Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1077: Còn Có Cường Giả

- Phúc này có họa, họa này có phúc! Hắn không hẳn có cái ngươi cần! 

Sát Đế lắc đầu một cái.

- Bất kể như thế nào, chờ hắn tỉnh, ta sẽ tìm hắn lý luận. Nhưng hiện tại, ta nhất định phải thu hồi vật của ta lại! 

Hoàng Kim Đại Đế trầm giọng nói.

- Quan sát một chút đi. Mấy người Miêu gia đã đi tới Đại Tần Thành! 

Khóe miệng Sát Đế lộ ra một nụ cười tà nói.

Mặc dù hai người cường giả tuyệt thế đứng ở đây, bọn họ vẫn có thể nhìn thấy Đại Tần Thành.

Bên ngoài Đại Tần Thành, Miêu Như Lai dẫn theo bốn lão giả áo bào trắng đứng ở giữa không trung. Bọn họ lẳng lặng quan sát khắp Đại Tần Thành. Trong đó trong mắt một lão giả phóng ra tinh quang quan sát xung quanh.

- Gia chủ, gia chủ đoán không sai. Diêm Xuyên, Huyền Diệu, Điệp Hậu đều không ở trong Đại Tần Thành!

Lão già trầm giọng nói.

Khóe miệng Miêu Như Lai lộ ra một nụ cười tự tin.

- Người nào? 

Phía xa trong Đại Tần Thành, đột nhiên truyền đến một tiếng hét lớn.

Vèo!

Trăm mũi thần tiễn như giống như sao băng, trong nháy mắt bắn về phía năm cường giả.

Ầm!

Trăm mũi thần tiền bỗng nhiên dừng ở trước mặt Miêu Như Lai, cũng không còn cách nào tiến thêm được nữa.

Ầm!

Trong nháy mắt trăm mũi thần tiễn quay đầu bắn ngược trở về phía Đại Tần Thành.

Ầm! 

Trăm mũi thần tiễn bắn vào trận pháp bên trên Đại Tần Thành.

Trong nháy mắt, vô số tướng sĩ Đại Tần Thành đã bị kinh động.

Trước điện trung ương, đám người Quỷ Cốc Tử, Lý Tư, Mặc Vũ Hề nhanh chóng bước tới.

- Miêu Như Lai? 

Ánh mắt Lý Tư nhất thời ngưng trọng.

Quỷ Cốc Tử vung tay lên.

- Ngang! Ngang!.........

Bên ngoài Đại Tần Thành, đột nhiên vô số long mạch ngâm nga. Trong nháy mắt từng khí tức vàng óng bao phủ Đại Tần Thành.

- Miêu Như Lai, căn cứ theo tin tức tình báo, hắn là cường giả thập tam trọng thiên! 

Lý Tư trầm giọng nói.

- Ta sẽ thông báo cho Diêm Xuyên!

Mặc Vũ Hề lập tức nói.

- Không cần! 

Quỷ Cốc Tử lắc đầu một cái.


- Ồ?

- Thiên Đế để ta tọa trấn cõi âm, chính là dự phòng. Có ta ở đây, Quỷ Như Lai sẽ không thể làm gì được Đại Tần Thành! 

Quỷ Cốc Tử tự tin nói.

- Tiên sinh, nhưng...!

Lý Tư có chút lo lắng nói.

- Yên tâm đi, nếu như ta đã nói có thể, vậy tất nhiên không thành vấn đề! Lý Tư, đại nhân tiếp tục làm chuyện của mình. Hiện tại ở cương vực Tùng Điền, chỉ sợ đã bắt đầu trận chém giết lớn. Đại nhân trù tính cho chuyện bên kia đi! 

Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.

Lý Tư nhìn Quỷ Cốc Tử, cuối cùng gật đầu một cái:

- Cũng được. Tiên sinh phải cẩn thận!

Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.

Bên ngoài Đại Tần Thành!

Miêu Như Lai dẫn theo bốn tên trưởng lão, đứng trong không trung, mắt nhìn Đại Tần Thành phía xa được vô số long mạch đại địa khí vờn quanh.

Đại Tần Thành rơi vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Mọi người đều đang ở cửa điện trung ương, chờ đợi hiệu lệnh của Quỷ Cốc Tử.

Quỷ Cốc Tử đứng chắp tay, thần sắc hờ hững nhìn về phía bốn người đang đứng bên ngoài thành.

- Thiên đình Đại Trăn, Khâm Thiên Giám chính, Quỷ Cốc Tử ra mắt Miêu gia chủ. Còn bốn vị hẳn là trưởng lão Miêu gia phải không? 

Mắt Quỷ Cốc Tử phát ra tinh quang lấp lánh nhìn chằm chằm năm người bên ngoài thành.

Miêu Như Lai khẽ mỉm cười: 

- Quỷ Cốc Tử? Ta đã từng nghe nói về ngươi. Thế nào, Diêm Xuyên không ở trong Đại Tần Thành sao?

- Ở xa tới chính là khách. Nhưng đáng tiếc Thiên Đế không ở trong Đại Tần Thành, nên không thể ra đón tiếp Miêu gia chủ. 

Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.

- Không sao. Hôm nay ta tới đây, cũng không phải để gặp Diêm Xuyên! 

Miêu Như Lai cười nói.

- Sao? 

Quỷ Cốc Tử nhìn chằm chằm vào Miêu Như Lai.

- Ngày hôm nay, ta tới là muốn mời mọi người trong Đại Tần Thành đi Miêu gia ta làm khách! 

Miêu Như Lai nói.

Hai mắt Quỷ Cốc Tử thoáng nheo lại.

- Mọi người? Miêu gia chủ đang nói đùa sao? Miêu gia tuy tốt, nhưng con dân Đại Trăn ta lại không thích ứng. 

Ánh mắt Quỷ Cốc Tử lạnh xuống.

- Còn chưa đi, làm sao biết được là có thích ứng được hay không? 

Miêu Như Lai cười nói.

Trong lúc đang nói chuyện, Miêu Như Lai bỗng nhiên đưa tay phải ra. Trong lòng bàn tay hắn đột nhiên xuất hiện bốn vòng xoáy màu xanh lam. Hắn ném ra ngoài.

Ầm!


Bốn vòng xoáy màu xanh lam đột nhiên biến thành vô cùng khổng lồ, ầm ầm xuyên thẳng vào bên trên cửu tiêu, hóa thành bốn cây cột lớn thông thiên triệt địa đã xuất hiện tại bốn phương vị của Đại Tần Thành.

Ầm!

Một khí tức mênh mông lan ra khắp nơi.

Vô số quỷ tu nhất thời cảm nhận được một cảm giác sợ hãy phát sinh trừ sâu trong hồn phách.

- Thông đạo luân hồi, đây là bốn thông đạo luân hồi?

Mặc Vũ Hề mẫn cảm kêu lên.

- Luân hồi chi linh, vạn quỷ tụ lực!

Miêu Như Lai quát to một tiếng.

Ầm!

Trong nhất thời, từ trong bốn cây cột cực lớn có hai cánh tay màu đen cực lớn duỗi ra.

Cánh tay lớn này hoàn toàn do năng lượng ngưng tụ mà thành.

Tám bàn tay khổng lồ từ bốn phương vị, ầm ầm cắm vào đại địa.

Ầm ầm ầm!

Đại địa run rẩy, dường như muốn di chuyển tất cả Đại Tần Thành đi.

Sắc mặt Quỷ Cốc Tử trầm xuống, hét lớn: 

- Vạn long đại thế, trấn!

- Ngang! Ngang!...

Đại địa ở bốn phương tám hướng dâng lên. Từng cỗ long mạch đại địa lực nhanh chóng tụ tập đến, tiếp đó dần dần ngưng tụ ở trận pháp bên trên Đại Tần Thành, hình thành một hư ảnh Cự Long màu vàng kim, xoay quanh bầu trời Đại Tần Thành.

- Ngang!

Cự Long phong thuỷ đột nhiên hét dài một tiếng, ầm ầm trấn áp Đại Tần Thành. Từng trận địa chấn trong Đại Tần Thành đột nhiên dừng lại.

Bàn tay khổng lồ của bốn đạo luân hồi nhất thời không có cách nào lay động được Đại Tần Thành.

- Phong thuỷ thuật? Không tồi! 

Miêu Như Lai trầm giọng nói.

Nhìn Cự Long phong thuỷ xoay quanh Đại Tần Thành, trong mắt Miêu Như Lai trở nên lạnh lẽo.

Hắn đưa tay đánh ra một chưởng về phía đầu Cự Long phong thuỷ.

Hư không hình thành một chưởng ấn cực lớn màu vàng kim.

Ầm!

Một chưởng đánh nát hư không, ầm ầm va chạm vào Cự Long phong thuỷ.

- Ngang!

Cự Long rít gào. Nhưng dưới một chưởng của Miêu Như Lai, Cự Long vẫn chấn động một hồi.

Cự Long phong thuỷ chấn động, tất cả Đại Tần Thành lại một lần nữa đất rung núi chuyển.

Một chưởng không thể phá tan được phòng ngự của Cự Long phong thuỷ, nhưng Cự Long phong thuỷ dường như cũng khong kiên trì được bao lâu.

- Thập tam trọng thiên? Miêu Như Lai này đã đạt tới thập tam trọng thiên sao? Đúng là lợi hại! 

Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.

- Tiên sinh, ta cần phải làm gì? 

Mặc Vũ Hề ở bên cạnh lo lắng nói.

- Không, hoàng hậu, người không phải là đối thủ của hắn. Cho dù là ta bây giờ cũng không phải là đối thủ của hắn. Thập tam trọng thiên tự có một mặt cường thế. Phong thuỷ thuật của ta nhiều nhất là phòng ngự Đại Tần Thành mà thôi. Nhưng, một khi bốn người phía sau hắn cùng ra tay, ta cũng không ngăn lại được!

Quỷ Cốc Tử ngưng trọng nói.

- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? 

Mặc Vũ Hề kinh ngạc nói.

- Không sao, trong Đại Tần Thành còn có cường giả! 

Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.

- Sao có thể như vậy được. Miêu Miêu, Điệp Hậu, phu quân ta đã rời khỏi Đại Tần Thành. Tất cả các tướng sĩ khác đã đến cương vực Tùng Điền. Tại Đại Tần Thành, người có tu vi cao nhất chính là tiên sinh. Tiên sinh là Tổ tiên cửu trọng thiên. Chúng ta làm gì còn có người nào mạnh hơn tiên sinh được nữa? 

Mặc Vũ Hề không hiểu nói.