Tô Triệt nhẹ gật đầu, hơi chút cân nhắc, rồi mới lên tiếng:
- Sư tôn, chính ta cũng dự cảm được, lần này xuất môn, con đường phía trước nhấp nhô, có thể là cực kỳ hung hiểm. Bất quá, lại không muốn bị những hung hiểm này dọa lùi, vẫn là muốn khiêu chiến chính mình.
- Chỉ biết ngươi sẽ quyết định như thế.
Huyền Cơ Tôn Giả nhẹ gật đầu, cổ tay khẽ động, từ trong vòng tay trữ vật lấy ra một thanh Tiểu Kiếm vàng rực.
Tô Triệt coi như là người tinh mắt, lập tức đoán được, đây không phải một thanh phi kiếm, mà là một Phù Bảo.
- Phù Bảo công kích Kim hệ. Thật không ngờ trong tay sư tôn lại có một kiện như thế.
Tô Triệt âm thầm đoán:
- Bởi vì, sư Tôn chủ tu chính là công pháp kim hệ?
- Tuy tu vi tiến cảnh của ngươi cực nhanh, nhưng dù sao thời gian nhập môn cũng quá ngắn, rất nhiều kỹ năng pháp thuật không có thời gian nắm giữ.
Huyền Cơ Tôn Giả đưa thanh Phù Bảo này tới:
- Đối mặt hạng người thực lực cao cường, ngươi sẽ rơi xuống hạ phong tuyệt đối. Kiện Phù Bảo này, bên trong chứa ba đạo kiếm khí kim hệ. Mỗi một đạo kiếm khí, tương đương với một kích toàn lực của ta. Ở dưới tình huống xuất bất kỳ ý, có thể đánh chết Kim Đan trung kỳ. Nhớ kỹ, chỉ có ba đạo, ngươi phải cố gắng lợi dụng.
Một món lợi khí công kích như vậy, Tô Triệt đương nhiên là trông mà thèm cực kỳ, nhưng giờ phút này vẻ mặt lại đau khổ nói ra:
- Sư tôn a, nguyên thần của ta còn không có thành hình, làm sao sử dụng Phù Bảo a?
Theo như thường quy mà nói, uy lực của linh phù thượng phẩm, tương đương với một kích toàn lực của Trúc Cơ tu sĩ, cũng chỉ có tu vi Trúc Cơ trở lên mới có thể chế thành. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Nhưng mà lúc sử dụng, chỉ cần đưa chân khí vào là có thể kích phát; Linh phù Cực phẩm, đều là xuất phát từ trong tay Kim Đan tu sĩ, uy lực tương đương với một kích toàn lực của Kim Đan tu sĩ, phải dựa vào chân nguyên mới có thể kích phát, bình thường đều là lợi khí chiến đấu của tu sĩ Trúc Cơ.
Phù Bảo, ít nhất cũng phải là tu vi Kim Đan hậu kỳ mới có thể chế thành, dựa vào nguyên thần chi lực kích phát.
Chỉ là, người tu tiên phải kết thành Kim Đan, mới có thể khiến nguyên thần thành hình, ngưng tụ ra nguyên thần chi lực thật sự. Tô Triệt chẳng qua là Trúc Cơ kỳ, xác thực không có tư cách sử dụng Phù Bảo.
- Ngươi tưởng vi sư già rồi nên hồ đồ, ngay cả một ít chuyện này cũng không thể nghĩ được sao?
Huyền Cơ Tôn Giả cố ý phụng phịu nói ra:
- Ta đã ngưng kết một tia nguyên thần chi lực ở phía trên, ngươi có thể tùy ý kích phát.
- Cái gì?
Tô Triệt quá sợ hãi, rung giọng nói:
- Sư tôn, ngươi có thể nào... có thể nào làm như vậy chứ.
Chẳng trách Tô Triệt ngạc nhiên, vì nguyên thần chi lực đối tu sĩ cấp cao mà nói, chính là một loại năng lượng quý giá nhất, tương đương với linh hồn chi lực của một người.
Huyền Cơ Tôn Giả nói hắn ngưng kết một tia nguyên thần chi lực trên một kiện Phù Bảo, hai chữ "ngưng kết" này thật sự là nói vô cùng hời hợt. Xác thực mà nói, phải là hắn phân liệt ra một tia nguyên thần, ngưng tụ ở trên Phù Bảo, đối với hắn mà nói, tương đương với một phần tổn thất không nhỏ. Nhất là, hắn đang đứng ở trước mắt Ngưng Anh rất quan trọng yếu, tổn thất mảy may, đều tạo thành hậu quả khó có thể đoán trước.
- Làm cũng đã làm, giờ phút này nhắc lại thì có ích gì chứ!
Huyền Cơ Tôn Giả nhàn nhạt nói ra:
- Bất quá là một tia nguyên thần mà thôi, tu dưỡng mấy tháng, là có thể tu bổ trở lại, ngươi không cần ngạc nhiên như vậy.
- Sư tôn...
Tô Triệt cũng không biết nói cái gì cho phải.
- Ngươi đã muốn đi, ta cũng không ngăn cản ngươi.
Huyền Cơ Tôn Giả vứt miếng Phù Bảo này tới, trầm giọng nói ra:
- Nhưng mà, ngươi phải đáp ứng ta, chớ để một quẻ kia của ta linh nghiệm.
- Vâng, sư tôn.
Tô Triệt tiếp được Phù Bảo nặng như núi của sư tôn, dùng sức gật đầu đáp ứng.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc nhỏ giọng thầm nói:
- Càng ngày càng cảm thấy, người sư phụ này của chủ nhân, đạt đến một trình độ nào đó.
Một đêm không nói chuyện, Tô Triệt cũng không cần đi Vật Hoa Phong mua sắm cái gì, huống hồ, chỗ đó cũng không mua được đồ tốt gì.
Sáng sớm ngày thứ hai, sắc trời vừa sáng, hơn hai trăm đệ tử của Thiên Huyền Tông, đã tụ tập đến trước quảng trường của Chưởng giáo đại điện.
Tô Triệt yên lặng tính toán, chỉ riêng Kim Đan tu sĩ, cũng có hơn bốn mươi người, hơn nữa còn có Nguyên Anh kỳ Tử Tiêu trưởng lão, cái này có thể được xưng tụng một cổ thực lực phi thường hùng hậu.
Hành động tiếp viện lần này, ý nghĩa trọng đại, Chưởng Giáo Chí Tôn tự mình tiễn đưa cho mọi người, một phen bao hàm khích lệ cùng chúc phúc, đọc diễn văn cũng là tránh không khỏi.
Cách Thái Ất Môn ước chừng mười mấy vạn dặm, vì tiết kiệm thời gian, Thiên Huyền Tông xuất động một kiện pháp bảo phi hành cấp Linh bảo, tên là Mênh Mông tinh thuyền.
Vẻn vẹn từ ngoại hình mà xem, đây là một chiến thuyền chiều dài chỉ có hơn mười trượng, kỳ thực, không gian bên trong đủ để chứa mấy vạn người.
Muốn làm cho Mênh Mông tinh thuyền đạt tới tốc độ nhanh nhất, nghe nói, ít nhất cần hai vị Nguyên Anh Lão tổ, hoặc là hai mươi vị Kim Đan trưởng lão, hợp lực điều khiển mới được.
- Các tiểu tử, lên thuyền.
Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão đứng ở lối vào buồng nhỏ hướng mọi người vẫy vẫy tay.
Trong nội tâm Tô Triệt cười cười, tính cách của vị Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão này, thật đúng là tiêu sái vô kỵ, bất kể là khi nào nhìn thấy hắn, trên mặt đều treo một tia tiếu dung không đếm xỉa tới. Giống như là trời sụp xuống, cũng sẽ cảm thấy rất vui vẻ.
Mọi người theo thứ tự tiến nhập Mênh Mông tinh thuyền, Tô Triệt tò mò đánh giá mọi nơi, này còn là lần đầu tiên tiến vào không gian pháp bảo của người khác.
Không gian bên trong Mênh Mông tinh thuyền, so với Tiên Ngục, vậy thì nhỏ hơn rất nhiều, chiều dài cùng độ rộng, bất quá là mấy trăm trượng mà thôi.
Bất quá, đối với trong trang sức không gian, Thiên Huyền Tông xem như là hao tốn một phen công phu, liếc nhìn lại, giống như là một hoa viên.
Mặt cỏ xanh nhạt, bụi hoa thanh nhã, hồ nước, hòn non bộ, cái gì cần có đều có.
Những hàng liễu xanh um, còn có thể chứng kiến vài phòng xá tạo hình tinh mỹ, đoán chừng là vì lúc phi hành đường dài, cung cấp cho các trưởng lão một phòng ở để nghỉ ngơi.
- Mênh Mông tinh thuyền ngày đi mười vạn dặm, thuộc loại phi hành đường dài, mới cần chỗ dừng chân nghỉ ngơi cho các trưởng lão?
- Tu Chân Giới rốt cuộc lớn bao nhiêu?
Giờ khắc này, Tô Triệt không khỏi sinh ra một ý nghĩ, sinh thời, nhất định phải đi khắp cả Tu Chân Giới, nhất định phải tự mình nghiệm chứng tráng lệ cùng bao la của nó...
Mênh Mông tinh thuyền ngày đi mười vạn dặm, trong đêm cùng ngày thì chạy tới Thái Ất Môn.
Nhìn về Thái Ất Môn nơi xa, giờ khắc này Tô Triệt không khỏi thầm nghĩ:
- Vượt qua bao nhiêu trắc trở, cuối cùng vẫn phải đến nơi này.
Thái Ất sơn môn, không phải diện tích bao la giống như Thiên Huyền sơn mạch, chỉ vẹn vẹn có năm tòa núi lớn mà thôi.