Lão Hắc đáp:
- Tuy La Liên Kiều là tùy tùng của Hoa Lộc, kỳ thật ở sâu trong nội tâm hắn phi thường thống hận đệ tử gia tộc như Hoa Lộc cùng Ngọc Thanh, ỷ vào trưởng bối có địa vị cao trong sư môn làm chỗ dựa, chỉ bỏ một chút sức nhỏ, có thể đạt được thu hoạch lớn nhất. Trái lại, La Liên Kiều thì là học đệ từ tầng dưới chót nhất từng bước một liều đi ra, có thể nói là thập phần cố gắng, chỉ có thể đổi lấy một phần thu hoạch, nên hắn cảm thấy, đây cũng là bất công lớn nhất của thế gian.
Tô Triệt giờ mới hiểu được:
- Hắn hận Hoa Lộc, hận Ngọc Thanh, tiếp theo xem ta cũng không vừa mắt rồi? Người này chẳng những lòng dạ hẹp hòi, hơn nữa là cực không nói đạo lý, nội tâm đã có chút bóp méo.
- Đúng vậy a, chủ nhân.
Lão Hắc trừng mắt đỏ châu, âm trầm hỏi:
- Tên hỗn đản này đáng hận như thế, muốn sau này giáo huấn hắn một chầu nữa hay không?
- Không cần.
Tô Triệt nói ra:
- Chúng ta đang thiếu một phạm nhân am hiểu luyện đan, tác dụng của hắn nhất định không nhỏ. Huống hồ, lòng dạ ta lại không hẹp hòi giống như hắn.
- Đây là đương nhiên, lòng dạ của chủ nhân rất khoáng đạt, có thể dung hạ được Thiên Sơn Vạn Thủy...
Lão Hắc tuyệt sẽ không bỏ qua bất kỳ một cơ hội vuốt mông ngựa nào.
Sự kiện La Liên Kiều đã kết thúc, Tô Triệt cùng lão Hắc lại bắt đầu hành động bắt Thiên Ma. Bởi vì, lại khai quật ra một cái năng lực ngụy trang thành Ma đầu, bắt những Thiên Ma cấp thấp kia càng trở nên dễ dàng.
Trên cơ bản đều không cần Tô Triệt động thủ, lão Hắc thi triển ra Thiên Ma chi tướng, dùng thân phận Ma đầu, là có thể triệu hoán Thiên Ma cấp thấp ở phụ cận tới. Những Thiên Ma cấp thấp kia đều rất nghe lời, nếu lão Hắc để cho chúng tới ba đầu, cũng sẽ không nhiều hơn một đầu, cũng sẽ không thiếu một đầu.
Không biết vì cái gì, những Thiên Ma cấp thấp này đối mặt với bắt lão Hắc, trên cơ bản đều không có chống cự, biết rõ là chịu chết, cũng sẽ ngoan ngoãn mà gom góp tiến lên đây.
Tô Triệt cùng lão Hắc suy đoán, Thiên Ma ở bên trong Phong Ma Vực đều là được Đại Ma Thần bị phong ấn kia tạo ra, từ ý nghĩ này, cho nên mặc dù Thiên Ma ở đây bị đồng loại cắn nuốt, chẳng khác gì là trở về bản thể, ai nuốt ai cũng cùng dạng, căn bản là không sao cả!
Giống như là tiền ở trong túi áo trái, lại bỏ vào trong túi áo phải, bất kể phóng như thế nào, đều là tiền của mình.
Chúng đã không thèm để ý bị cắn nuốt, dĩ nhiên là tiện nghi cho Tô Triệt và lão Hắc, lại là liên tục mấy ngày trắng trợn bắt, trong Tiên Ngục nhiều hơn một ngàn đầu Thiên Ma cấp thấp, đây đều là Tô Triệt và lão Hắc không kịp tiêu hóa, chỉ có thể trở thành lương thực dự trữ, đợi đến ngày sau đi ra khỏi Phong Ma Vực, cũng đủ ăn được trong một thời gian dài.
Trong mấy ngày này, Tô Triệt và lão Hắc đã từng thảo luận qua sự tình Thiên Ma Ngoại Vực cực kỳ xao động mà La Liên Kiều đề cập tới, lại không có thảo luận ra kết quả gì. Chỉ có thể tự mình an ủi:
- Chúng ta chỉ là tiểu nhân vật không chút nào thu hút, mặc dù Phong Ma Vực xuất hiện biến cố gì, cũng không có quan hệ lớn với mình, chỉ cần cẩn thận một ít, không đi vào quá sâu là được rồi.
Lại không nghĩ rằng, lúc này thật đúng là đã đoán sai, Phong Ma Vực biến cố đặc thù, thật đúng là do tiểu nhân vật nào đó không ngờ dẫn phát ra.
Giờ khắc này, trong khu vực trọng yếu nhất của Phong Ma Vực, có một tráng hán đầu trọc dáng người khôi ngô, cao cao đứng sửng ở phía trên cự thạch, bao quát lấy vô số Thiên Ma đang quỳ gối ở phía dưới.
Bên trong những Thiên Ma này, có thể nhìn thấy được số lượng phần đông là Ma đầu, thậm chí còn có trên trăm đầu Ma Tướng thể tích khổng lồ, hình tượng khủng bố.
- Bái kiến Xích La Thiên Đại Ma Vương!
Vô số Thiên Ma cùng kêu lên nói.
Phía trên cự thạch, giờ phút này thân thể kia của Xích La Thiên Đại Ma Vương vốn không phải là thân thể của nhân loại, hoàn toàn là do Thiên Ma lực hùng hậu vô cùng ngưng tụ mà thành. Thân thể vẫn còn như thực chất, bất quá, Thiên Ma diễm tràn ngập kia lại là không thể che lấp.
Hắn cao giọng nói ra:
- Ta cảm giác được, rất nhiều con dân Chân Ma chi linh biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, loại tình huống này cực kỳ đặc thù! Trước kia những đệ tử Thiên Huyền Tông kia tự cho là diệt sát con dân của chúng ta, kỳ thật, diệt sát như vậy cũng chỉ là ma khí tiêu tán mà thôi, Chân Ma chi linh chúng ta, có thể từ từ tụ lại bản thể mới. Cái gọi là lịch lãm rèn luyện của đệ tử Thiên Huyền Tông, chỉ là một trò chơi mà Thần phụ cùng người cầm quyền của Thiên Huyền Tông định ra...
Vô số Thiên Ma phía dưới đều lẳng lặng lắng nghe, không có một cái nào dám can đảm gây ra tiếng động. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Xích La Thiên Đại Ma Vương tiếp tục nói:
- Mấy ngày nay, lại có người dùng thủ đoạn đặc thù triệt để tàn phá rất nhiều con dân Chân Ma chi linh, tuy điểm tổn thất ấy đối với Thần phụ mà nói là không coi vào đâu. Bất quá, dù sao cũng là Thiên Huyền Tông dẫn đầu phá hủy quy tắc trò chơi, chúng ta cũng không thể theo chân bọn họ khách khí. Cho nên, ta lệnh cho toàn bộ các ngươi xuất động, không cần tuân thủ hạn chế biên giới ngày xưa, quản hắn khỉ gió là khu thứ mấy, xé nát toàn bộ những tu sĩ nhân loại chạy vào đây, một cái cũng không thể buông tha!
- Vâng, Xích La Thiên Đại Ma Vương!
Vô số Thiên Ma cùng kêu lên đồng ý.
- Một trăm lẻ tám Ma Tướng, mang lĩnh đội ngũ của các ngươi, cố gắng bắt được gia hỏa phá hư quy tắc kia đến cho ta!
Xích La Thiên cuối cùng quát.
- Tuân lệnh!
Oanh! Một trăm lẻ tám Ma Tướng thân thể khổng lồ, từ trên mặt đất bay vút mà lên.
Phần phật...
Vô số Thiên Ma theo sau chúng tướng lãnh, bay về phía những phương hướng bất đồng tìm kiếm, đầy trời khắp nơi đều là bóng dáng của Thiên Ma Ngoại Vực, ít nhất cũng có vài chục vạn.
Đại quân Thiên Ma đều xuất động, chỉ còn có ba Đại Ma Vương là không cách nào thoát khỏi hạn chế phong ấn, vẫn bị vây ở trung tâm nhất.
Phong Ma Vực, ma khí mãnh liệt, Ma ảnh bay tán loạn, thoáng cái sôi trào !
Tô Triệt cũng không biết hành vi của mình ở bên trong Phong Ma Vực đã nhấc lên sóng gió động trời, bất quá, có đôi khi không biết cũng là một loại hạnh phúc. Giờ phút này hắn vẫn vô tư với kế hoạch của mình, Thiên Ma cấp thấp ở phụ cận Truyền Tống Trận, dĩ nhiên là số lượng đại giảm, hiệu suất bắt được rõ ràng hạ thấp hơn rất nhiều.
- Chẳng lẽ, Thiên cấp thấp ở bên này, đã bị chúng ta bắt không còn rồi hả?
Trong nội tâm Tô Triệt nghi hoặc.
- Có khả năng a.
Lão Hắc trả lời:
- Có lẽ là chúng ta ra tay được quá độc ác, số lượng Thiên Ma không kịp bổ sung.
Nếu không, chúng ta đi vào bên trong sâu hơn một chút, tìm kiếm những nguồn lương thực khác?
Tô Triệt do dự một lát, trong nội tâm bác bỏ nói:
- Không được! Ví dụ lòng tham không đáy, ngược lại thành công không thấy đâu mà thất bại thì ê chề. Có khi mất cả tính mạng. Chúng ta không thể bởi vì thu hoạch nhất thời mà đắc ý quên hình. Trước đó đã nghĩ kỹ, chỉ có thể kiếm tiện nghi ở phụ cận Truyền Tống Trận, vậy thì không thể bởi vì bất luận lý do gì mà mạo hiểm xâm nhập.