Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1139: Ta Không Cam Lòng!

Thiên Ma giới.

Nơi vô số Thiên Ma bay lượn, phía dưới một chân núi cực lớn, có một người khổng lồ đang ngồi. Đó là Phục Hy.

Trước mặt Phục Hy là một nữ tử đang cung kính đứng chờ.

Nữ tử dùng khăn che mặt, toàn thân mặc áo bào trắng, trên lưng có mang theo một bộ đàn cổ, càng tỏ vẻ thần bí.

- Mạnh Dung Dung bái kiến sư tôn!

Nữ tử cung kính nói.

Phục Hy nhẹ nhàng gật đầu một cái:

- Bạo Tạc thú đã hợp nhất, ngươi đi đưa nó đến gặp ta!

- Vâng!

...

Bên trên Đông Hải.

Miệt Thế lạnh lùng nhìn về phía cương thi Diêm Xuyên:

- Lần trước ta bất cẩn. Lần này, ngươi không có cơ hội nào nữa đâu!

- Có lúc không thể khinh thường. Một khi ngươi bất cẩn, cũng không có cơ hội nào nữa!

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Thật sao?

Miệt Thế khinh thường nói.

Bạo Tạc Thú hình người ở bên cạnh uốn éo đầu nói:

- Diêm Xuyên, bây giờ ta đã có thể tự mình giải quyết, không cần ngươi nhúng tay vào!

Cương thi Diêm Xuyên quay đầu nhìn Bạo Tạc Thú hình người. Cương thi Diêm Xuyên hít sâu một cái nói:

- Bạo Tạc Vương Thú, lần này ngươi gặp tai họa ở Đông Hải, nguyên nhân lại bắt nguồn từ ta. Người này cứ giao cho ta đi!

- Sao?

- Ta với hắn cùng tu luyện một loại công pháp, phải đạp lên nhau mới có thể trưởng thành!

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Được rồi!

Bạo Tạc Thú hình người gật đầu một cái.

- Ha ha, một thời gian không gặp, sức lực của ngươi không nhỏ?

Miệt Thế lạnh lùng nói.

- A!


Cương thi Diêm Xuyên rống to một tiếng. Quanh thân tuôn ra âm khí cuồn cuộn. Một đôi cánh long cốt cực lớn hung hãn mở ra. Trong miệng cương thi Diêm Xuyên nhô ra răng nanh, hình dáng tương tự như Miệt Thế đứng nhìn đối phương.

- Khí thế của ngươi? Tu vi của ngươi đã đột phá?

Sắc mặt Miệt Thế đột nhiên trầm xuống nói.

- A!

Cương thi Diêm Xuyên cười gượng một tiếng.

- A!

Cương thi Diêm Xuyên lại mở miệng, đột nhiên phun ra một cái quan tài cực lớn. Đó chính là trấn thế đồng quan.

Trấn thế đồng quan vừa ra, tất cả hư không xung quanh đều tràn ngập một khí tức tiêu điều.

- Táng thiên đồng quan?

Miệt Thế trầm giọng nói.

- Cái này gọi là trấn thế đồng quan, có thể trấn áp tất cả thế gian!

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Ha ha ha, khẩu khí thật lớn. Diêm Xuyên, tu vi của ngươi lại tăng lên một tầng thì có thể làm được gì nữa? Ngươi vẫn không bằng ta. Ngươi còn muốn tự bạo nữa sao? Ta cũng sẽ không để ý tới nữa!

Miệt Thế lạnh lùng nói, sau đó đạp không, thân hình loáng một cái đã lao về phía Diêm Xuyên.

Cương thi Diêm Xuyên trợn trừng mắt. Hắn vung tay lên, trấn thế đồng quan từ trên trời giáng xuống.

Ầm!

Trấn thế đồng quan trấn áp xuống. Trong lúc nhất thời, dường như xuất hiện một lực hút dâng trào. Vô số hào quang xung quanh đều bị trấn thế đồng quan thu nạp.

Trong nháy mắt, tất cả Đông Hải, thiên địa tối sầm lại. Dường như tất cả hào quang đột nhiên biến mất.

Về phần trấn thế đồng quan, bên trong tối đen giống như có một cái động lớn.

Sau khi trấn thế đồng quan thu nạp tất cả ánh sáng xung quanh, lại hung hãn va chạm vào thân thể của Miệt Thế.

- Trấn thế!

Cương thi Diêm Xuyên trợn trừng mắt.

Ầm!

Miệt Thế bị va chạm ầm ầm phải dừng bước chân lại. Không chỉ có như vậy. Hư không phía dưới Miệt Thế, dường như bỗng nhiên trở nên cực kỳ kiên cố, cùng trấn thế đồng quan đồng thời mang theo Miệt Thế.

Rắc rắc rắc rắc!

Trên người Miệt Thế phát ra những tiếng xương vỡ giòn giã.

Miệt Thế đẩy trấn thế đồng quan, kinh ngạc nhìn cương thi Diêm Xuyên.

- Không thể nào! Trấn thế đồng quan sao? Không có khả năng mạnh như vậy được?

Hay tay Miệt Thế đẩy trấn thế đồng quan cả kinh kêu lên.


- Nó không chỉ là một cái quan tài. Bên trong còn có một thế giới. Bị một thế giới nghiền ép, cho dù ngươi tu luyện thân thể tướng thần, cũng có thể khiến ngươi sợ hãi không thể di chuyển được! Ngươi chỉ có thân thể kiên cố, cũng không phải là lực lượng lay động thiên địa!

Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nói.

Trong lúc đang nói chuyện cương thi Diêm Xuyên vung tay lên, dùng lực truyền vào trấn thế đồng quan.

Ầm!

Dưới lực lượng quá cường đại, thân hình Miệt Thế đột nhiên cong xuống.

Trấn thế đồng quan vẫn giống như một hố đen, hút tất cả ánh sáng khắp nơi vào bên trong.

Không chỉ có tất cả ánh sáng, vô số nguyên khí thiên địa dày đặc, khí vận, công đức, vận thế, vận đạo trong hư không đều đang điên cuồng tràn vào bên trong trấn thế đồng quan.

Cho dù Bạo Tạc Thú hình người ở gần đó cũng có thể cảm nhận được những điều phát sinh trong hố đen kia.

Cường giả bốn phương ở nơi xa xôi căn bản không nhìn thấy tất cả mọi điều xảy ra trong bóng tối.

Bộ tộc Bàn Thạch, Bàn Thạch Phong.

- Đông Hải chỉ còn một vùng tăm tối. Ta cũng nhìn không thấy bất kỳ thứ gì?

Bàn Canh cau mày nói.

- Trấn thế đồng quan? Thứ có tính tà!

Bàn Đinh trầm giọng nói.

Bắc Ngoại Châu, Thanh Long Đại Đế.

Hoàn Đông Nam Châu, Hoàng Kim Đại Đế.

Một đám cường giả quan tâm đến Đại Trăn đều nhìn tới với vẻ cổ quái.

Trong bóng tối kia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Rắc rắc rắc rắc!

Trong bóng tối, hai tay Miệt Thế vẫn cố gắng đẩy trấn thế đồng quan ra. Nhưng lực trấn áp của trấn thế đồng quan càng ngày càng mạnh.

- A!

Đại đạo màu đỏ phía sau Miệt Thế trùng thiên, lực lượng cuồn cuộn tràn vào trong cơ thể Miệt Thế nhưng vẫn không có cách nào lay động được trấn thế đồng quan.

- Không. Vì sao lại như vậy được? Cùng là thân thể tướng thần, ngươi mới đạt tu vi thập nhị trọng thiên, lại có thể trấn áp ta với thực lực thập tam trọng thiên sao? Không thể nào như vậy được!

Miệt Thế không tin rống to, trong mắt đầy vẻ không cam lòng.

- Không cần vùng vẫy nữa. Ngươi biết, ta là tướng thần thế giới Đại Thiên tu hành thân thể. Lúc trước, ta đã là thập tứ trọng thiên đỉnh phong. So với ngươi hiện tại đã cường đại hơn không chỉ một điểm. Lúc trước chỗ dựa lớn nhất của ta chính là cái trấn thế đồng quan này. Nó bao bọc lực lượng vô tận của ta. Thập tam trọng thiên sao? Đáng tiếc, ngươi đã bỏ qua thời cơ tốt nhất lúc trước.

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Sao?

- Ta biết ngươi không phục, không phục ta dựa vào sự cường hãn của pháp bảo để đánh bại ngươi. Nhưng trấn thế đồng quan này lại do ta một tay chế luyện. Ngươi không cần không phục nữa!

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Có bản lĩnh, ngươi thả ta ra. Ngươi và ta lại so đấu một lần nữa!

Miệt Thế không cam lòng nói.

- Từ trước đến nay cơ hội không phải để bố thí cho người khác. Huống hồ đối với ngươi, ngươi cảm thấy ta sẽ bố thí cơ hội cho ngươi giết chết ta sao? Không thể nào. Điều duy nhất ta có thể cho ngươi, chính là thời gian một ngày để giãy dụa! Trong vòng một ngày, nếu ngươi không giãy dụa ra được, vậy ngươi hãy chấp nhận số mệnh của mình, nói cho ta biết tất cả đi!

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- A, không. Ta không cam lòng, ta không cam lòng!

Miệt Thế bi thương phẫn nộ rống to.

Ầm ầm ầm!

Lực lượng đại đạo cuồn cuộn tuôn trào vào trong cơ thể Miệt Thế. Hắn không ngừng thôi thúc, không ngừng đẩy trấn thế đồng quan.

Nhưng chẳng biết tại sao, lực lượng của Miệt Thế càng lớn, lực lượng của trấn thế đồng quan cũng càng lớn.