- Pháp bảo gì?
Thiên Cương không hiểu nói.
- Một đám đại nhân kỷ thứ hai mà chủ thượng đã thu phục. Xà Hoàng nói với mọi người, chủ thượng muốn giúp mọi người tăng cường phẩm chất của pháp bảo, muốn mượn pháp bảo dùng một lát. Kết quả, Xà Hoàng mang theo tất cả pháp bảo, vừa đi liền không thấy hình bóng!
Hạ nhân kia nói.
- Cái gì? Ta đã nói như vậy lúc nào?
Thiên Cương nhất thời quát to.
- Xà Hoàng nói như vậy!
Hạ nhân kia nói.
Thiên Cương nhất thời sững sờ ngây người tại chỗ. Dường như hắn đã nghĩ tới một khả năng. Nhưng khả năng kia lại khiến Thiên Cương dù thế nào cũng không thể tiếp nhận được.
- Không thể nào. Mắt ta sao có thể nhìn nhầm được? Xà Hoàng sẽ không phản bội ta đâu!
Thiên Cương trầm giọng nói.
Đúng lúc này, ngoài đại điện truyền tới một âm thanh.
- Sẽ không sao? A, Thiên Cương, ngươi đã bị Xà Hoàng lừa. Ta đã sớm nói cho ngươi biết, nhưng ngươi lại không chịu tin ta!
Một giọng nói truyền đến, khiến Thiên Cương đang buồn bực lại càng thêm buồn bực.
Minh Vương và Minh Thiên Hàn từ bên ngoài tiến vào đại điện.
- Ừm? Tại sao các ngươi lại đi cùng với nhau?
Thiên Cương trầm giọng nói.
- Ta đã sớm thấy được Xà Hoàng không tầm thường. Ta nhiều lần nói cho ngươi biết, ngươi lại không tin. Lần này Xà Hoàng chủ trì tất cả mọi việc trong Thiên Cương Điện, ta luôn cảm thấy không ổn. Nhưng hắn nói tất cả đều là do ngươi yêu cầu. Hiện tại ngươi đã hối hận rồi chứ?
Minh Vương khinh thường nói.
Nhìn thấy thần sắc Minh Vương, Thiên Cương vô cùng khó chịu.
- Thiên Cương đại nhân, đây là do lúc trước Minh Vương nói cho ta biết, bảo ta đi tra tin tức. Ta vận dụng tất cả hệ thống tình báo của Thiên đình Đại Hình, rốt cuộc tra ra được. Đại nhân xem qua một chút đi!
Minh Thiên Hàn đưa ra một thẻ ngọc.
Thiên Cương lập tức tiếp nhận, nhanh chóng nhìn qua.
- Thiên đình Đại Trăn, chí tôn Xà tộc? Tại phong ấn giới, Diêm Xuyên đã bày bố sẵn?
Thiên Cương kinh ngạc nói.
- Đúng!
Minh Thiên Hàn gật đầu một cái.
- Ta đã nói với ngươi, ngay cả chủ thượng còn coi trọng tên Diêm Xuyên này, hắn sao có thể là dạng người dễ đối phó được? Ta hiểu hắn rõ nhất. Người này bày bố, có lẽ không chỉ có Xà Hoàng. Bên cạnh ngươi có khả năng còn người của hắn!
Minh Vương trầm giọng nói.
- Không thể nào!
Thiên Cương kêu lên.
- Không thể nào? Không hẳn chứ? Ngươi suy nghĩ về Xà Hoàng một chút đi? Hắn không phải phản bội ngươi? Hơn nữa những năm qua, ngươi giao tất cả quyền lực của mười hai cương vực cho hắn. Người hắn đề bạt khẳng định cũng có vấn đề. Không biết chừng một lúc nào đó, bọn họ sẽ đột nhiên quay lại cắn ngược cho ngươi một cái!
Minh Vương trầm giọng nói.
Thiên Cương nhất thời biến sắc. Trong lúc nhất thời trong số những thuộc hạ của mình hắn nhất thời không biết nên tin ai, không nên tin ai.
- Để Thập Nhị Cung của ta đến giúp ngươi sắp xếp lại thuộc hạ một lần nữa đi!
Minh Vương cười nói.
- Không, ta không tin ngươi!
Thiên Cương nhất thời quát lên.
- Sao?
- Hừ, ngươi cho rằng ta không biết sao? Ngươi là nhi tử của Diêm Xuyên, Diêm Động Ân, Hừ!
- Thiên Cương, đúng vậy, ta là nhi tử của Diêm Xuyên. Nhưng ta chỉ trung thành với chủ thượng. Chủ thượng rõ ràng nhất, ta không có tình cảm! Ta chỉ có lòng tốt muốn giúp ngươi, ngươi lại không tín nhiệm ta như vậy sao?
Minh Vương trầm giọng nói.
- Ta chính là không tín nhiệm ngươi. Ta tình nguyện tin tưởng Minh Thiên Hàn hơn. Ít nhất, Minh Thiên Hàn và Diêm Xuyên có đại thù!
Thiên Cương kêu lên.
- Được, được, được. Hừ, Thiên Cương, cái tên ngu xuẩn nhà ngươi!
Minh Vương nổi giận đùng đùng bước ra khỏi đại điện.
Chỉ còn lại Minh Thiên Hàn ở lại trong đại điện.
- Ha ha, Thiên Cương, đều làm việc vì chủ nhân, ngươi cần gì phải gây ầm ĩ với Minh Vương như vậy?
Minh Thiên Hàn cười khổ nói.
- Ta chính là nhìn hắn liền thấy khó chịu, Hừ! Minh Thiên Hàn, ngươi là Thiên Đế của một quốc gia, đối với phương diện này có nghiên cứu nhất. Tiếp đó, đành phải làm phiền ngươi vậy!
Thiên Cương nói.
- Ngươi và ta đều làm việc cho chủ thượng. Ngươi đã mở miệng, tất nhiên ta sẽ tận lực!
Minh Thiên Hàn gật đầu một cái.
Cõi âm, Đại Tần Thành! Thượng thư phòng!
- Thiên Đế, Thông Thiên giáo chủ đã trở về!
Lý Tư bẩm báo nói.
- Ừm! Cuộc chiến đấu tại Nam Ngoại Châu cũng kết thúc rồi chứ?
Cương thi Diêm Xuyên hỏi.
- Vâng, Hoàng Kim Đại Đế, Sát Đế truy sát Chu Tước Đại Đế mãi cho đến tận Chu Tước Thiên Giới Nam Ngoại Châu. Chu Tước Đại Đế trọng thương. Tuy nhiên, nhờ có lực lượng của Chu Tước Thiên Giới tăng thêm, lại khiến hai người Hoàng Kim Đại Đế không thể làm gì. Cuối cùng bọn họ đành phải lựa chọn rời đi!
Lý Tư lại nói.
- Như vậy cũng được rồi. Ít nhất trong thời gian ngắn Chu Tước Đại Đế sẽ không còn có tâm tư gây loạn xung quanh!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Thiên Đế, không biết lúc trước người mời Hoàng Kim Đại Đế tới giúp, hắn đã yêu cầu triều ta phải trả giá điều gì vậy?
Lý Tư tràn ngập hiếu kỳ nói.
Cương thi Diêm Xuyên thoáng nhìn về phía Lý Tư. Hắn hít sâu một cái, không hề che giấu nói:
- Đối phó với Tử Vi Đại Đế!
- Ồ? Tử Vi Đại Đế cường hãn như vậy sao? Cho nên hai người Hoàng Kim Đại Đế, Sát Đế cũng không dám trực tiếp mặt đối mặt? Bọn họ còn cần tìm người giúp đỡ sao?
Lý Tư kinh ngạc nói.
- Một quân đoàn trưởng của Tử Vi Đại Đế đã có tu vi thập ngũ trọng thiên. Tử Vi Đại Đế tất nhiên cường hãn!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Nhưng...!
Lý Tư lo lắng nói.
- Không cần lo lắng, trẫm tự có suy tính!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Lý Tư gật đầu một cái.
- Hiện tại quan trọng nhất vẫn sáu cương vực cuối cùng tại Đông Ngoại Châu cõi âm. Phải tăng nhanh tiến độ, phải thật nhanh!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Thiên Đế yên tâm. Đám người Bạch Khởi đã chuẩn bị thỏa đáng. Chỉ đợi Thiên Đế ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ lại đi tới sáu cương vực kia!
Lý Tư trịnh trọng nói.
- Vậy đi thôi!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Sau một năm, tại thượng thư phòng Đại Tần Thành!
- Thiên Đế, sáu cương vực cuối cùng của Đông Ngoại Châu cõi âm đã được đưa về Đại Trăn. Từ đây, Đông Ngoại Châu cõi âm chỉ là Thiên đình Đại Trăn!
Lý Tư cười nói.
- Tốt!
Cương thi Diêm Xuyên thoả mãn gật đầu một cái.
- Thiên Đế, Bắc Ngoại Châu dương gian lại xảy ra một việc không tốt!
Lưu Cương trầm giọng nói.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Cương thi Diêm Xuyên nhìn về phía Lưu Cương hỏi.
- Thanh Long Đại Đế dẫn theo một đám thuộc hạ đi tới dương gian. Tại Bắc Ngoại Châu dương gian, bọn họ thành lập Thanh Long Thiên Giới, xảy ra xung đột với Bích Du Cung. Cuối cùng Thông Thiên giáo chủ bị ép phải rời đi!
Lưu Cương ngưng trọng nói.
- Thanh Long Đại Đế ép Thông Thiên giáo chủ phải rời đi? Hắn đã chiếm lĩnh Bắc Ngoại Châu dương gian rồi sao?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Lưu Cương thoáng cười khổ một hồi nói.
- Vậy người của Thông Thiên thì sao?
Cương thi Diêm Xuyên hỏi tới.
- Tung tích không rõ. Tuy nhiên căn cứ vào tin tức do Hán vệ truyền đến, cuối cùng Thông Thiên dẫn theo một đám đệ tử rời đi. Thanh Long Đại Đế vẫn chưa bắt được Thông Thiên giáo chủ!
Lưu Cương trầm giọng nói.
Cương thi Diêm Xuyên thoáng yên lặng một hồi lâu. Sau đó, cương thi Dương Xuyên mới trịnh trọng nói:
- Lần này, vẫn là Đại Trăn ta khiến hắn bị thua thiệt. Truyền lệnh cho Hán vệ trong thiên hạ, phải luôn chú ý tới tung tích của Thông Thiên. Nếu có tin tức trẫm muốn biết trước tiên!
- Vâng!
Lưu Cương lên tiếng trả lời.
Ngay thời điểm cương thi Diêm Xuyên và các thần tử Đại Trăn đang xử lý sự vụ.
Ầm!
Bên trong Đại Tần Thành, đột nhiên truyền đến một tiếng kim loại nổ vang một cách mạnh mẽ.
Vô số thần tử nhất thời biến sắc. Chỉ có thần sắc Diêm Xuyên lại vẫn bình thản.
Dẫn theo quần thần, Diêm Xuyên đi ra khỏi thượng thư phòng, đi tới đại điện luyện công.
Két!
Cửa đại điện luyện công ầm ầm mở ra. Lại thấy nhân thân Diêm Xuyên bước ra.
Hơn một năm trôi qua, lúc này nhìn qua nhân thân Diêm Xuyên có chút tiều tụy. Nhưng lúc này tâm tình của hắn không tồi. Vừa nhìn thấy mọi người tiến đến, nhân thân Diêm Xuyên khẽ mỉm cười.
- Bái kiến Thiên Đế! Mọi người cung kính nói.
Nhân thân Diêm Xuyên gật đầu một cái sau đó đạp không, bay về phía Hoàng Tuyền Lộ.
Trong chớp mắt Diêm Xuyên đã rời khỏi cõi âm, đi tới Hàm Dương Thành dương gian.
- Trẫm muốn bế quan một thời gian. Trong lúc đó, nếu có chuyện quan trọng, đưa tới Hàm Dương!
Cương thi Diêm Xuyên nói.
- Vâng!
Tuy rằng quần thần không rõ, nhưng tấtcả vẫn gật đầu.
Cương thi Diêm Xuyên bước vào đại điện luyện công.
Két!
Cửa đại điện ầm ầm đóng lại.
Bên trong đại điện luyện công là một cái quan tài cực lớn bằng đồng thau.
- Trấn thế đồng quan! Rốt cuộc đã luyện tốt rồi!
Trong mắt cương thi Diêm Xuyên chợt hiện lên một sự thoả mãn.
- A!
Cương thi Diêm Xuyên há miệng hút vào.
Ầm ầm ầm!
Trấn thế đồng quan nhanh chóng bay lên, bị cương thi Diêm Xuyên nuốt vào.
Cương thi Diêm Xuyên ngồi khoanh chân, bắt đầu tiếp tục luyện hóa cự bảo đời thứ nhất của mình.
Trong thời gian hơn một năm, Đại Trăn xảy ra rất nhiều chuyện. Cõi âm Nội Nam Châu cũng đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Dưới sự giúp đỡ của Minh Thiên Hàn, Thiên đế Đại Hình, Thiên Cương quét sạch tất cả Gian tế bên trong, nhanh chóng có được quyền khống chế tuyệt đối đối với mười hai cương vực của mình.
Một ngày, tại Thiên Cương Điện!
- Ha ha ha, Xà Hoàng quả nhiên gạt ta. Hắn nói cái gì mà muốn nhất thống mười hai cương vực, muốn bỏ ra rất nhiều rất nhiều thời gian, rất nhiều rất nhiều tinh lực. Nhưng đưa vào trong tay của ngươi, chỉ một năm đã xử lý tốt tất cả!
Thiên Cương nhìn Minh Thiên Hàn nói.
- Ha ha, không phải là dễ dàng như vậy. Lời Xà Hoàng nói cũng có phần đúng. Nguyên nhân chủ yếu vẫn là cương vực quá lớn, cần rất nhiều thuộc hạ có thể tin được đi tiếp quản. Nhân tài quan trọng nhất. Lúc trước Xà Hoàng phải bắt đầu lại từ đầu. Còn ta đã có nội tình ngày xưa, có vô số nhân tài dự trữ. Ta chỉ cần giải quyết một vài việc trọng điểm, như vậy tất cả sẽ dễ xử lý hơn!
Minh Thiên Hàn nói.
- Không nên nhắc tới tên khốn kia nữa. Xà Hoàng? Hừ, nếu như để cho ta biết hắn đang ở đâu, ta nhất định phải chém hắn thành muôn mảnh!
Thiên Cương trừng mắt nói.
Minh Thiên Hàn gật đầu một cái:
- Không khó suy đoán, khẳng định là hắn đi tới Đại Trăn!
- Đại Trăn? Hừ, Minh Thiên Hàn, thực lực Đại Trăn này cực kỳ yêu nghiệt. Chờ tương lai, tới thời điểm ta đối chiến Diêm Xuyên, sẽ cần lực lượng một quốc gia của ngươi giúp đỡ!
Thiên Cương trầm giọng nói.
- Ồ?
- Lúc dẫn dắt tư thế một quốc gia, ta có thể bám thân vào bên trên Kim Long Khí Vận, mượn lực lượng một quốc gia của ngươi, còn có lực lượng mười hai cương vực của ta. Khi đó, ta nhất định có thể phá huỷ được Đại Tần Thành!
Thiên Cương trầm giọng nói.
- Tại sao ngươi lại muốn làm như vậy? Đại Trăn quỷ dị, vì sao không để cho chủ thượng đến giải quyết hắn?
Minh Thiên Hàn trầm giọng nói.
- Trước đây ta có thể đợi, hiện tại không được được nữa. Ta nhất định phải đòi lại thế chi kiếm. Đó là cự bảo duy nhất của ta. Nếu như chủ thượng đến, A.... Cho nên ta phải thu hồi lại thế chi kiếm từ chỗ Thanh Long Đại Đế về trước!
- Điều đó có liên quan gì đến Đại Trăn?
- Diêm Xuyên bắt được hơn ba trăm thuộc hạ của Thanh Long Đại Đế, nhưng chỉ giam giữ. Vì sao? Bởi vì Diêm Xuyên cũng không dám đắc tội Thanh Long Đại Đế. Hắn chỉ giam giữ, cho nên Thanh Long Đại Đế cũng không làm gì quá đáng. Nhưng nếu như ta tóm được những người này, ta có thể dùng những người này uy hiếp Thanh Long Đại Đế, khiến hắn trao trả thế chi kiếm. Nếu như Thanh Long Đại Đế mặc kệ sự chết sống của bọn họ, vậy hắn cũng làm mất đi thần tâm của thuộc hạ hiện tại!
Thiên Cương nói.
- Thì ra là như vậy. Quả nhiên là mưu kế hay!
Minh Thiên Hàn ca ngợi gật đầu một cái.
Thiên Cương cũng gật đầu.
- Một khi đã như vậy, ta tất nhiên sẽ giúp ngươi một chút sức lực. Tuy nhiên, bây giờ ngươi nắm giữ mười hai cương vực, trên danh nghĩa ta cần quy hoạch vào quốc gia của ta. Đến lúc đó, ngươi trực tiếp mượn lực từ chỗ ta là được!
Minh Thiên Hàn nói.
- Cũng tốt! Vậy mười hai cương vực của ta cũng phân thành cương vực Thiên đình Đại Hình đi!
Thiên Cương cười nói.
- Như thế tốt lắm!
Minh Thiên Hàn nói.
Mấy ngày sau, Minh Vương đi tới Thiên Cương Điện.
- Minh Vương, ngươi tới đây làm gì?
Thiên Cương trầm giọng nói.
- Mười hai cương vực của ngươi, bây giờ là của Thiên đình Đại Hình sao?
Minh Vương trầm giọng nói.
- Không sai!
- Hừ, ngươi dễ bị lừa gạt như vậy sao?
- Minh Vương, giữ cho miệng ngươi khô một chút đi!
Thiên Cương nhất thời nổi giận nói.
- Bây giờ ta muốn thu về tiến cử lúc trước. Tên Minh Thiên Hàn này có vấn đề!
Minh Vương trầm giọng nói.
- Hắn thì có vấn đề gì chứ?
Thiên Cương nhất thời kêu lên.
- Đã chia rõ cương vực của từng người, hiện tại tay của hắn đã mò quá giới hạn rồi!
Minh Vương trầm giọng nói.
Mò quá giới hạn? Cũng chỉ có Thiên Cương hiểu rõ, đây là Thiên Cương muốn trước khi Liên Thần đến, có thể tự mình đoạt lại pháp bảo của mình, cho nên hắn mới hợp mưu với Minh Thiên Hàn. Ở đây căn bản không tồn tại cái gì là mò quá giới hạn. Bởi vậy, Thiên Cương nhất thời yên lòng.
- Mò quá giới hạn? Ha ha, địa bàn của ta còn chưa tới phiên ngươi làm chủ!
Thiên Cương lạnh lùng nói.
- Hừ, Minh Thiên Hàn không suy nghĩ làm việc vì chủ nhân, ngược lại không có chuyện gì đột nhiên lấy lòng ngươi, tất nhiên là có vấn đề!
Minh Vương trầm giọng nói.
- Ta thấy ngươi có vấn đề mới đúng. Ha ha ha, ngươi đang đố kị với Minh Thiên Hàn sao? Lúc trước ngươi muốn mò quá giới hạn, muốn đến quản lý cương vực của ta, nhưng ta không đáp ứng. Hiện tại ngươi lại muốn oan uổng ngược lại cho Minh Thiên Hàn?
Hừ! Thiên Cương nhất thời đứng về phía Minh Thiên Hàn.
- Khốn kiếp, ta đây luôn toàn tâm toàn ý làm việc vì chủ nhân! Minh Thiên Hàn có vấn đề!
Minh Vương quát lên.
- Minh Thiên Hàn có vấn đề sao? Ha ha, rất tốt. Vậy chứng cứ đây? Ngươi muốn nói, hắn cũng ngườicủa Diêm Xuyên sao? Minh Vương, ta thấy ngươi mới có vấn đề. Ngươi cho rằng ta không biết sao?
Thiên Cương quát lên.
- Không biết cái gì?
- Sau khi Xà Hoàng giáo huấn, ta điều tra tất cả tư liệu về Diêm Xuyên tại phong ấn giới. Diêm Xuyên với Minh Thiên Hàn một chút quan hệ cũng không có. Ngươi muốn nói xấu hắn, cũng phải tìm ra chút chứng cứ chứ. Còn ngươi thì sao. Cha ngươi là Diêm Xuyên, mẫu thân ngươi là Mặc Vũ Hề. Ngươi mới có vấn đề!
Thiên Cương quát lên.