươi cũng ngồi không yên sao?

Dương gian, cửa Tử Vi Điện.

Tử Vi Đại Đế tập trung tinh thần nhìn về phía Bắc Ngoại Châu.

- Thế chi kiếm? Ta vẫn tự hỏi trong khoảng thời gian này Thanh Long Đại Đế bế quan làm gì. Hóa ra là vì thanh kiếm này? Không ngờ hắn lừa gạt được thế chi kiếm từ trong tay của người siêu thoát? Quả nhiên là bảo bối tốt! 

Hai mắt Tử Vi Đại Đế thoáng nheo lại, trong mắt loé ra một tia khát vọng.

Lúc trước hắn còn có một chút hứng thú đối với thú giao hoán. Nhưng từ lúc thế chi kiếm bỗng nhiên xuất hiện, tất cả lực chú ý của Tử Vi Đại Đế ý trong nháy mắt đã chuyển dời.

So với thanh thế chi kiếm này, tất cả những cái khác có thể tính là cái gì?

Bắc Ngoại Châu.

Ầm ầm ầm!

Vận thế cuồn cuộn nhanh chóng bị thế chi kiếm nuốt xuống.

Vù!

Sau khi nuốt vào vô số vận thế, thế chi kiếm run lên bần bật. Thế chi kiếm với hình dáng của Hắc Kim Long lúc trước lại trở về hình kiếm. Thanh kiếm lớn chừng hai trượng, bay xung quanh Thanh Long Đại Đế.

Vù!

Trong nháy mắt, thế chi kiếm phát ra hàng ngàn hàng vạn Ám kim quang, sau đó cùng với Thanh Long Đại Đế hợp lại làm một!

Hào quang thoáng thu lại, thế chi kiếm biến mất.

Thanh Long Đại Đế hưng phấn nhìn hai tay mình. Hắn đột nhiên vung tay lên.

Ầm ầm ầm!

Trong lúc hắn vung tay lên, từng ngọn núi lớn đột nhiên từ dưới mặt đất mọc lên, trong nháy mắt kéo dài đến biên giới cương vực.


Hay tay vung lên.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt vô số ngọn núi sụp xuống.

- Sa hóa!

Ầm!

Theo một tiếng quát nhẹ của Thanh Long Đại Đế, hàng ngàn hàng tỉ dặm đại địa hóa thành sa mạc trong nháy mắt.

- Trường!

Đại địa đang sa mạc hóa, trong nháy mắt mọc ra vô số cây cối. Đại địa sa hóa biến mất trong nháy mắt.

- Ha ha ha, từ đây, đại địa chịu sự khống chế của ta. Ta làm chủ nhân của đại địa! 

Thanh Long Đại Đế hưng phấn nói.

Đám thuộc hạ xung quanh lúc này mới dần dần phục hồi lại tinh thần.

- Chúc mừng chủ thượng!

- Chúc mừng chủ thượng!

......

...

...

Vô số tiếng chúc mừng truyền đến, Thanh Long Đại Đế càng lúc càng hưng phấn.

- Tên ngu xuẩn Thiên Cương kia có cự bảo như vậy cũng không biết cách sử dụng, ha ha ha! 

Thanh Long Đại Đế cười nói.

Khắp nơi trong thiên hạ, vô số kiêu hùng nhìn về phía Thanh Long Đại Đế đều thèm muốn.

Đặc biệt là Tử Vi Đại Đế, trong mắt chợt rõ ràng thể hiện không có không được nói:

- Tả Phụ Hữu Bật!

- Thần có mặt!

- Gia tăng số lượng thám tử xung quanh Thanh Long Đại Đế. Ta muốn biết tất cả hướng đi của Thanh Long Đại Đế. Nhớ kỹ, phải là tất cả! 

Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.

- Vâng! 

Hai người lên tiếng trả lời.

Tử Vi Đại Đế mang theo một tia kích động, hít một hơi thật sâu mới thôi nhìn về phía Bắc Ngoại Châu. Hắn kại quay đầu nhìn về phía Tây Hải.

Tây Hải hoàn toàn yên tĩnh. Diêm Xuyên, thú giao hoán số một, Xà Tinh Tinh, Mộng Tam Sinh, lúc này đều biến mất, tất cả đều đã biến mất.


- Hừ!

Tử Vi Đại Đế thản nhiên hừ lạnh một tiếng.

Tử Vi Đại Đế không tiếp tục tìm kiếm, bởi vì Tử Vi Đại Đế đã có mục tiêu mới.

Nam Ngoại Châu! Trước Hoàng Thiên Điện!

Khổng Hoàng Thiên nhìn Bắc Ngoại Châu Thanh Long Đại Đế.

- Thế chi kiếm? Kiếm điều khiển vận thế thiên hạ, đây là một loại dấu hiệu sao?

Khổng Hoàng Thiên nhíu chặt lông mày.

Khổng Tước Tử và Khổng Hạt Tử đứng một bên.

Khổng Tước Tử không rõ vì sao. Khổng Hạt Tử lại khẽ cau mày nói:

- Lão tổ tông, vận thế thiên hạ hội tụ như vậy có quan hệ gì với Thế vậy? Tương truyền thời điểm kỷ thứ nhất, hắn không phải đã thân hóa vận thế thiên hạ sao?

- Có thể bốn giới sắp hợp nhất, cảm ứng được khí tức mệnh số, hắn cũng từ bên trong hỗn độn, dần dần thức tỉnh. Đây mới chỉ là một sự bắt đầu. Vận thế tụ lại tái hiện thân! 

Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói.

- Vậy Thanh Long Đại Đế hiện tại thì sao?

- Tranh ăn với hổ, Thanh Long Đại Đế muốn mượn dùng thế chi kiếm, khống chế vận thế thiên hạ. Thế chung quy đã vũ hóa. Trước khi thức tỉnh sống lại, tất cả lực lượng của hắn chỉ có thể bị xem là công cụ của người khác. Lực phản kháng cũng không thể nào như thời điểm kỷ thứ nhất. Nếu như Thanh Long Đại Đế vẫn tiếp tục như thế, chỉ có hai kết quả. Một là luyện hóa tất cả vận thế, nắm giữ tất cả lực lượng kỷ thứ nhất của Thế. Một kết quả khác, chính là bị Thế mượn thể sống lại! 

Khổng Hoàng Thiên nói.

- A? 

Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử đều nhất thời biến sắc.

- Thế khẳng định cảm ứng được ngày tận thế càng lúc càng gần, mới dần dần từ bên trong vũ hóa hồi phục thần trí. Thời gian không còn nhiều. Ta nhất định phải tăng nhanh tốc độ, mau chóng trùng kích đến thập thất trọng thiên. Bằng không, ta cũng sẽ trở thành đàn đạp chân cho bọn họ. 

Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói.

Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử không dám nhiều lời.

- Khổng Tước Tử, ngươi phái người truyền tin cho Trường Sinh Đại Đế. Ba tháng sau, chiến đấu một trận quyết định thắng thua tại cương vực Vĩnh Hằng. Người thua sẽ mất một châu! 

Khổng Hoàng Thiên hít sâu một cái nói.

- Vâng! 

Khổng Tước Tử lên tiếng trả lời.

- Cương vực Vĩnh Hằng? Trước đây không lâu Thôn Thiên Vĩ Thú đã đại náo một hồi. Nơi nào vừa vặn đã trở thành một đống đổ nát, không có sinh linh sinh sống. Làm chiến trường, thực sự không thể tốt hơn! 

Khổng Hạt Tử gật đầu một cái.

...

Thú giao hoán số một rời khỏi Tây Hải, vừa nhìn vê phía Thanh Long Đại Đế ở Bắc Ngoại Châu, vừa tính toán điều gì.

Vừa nãy, khi hắn nhìn thấy khí thế lớn lao của Thanh Long Đại Đế. Trong lúc nhất thời, hắn vừa đố kị, lại vừa tham lam.

Không bao lâu sau, thú giao hoán số một trở lại trong đại doanh.

Ầm!

Lúc này, những trận động đất trong thiên hạ đã dừng lại từ lâu. Ngoại trừ một đám cường giả thập ngũ trọng thiên, những người khác căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì.

- Số một, làm sao bây giờ? 

Số hai cau mày nói.

- Chúng ta không cần tới cương vực này nữa! 

Số một trầm giọng nói.

- Ồ?

- Lập tức trở về Lạc Dương. Khẳng định đám người Diêm Xuyên, Thông Thiên sẽ muốn trả thù. Hiện tại lại thêm bộ tộc Nhân Xà và Thần giới. Chúng ta đi về trước, đề phòng số chín lại xảy ra chuyện. Không thể để bọn họ lại tiếp tục đánh chúng ta từng phần như vậy được!