Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1069: Thái Âm U Tuyền

Quyết kêu lên. Nói xong, hắn lại mở miệng!

- Không, Quyết, ngươi không thể luyện hóa ta!

Yêu Thiên Thương cả kinh kêu lên.

- A!

Quyết đã nuốt Yêu Thiên Thương vào.

Ầm ầm ầm!

Bạch quang quanh thân Quyết càng ngày càng nhiều. Lực lượng quanh thân cũng càng ngày càng mạnh. Một khí tức hung mãnh bắn ra bốn phía.

Hư không rung động, các vì sao xung quanh ngôi sao dưới ảnh hưởng của lực lượng khổng lồ này không ngừng run rẩy.

Quyết đứng ở trong tinh không luyện hóa Yêu Thiên Thương và Sa Hoàng.

Xung quanh, vô số tu giả quan sát thấy cảnh tượng đó đều lộ vẻ kinh hãi.

Lúc trước, mọi người đều cho rằng Sa Hoàng mới là người đứng đầu trong ba người, là kẻ hung hãn nhất. Nhưng trước mắt bọn họ lại nhìn thấy một mình Quyết nuốt cả hai người kia?

Ba người đều là Tổ tiên thập tứ trọng thiên. Bây giờ, ba người hợp nhất, lực lượng kia sẽ tăng tới mức nào?

Quyết đứng trong hư không luyện hóa ba ngày ba đêm. Lúc này khí thế quanh thân mới chậm rãi giảm bớt.

Quyết cúi đầu nhìn về phía Hoàng Thiên điện phía dưới.

- Khổng Hoàng Thiên, ta sẽ nhanh chóng trở về!

Quyết thản nhiên nói.

Vèo!

Tiếp theo, Quyết đạp không biến mất không thấy hình bóng nữa.

Tại đó chỉ còn lại vô số tu giả đang vô cùng chấn động.

Tin tức về Quyết nhanh chóng truyền đi khắp nơi trong thiên hạ.

Đông Ngoại Châu, Hàm Dương, thượng thư phòng!

- Quyết nuốt Yêu Thiên Thương và Sa Hoàng?

Ánh mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.

- Vâng, Thiên Đế! Hơn nữa căn cứ vào tin tức báo đến, Quyết cũng không hề rời đi, mà giống như Thông Thiên giáo chủ đang ở Nam Ngoại Châu bế quan. Hắn được ba cường giả Thánh Đình bảo vệ!

Lưu Cương cung kính nói.

- Còn muốn tiếp tục khiêu chiến nữa sao?

Hai mắt Diêm Xuyên híp lại.

- Thiên Đế, Thông Thiên giáo chủ, Quyết đều thất bại. Vì sao bọn họ không trở về?

Lưu Cương cảm thấy không thể nào hiểu nổi, hỏi.

- Bởi vì bọn họ hi vọng có thể trùng kích thập ngũ trọng thiên!

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Thập ngũ trọng thiên?

Lưu Cương lộ vẻ kinh ngạc.

- Thiên Đế, Nam Ngoại Châu còn có tin tức truyền đến. Vũ Chiếu đã hạ chiến thư với Khổng Hoàng Thiên, hẹn ước sau nửa năm!

Lưu Cương lại nói.


- Vũ Chiếu? Nàng chỉ là thập tam trọng thiên. Nàng khiêu chiến sao?

Thần sắc Diêm Xuyên nghi ngờ nói.

Quỷ Cốc Tử đứng bên cạnh suy ngẫm một hồi nói:

- Thiên Đế, tuy rằng Khổng Hoàng Thiên dạ vào cường giả trong thiên hạ để mài giũa chiến khí của bản thân mình. Nhưng trong khi chiến đấu, hắn trực tiếp thực hiện lời hứa, chỉ điểm cho chư hùng. Mặc dù đối mặt với Sa Hoàng kẻ thù lớn ngày xưa hắn cũng không đuổi tận giết tuyệt. Hay là Vũ Chiếu cũng hi vọng nhận được sự chỉ điểm của Khổng Hoàng Thiên!

- Phải!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

Diêm Xuyên nhìn Quỷ Cốc Tử nói:

- Tiên sinh, thân thể cương thi của trẫm có khả năng phải bế quan một thời gian. Cõi âm làm phiền tiên sinh tọa trấn một thời gian!

- Sao vậy?

Thần sắc Quỷ Cốc Tử thoáng động.

- Thân thể cương thi muốn theo Điệp Hậu đi tới Thái Âm Tinh cõi âm, thu lấy vô số Thái Âm Khí, để tiếp tục luyện thân thể tướng thần!

Diêm Xuyên giải thích.

- Vâng, Thiên Đế yên tâm!

Quỷ Cốc Tử lên tiếng trả lời.

- Chính vụ của cõi âm, tạm thời sẽ do Lý Tư xử lý. Chuyện lớn đưa tới dương gian, trẫm sẽ tự mình phê duyệt!

Diêm Xuyên lại nói.

- Vâng!

Lý Tư lên tiếng trả lời.

Cõi âm, trên tinh không, một vầng trăng sáng treo giữa trời.

Cương thi Diêm Xuyên, Điệp Hậu, Miêu Miêu bay ở bên ngoài mặt trăng.

- Oa, lạnh quá!

Miêu Miêu kêu lên.

Trên mặt trăng, vô số hàn khí toả ra, lạnh lẽo đến thấu xương.

- Phía trước chính là Đại Quảng Hàn Cung của ta!

Điệp Hậu nói.

- Ngươi chỉ thích ở những nơi quỷ dị như vậy!

Miêu Miêu cười nói.

- Năm đó phụ thân phát hiện ra một cái Thái Âm U Tuyền, sau đó phụ thân đã mở cho ta!

Điệp Hậu đảo con mắt nói.

Phóng mắt nhìn ra khắp mặt trăng, chỉ thấy vô số núi tuyết cánh đồng băng. Đồng thời từ đó phát ra vô số ngân quang.

Tại trung tâm của vô số núi tuyết cánh đồng băng nàycó rất nhiều cung điện khổng lồ. Cung điện lớn nhất có đề bốn chữ lớn Đại Quảng Hàn Cung.

Bên trong cung điện đám có rất nhiều người tuyết đang đi lại khắp nơi. Tuy nhiên, những người tuyết này đều không có ý thức tự chủ.

Ba người hạ xuống phía trước Đại Quảng Hàn Cung.

- Chủ nhân!


Một đám người tuyết cung kính nói.

- Những thứ này đều là con rối người tuyết do ta chế tạo ra!

Điệp Hậu nói xong, liền vung tay lên. Một đám con rối người tuyết nhanh chóng rút lui.

Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.

- Nàng nói, Đại Quảng Hàn Cung của nàng thông với sâu trong Thái Âm Tinh, bên trong có Thái Âm U Tuyền sao?

Diêm Xuyên nhìn về phía Điệp Hậu.

- Đi theo ta. Tuy nhiên ngươi phải cẩn thận. Thái Âm U Tuyền vô cùng lạnh. Chỉ cần một giọt của nó, đã có thể khiến người bình thường đông thành tượng đá trong nháy mắt!

Điệp Hậu nói.

- Đối với người khác mà nói, là thứ trí mạng. Nhưng đối với ta mà nói, lại là đồ rất bổ!

Cương thi Diêm Xuyên cười nói.

Hắn có thân thể cương thi, chí âm chí hàn, sao lại sợ Thái Âm U Tuyền?

Ba người tiến vào Đại Quảng Hàn Cung. Tại một góc của Đại Quảng Hàn Cung, cương thi Diêm Xuyên nhìn thấy có một giếng băng.

- Chính là phía dưới này. Ta đã đi xuống đó mấy lần, không có tác dụng gì!

Điệp Hậu nói.

Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái, sau đó đạp không nhảy vào trong đó. Miêu Miêu cũng theo nhảy vào theo.

- Meo, oa, lạnh quá!

Miêu Miêu nhất thời kêu lên.

Ba người vẫn rơi sâu về phía đáy tỉnh.

Trên người Miêu Miêu, Điệp Hậu đã bị sương tuyết che kín. Nhưng cương thi Diêm Xuyên lại giống như cá gặp nước.

Không bao lâu, bọn họ đã xuống tới đáy.

Dưới đáy giếng là một mật thất. Trong mật thất, có một hồ nước màu xanh lam, hơi lạnh từ trong ao toả ra.

- Meo!

Miêu Miêu có chút không thoải mái kêu lên.

- Quả nhiên là Thái Âm U Tuyền. Ta muốn ở đây bế quan. Nơi này quá lạnh, các nàng đi về trước đi!

Cương thi Diêm Xuyên nói.

- Meo, được rồi. Vậy Diêm Xuyên, ngươi cũng phải cẩn thận!

Miêu Miêu kêu lên.

- Ta nhớ rồi!

Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.

Điệp Hậu nhìn một chút, cũng gật đầu.

Điệp Hậu mang theo Miêu Miêu, nhanh chóng bay ra ngoài.

Cương thi Diêm Xuyên nhìn hồ Thái Âm U Tuyền này, trong mắt loé ra một tia hưng phấn.

Hắn nhẹ chân bước vào.

Rắc rắc rắc rắc rắc!

Trong nháy mắt, băng hàn dày đặc bao phủ toàn thân Diêm Xuyên.

Giầy của cương thi Diêm Xuyên trong nháy mắt đã bị đông lại. Tiếp theo, y phục của hắn đột nhiên đông lạnh lại biến thành bột mịn, từ trên người Diêm Xuyên rơi xuống, giống như một tầng băng tuyết.

Hơi lạnh buốt giá khiến thân thể cương thi Diêm Xuyên biến thành màu xanh.

- Thái Âm U Tuyền khá lắm. Một ao Thái Âm U Tuyền này đủ để ta tăng lên!

Trong mắt cương thi Diêm Xuyên chợt hiện lên một vẻ thoả mãn.

Hắn nhẹ nhàng nhảy vào trong Thái Âm U Tuyền.

Tõm!

Cương thi Diêm Xuyên vận công, thân thể điên cuồng hấp thu nước suối Thái Âm U Tuyền.

Ầm!

Cánh long cốt lớn được mở ra. Miệng hắn lại nhô ra răng nanh. Cương thi Diêm Xuyên hoàn toàn hóa thân thành dáng dấp cương thi.

Tốc độ hấp thu của hắn càng lúc càng tăng nhanh.

Trong chớp mắt Thái Âm U Tuyền đã bị hút giảm xuống khoảng một thước. Nhưng chỉ chớp mắt một thước Thái Âm U Tuyền vừa giảm xuống lại tăng lên.