Tiên Ngục

Chương 306: Câu chuyện Thiên phú thức tỉnh (hạ)


Cái gọi là năng lực khống chế yêu thú, Ma tộc cùng âm hồn, đồng dạng không thể giấu diếm, bởi vì, chiến đội của Tiên Ngục khẳng định phải thường xuyên phóng xuất giao chiến cùng đối thủ, năng lực rút thần thông, lại càng không phải là bí mật, Thái Ất Môn cũng đã phái người tìm tới tận cửa. Vậy thì thẳng thắn một ít, chủ động một ít, tất cả đều giũ đi ra, đây cũng là sách lược cao diệu mà Huyền Cơ Tôn Giả nghĩ ra được.

Mạnh mẽ thể hiện mình tới trình độ nhất định, ngược lại sẽ tạo thành một loại thế không thể tranh luận. Ví dụ rõ ràng nhất là Vô Cực Môn Thiên Âm, khắp thiên hạ ai cũng biết nàng là người mang một kiện Đạo khí Thượng phẩm, thế nhưng mà tính sao, người ta đã được cả Vô Cực Môn bảo hộ, ai cũng không dám đánh chủ ý tới nàng.

- Thiên phú thức tỉnh?

Chưởng giáo Chí Tôn cùng Tứ đại Thái Thượng trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, trong lòng tự nhủ, tần suất thức tỉnh bực này, đúng là hiếm thấy, người khác có thể thức tỉnh bất luận một loại nào, cái kia đều là danh xưng thiên phú dị bẩm, hắn lại la ó, định kỳ có thể thức tỉnh một lần...

Tử Tiêu cười hỏi:

- Lúc này tấn chức Trúc Cơ hậu kỳ, có thức tỉnh cái gì hay không?

- Năng lực đặc thù ngược lại là không có.

Tô Triệt sững sờ trả lời:

- Bất quá, cường độ thân thể tăng lên có chút không bình thường.

Cũng không phải là không bình thường!

Bọn người Chưởng giáo Chí Tôn kia là nhãn lực bực nào, đã sớm nhìn ra, trình độ kiên cường dẻo dai của thân thể tiểu tử này, có thể so với Kim Đan hậu kỳ, cường kiện có chút không quá bình thường.

Tô Triệt lại chủ động nói ra:

- Vốn đây đều là bí mật của đệ tử, luôn sợ hãi bị người biết rõ, chuyện cho tới bây giờ, còn muốn dấu diếm, đó cũng là dấu diếm không được.

Thanh Huyền Thái Thượng trưởng lão lập tức nói ra:

- Dấu diếm cái gì mà dấu diếm, vì sao phải dấu diếm? Đệ tử phái ta kỳ tài ngút trời, tông môn chỉ biết coi ngươi là trọng điểm bồi dưỡng, chẳng lẽ còn có thể ăn ngươi hay sao?

- Vâng, sư tổ.

Tô Triệt ngoan ngoãn gật đầu.

- Đúng vậy.

Chưởng giáo Chí Tôn gật đầu nói:

- Tô Triệt, Thiên Huyền Tông có thể truyền thừa vạn năm, bao năm qua lịch đại đều do có nhân tài xuất hiện. Hiện nay, càng là siêu cấp môn phái duy nhất trong Tu Chân giới có năm vị Nguyên Anh kỳ, nhờ là cái gì? Rất đơn giản, là hai chữ quy củ! Ở trong phái ta, biện pháp lớn nhất có thể thủ hộ ngươi, chính là hai chữ quy củ.

- Vâng, chưởng giáo sư tổ.

Tô Triệt vẫn là cung kính đáp.


- Ta biết rõ ngươi đang lo lắng cái gì.

Ánh mắt Chưởng giáo Chí Tôn lại chuyển tới bên Huyền Cơ Tôn Giả:

- Ta cũng biết Huyền Cơ đang lo lắng cái gì. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

Sau đó, ánh mắt lại chuyển tới trên người Tử Tiêu:

- Ta cũng biết, Tử Tiêu ngươi đang làm mấy thứ gì đó.

Nói đến đây, khuôn mặt nghiêm túc, chữ chữ trầm trọng:

- Tô Triệt, ngươi chớ xem thường chúng ta!

- Đệ tử không dám.

Tô Triệt quỳ rạp trên đất.

Huyền Cơ Tôn Giả cũng vội vàng quỳ xuống.

Nhưng vẻ mặt Tử Tiêu lại cười quái dị, một bộ dáng không thèm để ý.

- Đứng lên đi.

Chưởng giáo Chí Tôn chậm rãi đưa tay, một cổ lực đạo nhu hòa nâng Tô Triệt cùng Huyền Cơ Tôn Giả dậy, ấm giọng nói ra:

- Cái gì cũng không cần nói, một tháng sau, ngươi đi tỷ thí Bách chiến lôi đài, khởi xướng khiêu chiến tất cả đệ tử chân truyền, bách chiến bách thắng, mới là thủ tịch chân truyền!

- Bách chiến lôi đài? Thủ tịch chân truyền?

Tô Triệt nghe được không hiểu ra sao.

Huyền Cơ Tôn Giả đương nhiên biết được môn đạo ở trong đó, vừa mới bị nâng dậy, rồi lại quỳ xuống nói:

- Đệ tử thay Tô Triệt, cảm tạ chưởng giáo sư thúc ban ân.

Chưởng giáo Chí Tôn mỉm cười gật đầu:

- Huyền Cơ, ta chờ ngươi gọi ta một tiếng sư huynh đây này. Dàn xếp sự tình Tô Triệt xong, trận đại loạn này của Tu Chân giới, ngươi cũng đừng có tham dự, an tâm Ngưng Anh đi.

- Vâng, sư thúc.

Huyền Cơ Tôn Giả gật đầu đáp ứng.

Đợi đến lúc Tô Triệt theo Huyền Cơ Tôn Giả ly khai Chưởng giáo đại điện, Chưởng giáo Chí Tôn hỏi Tử Tiêu:


- Tử Tiêu sư đệ, hi vọng ngươi lý giải việc này cho chúng ta?

- Ta nghĩ, Tô Triệt là một đại nhân vật chuyển thế trùng tu, các loại năng lực của hắn đang thức tỉnh từng bước một.

Tử Tiêu ung dung nói ra.

Chưởng giáo Chí Tôn mỉm cười gật đầu, lại hỏi ba vị khác:

- Ba vị trưởng lão nghĩ như thế nào?

Thủ tịch Đại trưởng lão Thanh Huyền gật đầu nói:

- Tử Tiêu nói nghe rất mơ hồ, nhưng mà, ta ngược lại cảm thấy không phải là không có loại khả năng này. Vô Cực Môn có thể có một Thiên Âm, Thiên Huyền Tông chúng ta, vì cái gì không thể có một Tô Triệt chứ!

Một vị Thái Thượng trưởng lão khác cũng tỏ vẻ đồng ý:

- Có một số việc, không cần miệt mài theo đuổi. Đứa nhỏ này tiền đồ bất khả hạn lượng là có thể khẳng định. Đối với phái ta mà nói, đây là chuyện tốt.

Vị Thái Thượng trưởng lão cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.

Chưởng giáo Chí Tôn cuối cùng định đoạt nói:

- Được rồi, vậy thì chờ mong hắn tiến thêm một bước biểu hiện.

Trên đường trở về Huyền Cơ Phong, Tô Triệt hỏi:

- Sư tôn, ý tứ Bách chiến lôi đài ta có thể đoán được, đơn giản là khởi xướng khiêu chiến một trăm vị đệ tử chân truyền kia. Nhưng mà, thủ tịch chân truyền đại biểu thân phận nào?

- Thủ tịch chân truyền, là ngươi chẳng những sẽ trở thành đệ tử chân truyền của ta, còn có thể định kỳ tiếp nhận Tứ đại Thái Thượng trưởng lão, thậm chí Chưởng giáo Chí Tôn tự mình dạy bảo. Chính là đệ tử chân truyền mà phái ta coi trọng nhất. Phương diện khác còn rất nhiều chỗ tốt khó có thể tưởng tượng, chậm rãi ngươi sẽ biết.

Trên mặt Huyền Cơ Tôn Giả mang theo dáng tươi cười, tâm tình coi như không tệ.

- Muốn trở thành thủ tịch chân truyền, phải khởi xướng lôi đài, đánh bại tất cả những đệ tử chân truyền khác mới được sao?

Tô Triệt lại hỏi.

- Đúng vậy.

Huyền Cơ Tôn Giả gật đầu nói:

- Bất quá, lại không phải tùy tiện người nào cũng có thể làm như vậy, Bách chiến lôi đài, phải trải qua Chưởng giáo Chí Tôn phê chuẩn, mới có thể thiết lập.

Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, trên cơ bản là minh bạch.

Thủ tịch đệ tử chân truyền Thiên Huyền Tông, địa vị cao cả, thân phận hiển hách, thậm chí có thể bình khởi bình tọa với Tôn Giả của Thập đại chính phong.

Trong Huyền Cơ Kim Điện, Tô Triệt cùng Huyền Cơ Tôn Giả cách xa nhau hai mươi trượng, xa xa giằng co, tư thế tựa hồ muốn chuẩn bị luận bàn một phen.

- Sư tôn, Chưởng Giáo Chí Tôn và Thái thượng trưởng lão môn phái, vì cái gì đối với ta tốt như vậy?

Trong nội tâm Tô Triệt còn có nghi vấn.

- Nói nhảm ta cùng Thái Ất Môn Hạo Nguyên đều có thể đem ngươi trở thành bảo bối đối đãi, chớ nói chi là nhãn lực sắc bén của nhóm người Chưởng Giáo Chí Tôn. Chỉ có điều, có mấy lời bọn họ khinh thường nói rõ, có một số việc không muốn miệt mài theo đuổi mà thôi.

Huyền Cơ Tôn Giả trầm giọng đáp:

- Huống hồ, cũng không phải nâng ngươi lên, chỉ là cho ngươi một cơ hội. Có thể trở thành thủ tịch đệ tử chân truyền hay không, vẫn là cần cố gắng của ngươi. Bách chiến lôi đài, cũng là khảo nghiệm lần thứ nhất của Chưởng Giáo Chí Tôn đối với ngươi. Bách chiến bách thắng vô cùng khó khăn. Chớ có cho là bản thân ngươi có hai loại thần thông thì vô địch thiên hạ, chớ xem thường những đệ tử chân truyền khác.