Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1111: Tranh Đoạt Sự Khống Chế Các Vì Sao

- Nếu như trẫm không đi thì sao?

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Không đi? Ha ha ha, ngươi muốn Đại Trăn bị diệt quốc, ngươi có thể không đi!

Giác Mộc Giao nhất thời kêu lên.

- Không biết điều!

Giọng điệu Diêm Xuyên lạnh như băng nói.

Giác Mộc Giao:......!

Mình không nghe lầm chứ? Sao tên Diêm Xuyên kia có thể nói ra những lời như vậy?

- Ngươi... ngươi vừa nói cái gì? Ngươi có biết Thanh Long Đại Đế lợi hại thế nào không?

Giác Mộc Giao nhất thời quát lên.

Diêm Xuyên lại không muốn tiếp tục để ý tới bọn họ, mà trực tiếp hạ lệnh:

- Bắt tất cả!

- Vâng!

Hóa Thê Lương quát to một tiếng, ầm ầm xông thẳng ra ngoài.

Yêu Thiên Thương gật đầu một cái, cũng đạp không lao ra. Trước đây không lâu hắn bị táng thiên đồng quan truyền tống đến, trong lòng vẫn kìm nén một cảm giác bi thương thống khổ. Quyết chết đi, khiến Yêu Thiên Thương vô cùng căm hận đối với người kỷ thứ hai.

Ầm!

Hai đại hung nhân xông thẳng ra.

Một phía khác, Miêu Miêu e sợ thiên hạ không loạn cũng xông ra ngoài.

Điệp Hậu nhìn một chút, cũng bước ra.

Một đám người Kim Đại Vũ, Bạch Khởi đã cướp đoạt quá tinh lực, tu vi tăng vọt cũng ầm ầm xung phong liều chết xông ra.

- Khốn kiếp, các ngươi biết ta là ai không?

- Muốn chết!

............

.........

......

Ầm!

Trong nháy mắt lực chiến đấu hung hãn của Đại Trăn liền bộc phát ra.

Dương gian, bên ngoài Hàm Dương Thành!

Tại một khu vực cấm địa của Đại Trăn, Đại trận Chu Thiên Tinh Đấu điên cuồng vận chuyển.

Ầm ầm ầm!

Tinh lực cuồn cuộn tràn vào Diêm Xuyên phía dưới.


- Dừng tay. Diêm Xuyên, dừng tay. Chủ thượng sẽ không bỏ qua cho ngươi, chủ thượng sẽ không bỏ qua cho ngươi, A!

Phá Quân rống to.

Nhưng Diêm Xuyên sao có thể để ý đến hắn?

Lúc trước hắn muốn giết chết mình, mình cần gì phải lưu tình cho hắn?

Trong thời gian suốt một ngày, Phá Quân đã gầy chỉ còn da bọc xương. Trên tinh không Phá Quân Tinh cũng trở nên lu mờ ảm đạm. Gần như tất cả tinh lực mạnh mẽ đã bị Diêm Xuyên đoạt lấy.

Ầm!

Một tiếng động rất lớn phát ra. Hư không quanh thân Diêm Xuyên đột nhiên chớp hiện.

- Phù, thập nhị trọng thiên!

Diêm Xuyên thở phào một hơi, thở dài nói.

Mà giờ phút này Phá Quân đã không còn khí thể không thể chống đỡ của ngày xưa nữa. Cả người hắn đều bị phế bỏ.

- Dẫn đi!

Diêm Xuyên nói.

- Vâng! Một đám thuộc hạ lên tiếng trả lời.

Diêm Xuyên cảm thụ bản thân mình một chút. Trong mắt hắn loé ra một tia thoả mãn. Hắn vung tay lên. Trong lòng bàn tay đột nhiên xuất vô số tinh điểm.

Lần này, Diêm Xuyên không điều động lực lượng những vì sao trên bầu trời. Hắn chỉ liên hệ với một đám ngôi sao, sử dụng lực lượng cũng không quá lớn.

Lúc này, số lượng những ngôi sao lớn quay xung quanh phía ngoài của vô số ngôi sao nhỏ lại tăng thêm hai ngôi sao.

- Ừm?

Diêm Xuyên dựa theo vị trí trong lòng bàn tay mình, tìm kiếm vị trí của các siêu sao trong tinh không.

- Phá Quân Tinh, quả nhiên lại nắm giữ Phá Quân Tinh!

Trong mắt Diêm Xuyên chợt hiện lên một sự thoả mãn.

- Thiên Đế!

Lưu Cương từ phía xa nhanh chóng bay tới.

- Làm sao vậy?

Diêm Xuyên nhìn về phía Lưu Cương.

- Thiên Đế, mới vừa có tin tức tới. Cường giả kỷ thứ hai đối ứng với Chinh Trình Tinh đi vào khiêu khích Hoàng, đã bị Hoàng một đao giết chết!

Lưu Cương cung kính nói.

- Hành tinh?

Diêm Xuyên nhìn đại ngôi sao vừa xuất hiện. Đó chính là vị tí đối ứng với Chinh Trình Tinh.

- Trẫm biết rồi, đi xuống đi!

Diêm Xuyên trầm giọng nói.


- Vâng!

Lưu Cương rút đi.

Diêm Xuyên nhìn những vì sao trên bầu trời, nhíu mày phân tích.

- Vũ trụ trong lòng bàn tay, đây là đang tranh đoạt quyền khống chế các ngôi sao sao? Tầng sao nông không ai khống chế, cho nên rất dễ khống chế. Ở tầng sao sâu, mỗi ngôi sao đều đối ứng với một tu giả. Bọn họ mới có quyền khống chế tuyệt đối. Nhưng nếu như quyền khống chế của bọn họ yếu bớt, giống như Phá Quân vừa nãy, vũ trụ trong lòng bàn tay kia có thể thừa cơ mà vào, tranh đoạt quyền khống chế của hắn? Còn nữa, nếu như người của kỷ thứ hai chết đi, vậy trong lúc chuyển thế, lực khống chế cũng yếu bớt. Vũ trụ trong lòng bàn tay cũng có thể thừa cơ mà vào? Người đối ứng ngôi sao hình thần đều diệt, càng là ngôi sao vô chủ?

Con mắt Diêm Xuyên dần dần tỏ ra ngưng trọng.

- Tăng cường lực lượng vũ trụ trong lòng bàn tay, chỉ cần đánh bại một người, liền có thể tăng cường thêm một phần. Hoặc là thần phục đối phương, thả ra bài xích đối với ta, ta cũng có thể khống chế?

Hai mắt Diêm Xuyên híp lại.

- Như vậy cũng tốt. Cõi âm dưới trướng Thanh Long Đại Đế có mấy trăm cường giả. Những người này không chỉ có thể dùng để tăng cường cho các tướng lĩnh Đại Trăn, còn có thể tăng cường vũ trụ trong lòng bàn tay!

Trong mắt Diêm Xuyên chợt hiện lên một sự kiên định.

..

Cõi âm. Bên ngoài Đại Tần Thành.

Đại chiến mở ra, trong lúc nhất thời hỗn loạn không thể tả. Cương thi Diêm Xuyên đứng ở quảng trường trước điện Trung Ương, không nói lời nào, cũng không tham dự vào.

Bởi vì, đại chiến trước mắt có các thần tử của mình là đủ.

Thanh Long Đại Đế phái tới những người này, tuy nói đều là người của kỷ thứ hai, nhưng chỉ có tu vi thập tam trọng thiên. Trong đó chỉ có Giác Mộc Giao là thập tứ trọng thiên.

Yêu Thiên Thương, Hóa Thê Lương, Điệp Hậu, Miêu Miêu đều là thập tứ trọng thiên.

Trong khoảng thời gian này đám người Bạch Khởi, Kim Đại Vũ nhờ cướp đoạt tinh lực, thực lực tăng vọt, chiến đấu cũng cực kỳ hung mãnh.

Quan trọng nhất là vài ngày trước, Hóa Thê Lương đi xung quanh bắt người, bắt được cường giả kỷ thứ hai, có mấy người không muốn thần phục Đại Trăn. Đám người đó chỉ có thể bị tước đoạt tinh lực.

Nhưng cũng có người nguyện ý gia nhập Đại Trăn. Thực lực Đại Trăn tất nhiên càng lúc càng cường thịnh.

Lúc này hai mươi cường giả vẫn không đủ cho thần tử Đại Trăn bắt.

Thanh Long Đại Đế phái cường giả tới trục xuất Đại Trăn, tin tức tất nhiên nhanh chóng truyền đến những người mẫn cảm trong thiên hạ.

Nội Nam Châu.

Người siêu thoát Thiên Cương, ngồi ở bên trong một đại điện, uống trà, nghe thuộc hạ bẩm báo.

- Chúa công, thám tử tại Đại Tần Thành dùng mạng bài truyền tin tức đến, Giác Mộc Giao dẫn đến người, đang cùng thần tử Đại Trăn đánh nhau!

Một thuộc hạ cung kính nói.

- Được, ha ha ha, Diêm Xuyên và Thanh Long Đại Đế gây mâu thuẫn, căn bản không cần ta ra tay. Truyền lệnh trở lại, không ngừng truyền tin tức về tình hình trận chiến!

Thiên Cương cười nói.

- Vâng!

Qua không bao lâu, thuộc hạ kia lại đến.

- Thế nào? Có phải Đại Tần Thành đã bị san thành bình địa hay không?

Thiên Cương uống trà nói.

- Không có. Người Thanh Long Đại Đế phái tới đã chết hai người, bị bắt mười hai người. Còn có sáu người đang lẩn trốn. Nhưng một đám cường giả Đại Trăn đuổi bắt, hình như trốn không thoát!

Thuộc hạ kia nói.

- Cái gì?

Thiên Cương trừng mắt.

- Từ đầu đến cuối, Diêm Xuyên đều không ra tay!

Thuộc hạ kia cẩn thận nói.

- Không thể nào!

Thiên Cương không tin nói.

Đặt chén trà xuống, Thiên Cương lao nhanh ra khỏi đại điện, nhìn về phía đông bắc.

Lấy thị lực của Thiên Cương, tất nhiên có thể nhìn thấy Đại Tần Thành.

Từ phía xa nhìn lại, lúc này một đám cường giả bị xiềng xích khóa chặt xương tỳ bà, quỳ gối trước điện Trung Uơng, quỳ gối trước mặt Diêm Xuyên.