Tiên Nghịch

Chương 1434: La Thiên, Triệu Hà Động

Trên những tia chớp kia có những tu sĩ đến từ Triệu Hà đang đứng. Có tia chớp chỉ có một người, có những tia có hơn mười người, thậm chí còn có hơn trăm người. Những người này là những tu sĩ Triệu Hà chưa bao giờ xuất hiện ở ba tinh vực kia, lúc này vừa xuất hiện đã chấn động tinh không.
 
Những tia chớp kia phát ra những tiếng nổ ầm ầm, tốc độ cực nhanh, mắt thường không thể theo kịp! Quần áo của những tu sĩ này giống như là của quân sĩ, có vẻ như có trang phục thống nhất của riêng mình. Từ xa nhìn lại, bọn họ cũng không phải là hoàn toàn giống nhau, có vẻ như đến từ những quốc gia khác nhau.
 
Nhưng có một điểm cực kỳ quỷ dị, đó là những tu sĩ này không ngờ tuyệt đại bộ phận đều là nữ tu!
 
Điều này, tại La Thiên, Vân Hải, Liên Minh cực kỳ hiếm thấy! Trong mấy vạn tu sĩ của Triệu Hà đi tới đây, nam tu sĩ không tới mấy ngàn!
 
Trên mặt những tu sĩ Triệu Hà này đều lộ ra vẻ ngưng trọng, cùng với một sự quyết tâm và sát khí! Tuy thân thể rất mỏng manh, nhưng sát khí từ trên người những nữ tu này truyền ra không hề yếu kém một chút nào!
 
Một người mặc trường sam văn sĩ ở phía những tu sĩ Triệu Hà đứng trên một tia chớp giống như một con rồng. Tóc của nàng tung bay, lộ ra dung nhan xinh đẹp tuyệt trần.
 
Bên cạnh nàng còn có một mỹ phụ trung niên, trong lúc trầm mặc cưỡi tia chớp bay đến!
 
Tu sĩ La Thiên đã tới cứu viện. Bên ngoài những tu chân tinh hiện ra từ trong những gợn sóng, có rất nhiều tu sĩ La Thiên vây quanh. Mặc dù bọn họ đến từ các gia tộc khác nhau, nhưng lúc này cũng đều trên dưới một lòng!
 
Lỗ Phu Tử dẫn đầu thần sắc âm trầm, trong lúc bay tới ánh mắt lộ ra sát khí ngợp trời, vung tay áo, lập tức thanh tàn kiếm của hắn lóe lên!
 
Giờ phút này, bọn họ không phải là tu sĩ La Thiên, cũng không phải là tu sĩ Triệu Hà, mà bọn họ chỉ có một cái tên, đó là tu sĩ của giới nội!
 
Tu sĩ của La Thiên và Triệu Hà xuất hiện khiến cho mấy ngàn tu sĩ Vân Hải còn sống sót cho đến lúc này toàn bộ thần sắc trở nên kích động hơn. Bọn họ vốn đã không sợ chết, lúc này nhìn thấy những tu sĩ kia xuất hiện, tinh thần lại càng phấn chấn hơn!
 
Trái lại, những tu sĩ giới ngoại tới xâm lược mặc dù nhân số của bọn họ có nhiều hơn một chút, nhưng lúc này tâm thần đã hoảng sợ, lại bị độc hải cùng với đàn Văn Thú tấn công, từng trận tiếng kêu gào thảm thiết vang lên, nhất tề lùi lại phía sau tản ra, có vẻ như đã thất bại! Một tiếng gầm nhẹ của Vương Lâm lúc này giống như một đòn khiến cho tinh thần kháng cự của tu sĩ giới ngoại đã bị trọng thương, nay đã hoàn toàn sụp đổ!
 
-Lão tổ của Hỏa Tước Tộc đã chết! Nam Chiếu Thượng Nhân cao thủ bước thứ ba đã chết! Ngay cả Vân Lạc Đại Ti cũng đã chết! Tiếp theo, chính là các ngươi!
 
Vương Lâm hai mắt đỏ bừng, trong lúc tiến tới vung Khai Thiên Phủ lên, tiếng ầm ầm vang vọng khắp tinh không!
 
Nam Vân Tử đang cùng với Tiên Phi giao chiến, lúc này nữ tu của Triệu Hà cải trang thành văn sĩ mặc trường bào kia đi tới, tia chớp ầm ầm, trực tiếp tới gần.
 
-Nam Vân Tử đạo hữu, người này giao cho Tử Mộng là được rồi.
 
Văn sĩ mặc trường bào kia nhẹ giọng mở miệng, tay phải vung về phía trước, lập tức lao vào cuộc chiến.
 
Nam Vân Tử cười dài, lùi lại phía sau, cũng không nhìn tới Tiên Phi, mà dẫn theo Linh Động và Chu Cẩn nhảy vào trong Phong Giới Đại Trận, lại bắt đầu nhanh chóng sửa chữa.
 
-Tiện tỳ, tỉ tỉ của ngươi vì sao lại không đến?
 
Tiên Phi áo đó kia đồng tử trong hai mắt co rụt lại, hừ lạnh một tiếng. Hai người nhanh chóng ra tay, trong tiếng nổ ầm ầm, khó có thể phân được thắng bại!
 

-Ti ti sẽ nhanh chóng tới đây thôi, ngươi hãy chờ một chút!
 
Nữ tử mặc trường bào kia thần sắc bình tĩnh, nhẹ giọng nói.
 
Hồng Sam Tử đang giao chiến, mỹ phụ trung niên đến từ Triệu Hà cùng với Lỗ Phu Tử đi tới. Hai người gia nhập vào cuộc chiến, khiến cho Hồng Sam Tử được thảnh thơi một chút, nhưng hàn y đồng tử kia thần sắc cũng bắt đầu trở nên âm trầm.
 
Sự tấn công của tu sĩ La Thiên và Triệu Hà khiến cho tu sĩ giới ngoại vốn đã tán loạn, nay lại càng không ngừng tử vong. Những tiếng kêu thảm thiết trước khi chết trở thành một thanh âm vang vọng vĩnh hằng ờ trong tinh không này!
 
Tu sĩ Triệu Hà mặc dù đại bộ phận đều là nữ tu, nhưng bọn họ ra tay cực kỳ ác độc, đủ để khiến cho người ta biến sắc. Thế mạnh của bọn họ chính là tốc độ, chỉ thấy bên trong tinh không này, từng tia chớp điên cuồng lao đi, nữ tu Triệu Hà thi triển ra những đòn mạnh nhất của tu sĩ Triệu Hà!
 
về phần La Thiên, dưới đại trận do hơn chín trăm tu chân tinh tạo thành, từng trận tiếng ầm ầm vang vọng, từng tu chân tinh hư ảo tràn ngập tinh không, hướng thẳng tới những tu sĩ giới ngoại rơi xuống!
 
Lại thêm độc hải gào thét giận dữ, phàm là những tu sĩ giới ngoại bị độc hải tràn tới, tất cả đều kêu lên thê lương, toàn thân lập tức tan rã tử vong!
 
Còn có rất nhiều tu sĩ bị đàn Văn Thú tập kích, trong nháy mắt liền bị đàn Văn Thú này xông lên, hút cạn máu tươi toàn thân cùng với nguyên thần lực, trở thành một cái xác khô.
 
Liên tiếp bị đẩy lùi!
 
Tu sĩ giới ngoại trong khoảng thời gian ngắn này lập tức tử vong gần một vạn người, không thể không bỏ chạy! Sự tự tin của họ đã bị hành động chém chết ba người của Vương Lâm khiến cho hoàn toàn sụp đổ. Bọn họ đã không còn dám tái chiến!
 
Lúc tới đây, bọn họ tràn đầy tự tin. Trong mắt bọn họ, tu sĩ giới nội chỉ là những con kiến mà thôi. Bọn họ tới là để giết, để cướp đoạt, giới nội hoàn toàn không thể có sức mạnh để chống lại.
 
Thực tế sau khi bọn họ tiến vào giới nội, rất nhiều tu sĩ Vân Hải đã tử vong, cũng đã chứng thực cho điều này. Vì thế, những tu sĩ giới ngoại này rất là hưng phấn!
 
Nhưng lúc này, tất cả tu sĩ giới ngoại bọn họ cũng đã đau khổ biết rằng bọn họ đã sai lầm. Bọn họ đã coi thường tu sĩ giới nội, bọn họ đã coi thường sức mạnh của sinh mệnh bộc phát ra khi quê hương bị xâm lược!
 
Lão tổ của Hỏa Tước Tộc chết, khiến cho sự tự tin của bọn họ chấn động!
 
Nam Chiếu Thượng Nhân chết, khiến cho dũng khí chiến đấu của bọn họ sụp đổ!
 
Cuối cùng là cái chết của Vân Lạc Đại Ti kia lại càng khiến cho tất cả quyết tâm của bọn họ tan rã, đem sự tự tin trước kia chuyển thành sự sợ hãi ngợp trời!
 
Trận chiến này, họ đã thất bại. Đám tu sĩ giới ngoại trong lúc khủng hoảng hướng về bốn phương tám hướng điên cuồng lùi ra phía sau, muốn lao về phía Phong Giới Đại Trận. Bọn họ sợ, bọn họ muốn rời khỏi giới nội. Trong mắt bọn họ, những tu sĩ của giới nội lúc này giống như là đã nổi điên, bọn họ hoàn toàn không để ý tới sống chết của bản thân, cái bọn họ quan tâm, chính là làm thế nào trước khi chết có thể giết được càng nhiều người càng tốt!
 
Độc hải ầm vang, Văn thú gào thét, mấy ngàn tu sĩ Vân Hải không màng sống chết, tu sĩ La Thiên dữ tợn tấn công, còn có những tia chớp bay qua bay lại kia trong trận đại chiến này đan thành một tấm lưới giết chóc khổng lồ!
 
Vương Lâm cầm Khai Thiên Phủ, hiên ngang tiến về phía trước. Mỗi một bước đi, chiếc búa quét ngang, lập tức lại có tu sĩ tan vỡ tử vong, quần áo trắng toàn thân hắn lúc này đã biến thành đỏ như máu. Trong lúc tiến về phía trước, thân mình Vương Lâm còn nhoáng lên một cái, trực tiếp hóa thành một đám sương mù, hướng về phía trước mạnh mẽ cắn nuốt.
 
Hắn biến thành đám sương mù vạn trượng xông tới, lập tức có rất nhiều tu sĩ bị bao vây ở bên trong. Trong từng trận tiếng kêu gào thảm thiết, những tu sĩ này bị hút đi toàn bộ sức mạnh, đều hóa thành máu tử vong.

 
Phản kích, đây là một cuộc phản kích!
 
cũng giống như những tu sĩ Vân Hải bị đồ sát lúc trước, giới nội đang triển khai cuộc phản kích cuối cùng của trận chiến bi thảm này! Dưới sự tấn công của tu sĩ La Thiên và Triệu Hà, đại quân của giới ngoại tử thương ngày càng nhiều!
 
Nhất là đàn Văn thú và độc hải kia giống như là những cơn cuồng phong đoạt mạng. Dần dần con số tử vong càng ngày càng nhiều, hơn mười vạn tu sĩ giới ngoại không ngờ Chỉ còn sót lại chưa tới tám vạn người!
 
Đúng lúc này đại quân thứ ba từ trong Thái cổ Tinh Thần ầm ầm xuất hiện. Bọn họ hiện thân ở bên ngoài Phong Giới Đại Trận, trong những tiếng gào thét chói tai, chuẩn bị xông vào bên trong!
 
Hai cao thủ bước thứ ba Không Niết Trung Kỳ sắp sửa mang theo đại quân thứ ba bao gồm năm vạn tu sĩ xông vào. Một khi để bọn họ xông vào, những tu sĩ giới ngoại đang bị đẩy lùi giờ phút này tất nhiên sẽ được khơi lại tinh thần phản kháng!
 
Thậm chí lúc này chưa cần đại quân thứ ba kia tiến vào, chỉ cần những tiếng gào thét kia đã khiến cho những tu sĩ giới ngoại đang không ngừng chạy tán loạn này trong lòng đang tràn ngập sự sợ hãi, dường như có dấu hiệu không lùi lại nữa.
 
Vương Lâm trong lúc giết chóc, hai mắt đỏ bừng, từng bước tiến về phía trước, cả người hóa thành một cơn lốc, ầm ầm phá vỡ tinh không, trực tiếp xuất hiện ở bên trong lỗ hổng trên Phong Giới Đại Trận.
 
Hắn đứng bên trong lỗ hổng này, vung tay phải về phía trước, lạnh lùng mở miệng, thanh âm của hắn truyền khắp bốn phía.
 
-Có Vương mỗ ở đây, trừ khi ta chết, không người nào có thể bước vào giới nội nửa bước!
 
Trong lúc nói, từ trong cơ thể Vương Lâm truyền ra những tiếng ầm ầm. chỉ thấy thân thể hắn lập tức lớn lên, không ngừng phóng đại. Thân thể thật sự của thất tinh cổ Thần lập tức xuất hiện trong tinh không!
 
Thân thể ngàn trượng, vô cùng to lớn khiến cho tất cả tu sĩ nhìn thấy đều phải biến sắc!
 
Bên ngoài Phong Giới Đại Trận, đại quân thứ ba của giới ngoại lúc này nhanh chóng vọt tới. Bọn họ vẫn chưa biết được uy lực vừa rồi của Vương Lâm, lúc này mặc dù bị thân thể khổng lồ của Vương Lâm làm chấn động tâm thần, nhưng cũng không hề sợ hãi, trong mắt mang theo vẻ tham lam và điên cuồng, như một đàn châu chấu tràn ngập tinh không, lao thẳng tới Vương Lâm!
 
Vương Lâm một mình đứng ở đó, lạnh lùng nhìn những tu sĩ giới ngoại phía trước. Nhất là trong đám tu sĩ kia còn có hai cao thủ bước thứ ba đang bình tĩnh nhìn mình.
 
Hắn đưa tay phải nghiêng về một bên, ngay khi đại quân tu sĩ thứ ba tới gần, ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng thật to!
 
-Giết!
 
Trong tiếng rống này, cơn lốc Hư hỏa từ trong mắt trái của Vương Lâm ầm ầm lao thẳng tới mấy ngàn tu sĩ phía trước. Đột nhiên, ngọn lửa bùng lên ngợp trời, mấy ngàn tu sĩ kia toàn bộ kêu lên thê thảm, thân thể bị thiêu đốt lùi lại phía sau, trong nháy mắt trở thành tro bụi.
 
-Giết!
 
Vương Lâm lại rống to lên, lôi đồ trong mắt phải lóe lên, lôi đình vô tận từ xung quanh thân thể hắn nhanh chóng lao ra. Từ xa nhìn lại, vô số lôi đình này hóa thành một biển sấm sét, trong từng trận tiếng gào thét ầm ầm, hướng về phía trước điên cuồng tràn ra.
 
Phàm là những tu sĩ bị nó tràn tới đều đồng loạt tan vỡ!
 
Hai cao thủ bước thứ ba kia sắc mặt đại biến, không nghĩ ngợi tiến về phía trước, lao thẳng đến Vương Lâm!
 
-Giết!
 
Vương Lâm phát ra tiếng rống thứ ba, tay phải nắm lấy Khai Thiên Phủ trực tiếp giơ lên đỉnh đầu, hai tay đồng thời nắm lấy, thân thể nhảy lên hướng xuống dưới hung hãn chém một cái!
 
Một chém này, bảy tinh điểm cổ Thần trên mi tâm Vương Lâm đồng loạt ầm vang, dường như muốn nổ tung, mạnh mẽ xuất ra toàn bộ cổ Thần lực của hắn!
 
Một chém này, là một đòn của Vương Lâm chặt đứt một tia tự tin cuối cùng của những tu sĩ giới ngoại đang hoảng loạn kia!
 
Một chém này, Khai Thiên Phủ kia ầm ầm từ trong tay Vương Lâm bay thẳng về phía trước!