Tiên Nghịch

Chương 1431: Nắm lấy Khai Thiên Phủ!

Sau khi cầm lấy Khai Thiên Phủ, một luồng Cổ Thần lực vô biên từ tay phải Vương Lâm điên cuồng nhập vào trong cơ thể, đi thẳng đến mi tâm, chảy vào trong tinh điểm thứ tám mới chỉ là một vòng xoáy vẫn chưa hoàn toàn thành hình!
 
Luồng Cổ Thần này kinh thiên động địa chảy vào, vòng xoáy tinh điểm thứ tám của Vương Lâm lập tức bành trướng lên, bắt đầu điên cuồng hấp thụ!
 
- Tu sĩ chúng ta tiếc gì mà không đánh một trận!
 
Tiếng hô của Vương Lâm như sấm. Trong khi thanh âm của hắn vang vọng, mấy ngàn tu sĩ ở phía sau hắn tất cả đã hoàn toàn trở nên điên cuồng.
 
- Tu sĩ chúng ta tiếc gì mà không đánh một trận!
 
Đấy không phải chỉ có thanh âm của một mình Vương Lâm, mà là mấy ngàn tu sĩ này đồng loạt gào thét lên. Giờ phút này, bọn họ đã quên cả sống chết, quên hết mọi thứ, lúc này, họ chỉ có chiến ý ngợp trời!
 
Vương Lâm đứng giữa tinh không, ở phía trên mấy vạn người. Hắn quay đầu nhìn mấy ngàn tu sĩ đang nhiệt huyết sôi trào ở phía sau.
 
- Các ngươi có muốn theo ta liều chết không?
 
Câu nói này làm dấy lên một cơn cuồng phong truyền vào trong tai mấy ngàn tu sĩ kia, khiến cho bọn họ phát ra một tiếng rống kinh thiên!
 
Thanh âm này truyền vào trong tai vô số tu sĩ giới ngoại kia, khiến cho bọn họ tâm thần run rẩy, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm lộ ra một vẻ hoảng sợ vô cùng. Ánh mắt này có lẽ rất lâu trước, trong trận đại chiến Phong Giới lần thứ hai năm đó, cũng là ánh mắt của tổ tiên bọn họ nhìn một người khác, đó là chủ nhân của Phong Giới năm đó!
 
Vương Lâm ánh mắt như điện, quay đầu liếc mắt nhìn về phía Vân Lạc Đại Ti được vô số tu sĩ bảo vệ ở đằng xa, trong mắt lóe lên sát khí ngợp trời!
 
Việc mà Hồng Sam Tử bị ngăn cản không thể làm được, hiện giờ hắn muốn làm!
 
Dưới ánh mắt của mấy ngàn tu sĩ Vân Hải ở phía sau, trước sự sợ hãi của hơn mười vạn tu sĩ giới ngoại ở phía trước, Vương Lâm với sát khí ngợp trời từng bước tiến về phía trước!
 
- Giết!
 
Vương Lâm ngửa mặt lên trời gào lên một tiếng!
 
Thanh âm kinh thiên động địa này là một tiếng rống của Cổ Thần. Dưới tiếng rống này, tinh không run rẩy, một khí thế không thể nào hình dung được từ trên người Vương Lâm bộc phát ra, dung nhập vào trong tiếng rống này!
 
Dưới một tiếng rống này, rất nhiều tu sĩ giới ngoại phía trước sắc mặt đại biến, toàn bộ lùi về phía sau. Một sự chấn động từ trong đáy lòng khiến cho bọn họ dâng lên một cảm giác sợ hãi vô tận!
 
Dường như lúc này Vương Lâm cầm trong tay Khai Thiên Phủ là một người bất khả chiến bại. Trên thân thể hắn có một chiến ý kinh thiên, tất cả những người ngăn cản đều ở dưới chiến ý này mà sụp đổ!
 
Đi theo Vương Lâm còn có mấy ngàn tu sĩ điên cuồng kia. Bọn họ đã hành động!
 
Mấy ngàn tu sĩ Vân Hải điên cuồng phóng về phía trước. Bọn họ đang liều chết!
 
Tu sĩ Vân Hải cơ thể chết trận, nhưng quyết không thể bỏ chạy. Đây là một sự quyết tâm, là một ý chí, một sự vinh quang! Sự vinh quang khi chết trên chiến trường!
 
Sự vinh quang này đã truyền khắp toàn bộ giới nội, đi sâu vào trong lòng của mỗi tu sĩ giới nội, làm bùng lên ngọn lửa chiến tranh điên cuồng. Như vậy, trong trận đại chiến mà hai bên chênh lệch nhau rất lớn này, đã lóe lên một cơ hội chiến thắng!

 
Trận chiến không biết sẽ kéo dài đến bao lâu này hiện giờ mới chỉ bắt đầu. Trong trận chiến này cuối cùng nếu giới nội thất bại, thì trong giới nội sau trận chiến sẽ không còn một tu sĩ nào nữa!
 
Đây mới thật sự là tử chiến!
 
- Trên đỉnh núi lạnh xa xôi, lửa hiệu cháy ngoài biên thùy đã tắt, chôn cất không có người thương tiếc!
 
Vương Lâm xông ra, nhảy vào trong đám tu sĩ giới ngoại tới xâm lược, giống như một thanh kiếm sắc bén đâm tới, hướng về phía trước điên cuồng bước đi. Khai Thiên Phủ trong tay phải không hề được huy động, mà chỉ được cầm trong tay giơ lên. Chỉ cần một luồng sát khí này cũng khiến cho những người ở phía trước không ai dám cản trở nửa bước!
 
Vân Lạc Đại Ti kia sắc mặt nhanh chóng biến đổi. Nàng nhìn chằm chằm Vương Lâm ở đằng xa, giơ tay lên chỉ về phía trước! Dưới mệnh lệnh này, những tu sĩ giới ngoại đang lùi lại lập tức dữ tợn xông lên, dường như chỉ có vẻ ngoài dữ tợn này mới có thể che lấp đi sự hãi trong lòng họ!
 
Vương Lâm hai mắt đỏ bừng, không ngừng xông tới, một cơn cuồng phong vờn quanh bên người hắn. Không ai có thể cản trở, không ai dám cản trở!
 
- Giết!
 
Những tu sĩ xông tới kia vừa mới xông lên liền lập tức tản ra, sự sợ hãi trong lòng bọn họ đã át đi vẻ ngoài dữ tợn!
 
Hồng Sam Tử cùng với Nam Vân Tử kia đồng thời xuất hiện, ngăn cản bất cứ một cao thủ bước thứ ba nào rời khỏi. Nhưng hàn y đồng tử đang đánh với Hồng Sam Tử kia tu vi vốn rất cao thâm, hơn nữa Hồng Sam Tử đã bị Tiên Phi đánh lén, lúc này đang bị thương, lại phải giao chiến với rất nhiều cao thủ bước thứ ba, nên với sức lực của hắn lúc này cũng không thể cầm chân được tất cả mọi người.
 
Lão tổ Hỏa Tước Tộc là người đầu tiên rời khỏi trận chiến với Hồng Sam Tử, mang theo một luồng sát khí, toàn thân có ngọn lửa màu đen vờn quanh, lao thẳng tới Vương Lâm!
 
Trong lúc hắn tiến về phía trước, ấn kỳ Hỏa Tước Tộc trên mi tâm hắn lóe lên, trong tiếng ầm ầm, hóa thành một con hỏa điểu màu đen rất lớn. Con hỏa điểu thân thể khổng lồ này bao phủ thân thể của lão tổ Hỏa Tước Tộc vào bên trong.
 
Ở trên con hỏa điểu này còn có rất nhiều hương hỏa lực tràn ngập, khí thế như cầu vồng. Lão tổ Hỏa Tước Tộc này xuyên qua từng tầng đại quân tu sĩ, lao thẳng tới Vương Lâm!
 
- Tiểu tạp chủng, ngươi có chiếc búa kia thì đã sao, hãy xem lão phu giết ngươi như thế nào!
 
Tốc độ của hắn cực nhanh, trong nháy mắt đã ở cách Vương Lâm chưa tới ngàn trượng. Từ xa nhìn lại, con hỏa điều màu đen kia hừng hực thiêu đốt, từng trận hơi nóng phả vào mặt Vương Lâm, khoảng cách càng ngày càng gần!
 
Vương Lâm đã đỏ mắt, trong lúc tiến nhanh về phía trước nhìn chằm chằm lão tổ của Hỏa Tước Tộc kia, không nói lời nào, mà giơ mạnh Khai Thiên Phủ trong tay phải lên. Những tinh điểm trên mi tâm hắn nhanh chóng xoay tròn, từng trận Cổ Thần lực tràn ngập toàn thân. Ngay khi Khai Thiên Phủ kia giơ lên, liền lập tức hướng về lão tổ Hỏa Tước Tộc đang lao tới chém xuống!
 
- Ai cản trở ta, đều phải chết!
 
Gầm lên kinh thiên, Vương Lâm nhảy lên, Khai Thiên Phủ kia trong tiếng ầm ầm hướng thẳng xuống phía dưới, ở phía trước Vương Lâm hiện ra một phủ ảnh khổng lồ!
 
Phủ này rất lớn, dường như có thể so sánh với linh hồn của Phong Trận lúc trước, lúc này ầm ầm xông ra, hướng về con hỏa điểu màu đen trực tiếp chém xuống!
 
Một búa này kinh thiên động địa, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người. Thậm chí cả Hồng Sam Tử và Nam Vân Tử đang giao chiến với rất nhiều cao thủ cũng phải liếc mắt nhìn.
 
Càng không phải nói tới rất nhiều tu sĩ giới ngoại lúc này đang nhảy vào xâm lược giới nội. Bọn họ trong lúc sợ hãi nhất tề nhìn lại, ánh mắt lộ ra một vẻ kỳ vọng, kỳ vọng lão tổ Hỏa Tước Tộc có thể giết chết Vương Lâm, khiến cho Vương Lâm chết ở trước mặt bọn họ, chết ở trong mắt bọn họ!
 
Chỉ có như vậy, mới có thể xua tan đi sự sợ hãi tràn ngập trong lòng những tu sĩ giới ngoại này!

 
Ba ngàn tu sĩ Vân Hải ở phía sau Vương Lâm đang xông tới liều chết cũng ngước mắt nhìn. Thần sắc bọn họ kích động, bọn họ không hề sợ sống chết. Chỉ cần Vương Lâm bị lão tổ Hỏa Tước Tộc kia cản trở, hoặc là hai người này vì thế mà triển khai chém giết, cũng sẽ khiến cho khí thế vừa bùng lên của những tu sĩ Vân Hải này bị ảnh hưởng kịch liệt!
 
Tạo nên một khí thế không thể ngăn cản!
 
Vương Lâm tràn đầy sát khí, trong lúc chém xuống, phủ ảnh khổng lồ kia trong nháy mắt ầm ầm va chạm với con hỏa điểu màu đen kia. Ngọn lửa khắp toàn thân con hỏa điểu này điên cuồng thiêu đốt, hướng ra phía ngoài mạnh mẽ khuếch tán, muốn chống cự lại Khai Thiên Phủ này!
 
Nhưng chiếc búa này có tên là Khai Thiên!
 
Trong tiếng ầm vang, ngọn lửa đang khuếch tán ra kia ầm ầm sụp đổ, không hề có một chút sức chống cự nào, bị phù ảnh khổng lồ kia xuyên thấu qua, chém thẳng xuống thân thể của con hỏa điểu!
 
Tiếng ầm ầm trong khoảnh khắc này chấn động tinh không. Tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng xảy ra tiếp theo, nhìn thấy một cảnh tượng mà cả đời họ sẽ không thể nào quên, đó là sự kiêu ngạo của tu sĩ Vân Hải, là cơn ác mộng tồn tại vĩnh viễn của tu giới ngoại tới xâm lược!
 
Phủ ảnh kia không hề dừng lại, mà trong tiếng ầm ầm kịch liệt, chém lên thân thể của con hỏa điểu kia. Một tiếng kêu thảm thiết đến cực điểm truyền vào trong tâm thần của tất cả tu sĩ, từ bên trong thân thể của con hỏa điểu này vang lên!
 
Chỉ thấy thân thể con hỏa điểu màu đen kia bất ngờ bị Khai Thiên Phủ trực tiếp xuyên qua, đột nhiên tan vỡ, một phân thành hai, lộ ra lão tổ của Hỏa Tước Tộc sắc mặt tái nhợt, thần sắc hoảng loạn ở trong thân thể của hỏa điểu!
 
Hắn trơ mắt nhìn chiếc búa kia cùng với một khí thế mà hắn không thể chống cự trực tiếp giáng xuống, giống như đã mất đi toàn bộ sức lực phản kích, khiến cho Khai Thiên Phủ kia trực tiếp chém lên mi tâm hắn!
 
Tiếng ầm ầm vang vọng, một sức mạnh hủy diệt điên cuồng truyền vào mi tâm của lão tổ Hỏa Tước Tộc. Mi tâm hắn lập tức tuôn ra máu tươi, xuất hiện một vệt đỏ như máu!
 
Vệt máu này không ngừng kéo dài ra, cuối cùng hướng về hai bên nhanh chóng rách ra, mang theo máu thịt, phá vỡ tộc ấn của hắn, lộ ra hộp sọ bên dưới mi tâm của lão tổ Hỏa Tước Tộc này!
 
Hộp sọ của hắn lại tiếp tục bị nứt ra, một cái khe trực tiếp xuất hiện, nhanh chóng hướng về hai bên nứt toác ra, trong nháy mắt lộ ra bộ não trắng ởn ở bên dưới hộp sọ!
 
Phủ ảnh lóe lên trực tiếp xông vào bộ não của lão tổ Hỏa Tước Tộc trong hộp sọ vừa nứt ra, đột nhiên xuyên thấu qua, giống như chém vào một tảng đậu hũ, tách ra làm đôi. Đồng thời phủ ảnh này còn hung hăng giáng xuống, khiến cho cái đầu của lão tổ Hỏa Tước Tộc này cũng bị chia làm hai!
 
Trong tiếng rắc rắc, dưới phủ ảnh này, cổ, ngực của lão tổ Hỏa Tước Tộc toàn bộ tuôn ra máu tươi, bị chiếc búa này hoàn toàn xuyên thấu qua, trực tiếp đem người này chém ra làm đôi!
 
Nguyên thần của hắn cũng không thể chạy thoát, theo thân thể hắn bị chia làm hai nửa, trực tiếp bị hủy diệt, tiêu tan giữa tinh không!
 
Hết thảy chuyện này nói ra thì dài, nhưng thực tế chỉ diễn ra trong nháy mắt!
 
Trong nháy mắt!
 
Giết một cao thủ bước thứ ba trong nháy mắt…!
 
Sau một búa này, tinh không đột nhiên trở nên yên tĩnh, tu sĩ giới ngoại xâm lược ngơ ngác nhìn con hỏa điểu kia tiêu tan, thi thể bị chém đứt đôi của lão tổ Hỏa Tước Tộc kia, hoàn toàn đứng sững ra ở đó. Bọn họ không thể tin, cũng không dám tin!
 
Vương Lâm lúc này không người nào có thể ngăn cản! Toàn thân hắn xuyên qua thân thể bị chém làm đôi của lão Hỏa Tước Tộc, mang theo sát khí ngợp trời, với ánh mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Vân Lạc Đại Tỉ sắc mặt trắng bệch đang lộ ra vẻ vô cùng hoảng sợ, điên cuồng phóng tới!
 
Tất cả những tu sĩ giới ngoại ở phía trước dường như lúc này mới có phản ứng, trong những tiếng kêu hoảng loạn chói tai, tất cả những tu sĩ ở phía trước Vương Lâm đều nhất tề lùi lại!
 
Ngay cả những tu sĩ ở bên cạnh Vân Lạc Đại Ti lúc này sắc mặt cũng tái nhợt, không tự chủ được lùi lại phía sau. Trong mắt bọn họ, Vương Lâm giống như là Tiên Ma từ trong hoàng tuyền đi ra, mang theo sát khí ngợp trời, muốn hủy diệt tất cả sinh linh!
 
Thậm chí cả Vân Lạc Đại Tikia cũng cuống quýt lui về phía sau, sự sợ hãi trong mắt nàng còn nồng đậm hơn những người ở bên cạnh vô số lần. Nàng nhìn Vương Lâm ở phía trước cách một ngàn trượng, trong mắt hiện lên những cảnh tượng mà nàng đã tính toán ra. Bóng lưng trong cảnh tượng đó, tất cả những thứ khiến cho nàng hoảng sợ dường như đang xảy ra với chính mình!
 
- Phong Tôn vinh quang!
 
- Phong Tôn vinh quang!
 
Những tiếng hô kích động từ trong miệng mấy ngàn tu sĩ kia truyền ra càng ngày càng lớn, càng ngày càng phấn khích, cuối cùng hóa thành một thanh âm dường như vang vọng vĩnh hằng trong tinh không này!
 
- Phong Tôn vinh quang!