Nhưng Tinh Thạch Cự Nhân chỉ là khôi lỗi, như vậy, năng lực khống trận của nó nhất định là xa xa không bằng trận đạo đại sư như chính thức, điểm này cũng là việc không thể làm gì được.
Tựa như lúc trước Tô Triệt nói, có thể lợi dụng Càn Nguyên Song Cực Huyền Trận tiêu diệt hai người Lâm Cứu hay không, chỉ có thể làm hết sức, thử một lần ...
Hơn mười đạo long quyển phong từ vài phương hướng tụ tập mà đến, Lâm Cứu thì ở vào vị trí trung tâm nhất.
Trong lòng Lâm Cứu tinh tường, nếu như bị cuốn vào bên trong một đạo long quyển phong, đều phải thừa nhận cả trận pháp áp chế, cuồng cát phi tốc xoay tròn, có thể kéo bất luận hình thức phòng ngự gì thành phấn vụn, sau đó, chính là thân thể hủy diệt, hòa tan vào cát, nguyên thần, hồn phách cũng sẽ bị Hoàng Phong Phệ Hồn Thú vô tình thôn phệ, triệt để chung kết...
Ngạnh kháng cùng trận pháp chi lực, đương nhiên là cách làm cực kỳ ngu xuẩn, bởi vì, thực lực một cá nhân có mạnh hơn nữa, cuối cùng cũng dầu hết đèn tắt, kiệt lực mà chết; Nhưng mà, trận pháp chi lực thường thường đều là vô cùng vô tận, vĩnh không suy kiệt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Biện pháp tốt nhất chính là né tránh những lốc xoáy kia, mau chóng tìm được sinh môn của sát trận này, phá trận đi ra, mới là sinh lộ duy nhất.
Mê trận lúc trước, chỉ có thể làm mệt mỏi, không thể giết người, cho nên, không tồn tại sinh tử chi môn, muốn phá giải nó, ngược lại càng khó một ít; Sát trận giờ phút này, tuy hung hiểm, nhưng thế gian không tồn tại địa phương tuyệt đối hẳn phải chết, trận pháp chi đạo cũng giống như vậy, bên trong tử vong đều cất dấu một đường sinh cơ, tìm được một đường sinh cơ này, thì có thể phá giải.
- Ngươi bất quá là một người phàm tục, mặc dù có trận pháp hỗ trợ, muốn đánh bại Huyền Tiên như ta, đó là si tâm vọng tưởng!
Đến loại thời khắc này, Lâm Cứu không hề ngụy trang nổi điên nữa, thần thái biểu lộ, giọng điệu ngược lại là âm trầm xuống.
Tô Triệt chẳng muốn nói nhảm với hắn, chỉ là thông qua tâm niệm, chỉ huy Tinh Thạch Cự Nhân gia tốc vận chuyển trận pháp.
Hô hô hô hô...
Mỗi một long quyển phong đều là cao tới vạn trượng, Lâm Cứu muốn vượt qua, chỉ cần cao bay hơn chúng nó, tự nhiên thoát khỏi uy hiếp của bọn nó, tranh thủ thời gian cho mình.
Chỉ là, Lâm Cứu cảm giác bay lên độ cao mấy vạn trượng, trên thực tế, vẫn là một loại trạng thái bất động tại chỗ, cơ hồ không có lên cao mảy may.
Lâm Cứu lập tức ý thức được:
- Hoàng Phong Diệt Hồn Sát Trận chỉ trận trong trận. Không gian cả trận pháp so với nguyên bản suy nghĩ còn cao minh hơn rất nhiều, muốn tránh né lốc xoáy, xem ra là không thể nào...
Ý nghĩ này vừa mới hiện lên, hơn mười đạo long quyển phong đã gào thét lao tới, không gian trận pháp phong tỏa Lâm Cứu, căn bản là tránh cũng không thể tránh, trơ mắt đã bị một phong trụ trong đó cuốn vào.
Xích xích xích xích...
Bên trong lốc xoáy, vô số cát vàng điên cuồng xé rách lam sắc quang thuẫn của Lâm Cứu. Lực công kích của mỗi một hạt cát đều là nhỏ bé không đáng kể, nhưng mà vô số hạt cát tổ hợp lại, lực lượng là tương đối đáng sợ.
Huống hồ, những hạt cát này cũng không phải hạt cát chân chánh, mà là tuyệt sát trận huyễn hóa ra diệt sát chi lực. Nếu như đổi thành Thiên Tiên, có khả năng chống đỡ không đến mấy hơi thời gian, sẽ là hài cốt không còn, triệt để tiêu vong.
Trạng thái lúc này, có thể lý giải thành một viên đá mài khổng lồ phi tốc mài giũa sắt thép, muốn cấu thành thương tổn cho Lâm Cứu, đầu tiên phải mài sạch cự thuẫn của hắn.
Vấn đề là, ba quang thuẫn lam sắc này cực kỳ cứng cỏi, vài chục tức qua đi, nhìn không ra hao tổn chút nào.
Đại Phòng Ngự Thuật không hổ được xưng là đại đạo thuật có hiệu quả phòng ngự mạnh nhất, Lâm Cứu thân ở trong trận, tuy có chút ít bị động, nhưng mà rất rõ ràng,muốn phá vỡ phòng ngự của hắn, thật là khó khăn không nhỏ.
Tô Triệt yên lặng thầm nghĩ:
- Lực lượng của ta còn yếu một ít, không cách nào kích phát ra toàn bộ uy năng của trận pháp. Nghĩ muốn diệt sát một Huyền Tiên, vẫn còn có chút lực bất tòng tâm.
- Không có chuyện gì, chủ nhân.
Lão Hắc ngược lại tương đối lạc quan, trấn an nói:
- Dù sao, tên hỗn đản này ở trong trận, muốn chạy trốn cũng trốn không thoát, chúng ta cứ như vậy chậm rãi mài chết hắn! Tục ngữ có câu, có công mài sắt, có ngày nên kim. Chậm rãi mài chết hắn, với hắn mà nói càng là một loại dày vò, so với một tát đập dẹp càng hả hận.
- Như thế, chúng ta không thiếu thời gian, xác thực có thể chậm rãi mài hắn.
Trong lòng Tô Triệt gật đầu.
- Ha ha ha ha...
Trong trận Lâm Cứu thì ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, lớn tiếng mỉa mai nói:
- Vô tri tiểu nhi, nghĩ có thể làm khó dễ được ta sao? Một tòa huyền trận như thế rơi xuống trên tay của ngươi, thật đúng là nhân tài không được trọng dụng, thật sự nát bét, ủy khuất nó! Nó hẳn là về ta mới đúng, đương nhiên còn tất cả cơ duyên của ngươi nữa, đều hẳn là về ta!
- Thiên Vũ, ngươi nhất định suy nghĩ, nhất thời nửa khắc giết không được ta, liền có thể kéo dài vô hạn, chậm rãi mài chết ta đúng không?
- Chỉ có thể nói, loại ý nghĩ này của ngươi buồn cười đến cực điểm, nghĩ tới ta đường đường là Huyền Tiên, Phong ma chính sứ của Tiên Giới, đã sớm dự đoán qua tiến vào Tiên Ma chiến trường sẽ có các loại hung hiểm, há có thể không hề chuẩn bị? Nếu như chết ở trong tay phàm nhân như ngươi, vài trăm vạn năm sống xem như sống uổng phí rồi!
- Nói thật cho ngươi biết, rất nhiều chuyện, chúng ta đều là cố ý cho ngươi thực hiện được, tình thế mới có thể từng bước một phát triển đến bây giờ, hiện tại ngươi lấy được càng nhiều, không lâu sau, ta từ trong tay ngươi cướp đi gì đó, mới có thể càng nhiều một ít.
- Ngươi tiểu tử ngốc này, còn cho là mình chiếm hết thượng phong, không biết hết thảy đều ở trong chúng ta tính toán.
- Lợi dụng cơ duyên của ngươi, cuối cùng được đến ta muốn hết thảy! Ha ha ha ha, còn có phương pháp gì đơn giản hơn nó nữa...
Theo vài tiếng cười to kiêu ngạo cuối cùng, khí thế cả người Lâm Cứu tăng vọt, ba mặt quang thuẫn bảo vệ hắn hào quang đại tác, bỗng nhiên phóng ra một đạo sóng xung kích vô hình vô ảnh.
Bùm!
Một đạo long quyển phong vây hãm hắn, nhất thời bạo vỡ ra! Phệ hồn cự thú phát ra một tiếng rít gào không cam lòng, chỉ có thể tan thành mây khói, hóa thành hư vô.
Tuy nhiên, ngay sau đó lại có một đạo long quyển phong khác cuốn tới, nhưng đủ để chứng minh, Lâm Cứu có lực lượng phản kích, xác thực là nội tình dày, có chỗ giữ lại.
Nhìn thấy tình cảnh này, Tô Triệt nhíu mày, sau khi thoáng suy nghĩ, thông qua trận pháp chi lực nói với hắn:
- Mặc dù, cho tới bây giờ ta cũng không có đánh giá thấp những Huyền Tiên các ngươi, bất quá, ngươi không biết là, vừa rồi lời nói này nói có chút quá sớm, hẳn là đợi cho đến lúc ngươi thực hiện được, chậm rãi đọc tuyên ngôn thắng lợi của ngươi, chẳng phải là càng hay hơn sao?
- Vô tri tiểu nhi, ngươi biết cái gì!
Lâm Cứu khinh thường trả lời: