Tiên Ngục

Chương 1040: Thu thập thánh hỏa (thượng)


- Như thế nói đến, nếu không phải là vì nguyên nhân đều là hỗn độn, vừa rồi nó gặm ta một ngụm, nguyên thần của ta tổn thương nhất định sẽ càng thêm nghiêm trọng...

Trong lòng nghĩ đến những chuyện này, Tô Triệt lập tức thả Tiểu Hắc từ trong đan điền ra.

- Tiểu Hắc hoàn toàn là do hỗn độn lực cấu thành, loại hỏa diễm này hẳn là sẽ có chỗ tốt với nó...

Hắn đoán không sai, Tiểu Hắc vừa mới lộ diện, không nói hai lời, không hề dừng lại, sưu thoáng một cái bổ nhào xuống dưới, Tô Triệt lập tức mất đi năng lực điều khiển nó.

Cái gì cũng không cần đoán, loại hỏa diễm này rõ ràng cho thấy là vật đại bổ của Tiểu Hắc, nó lại bạo phát bản năng ăn cơm lần nữa, quên hết tất cả, triệt để không khống chế được.

Sưu!

Trong nháy mắt Tiểu Hắc chui vào bên trong ngọn lửa màu đen phía dưới, lập tức mất đi tung ảnh của nó. Bất quá, thông qua một ít tia tâm linh liên lạc, Tô Triệt có thể xác định, những hỏa diễm màu đen kia sẽ không cấu thành tổn thương cho Tiểu Hắc, tựa như cá về biển rộng.

Đầu tiên là bởi vì tính chất hỗn độn, tiếp theo, Tiểu Hắc không có linh hồn độc lập, cũng không cần tu luyện nguyên thần, đối với loại hỏa diễm này mà nói, hắn chính là một vũng nước triệt triệt để để, căn bản đốt không cháy.

- Cửa ải này với ta mà nói, hình như sẽ phi thường thoải mái!

Tô Triệt nâng cằm lên, trạng thái thoải mái huyền phù ở giữa không trung, trong nội tâm đã bay lên một loại dự cảm, chỉ cần tìm đúng phương pháp, loại hỏa diễm này đối với mình mà nói, cũng sẽ không hề có uy hiếp.

Đúng lúc này, bọn người U Lâm, Lâm Cứu từ trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng vang rất nhỏ, xuyên thấu đao trận phong nhận, trước sau hạ xuống dưới.

Bọn người Liên Y, Vân Phiến đi theo đám bọn hắn dính quang, cũng không có tiêu hao quá lớn khí lực, ở phía sau bọn họ bình an vô sự xông qua cửa ải này.

- A!

- Nha!

- Ai u!

Tô Triệt lập tức nghe được tiếng kêu rên cùng kêu thảm liên tiếp, rất hiển nhiên, những người khác hạ xuống dưới, thần trí của bọn hắn tiếp xúc đến hỏa diễm màu đen kia, dưới tình huống không kịp đề phòng, nguyên thần đều bị gặm một cái, hoặc nhẹ hoặc nặng, đều đụng phải một chút bị thương.

- Hỗn Độn Diệt Ma Diễm!

Mấy Phong Ma sứ đồng thời kinh hô, tất cả đều nhận ra tên cùng lai lịch của loại hỏa diễm này.


- Hỗn Độn Diệt Ma Diễm... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Tô Triệt thì âm thầm gật đầu, trong lòng tự nhủ:

- Quả nhiên là hỗn độn thuộc tính.

- Ngươi biết loại hỏa diễm này sao?

Tô Triệt lập tức hỏi Liên Y.

- Biết rõ.

Liên Y nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt phức tạp bắt đầu giảng thuật.

Vừa rồi, các nàng từ trong đao trận phong nhận đi ra, kịp thời thu được Tô Triệt truyền âm nhắc nhở lập tức thu liễm thần thức, cho nên, nguyên thần của mấy người các nàng không có đụng phải bất luận tổn thương gì.

Nhưng mà, mặc dù như thế, sắc mặt của mấy người Liên Y vẫn còn có chút khó coi, bởi vì, các nàng đều là trong lòng hiểu rõ, chỉ bằng lực lượng của mình, tuyệt đối không có cách nào vượt qua cửa ải Hỗn Độn Diệt Ma Diễm này. Loại hỏa diễm này, quá mức đáng sợ, quá mức lợi hại, nếu không có những người khác trợ giúp, Chân Tiên cấp Thiên Tiên, căn bản không tồn tại khả năng xông qua hỏa diễm này.

Bên trong Tiên Giới, bất luận thứ gì có dính dáng cùng hai chữ Hỗn độn, cũng không phải cấp Thiên Tiên có thể đụng vào, Huyền Tiên cũng như vậy...

- Phải thu thập một ít hỏa diễm, đưa vào trong Tiên Ngục mới được...

Tô Triệt dừng ở bên ngoài ngàn trượng, phía dưới Hỗn Độn Diệt Ma Diễm ngập trời, một mờ ám rất nhỏ như thế, liền dẫn phát đám người Lâm Cứu chú ý.

Đợi đến lúc Tô Triệt bay xuống phía dưới, Lâm Cứu thoáng động, lập tức ngăn cản, trầm giọng hỏi:

- Thiên Vũ, ngươi muốn làm gì?

- Thu thập hỏa diễm, nghiên cứu một chút.

Tô Triệt nhàn nhạt trả lời.

Nghĩ phải tìm được phương pháp xuyên qua Hỏa Vực, thu thập một lượng hỏa diễm nghiên cứu, đây cũng là chuyện tình bình thường, Lâm Cứu xác thực không có lý do ngăn trở, bất quá, hắn lo lắng Tô Triệt vừa đi không trở về, trực tiếp trốn vào bên trong Hỏa Vực, bỏ qua tất cả mọi người...

Tuy nói, loại khả năng này cực thấp, nhưng mà không thể không phòng.


- Ta và ngươi cùng một chỗ xuống dưới!

Lâm Cứu đầu tiên là ngữ khí bình thản nói một câu như vậy, ngay sau đó, lại một mình truyền âm cho Tô Triệt nói ra:

- Ngươi tốt nhất không cần phải đùa giỡn chiêu thức gì, không cần phải cho ta bất luận lý do gì giết ngươi.

Hắn là cảnh cáo Tô Triệt, dưới cự ly gần, một khi Tô Triệt chạy trốn, hắn tuyệt đối tới kịp phóng thích thần thông, diệt sát Tô Triệt tại chỗ.

Thân là Huyền Tiên, hắn xác thực có loại vũ lực này.

Tô Triệt lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, không có nói nhiều một câu.

Vì vậy, dưới mọi người chú mục, Tô Triệt và Lâm Cứu cùng một chỗ, chậm rãi giảm xuống gần ngàn trượng, cách Hỗn Độn Thánh Hỏa phía dưới đã là gần trong gang tấc.

Kỳ thật, mặc dù cách xa mấy ngàn trượng, Tô Triệt cũng có thể thu thập được một lượng Hỗn Độn Thánh Hỏa.

Thông thường mà nói, phạm vi thần thức của tu tiên giả lớn bao nhiêu, là có thể ở trong phạm vi này, thu thập các loại linh hỏa mà không chút khó khăn.

Sở dĩ còn muốn tận lực tới gần chúng nó, là vì Hỗn Độn Diệt Ma Diễm cực kỳ đặc thù, có thể thông qua thần thức trực tiếp chạm tới nguyên thần, cự ly càng xa, quá trình thu thập hỏa diễm càng dài, mặc dù chỉ là ngắn ngủi trong nháy mắt, cũng sẽ bị nó nhân cơ hội này gặm phải mấy ngụm.

Như vậy, cự ly gần một chút mà nói, cắn răng, nhịn đau, bị nó gặm một cái, hẳn là có thể thu thập tới tay.

Không phải là không gặm được, mà là một ngụm thì tốt hơn nhiều ngụm a!

Thông qua trực giác, Lâm Cứu có thể đoán được, Tô Triệt xác thực không giống như có chủ tâm bỏ đi, cảnh giác ở phương diện này đã rơi xuống thấp nhất, bất quá, loại chuyện thu thập Hỗn Độn Diệt Ma Diễm này, mặc dù đối với Huyền Tiên mà nói, cũng có chút hung hiểm, trăm phần trăm là chịu lấy tổn thương.

Không để cho khinh nhờn, chỉ cần sờ tới là phải bị tổn hại, đây cũng là đặc điểm lớn nhất của Hỗn Độn Diệt Ma Diễm.

- Ngươi rất khẩn trương sao?

Tô Triệt đột nhiên xéo mắt nhìn Lâm Cứu, trong giọng nói rõ ràng lộ ra ý tứ chế nhạo:

- Nếu như ngươi sợ hãi, có thể lẩn xa một ít.

Lâm Cứu chỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không có phản bác cái gì, xem như chấp nhận mình khẩn trương.

Loại cảm giác này, thật giống như một người bình thường đối mặt một con chó dữ cắn người, mặc dù biết rõ bị nó cắn một hai cái sẽ không chết, nhưng vẫn không tự chủ được trong lòng khẩn trương.

Những người khác ở phía trên, cũng đều là thời khắc chú ý nhất cử nhất động của Tô Triệt, loại sự tình thu thập Hỗn Độn Thánh Hỏa này, xác thực cần đảm lượng nhất định mới được, huống chi, Tô Triệt vẫn chỉ là phàm nhân.

- Ngươi muốn thu thập nhiều ít?

Câu hỏi này của Lâm Cứu không có chứa địch ý, coi như cũng có chút quan tâm Tô Triệt .

Đương nhiên không phải là quan tâm chính thức, hắn chỉ là không nghĩ Tô Triệt là loại người tự mình hại mình.

- Càng nhiều càng tốt, phải xem ta có thể thừa nhận được nhiều ít.