Tiên Ngạo

Chương 195: Địa ngục trần gian

Trong quá trình phân thân lão điên giảng giải cho Dư Tắc Thành, y đã đưa Dư Tắc Thành vào một thôn trang. Trước cửa thôn trang có mười mấy phàm nhân đang đứng. Dư Tắc Thành liếc nhìn qua thấy bọn họ không giống với người ở những nơi khác, trên người bọn họ toát ra khí thế hung bạo.

Thấy hai người bọn Dư Tắc Thành, những người này đứng bật dậy, kêu lớn:

- Người ngoài, người ngoài tới, dê hai chân đã tới, ai bắt được thuộc về người đó!

Sau đó mười mấy người này vung trường đao đại phủ xông tới. Trong mắt bọn họ, hai người Dư Tắc Thành chính là dê hai chân.

Phân thân lão điên khoát tay ngăn lại lập tức những người này đứng sững tại chỗ không thể cử động, Sau đó phân thân lão điên dẫn Dư Tắc Thành vào thôn trang, miệng nói:

- Phàm nhân sinh sống ở đây đều hung bạo như vậy, mạng bọn họ sớm còn tối mất không cần làm lụng sản xuất, xem mạng người khác như cỏ rác, trâu dê.

Dư Tắc Thành hỏi:

- Nếu như bọn họ không gieo trồng lương thực, vậy làm sao mà sinh sống?

Phân thân lão điên nói:

- Cướp! Kỳ châu ở Sở Tây này ba mặt giáp biển. Bạch cốt môn cung cấp miễn phí cốt thuyền cho bọn họ, bọn họ có thể cỡi cốt thuyền ngao du thất hải. Những thôn trấn ven biển khắp Sở Tây này không nơi nào là không bị bọn họ cướp bóc, cướp lương thực, cướp người, gia súc. Bọn họ chẳng khác đàn châu chấu, bay đến đâu là nơi đó không còn lại chút gì. Ngươi nhìn xem...

Lúc này hai người đã tiến vào thôn trang, chỉ thấy mười mấy nữ nhân lõa thể trong một đình viện đang bị dây thừng xỏ xuyên qua xương tỳ bà, trói lại một chỗ. Có người đang mang thai được ở phòng khác, được đối xử tử tế hơn chờ ngày sinh sản. Những nữ nhân không mang thai phải quỳ dưới đất bị nam nhân đè lên người. Hiện tại bọn họ đều bị chế ngự, không thể cử động.

Đây là những nữ nhân bị cướp về, kẻ may mắn sinh sản nhanh còn sống được lâu một chút, kẻ bất hạnh vài năm không thể mang thai, năm nay sẽ trở thành kẻ bị giao nộp. Nếu không phải trở thành cương thi, cũng trở thành trụ người. Nếu không bị luyện thành ác quỷ.

cũng bị hút hết máu, xương cốt giao cho Bạch cốt môn.

Lúc này hai người đi ra chỉ thấy ở giữa thôn có bảy, tám thi thể. Có thể là người trong thôn, có thể là người bị cướp về. Những thi thể này đã bị phân giải xong xuôi, máu, thịt, xương, da được chất riêng từng đống. Thịt béo nấu dầu, thịt gầy nấu canh, trên mặt đất có một chiếc nồi lớn trong đó chứa đầy thịt người. Bên cạnh có mười mấy đứa trẻ đang cầm bát chờ đợi được ăn thịt.


Dư Tắc Thành thấy cảnh tượng ấy bèn hỏi:

- Vì sao lại làm như vậy, đất tốt như vậy bọn họ không chịu trồng trọt, lại sống bằng cách này, vì sao?

Phân thân lão điên đáp:

- Hết thảy là do Tà Môn lục phái tạo ra, bọn chúng khống chế những phàm nhân này, đặt cấm chế trên người bọn họ cho nên những phàm nhân này không thể nào bỏ trốn đi nơi khác mà sinh sống.

- Mặc dù cuộc sống cực khổ nhưng có một phần mười phàm nhân vẫn có được cuộc sống xa hoa tột bậc. Bọn chúng tự nguyện trở thành chó săn, khống chế những phàm nhân khác, cướp bóc khắp nơi. Chỉ cần cướp được người sống là có cái để nộp lên, người chết thì lột da lóc thịt, xương cốt cũng được nộp lên. Bọn chúng sống cuộc sống như vậy đã ngàn năm, đã hình thành bản năng tận trong xương tủy, mục nát từ bên trong, không có cách nào thay đổi.

- Ngươi nhìn xem nơi này có còn là nhân gian hay không, có còn là người không? Ngươi có bằng lòng tham gia thí luyện không?

Dư Tắc Thành nhìn cảnh tượng trước mắt, nghiến răng nói:

- Đệ tử tham gia, đệ tử muốn giết hết đám súc sinh này. Bọn chúng đã không xem mình là người, đệ tử sẽ đưa bọn chúng xuống địa ngục.

Phân thân lão điên nói:

- Được.

Dứt lời y bèn vung tay lên, đám phàm nhân bị chế trụ lập tức bừng lên ngọn lửa trên người, cả thôn trang bừng bừng lửa cháy. Chỉ trong thoáng chốc, hơn trăm người trong thôn hóa thành tro tàn, ngay cả đám nữ nhân mang thai cũng cháy thành tro.

Trong lòng Dư Tắc Thành cảm thấy không đành, phân thân lão điên lại nói: Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Chết sớm đầu thai sớm, nếu ngươi cứu bọn họ ngươi cho rằng bọn họ còn có thể sống sót hay sao? Cả vùng này đã mục nát cần phải thanh trừ.

Sau đó phân thân lão điên lôi Dư Tắc Thành đi, dọc trên đường bọn họ đi qua, tất cả thành thị, thôn trang đều là như vậy. Trong mắt Dư Tắc Thành, đây chính là địa ngục trần gian.


Phân thân lão điên đưa Dư Tắc Thành vào một sơn cốc, sau đó mới nói:

- Nơi đây chính là nơi Tà Môn lục phái thí luyện. Tà Môn lục phái chú trọng mạnh sống yếu chết, dù là đồng môn cũng tranh đấu đẫm máu với nhau. Cứ cách hai mươi năm một lần bọn chúng sẽ tiến hành thí luyện. Chúng vứt Trúc Cơ đan luyện chế được trong thời gian đó vào trong này, sau đó để mặc cho bọn đệ tử tiến vào nơi đây tranh đoạt.

- Cường giả mới có thể lấy được Trúc Cơ đan, Trúc Cơ thuận lợi. Kẻ yếu chỉ là viên đá lót đường, trở thành đối tượng bị giết chóc.

- Hiện tại ngươi chính là đệ tử của Huyết Thú tông, lát nữa sẽ cùng bọn chúng tham gia thí luyện Trúc Cơ. Tuy rằng Tà Môn lục phái này đã làm nhiều việc ác nhưng bọn chúng cũng có pháp thuật độc đáo của riêng mình. Trúc Cơ đan của chúng là một trong vài loại Trúc Cơ đan tốt nhất trong thiên hạ. Đây là cơ hội cuối cùng, mất đi cơ hội này sẽ không thể tìm được Trúc Cơ đan tốt như vậy.

- Ngươi phải chú ý coi như ta không tồn tại. Ta chỉ có thể bảo đám trước khi ngươi tiến vào nơi thí luyện sẽ không bị người khác phát hiện. Sau khi ngươi tiến vào hết thảy không liên quan gì tới ta nữa. Cho dù ngươi bị giết ngay trước mặt ta, ta cũng sẽ không cứu ngươi. Cuộc thí luyện này sẽ kết thúc vào mười ngày sau, lúc ấy ngươi có thể ra, ta sẽ chờ ngươi tại đây, đưa ngươi trở về Hiên Viên kiếm phái. Ta chỉ chờ ngươi trong ba canh giờ, quá kỳ hạn ta sẽ đi trước.

Dứt lời, hai người bèn ở lại đây chờ đợi. Chỉ một lúc sau, trên trời xuất hiện bốn con thanh xà rất lớn, mỗi con dài chừng mười trượng, trên lưng có rất nhiều người tu tiên ngồi. Những người này đi chân đất, trên mặt vẽ màu sặc sỡ, đầu gắn lông chim. Nhìn bề ngoài thấy không giống như người tu tiên, mà giống như dã nhân trên núi. Bọn chúng chính là đệ tử của Thiên Vu giáo.

Sau khi bốn con thanh xà bay tới đây, tất cả người tu tiên trên lưng chúng nhảy xuống, thanh xà kia cũng bắt đầu thu nhỏ lại. Cuối cùng chúng chỉ còn lại chừng hơn thước, chui vào trong tay áo một tên Kim Đan Chân Nhân.

Bọn chúng là nhóm người đầu tiên tới đây, có khoảng trăm người. Tuy rằng bề ngoài những người này ăn mặc dã man, nhưng nếu quan sát cẩn thận sẽ thấy bọn chúng tân tiến hơn bất kỳ ai. Đai lưng là gấm chế thành, y phục là đoạn may thành, thuốc hút là thứ tốt nhất ở Thiên Nam, vật phẩm trang sức trên người lưu hành từ thời Cổ Tân.

Những người này không phát hiện ra sự tồn tại của bọn Dư Tắc Thành, kể cả tên Kim Đan Chân Nhân cũng vậy. Trông bề ngoài tên này ăn mặc vô cùng xa hoa quý phái, có lẽ do không cần thí luyện, người không biết sẽ tưởng rằng đó là một viên ngoại nhà giàu.

Chỉ trong thoáng chốc, lại có khách từ trên không đáp xuống. Hai chiếc cốt thuyền rất lớn xuất hiện, dài chừng mười trượng, hoàn toàn do bạch cốt khô lâu tạo thành, lúc bay trên không tạo ra vô số thanh âm ma kêu quỷ khóc.

Cốt thuyền vừa đáp xuống, từ trên đó có hàng trăm người bước xuống. Những người này ai nấy to béo mập mạp, tới nỗi chiều rộng thân thể bằng với chiều cao, giống như một đám cầu thịt, cũng giống như vô số huyết nhục hợp lại với nhau tạo ra thân thể. Có người trên thân thể còn có cả xiềng xích, móc sắt, đao răng cưa... dường như hết thảy đều sinh trưởng tự nhiên trên thân thể bọn chúng. Đây là đệ tử Quân Nhục môn.

Tên Kim Đan Chân Nhân dẫn đầu bọn chúng lại khác, không ngờ là một thiếu nữ gầy gò thanh tú, thân hình trông như búp bê. Nhưng trên người thiếu nữ này lại không hề toát ra khí tức của con người, chẳng khác nào một con rối.

Người trên cốt thuyền còn lại toàn là người gầy gò tới cực điểm, hoàn toàn chỉ là da bọc xương, dường như không có chút máu thịt nào trên người. Nếu không có chiếc áo choàng rộng thùng thình bên ngoài, đây nhất định là một đám xương khô biết đi, chính là đệ tử của Bạch Cốt môn.

Kim Đan Chân Nhân dẫn đầu bọn chúng cũng là một bộ xương khô. Dị tượng Kim Đan của người này chính là đầu hoàn toàn là đầu lâu, nhưng lại có hoa tai, hẳn là một nữ nhân. Cũng không biết rốt cục là y thị thực sự biến thành khô lâu nhân, hay dị tượng Kim Đan của

Y thị đúng là như vậy.

Xa xa lại xuất hiện một đội ngũ khác có hơn trăm người, người sau đặt tay lên vai người trước xếp hàng một. Bọn chúng nhảy từng bước tiến tới, chân không hề gấp khúc, tay cũng không rời vai người trước, giống hệt như cương thi nhảy nhót, trăm người như một. Chỉ trong thoáng chốc bọn chúng đã nhảy tới nơi này, đây là đệ tử của Bất Tử tông.

Lúc này trên không bay tới hơn trăm tuấn nam mỹ nữ. Dưới nách bọn chúng có cánh, bay tới nơi đây bèn đáp xuống. Ai nấy đều khoác áo choàng, sắc mặt trắng như tuyết, cao ngạo vô cùng. Đây là đệ tử Huyết Thú tông.

Năm phái đã có mặt, chỉ trong thoáng chốc, đội ngũ Quỷ Hào phái cũng đã tới. Bọn này là hàng trăm tấm da người bay vật vờ trên không, âm thanh gào thét thảm thiết theo sau bọn chúng. Sau đó những tấm da này đáp xuống mặt đất hóa trở lại hình người.

Sáu tên Kim Đan Chân Nhân đầu lĩnh tụ hợp lại bàn luận sự tình. Một lúc sau, sáu tên này chuẩn bị dặn dò đệ tử của mình.