Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1141: Không Nên Ngăn Cản

- A!

Cương thi Diêm Xuyên gầm nhẹ một tiếng thật dài. Dưới tiếng gầm nhẹ, dường như có một chút đau khổ.

Qua một nén nhang.

Ầm!

Thân thể cương thi Diêm Xuyên phát ra một tiếng vang trầm. Khí tức càng hung mãnh hơn phát ra.

- Thập tam trọng thiên? 

Trong thi khí, trong mắt cương thi Diêm Xuyên sáng ngời.

Cương thi Diêm Xuyên hút mạnh một cái. Vô số hắc khí xung quanh nhất thời bị hút vào trong miệng cương thi Diêm Xuyên.

Bên trên biển rộng, Bạo Tạc Thú hình người có chút kinh ngạc nhìn cương thi Diêm Xuyên. Hiện tại trên lưng cương thi Diêm Xuyên mọc ra hai đôi cánh long cốt cực lớn. Một đôi cánh long cốt màu đen, một đôi cánh long cốt màu hồng, xem ra cực kỳ dữ tợn.

Vù!

Thân hình cương thi Diêm Xuyên lay động, dần dần hồi phục nguyên trạng, biến thành hình người.

- Chúc mừng Diêm đế! 

Bạo Tạc Thú hình người thở dài nói.

Bạo Tạc Thú hình người có thể cảm nhận được, Miệt Thế biến mất, cương thi Diêm Xuyên trước mắt dường như xảy ra một lần lột xác.

- Cùng vui, Bạo Tạc Vương Thú! 

Cương thi Diêm Xuyên cười nói.

Thực lực của Diêm Xuyên được tăng cường. Đồng thời thực lực của Bạo Tạc Vương Thú cũng tăng vọt đến thập ngũ trọng thiên. Lúc này thực lực của Bạo Tạc Vương thú vô cùng hung hãn.

- Bạo Tạc Vương Thú, trận chiến tại Đông Hải hôm nay, nói vậy, ngươi cũng đã thấy đấy! 

Cương thi Diêm Xuyên cười nói.

- Phải! 

Bạo Tạc Vương Thú gật đầu một cái.

- Thần thông của các hạ chung quy quá mức thần kỳ, dẫn động kiêu hùng khắp nơi quan tâm. Hơn nữa người dám đến khiêu khích đều là cường giả tuyệt thế. Ngày xưa là Hoàng Kim Đại Đế, hôm nay là Miệt Thế, tương lai không biết lại là Đại Đế nào.Ccác hạ cùng Đại Trăn ta đã kết minh. Lần này ta trịnh trọng mời các hạ vào Đại Trăn ta. Ta lấy chức quân đoàn trưởng, chân thành mời Bạo Tạc Vương Thú! 

Cương thi Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

Quân đoàn trưởng?

Bạo Tạc Vương Thú bất ngờ nhìn cương thi Diêm Xuyên, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu một cái nói:

- Xin lỗi!

- Không sao. Ta cũng chỉ đưa ra đề nghị. Minh ước giữa ngươi và ta vẫn còn. Lúc nào thay đổi chủ ý, cứ cho ta biết một tiếng là được! 

Cương thi Diêm Xuyên nói.

- Được! 

Bạo Tạc Vương Thú gật đầu một cái.

Ngay thời điểm cương thi Diêm Xuyên muốn cáo từ rời đi, chợt thấy có những tiếng động lớn phát ra.

Ầm ầm ầm!

Thiên địa vừa mới bắt đầu sáng lên, lại tối sầm xuống.

Trong lúc nhất thời, hắc khí che kín bầu trời. Tất cả Đông Hải đều bị bao phủ trong sự âm u.


- Chuyện gì vậy? 

Ánh mắt cương thi Diêm Xuyên và Bạo Tạc Vương Thú đều cứng lại.

Vèo!

Bỗng nhiên, hư không bỗng nhiên xuất hiện vô số Thiên Ma. Thiên Ma vừa ra, nhất thời bay lượn xung quanh Đông Hải.

Ầm ầm ầm!

Vô số Thiên Ma xuất hiện, càng ngày càng nhiều, ùn ùn kéo đến. Chỉ chớp mắt, Diêm Xuyên và Bạo Tạc Vương Thú đã bị Thiên Ma bao vây ở giữa.

Bộ tộc Bàn Thạch.

- Diêm Xuyên nuốt Miệt Thế sao? 

Bàn Canh trầm giọng nói.

- Tuy rằng không ngờ được, nhưng như thế này cũng tốt! 

Bàn Đinh lắc đầu một cái.

- Đúng vậy, thật sự chờ mong ngày Chân Chủ trở về! 

Bàn Canh gật đầu một cái.

- Ồ? Thật nhiều Thiên Ma?

- Thiên Ma giới mở ra sao? Nhanh như vậy sao? 

Bộ tộc Nhân Xà cũng muốn nhúng tay vào chuyện trong thiên hạ?

- Bộ tộc Nhân Xà, Phục Hy sao? 

Bàn Đinh cau mày nói.

Trên bầu trời Đông Hải, vô số Thiên Ma bao phủ, bay tới bao vây xung quanh Diêm Xuyên và Bạo Tạc Vương Thú.

Trong mắt hai người vô cùng lạnh lẽo. Dưới lệ khí, vô số Thiên Ma bị ép phải lùi lại.

- Người phong ấn ngươi rốt cuộc đã đi ra rồi! 

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Ừm! 

Bạo Tạc Vương Thú trừng mắt một cái, trong mắt loé ra một tia sát khí.

Bên trong vạn Thiên Ma, hai người nhanh chóng điều tra xung quanh. Rốt cuộc sau thời gian một nén nhang, một thân ảnh mặc y phục màu trắng đã xuất hiện ở trước mặt hai người.

Một nữ tử áo trắng, mang khăn che mặt, lưng mang một bộ đàn cổ, chậm rãi xuất hiện.

- Dung Dung? 

Cương thi Diêm Xuyên liếc mắt một cái nhận ra được. Hắn trợn trừng mắt kinh ngạc kêu lên.

Phía xa, nữ tử áo trắng bị vạn Thiên Ma lại chính là Mạnh Dung Dung trong phong ấn giới ngày xưa, muội muội của quân đoàn trưởng Đại Trăn Mạnh Văn Nhược.

- Diêm Xuyên? 

Ánh mắt Mạnh Dung Dung cũng có chút sững sờ.

Ban đầu Bạo Tạc Vương Thú vừa nhìn thấy Mạnh Dung Dung, ánh mắt lộ sát khí. Nhưng Bạo Tạc Vương thú nghe thấy cương thi Diêm Xuyên kêu lên một tiếng, nhất thời chân mày nhíu lại nói:

- Các ngươi biết nhau sao?


Mạnh Dung Dung vung tay lên!

Ầm!

Hàng ngàn hàng tỉ Thiên Ma nhất thời lùi lại phía sau Mạnh Dung Dung.

Mạnh Dung Dung đạp không đi tới gần.

Nhiều năm không gặp, cương thi Diêm Xuyên nhìn Mạnh Dung Dung, trong mắt chợt hiện lên một tia nhu tình.

Trong mắt Mạnh Dung Dung cũng lộ vẻ nhu tình.

Lúc này chỉ có Bạo Tạc Vương Thú, trong mắt vẫn nghi ngờ không thôi. Dù sao, hiện tại Bạo Tạc Vương Thú không phân rõ rốt cuộc Diêm Xuyên là minh hữu hay là kẻ địch.

- Những năm qua nàng sống thế nào? 

Cương thi Diêm Xuyên ôn nhu nói.

- Ta đã bái Phục Hy làm sư tôn. Sư tôn truyền cho ta cầm đạo Phục Hy! 

Mạnh Dung Dung ôn nhu nói.

Hai người nói chuyện ôn nhu nhỏ nhẹ. Bạo Tạc Vương Thú nhìn thấy sắc mặt càng lúc càng khó coi.

- Diêm Xuyên, ngươi và nàng có quen biết sao? Vậy nàng tới đây làm gì vậy? 

Bạo Tạc Vương Thú nhất thời kêu lên.

Cương thi Diêm Xuyên nhìn về phía Mạnh Dung Dung.

Mạnh Dung Dung nhìn cương thi Diêm Xuyên, cũng nhìn Bạo Tạc Vương Thú. Trong thần sắc của nàng lộ ra một tia phức tạp: 

- Ta phụng lệnh của sư tôn, đến dẫn ngươi đi gặp sư tôn!

- Ồ? Chính hắn đã phong ấn ta? Phong ấn tất cả Bạo Tạc thú sao? 

Bạo Tạc Vương Thú nhất thời trầm giọng nói.

- Đúng! 

Mạnh Dung Dung gật đầu một cái.

- Ha ha ha ha ha, được, rất tốt. Diêm Xuyên, bây giờ ngươi tính nói như thế nào đây? 

Bạo Tạc Vương Thú cười đầy giận dữ nhìn về phía cương thi Diêm Xuyên.

Mạnh Dung Dung cũng nhìn về phía cương thi Diêm Xuyên nói: 

- Diêm Xuyên, ta nhất định phải trở lại, nhất định phải dẫn theo Bạo Tạc Vương Thú trở lại!

- Còn muốn trở lại sao? 

Cương thi Diêm Xuyên cau mày nói.

- Ừm, có một số việc bây giờ ta khó nói hết được. Sau này ta sẽ nói cho ngươi biết, được không? 

Mạnh Dung Dung tỏ ra khó xử nói.

- Sau này sao?

- Phải! 

Mạnh Dung Dung gật đầu một cái.

- Ta muốn dẫn Bạo Tạc Vương Thú trở lại, ngươi không nên ngăn cản ta!

Mạnh Dung Dung ôn nhu nói.

- Diêm Xuyên, minh ước của ngươi, ngươi muốn xé bỏ sao? 

Bạo Tạc Vương Thú kêu lên.

Cương thi Diêm Xuyên từng đáp ứng, sẽ giúp Bạo Tạc Vương Thú chống lại tất cả những kẻ địch đến! Nhưng hôm nay, kẻ địch đến. Nếu như cương thi Diêm Xuyên không giúp Bạo Tạc Vương Thú, chính là xé bỏ minh ước.

Nhưng Mạnh Dung Dung cũng đang khẩn cầu hắn.

Cương thi Diêm Xuyên nhìn hai người, trong lúc nhất thời, trên mặt lộ ra một tia cay đắng.

- Không cần khó xử! 

Mạnh Dung Dung bỗng nhiên kêu lên.

- Sao? 

Cương thi Diêm Xuyên không hiểu nói.

- Để ta đàn một khúc nhạc. Sau đó nếu như Bạo Tạc Vương Thú tự nguyện đi theo ta, ngươi không nên ngăn cản. Nếu như Bạo Tạc Vương Thú không muốn đi theo ta, ta cũng không miễn cưỡng. Ta sẽ lập tức rời đi!