Tiên Ngục

Chương 112: Phản hồi Huyền Cơ (thượng)


- Tình huống không đúng, lên trước đi nói sau.

Chính Quân cũng không phải người ngu, quyết định thật nhanh, kiếm khí cải biến phương hướng, hướng phía trên oanh tới, muốn đào ra một cái lối đi, trở lại trên mặt đất. Thế nhưng mà, mới vừa đi lên chưa tới một trượng, hắn đã phát giác, tầng đất xốp đã không còn, biến thành tầng nham thạch cứng rắn.

Lẽ ra, cho dù là tầng nham thạch cứng rắn, đối với Tu Tiên Giả Luyện Khí hậu kỳ cũng không tạo thành trở ngại gì, phí chút ít công phu là có thể đào ra một cái lối đi. Nhưng mà Chính Quân xác định, vừa rồi, mình dùng độn thổ chi thuật đi vào phiến khu vực này, rõ ràng cảm ứng được, kề bên này đều là tầng đất xốp, tại sao lại có tầng nham thạch chứ?

- Nhất định là tiểu tử kia giở trò quỷ, thủ đoạn Hóa Thổ Vi Thạch mà thôi. Bất quá, tại sao hắn phải làm như vậy? Làm ra mấy khối nham thạch ngăn lại đường đi của ta, đối với hắn có chỗ tốt gì?

Trong nội tâm Chính Quân sinh ra nhiều loại phỏng đoán, bất quá, lại không muốn giống như một người mù lòa ở dưới mặt đất giằng co, vẫn là đi lên mặt đất ôm cây đợi thỏ mới tốt, cũng không tin tiểu tử kia vĩnh viễn đều không đi lên, có can đảm tự giam mình chết ở dưới mặt đất...

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt...

Chính Quân quyết định chủ ý, ra sức gọt cắt tầng nham thạch trên đỉnh đầu, lại không nghĩ rằng, Tô Triệt vẫn trốn ở cách đó không xa hạ độc thủ, không ngừng phóng thích Hóa Thổ Vi Thạch, từng bước xơi tái không gian hoạt động của Chính Quân.

Phải biết rằng, Tô Triệt như cũ bảo trì năng lực độn thổ, bất kể là tầng đất, hoặc là tầng nham thạch, với hắn mà nói đều là một dạng, hoàn toàn không tạo thành ảnh hưởng gì; Nhưng mà đối với Chính Quân mà nói, thì là hoàn toàn bất đồng rồi.

- Ah nha, bị lừa rồi!

Trong nội tâm Chính Quân phát ra một tiếng gầm rú, trong phạm vi hơn ba mươi trượng, tất cả bùn đất, đều bị Tô Triệt làm trở thành nham thạch cứng rắn, mà ngay cả đá vụn rời rạc mà Chính Quân dùng phi kiếm gọt cắt ra, lại bị Tô Triệt ngưng kết thành khối nham thạch lớn.

Cái này cũng chưa tính xong, Tô Triệt chạy tới bên cạnh Chính Quân, không ngừng phóng thích Hóa Thổ Vi Thạch, làm cho nham thạch ở bên cạnh hắn càng ngày càng trở nên cứng rắn, càng ngày càng rắn chắc.

Cứ như vậy, Chính Quân một cao thủ Luyện Khí hậu kỳ, bị một loại pháp thuật phụ trợ cấp thấp nhất là Hóa Thổ Vi Thạch giải quyết, giống như là tiểu côn trùng ở bên trong hổ phách, bị nham thạch dày đặc gắt gao phong bế ở bên trong, mặc dù hắn còn có thể phóng chân khí ra ngoài, chấn vỡ nham thạch áp sát đến bên cạnh thân thể, thế nhưng mà không chịu nổi a, Tô Triệt vẫn vô cùng chấp nhất mà phóng thích ra Hóa Thổ Vi Thạch.


Nham thạch càng ngày càng cứng ngắc...

Đến cuối cùng, đợi đến lúc thân thể cùng tứ chi của hắn thiết thiết thực thực bị nham thạch phong kín, không còn có chút năng lực hoạt động nào, Tô Triệt như một con cá nhàn nhã vẫy đuôi bơi tới, đi tới phía sau hắn, chậm rãi vươn tay, đè xuống sau ót của hắn.

- Tiểu tử, ngươi muốn làm gì? Ngươi dám...

Chính Quân còn có thể dùng chân khí truyền âm, muốn dùng ngôn ngữ uy hiếp Tô Triệt.

- Ngươi mệt mỏi rồi, ngủ một lát đi.

Tô Triệt đồng dạng là dùng chân khí truyền âm, ngữ khí vô cùng ôn nhu, bất quá, lòng bàn tay lại thúc giục chân khí, mạnh mẽ đánh trúng cái ót của Chính Quân, vì vậy, hắn đã bất tỉnh nhân sự.

Lợi dụng ưu thế Độn Địa Đan, Tô Triệt thành công bắt tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ thứ hai, Độn Địa Đan nhiều lần kiến công, Tô Triệt lại thưởng cho La Liên Kiều hai mươi viên linh thạch.

Trong Tiên Ngục, những phạm nhân khác đã được biết đến tin tức này, đối với La Liên Kiều đương nhiên là hâm mộ cũng có, ghen ghét cũng có, chỉ tiếc mình không hiểu được luyện đan, làm không ra đồ cực phẩm như Độn Địa Đan.

Bất quá, thông qua điểm này, những phạm nhân kia cũng biết, mặc dù bị hạn chế tự do, thế nhưng mà ở trong ngục giam này, chỉ cần mình có cống hiến, là vẫn có thể tiếp tục đi trên con đường tu tiên. Vị đại nhân Trưởng ngục giam chưa từng gặp mặt kia, xác thực là một người thưởng phạt phân minh, không giống độc ác như suy nghĩ trước kia.

Nhất là La Liên Kiều, đối với hai lần ban thưởng liên tục cũng là tương đối thoả mãn, dù sao, tài liệu cần thiết để luyện đan đều là trưởng ngục đại nhân cung cấp, mình chỉ là một người chế tác, có thể lấy được nhiều linh thạch như vậy coi như là rất không tệ rồi.

Phải biết rằng, mặc dù thời điểm ở Thiên Lô Phong, đệ tử nội môn luyện thành Độn Địa Đan nhận lấy ban thưởng, nhiều lắm cũng là như thế này mà thôi.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc kiểm tra lại Túi Càn Khôn của Chính Quân, đối với Tô Triệt báo cáo nói:

- Chủ nhân, gặt hái được năm trăm linh thạch, một thanh Pháp Khí phi kiếm Thượng phẩm, hai kiện Pháp Khí phòng ngự Trung phẩm, còn có các loại linh phù cùng đan dược... Tính toán đơn giản một chút, tổng giá trị ước chừng là khoảng 2800 linh thạch.


Thu hoạch 2800 linh thạch, trừ Tô Triệt tiêu hao một tấm linh phù Thượng phẩm cùng hai viên Độn Địa Đan, phải nói là lợi nhuận vẫn còn rất lớn.

Bất quá, Tô Triệt vẫn là âm thầm khinh bỉ:

- Thân làm một đệ tử nội môn, lại chỉ có chút thân gia ấy, xem ra tên Chính Quân này hỗn cũng không được tốt lắm ah.

Khinh bỉ thì khinh bỉ, nhưng Tô Triệt cũng minh bạch, coi như là đệ tử nội môn, cục diện cạnh tranh lẫn nhau cũng là cực kỳ nghiêm trọng. Vì sao như vậy, vì mỗi Tu Tiên Giả làm ra một số tài nguyên, đều dùng cho bản thân tu luyện, không có khả năng còn thừa rất nhiều. Trừ khi như chính mình vậy, vốn có Dược Viên che giấu, lại còn có rất nhiều đặc sản ở Âm Phong Hạp Cốc, luân phiên mấy lần đã lấy được cơ duyên lớn lao, mới có thể ở giai đoạn luyện khí có được tài phú hùng hậu như thế. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Kế tiếp, lão Hắc cứu tỉnh Chính Quân từ trong hôn mê dậy, tiến hành thẩm vấn đối với hắn; Tô Triệt thì tiếp tục chạy đi.

Thời điểm sắp đến Huyền Cơ Thành, thẩm vấn chấm dứt, tình huống cơ bản cũng đã làm rõ ràng.

- Chủ nhân, sự tình là như thế này.

Lão Hắc bẩm báo nói:

- Lúc trước, ngươi thông qua Ngọc Thanh đề cử, phá lệ tiến nhập Huyền Cơ Phong Linh Thảo Dược Viên, lại chưa từng nghĩ, vì vậy mà lấy mất chức quản sự dược viên của người nào đó vốn hẳn nên đạt được, gia hỏa không may bị ngươi lấy mất miếng ăn trước miệng này, là Chính Quân.

- Ah?

Tô Triệt tiếp theo nghĩ tới:

- Nói như vậy, chuyện Chính Quân nửa đường phục kích ta này, cũng có quan hệ cùng với Trần tổng quản ở Dược Viên tầng một a?

Tô Triệt nhớ rất rõ ràng, lúc trước, mình đến chỗ Trần tổng quản đưa tin, lão gia hỏa kia đã muốn làm khó dễ mình rồi. Về sau, bởi vì nguyên nhân mình cứu chữa được gốc Lưu Vân Kim Trản, thái độ của Trần tổng quản đối với mình rất là chuyển biến, mỗi lần gặp mặt đều là cười tủm tỉm...

- Đúng vậy, chủ nhân.

Lão Hắc trả lời:

- Chuyện này người chủ sự sau lưng, là lão già Trần tổng quản kia, hắn trông mà thèm bổn sự cứu chữa linh thảo của ngươi, hơn nữa, đối với tốc độ tăng vọt của ngươi trong bốn tháng, từ Luyện Khí tầng một tu luyện tới Luyện Khí tầng ba, đồng dạng cũng rất có hứng thú. Cho nên, sau khi thăm dò hành tung của ngươi, liền an bài Chính Quân cản đường phục kích, muốn bắt sống ngươi.