Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1106: Diêm Xuyên Vs Phá Quân

- Yên tâm, đó là Phá Quân Thiên Trướng của Phá Quân đại nhân, ngăn cách trong ngoài đề phòng Quyết và Yêu Thiên Thương lại trốn chạy!

- Ồ, một khi đã như vậy, vậy thì tốt!

Thời khắc mọi người gật đầu, trong Phá Quân Thiên Trướng, Yêu Thiên Thương, Quyết đều nhất thời biến sắc.

- Ngươi muốn làm gì?

- Ta nói rồi. Ta có thể thả Yêu Thiên Thương, nhưng ta cần công pháp Trích tinh thủ của ngươi! 

Sắc mặt Phá Quân trầm xuống nói.

- Trích tinh thủ? Ngay cả ta cũng không có, mà ngươi lại muốn sao? 

Yêu Thiên Thương thù hận nói.

- Nơi này không tới phiên ngươi nói chuyện. Ta muốn giết ngươi, chẳng khác nào giết chó lợn! 

Phá Quân lạnh lùng nói.

Tiếp đó, Phá Quân lại nhìn về phía Quyết.

Phá Quân Thiên Trướng khổng lồ xung quanh Quyết, bỗng nhiên lộ vẻ tươi cười. Hắn lắc đầu nói: 

- Ngươi dùng Phá Quân Thiên Trướng này chính là không muốn cho những người khác biết điều đó sao!

- Ừm? 

Sắc mặt Phá Quân trầm xuống.

- Tại cương vực Trung Ương chiến đấu một trận, ta nghĩ, trừ chúng ta ra, hẳn rất nhiều cường giả trong thiên hạ đều quan sát nơi này. Trừ ngươi ra, hẳn còn có người khác cũng thèm muốn đối với trích tinh thủ của ta. Ha ha ha ha, ngươi muốn ăn một mình sao?

Quyết cười lạnh nói.

Trích tinh thủ, dưới cùng giai có thể khắc chế hoàn mỹ bất kỳ người nào của kỷ thứ hai. Phải biết rằng, Tham Lang có thể lợi hại hơn Quyết. Nhưng dưới trích tinh thủ, Phá Quân sao có thể không mê tít mắt?

- Vậy thì thế nào? Ngươi đã chết chắc. Tuy nhiên còn có Yêu Thiên Thương. Lẽ nào ngươi cũng muốn hắn chết? 

Phá Quân lạnh lùng nói.

Quyết lộ ra một nụ cười trào phúng: 

- Không phải ta muốn hắn chết. Nhưng ngươi thật sự sẽ thả Yêu Thiên Thương ra sao? Phá Quân Thiên Trướng? Chờ ta nói cho ngươi biết công pháp, ngươi còn không giết người diệt khẩu hay sao?

- Hừ! Phá Quân ta nói, tất nhiên là chắc chắn! 

Ánh mắt Phá Quân đầy lạnh lẽo.

- Ta không tin ngươi được!

Quyết yếu ớt nói.


- Lớn mật! Bây giờ ta liền luyện ngươi, xem ngươi còn có thể che giấu ta được điều gì?

Phá Quân giận dữ quát lớn.

- Khoan đã! 

Phía xa đột nhiên vang lên một tiếng quát to.

Sắc mặt Phá Quân biến đổi. Theo tiếng quát, tất cả nhìn lại, liền thấy phía xa có ba đạo thân ảnh bắn nhanh đến. Trong chớp mắt ba thân ảnh kia đã đến gần.

Diêm Xuyên, Miêu Miêu, Điệp Hậu.

- Diêm Xuyên? 

Phá Quân, Quyết, Yêu Thiên Thương đều nhất thời biến sắc.

- Quyết, Yêu Thiên Thương, lại gặp mặt! 

Diêm Xuyên nhìn hai người khe khẽ thở dài nói.

- Ha, ha ha ha ha! 

Quyết chợt cười to.

Vẻ mặt Yêu Thiên Thương lại có phần phức tạp.

Lại gặp mặt? Lúc này, ai cũng có thể đi ra. Diêm Xuyên thật sự vẫn tới xem chiến. Chỉ có điều hắn núp trong bóng tối.

- Diêm Xuyên? Điệp Hậu? Huyền Diệu? A, các ngươi muốn làm gì? 

Phá Quân trầm giọng nói.

Mặc dù Phá Quân không mấy để ý tới thực lực của Diêm Xuyên, nhưng trước mắt Huyền Diệu, Điệp Hậu, Phá Quân vẫn có chút do dự. Đương nhiên, hắn chỉ do dự một hồi. Dù sao Sào đã chết rồi.

Diêm Xuyên nhìn về phía Yêu Thiên Thương: 

- Yêu Thiên Thương, còn nhớ rõ lúc trước khi đưa cho ngươi thuỷ tổ mệnh cách, ta đã bảo Kim Đại Vũ nói với ngươi thế nào không?

- Quốc thú chí tôn Đại Trăn?

Yêu Thiên Thương cau mày nói.

- Không sai. Trước kia, câu nói đó có hiệu lực, hiện tại vẫn có hiệu lực! 

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

Yêu Thiên Thương Phá Quân lại nhìn Diêm Xuyên, sắc mặt càng thêm phức tạp.

Một phía khác, ánh mắt Phá Quân bặng như băng nói: 

- Diêm Xuyên, ngươi cũng muốn nhúng tay vào sao?


- Diêm Xuyên, ngươi bỗng nhiên đến đây là bởi vì ngươi có thể chống đỡ Phá Quân? Nếu là như vậy, vừa nãy... vừa nãy vì sao không giúp Quyết? Tại sao? 

Trong mắt Yêu Thiên Thương đỏ ửng, đầy vẻ bi thương phẫn nộ.

- Ha ha ha ha ha, Yêu Thiên Thương, ngươi đã sai! 

Quyết bỗng nhiên mở miệng nói.

- Sao? 

Yêu Thiên Thương về phía Quyết.

- Diêm Xuyên cùng Thánh đình Tam Đế ta, căn bản không có giao tình. Vì sao hắn phải giúp ta? Ngày xưa tại Nam Ngoại Châu Sa Hoàng bắt được hai người của Đại Trăn, chỉ có ngươi đứng ra phóng thích, ta căn bản không có để ý tới ân tình ngày xưa. Diêm Xuyên hắn căn bản không nợ ta, căn bản không cần thiết phải giúp ta. Huống hồ, nếu như Diêm Xuyên thật sự có thể chống lại Phá Quân, hắn muốn lấy về thuỷ tổ mệnh cách thỏ tộc, không hẳn phải được sự đồng ý của ngươi. Hắn có thể trực tiếp luyện ngươi là được? Hắn vì ngươi trêu chọc Bắc Đẩu của Tử Vi Đại Đế, đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi! 

Quyết suy yếu cười nói.

Một lời noiá của Quyết, khiến oán khí trong lòng Yêu Thiên Thương liền tan đi. Hắn chỉ có thể miễn cưỡng lộ một nụ cười bi thương.

- Tất cả những điều này đều là mạng. Ta trốn không thoát vận mệnh bị giam cầm! 

Quyết nói.

- Yêu Thiên Thương, ngươi có nguyện ý vào Đại Trăn ta, làm thỏ tộc chí tôn Đại Trăn hay không? 

Diêm Xuyên lại nói.

- Yêu Thiên Thương! Nghe lời ta, đáp ứng hắn đi! 

Quyết đầy suy yếu nói với vẻ chờ đợi.

- Vâng, Yêu Thiên Thương bái kiến Thiên Đế! 

Yêu Thiên Thương đỏ cả mắt gật đầu một cái.

- Như thế tốt lắm!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

- Ha ha ha ha, Diêm Xuyên, chỉ bằng ngươi cũng muốn bảo vệ Yêu Thiên Thương? Nơi này không phải là sân nhà của ngươi! Ngươi sẽ không hi vọng vào hai nha đầu này chứ? Chỉ dựa vào các nàng thôi sao? 

Phá Quân lạnh lùng nói.

Quyết lại lộ ra một nụ cười lạnh lùng.

Hiểu biết của Phá Quân đối với Diêm Xuyên chỉ dựa vào mấy lời đồn đại. Nhưng Quyết lại từng nghiên cứu qua quần hùng trong thiên hạ. Trong thiên hạ, người có thể khiến Quyết xem là kẻ địch thực sự có thể đếm được trên đầu ngón tay. Quyết vẫn tin chắc, chỉ cần mình có thời gian, quyết không yếu hơn bất kỳ người nào. Khổng Hoàng Thiên? Sào? Nếu như mình có thời gian, tất nhiên có thể vượt qua bọn họ.

Nhưng Diêm Xuyên thì sao. Đến giờ Diêm Xuyên vẫn lầ đối tượng khiến Quyết phải luôn cẩn thận.

Nếu như bây giờ Diêm Xuyên đã dám đến đây, tất nhiên hắn có thủ đoạn bất phàm.

- A, trẫm từng nói với Hoàng Kim Đại Đế, người trẫm muốn bảo vệ chưa bảo giờ không giữ được! 

Sắc mặt Diêm Xuyên cũng dần dần trở nên nghiêm túc.

Trong lúc đang nói chuyện, Diêm Xuyên không dám do dự. Đại địa dưới chân ầm ầm hóa thành một biển máu.

Diêm Xuyên đạp lên sóng máu. Phía sau hắn, một bách thụ khổng lồ chậm rãi xoay tròn điều động lực lượng của tinh không.

Đây cũng không giống như lúc đối mặt với Hoàng Kim Đại Đế lúc trước. Lúc trước Hoàng Kim Đại Đế tự tin vào thân phận của mình, để Diêm Xuyên xuất thủ trước. Nhưng trước mắt Phá Quân có thể ra tay bất cứ lúc nào. Diêm Xuyên nhất định phải làm tốt công tác chuẩn bị.

- Ha ha ha ha, Tổ tiên thập nhất trọng thiên? Chỉ bằng vào ngươi sao? Diêm Xuyên, ngươi vẫn không biết tự lượng sức mình. Tại Đông Ngoại Châu, ngươi có thể muốn làm gì thì làm. Nhưng nơi này lại là Trung Thiên Châu. Nơi này không phải là địa bàn của ngươi. Chỉ dựa vào thực lực của bản thân ngươi cũng muốn chiêu nạp anh hùng sao?

Phá Quân hừ lạnh một tiếng.

Trường thương trong tay Phá Quân đột nhiên xông về phía Diêm Xuyên.

Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống. Bách thụ phía sau ầm ầm xoay tròn.

Trong lòng bàn tay, đột nhiên xuất hiện điểm sao nhỏ vô số, ầm ầm nối liền với những vì sao trên bầu trời.