Tiên Ngạo

Chương 1164: Hư Không Thú Sào

Hiện tại Dư Tắc Thành bắt đầu lưu ý bọn chúng, để xem tại sao không thể tiêu diệt Hiên Viên Thông Thiên phái này. Chính là vì bọn chúng có vô số phân thân, e rằng Đại Đạo Thần Thông tông này cũng không phải là cơ sở chân chính của chúng.

Nếu hiện tại mình ra tay tiêu diệt bọn chúng, e rằng sẽ ảnh hưởng tới chuyện Bồng Lai tiên sơn trở lại thế giới Thương Khung, đây cũng là một nguyên nhân.

Quan trọng nhất chính là hiện tại, Đại Đạo Thần Thông tông bất quá chỉ là một đám hề diễn trò, chỉ cần vung tay là có thể hủy diệt. Trước mặt thực lực chân chính, hết thảy chỉ là hư ảo, cho nên hắn mới đối xử với bọn chúng như vậy.

Sau khi Thái Ất Hỏa Phù môn. Nhu Thủy Phương Hoa tông tuyên bố ủng hộ chuyện trở về thế giới Thương Khung, Bồng Lai tiên sơn đã xảy ra một đại sự, Vạn Yêu cốc xảy ra nội loạn. Ba con Tử Kim Long bị rất nhiều yêu ma thủ hạ phục kích giết chết. Nghe đâu trận chiến ấy là trận chiến kịch liệt nhất trên Bồng Lai tiên sơn ba ngàn năm qua, khiến cho cả Bồng Lai tiên sơn phải chấn động mấy lần.

Ba con Tử Kim Long không muốn Bồng Lai tiên sơn trở về, nhưng thủ hạ của chúng không nghĩ như vậy. Sau khi trở về thế giới Thương Khung, tài nguyên vô số, hơn nữa yêu ma trên thế giới Thương Khung mạnh mẽ vô cùng, sẽ dễ sống hơn ở nơi này, cho nên thủ hạ của chúng mới liên thủ phục kích giết chết.

Thật ra sự tình cũng không phải đơn giản như vậy, trong trận chiến ấy, Dư Tắc Thành cũng cảm nhận được một tia dao động chân nguyên quen thuộc, chính là Côn Bằng Yêu Vương. Côn Bằng lấy long làm thức ăn. trời sinh khắc chế với đám Tử Kim Long này, xem ra là y đã ra tay.

Đối với yêu ma thế giới Thương Khung, Bồng Lai tiên sơn trở về, bọn chúng cũng có ích lợi vô cùng. Ngoại trừ Côn Bằng Yêu Vương, Dư Tắc Thành còn biết có một người khác tới đây, chính là Quan chủ Bát Thần quan Vạn Thần Pháp Vương.

Bát Thần quan vẫn là địch nhân của Hiên Viên kiếm phái, tuy rằng trong thời gian qua, hai bên không có xảy ra mâu thuẫn trực tiếp, nhưng cả hai bên đều đề phòng lẫn nhau.

Nội gián của Ẩn Kiếm các trong Bát Thần quan truyền tin báo rằng, Quan chủ Bát Thần quan Vạn Thần Pháp Vương tới Bồng Lai tiên sơn. Tới lúc y vượt qua kết giới bảo vệ bên ngoài Bồng Lai tiên sơn, đã bị Dư Tắc Thành phát hiện khí tức. Tuy rằng y đã khống chế khí tức của mình không để lọt ra ngoài, nhưng muốn qua mặt được Dư Tắc Thành là vô cùng khó khăn.

Vạn Thần Pháp Vương tới Kim Khẩu Thông Huyền tông, hai môn phái này đều tách ra từ Quan Thần tông, xem ra giữa hai bên ắt có liên hệ. Chẳng trách Tê Hà lão tổ ra sức ủng hộ mình, tuy rằng không biết vì chuyện gì, nhưng chắc chắn là lão phải có lợi.

Xem ra không chỉ mình mình hành động, trong tối ngoài sáng cũng có người hành động.

Lời kêu gọi trở về thế giới Thương Khung càng ngày càng lớn, cuối cùng chỉ còn lại Đại Đạo Thần Thông tông ngoan cố chống cự tới cùng. Bất quá có tin đồn rằng, lời kêu gọi trở về bên trong môn phái ấy cũng rất lớn, thậm chí đã có nội chiến xảy ra. Nghe nói Thần Thông đạo nhân bị người người xa lánh, hết sức gian nan.

Dư Tắc Thành cười nhìn hết thảy, lặng lẽ chờ đợi. Hôm đó đột nhiên Khuynh Phong tiên sinh phát thiếp mời Dư Tắc Thành.

Khuynh Phong tiên sinh của Đại Tượng Vô Tức tông là môn phái đầu tiên đứng ra ủng hộ chuyện trở về thế giới Thương Khung. Lúc thế lực bọn họ còn hùng mạnh, từng trở về thế giới Thương Khung, nhưng bị Hạo Nhiên Chính Khí tông đánh đuổi khỏi thế giới Thương Khung.

Cho nên bọn họ hoàn toàn ủng hộ Dư Tắc Thành trong chuyện này, lần này mời Dư Tắc Thành tới là muốn nhờ hắn giúp đỡ.

Đại Tượng Vô Tức tông không giống như những môn phái khác, bọn họ có thể khai phá sào huyệt của vạn thú Thiên Ma trong hư không, điều khiển vô số yêu ma mãnh thú, thần quỷ khôn lường. Nhưng lần này trở về, bọn họ sợ rằng thiên địa đào chuyên, na di Thời Không không biết có ảnh hưởng tới Hư Không Thú Sào của bọn họ không, cho nên mời Dư Tắc Thành tới giúp.

Dư Tắc Thành và Đại sư huynh Mạc Trần lập tức tới Đại Tượng Vô Tức tông. Sơn môn của bọn họ nằm trong Lam Nguyệt cốc, cách Thiên La kiếm tông chỉ có bảy ngàn dặm. rất nhanh đã tới.

Khuynh Phong tiên sinh ra xa ba trăm dặm. dẫn theo môn hạ ba tên Phản Hư Chân Nhất nghênh đón. Thái độ hết sức niềm nở, đưa bọn Dư Tắc Thành vào trong sơn môn Lam Nguyệt cốc.

Lam Nguyệt cốc nằm bên sườn Lam Nguyệt sơn, bị pháp trận bao trùm, trong cốc bốn mùa như Xuân, tuyệt không có khí rét lạnh.

Bên ngoài sơn cốc cương phong vô cùng lạnh lẽo khắc nghiệt, mây trôi ùn ùn tới cuối chân trời, phong cảnh xung quanh tuyệt đẹp.

Tiến vào đại điện, chia ngôi chủ khách ngồi xuống, Khuynh Phong tiên sinh tỏ ra vô cùng khách sáo. Theo như lời y, có thể thấy y biết được địa vị của Dư Tắc Thành ở thế giới Thương Khung, cho nên muốn nhờ Dư Tắc Thành giúp đỡ, hóa giải thù hận năm xưa giữa Đại Tượng Vô Tức tông và Hạo Nhiên Chính Khí tông.

Dư Tắc Thành lập tức đáp ứng, chuyện đã qua hơn hai ngàn năm trước, Hạo Nhiên Chính Khí tông cũng không thiệt thời gì, dưới sự hòa giải của mình, hãn là không thành vấn đề.

Khuynh Phong tiên sinh vô cùng cao hừng, nói một lúc lại đề cập tới Hư Không Thú Sào của Đại Tượng Vô Tức tông. Y thấp thỏm lo âu, không biết có bị ảnh hưởng gì trong khi na di Thời Không hay không. Đây là nền tàng lập phái của bọn họ, nếu bị ảnh hưởng, coi như cả môn phái hoàn toàn tiêu vong.

Dư Tắc Thành cũng có mấy phần hứng thú với Hư Không Thú Sào của bọn họ, lập tức đồng ý lời mời của Khuynh Phong tiên sinh, đi xem Hư Không Thú Sào một phen, lúc ấy mới dễ dàng chỉ điểm.

Được Khuynh Phong tiên sinh dẫn đường, dưới đáy Lam Nguyệt cốc kích hoạt một cửa truyền tống, tất cả mọi người tiến vào Hư Không Thú Sào.

Sau khi truyền tống Thời Không tới chỗ đầu tiên, chính là một không gian thứ nguyên, cả thế giới toàn là hư vô, chỉ có ở trung tâm có một ngọn núi thật lớn.

Trên vách núi này có hàng vạn tổ chim. Khuynh Phong tiên sinh nói:

- Đây là ổ Lôi Bằng của Đại Tượng Vô Tức tông chúng ta, đám Lôi Bằng thú này có tu vi cảnh giới tương đương Kim Đan Chân Nhân.

Dư Tắc Thành gật gật đầu. nhìn vô số Lôi Bằng thú ở xa xa, quả thật không tồi.

Chỗ thứ hai là một khối đại lục lơ lửng, trên đó có hàng ngàn chiến thú màu đỏ có hình dạng như tinh tinh. Toàn thân chiến thú này phủ kín vảy vàng, chống lại hết thảy ma pháp, có được lực lượng hùng mạnh.

Khuynh Phong tiên sinh nói với giọng tự hào:

- Đây là đại lục Chu Yếm của Đại Tượng Vô Tức tông ta, nơi đây sản xuất Chu Yếm thú, có thể chống lại pháp thuật dưới Kim Đan công kích, thậm chí phi kiếm không thể làm thương tổn chúng.

Sau đó đổi sang một đại lục khác, truyền tống bảy lần như vậy. Dư Tắc Thành không khỏi khẽ lắc đầu. thật ra đây chỉ là phương pháp nuôi yêu thú ở không gian thứ nguyên của thế giới Thương Khung, được Khuynh Phong tiên sinh thối phồng lên, căn bản không có chỗ nào là thần diệu.

Lúc này tiến hành truyền tống lần thứ tám, lại tiến vào một không gian thứ nguyên khác. Đây là một thế giới đại lục rất lớn, cũng giống như Tam Thiên giới.

Vừa tới nơi đây, Dư Tắc Thành tỏ ra sửng sốt. không thấy Mạc Trần sư huynh truyền tống theo mình tới đây.

Lúc này Khuynh Phong tiên sinh vẫn tươi cười, nhưng trong nụ cười của y thình lình toát ra sát ý vô cùng tận.

Y lên tiếng nói:

- Dư Tắc Thành... Dư Tắc Thành... thiên hạ đệ nhất nhân, cừu địch lớn nhất của phái ta... không ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay, rốt cục rơi vào cạm bẫy của chúng ta.

Phía trước chợt xuất hiện một người, chính là Thần Thông đạo nhân. Chỉ nghe y cười lớn:


- Liệt tổ liệt tông Hiên Viên Thông Thiên phái, xin phù hộ chúng ta đánh chết tử địch chưởng môn Hiên Viên kiếm phái. Sư đệ, vất vả cho đệ quá, rốt cục cũng đã lừa y vào trong tuyệt địa.

Không ngờ Đại Tượng Vô Tức tông này cũng là phân chỉ của Hiên Viên Thông Thiên phái, chúng làm hết thảy mọi chuyện chỉ vì giờ phút này.

Không ngờ Đại Tượng Vô Tức tông ủng hộ chuyện trở về thế giới Thương Khung chỉ là già. bọn chúng phối hợp với Đại Đạo Thần Thông tông, dẫn dụ Dư Tắc Thành vào trong cạm bẫy, định ám toán Dư Tắc Thành.

Hiên Viên Thông Thiên phái là tử địch của Hiên Viên Thông Thiên phái, tự nhiên biết Dư Tắc Thành đáng sợ thế nào, cùng tác dụng của hắn với Hiên Viên kiếm phái. Đối với bọn chúng, nếu có thể đánh chết Dư Tắc Thành, trà bằng bất cứ giá nào cũng xứng đáng.

Cho nên chúng mới bày ra cạm bẫy này, Đại Đạo Thần Thông tông đứng ra phản đối trở về thế giới Thương Khung, Đại Tượng Vô Tức tông ủng hộ Dư Tắc Thành, dẫn dụ hắn vào đây.

Sau khi hai người hiện thân, cùng nhau hô lớn:

- Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận.

Theo tiếng hô của chúng, lập tức xung quanh vang lên hai mươi sáu tiếng hô như vậy:

- Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận.

Những tiếng hô này toàn là của Phản Hư Chân Nhất.

Sau đó lại có một trăm ba mươi sáu thanh âm vang lên:

- Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận.

Đây toàn là Nguyên Anh Chân Quân, có thể thấy lần ám toán này, không chỉ có hai phái Đại Tượng Vô Tức tông và Đại Đạo Thần Thông tông ở Bồng Lai tiên sơn ra tay, mà còn phân chỉ của Hiên Viên Thông Thiên phái ở thế giới Vực Ngoại khác tới đây liên thủ. Bọn chúng cùng nhau hành động mới có thể tập hợp được nhiều tu sĩ như vậy.

Theo tiếng kêu của bọn chúng, cả thế giới phát ra thanh âm cộng hưởng vô cùng mạnh mẽ, thiên địa nhất thể. Giữa thanh âm này, dường như cả thế giới đang sống lại.

Thiên địa nổ vang, vạn khí sôi trào, vô số đạo pháp trận được kích hoạt, vô số đạo cấm chế bị kích phát, toàn bộ thế giới dường như sống lại. Chân nguyên vô tận phát tán ra, trải khắp thiên địa, vạn vật nhất thể. Chân nguyên phát ra hết sức tinh thuần, không có chút tạp chất nào, thâm thúy mà cô kích, mang theo khí tức hủy diệt.

Dư Tắc Thành vẫn bất động, mỉm cười nhìn đối phương đang bố trí.

Thần Thông đạo nhân thấy đại trận thiên địa đã bày bố xong xuôi, thở phào nhẹ nhõm. Theo như bọn chúng tính toán, Dư Tắc Thành chỉ có cơ hội khi đại trận của chúng chưa bố trí hoàn thành.

Lúc này y cao giọng hét to:

- Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận.

- Dư Tắc Thành, cho dù ngươi thần uy vô địch, thiên hạ đệ nhất, hiện tại ngươi cũng khó lòng tránh khỏi tai kiếp.

Dư Tắc Thành cười nói:

- Chỉ bằng vào đám gà đất chó ngói các ngươi sao?

Thần Thông đạo nhân nói:

- Tất cả chúng ta không phải là đối thủ của ngươi, chúng ta tự biết.

- Nhưng hiện tại ngươi không chỉ là địch của chúng ta, mà còn là địch của cả thế giới này. Cho dù ngươi hùng mạnh tới mức nào cũng không thể hùng mạnh bằng cả thế giới, cho nên ngươi chết chắc rồi.

Khuynh Phong tiên sinh cũng nói:

- Cho dù là Thiên Tiên hạ giới chống lại cùng thế giới này, cũng khó lòng thoát chết. Dư Tắc Thành, ngươi vô cùng tự đại, lần này chết chắc.

Dư Tắc Thành cười nói:

- Thiên Tiên ư, ta còn hùng mạnh hơn cả Thiên Tiên, vừa khéo dùng các ngươi thử kiếm của ta, lên đi.

Khuynh Phong tiên sinh nói:

- Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận.

- Không phải ngươi muốn xem ma thú của Đại Tượng Vô Tức tông chúng ta sao, được, vạn thú khởi động cho ta, giết!

Mệnh lệnh truyền ra, bốn phía vang lên tiếng gầm vô tận. Trên đại lục này lập tức hiện ra trăm vạn sinh mệnh. Những sinh mệnh này hết sức tinh thuần, toát ra khí tức thai nghén, sau đó hóa sinh ra vô số loại hư không ma thú.

Trong đó có Côn Bằng rất lớn có kim long quay cuồng, có Cửu Đầu Xà kịch độc, có Niết Bàn Phượng Hoàng... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Những hư không ma thú này mới là đòn sát thủ chân chính của Đại Tượng Vô Tức tông. Những ma thú trước đây mà Dư Tắc Thành nhìn thấy so với chúng chẳng khác đồ chơi. Những ma thú này có chừng trăm vạn con, con nào cũng hùng mạnh vô cùng, giống như cơn thú triều, cuốn phăng về phía Dư Tắc Thành.

Những hư không ma thú này đều đạt tới cảnh giới Phản Hư Chân Nhất, đạt tới cực hạn của thế giới, hung tàn tới cực điểm.

Dư Tắc Thành lặng lẽ cảm ứng, đám ma thú này toàn là thôi thúc mà thành, chỉ có dựa vào điều kiện khắc nghiệt trong thế giới này mới có thể đạt tới cảnh giới như vậy, hơn nữa chúng chỉ có thể tồn tại trong một canh giờ mà thôi. Bằng không nhờ vào đám hư không ma thú mạnh mẽ này, Hiên Viên Thông Thiên phái đã báo được đại cừu, thống trị thiên hạ từ lâu.

Dư Tắc Thành cười nói:


- Hay, hay lắm.

- Đã lâu không xuất kiếm, vừa khéo bất các ngươi thử kiếm.

Dứt lời, hắn bắt đầu bước chậm về phía trước, kiếm quang chợt lóe, đi tới đâu huyết quang bắn ra tới đó.

Một con Hoàng Kim Long vọt tới bên cạnh Dư Tắc Thành, há miệng định phun ra một luồng hoàng kim thánh hỏa, luyện hóa Dư Tắc Thành. Thình lình một đạo kiếm quang mờ nhạt nhanh chóng hiện ra.

Hoàng Kim Long đang há miệng chuẩn bị phun lửa, chợt cảm giác toàn thân lạnh toát, lâng lâng phiêu hốt. Ngọn lửa tích tụ trong cơ thể nó phun ra ầm ầm mạnh gấp mười lần, nhưng lại phun ra sau lưng Dư Tắc Thành. Ba con Chu Yếm vừa xông lên lập tức bị ngọn lửa này đốt tan thành tro bụi.

Tuy rằng thân thể Hoàng Kim Long giống như do kim tinh đúc thành, nhưng nháy mắt trên đầu nó xuất hiện một vết rách, sau đó máu Hoàng Kim Long phun ra như suối.

Ban đầu chỉ chày thành dòng nhỏ, sau đó nhanh chóng hóa thành thác nước chảy xuống ảo ào.

Long huyết phun ra xa mười dặm. hình thành một trận mưa máu hoàng kim từ trên cao trút xuống, cả thân thể Hoàng Kim Long hóa thành một luồng sương máu.

Dư Tắc Thành ung dung nhàn nhã bước chậm. Xung quanh hắn. đám hư không ma thú xuất ra bàn lãnh mạnh mẽ nhất của mình, nhưng chỉ là tàn sát lẫn nhau, sau đó hóa thành sương máu. Tất cả là do một kiếm của Dư Tắc Thành đã khống chế địch nhân, khiến cho chúng tàn sát lẫn nhau, sau đó giết chết chúng một cách dễ dàng.

Nhìn qua Dư Tắc Thành đang bước chậm hết sức nhàn nhã. thật ra là nhanh như điện chớp, nháy mắt đã vượt qua trăm dặm. Nhìn lại nơi hắn đi qua toàn là biển máu núi thịt, trăm vạn hư không ma thú chỉ trong thoáng chốc đã bị Dư Tắc Thành giết chết ba mươi vạn.

Đám ma thú này có rất nhiều máu, khiến cho trên mặt đất trở thành biển máu, ngập lên tới đầu gối Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành lắc đầu:

- Như vậy không được, các ngươi chiến như vậy không được...

Thình lình một giọng ca từ xa xôi vọng lại:

- Sinh sinh tử tử. nhân sinh như ảo mộng. Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận. Thiên niên vạn thế, vì ta thông thiên.

Nghe thấy tiếng ca này, những hư không ma thú còn sống sót tụ tập lại với nhau, hình thành một hệ thống ma thú đầy đủ.

Huyết mạch tương liên, tâm linh tương hội đưa lực lượng của chúng qua một thông đạo đặc biệt, hội tụ lại một nơi, tạo thành một chinh thể hoàn mỹ.

Cái giá phải trả cho việc tụ tập lực lượng này là đám hư không ma thú bắt đầu già đi, có con lập tức hóa thành tro bụi. vốn thọ mệnh của chúng không dài, hiện tại sử dụng chiêu này cho nên hoàn toàn lão hóa.

Từng con hư không ma thú hóa thành tro bụi, vô số chân nguyên huyết năng tập trung lại xung quanh một người, chính là Khuynh Phong tiên sinh.

Tất cả chân nguyên huyết năng này tụ tập vào người y, thân thể y bắt đầu biến hóa, cao lên chừng mười trượng, toàn thân giống như được đúc bằng vàng ròng, bên trong màu vàng còn có điểm điểm hào quang màu trắng, trong vẻ uy nghiêm mang theo nét cao quý bất phàm.

Dư Tắc Thành nhìn mà sửng sốt, biến hóa như vậy rõ ràng là phương pháp đơn giản của lực Chung Cực Thần Uy của Dị tộc năm xưa.

Khuynh Phong tiên sinh lên tiếng nói:

- Dư Tắc Thành, đây là lực Chung Cực Thần Uy của Ma Già Bà tộc, ngươi chết chắc rồi.

Sắc mặt Dư Tắc Thành trở nên hết sức lạnh lùng:

- Các ngươi cấu kết với Dị tộc ư? Tuy rằng hai phái chúng ta là tử địch mấy ngàn năm

qua, nhưng ta chưa từng nghĩ rằng các ngươi cấu kết cùng Dị tộc. Các ngươi không thấy mình có lỗi với liệt tổ liệt tông Hiên Viên Thông Thiên phái hay sao?

Khuynh Phong tiên sinh nói:

- Chúng ta không lo được nhiều như vậy, hiện tại khác với trước kia, hiện tại kẻ thù của chúng ta chính là Hiên Viên kiếm phái các ngươi.

- Xuất ra đòn này, ta đã hy sinh tính mạng của mình, hoàn toàn biến mất, hình thần câu diệt. Ngay cả tính mạng ta còn từ bỏ, cấu kết với Dị tộc đã là gì?

- Ta hóa chân nguyên của trăm vạn ma thú thành một đòn. Chi cần đánh chết ngươi, cho dù ngươi chỉ bị thương, cũng là đáng giá.

- Dư Tắc Thành, lần này ngươi không thoát được.

Trong giọng nói của y có chứa bí pháp mê hồn, làm dao động tâm trí Dư Tắc Thành, chuyến ý niệm tử vong vào lòng Dư Tắc Thành.

Giọng Dư Tắc Thành vẫn lạnh như băng:

- Cấu kết Dị tộc, không còn gì giãi thích, các ngươi phải chết.

Khuynh Phong tiên sinh quát:

- Chết, nhất định ta sẽ chết. Vì một kiếm này, ta đã bỏ qua hết thảy, nhưng ngươi cũng không sống được.

- Thông thiên đại lộ, vĩnh hằng vô tận.

Trong đôi mắt màu vàng của y, hào quang lập lòe không ngừng, sinh sinh diệt diệt, dường như có vạn đạo hào quang đang tụ tập trong đó. Y cất tiếng rống to phẫn nộ, thông qua tinh thần lực khổng lồ nháy mắt truyền khắp thiên địa.

Sau đó y xuất ra một đòn, một trụ sáng màu bạch kim phóng nhanh về phía Dư Tắc Thành, trong đó ẩn chứa tổng cộng ba mươi sáu loại lực Chung Cực Thiên Đạo như Tịch Diệt. Tử Vong, Hủy Diệt, Tiêu Tán...

Những lực Thiên Đạo này chuyển động quay cuồng xung quanh Dư Tắc Thành theo một quỹ tích đặc thù, tụ tập thành một thể hết sức thần diệu, sau đó hóa thành một loại lực Thần Uy đáng sợ. Tuy rằng chưa đạt tới lực Chung Cực Thần Uy, nhưng cũng đã là lực Đại Thần Uy, Tử Vong Chỉ Quang, hơn nữa nháy mắt đạt tới đỉnh phong.

Lực Thần Uy Tử Vong Chỉ Quang này vô cùng thần diệu, không thể trốn tránh, không thể ngăn đỡ, không thể thoát, chỉ có thể ứng chiến.

Tử Vong Chỉ Quang hủy diệt lướt qua, hết thảy vật chất, đồi núi sông ngòi, cát đá, thiên địa nguyên khí. ba ngàn Đại Đạo... trong thế giới này thày đều tan tác. Phía sau Tử Vong Chỉ Quang, hết thảy đều phân giải, hóa thành những hạt tròn kỳ dị, hình thành một cái đuôi hào quang đủ màu giống như đuôi sao chối, theo Tử Vong Chỉ Quang phía trước điên cuồng quét tới.

Trong khoảnh khắc này, dưới Tử Vong Chỉ Quang, cả thế giới bắt đầu run rầy điên cuồng.

Dư Tắc Thành đưa mất nhìn Tử Vong Chỉ Quang này, lạnh lùng xuất kiếm.

Hắn cao giọng nói:

- Dư Tắc Thành ta luyện kiếm mấy trăm năm. ngày nay kiếm đã đại thành, trong thiên địa không còn ai có thể là địch với ta. Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cũng bị ta giết chết, viễn cổ Ma Thần cũng bị ta giết chết, cho dù cả thế giới là địch với ta, ta cũng giết.

- Dưới kiếm của ta. hết thảy đều thành tro bụi, không có gì có thể ngăn cản kiếm ta. Lực Đại Thần Uy gì đó, tan biến cho ta!

Sau đó hắn xuất ra một kiếm vô cùng đơn giản, Nhân Kiếm Hợp Nhất, hóa thành một đạo kiếm quang bay về phía Tử Vong Chỉ Quang. Kiếm quang màu vàng như ánh nắng rực rỡ của thái dương, chiếu rọi cả thiên địa sáng ngời.

Một kiếm đánh ra không tiếng động, không lộ thanh thế, nhưng lại ẩn chứa thần uy vô tận.

Nháy mắt hai đạo hào quang va chạm vào nhau, vô số hào quang tóe ra óng ánh biến ảo. Sau đó một tiếng nổ vang rền, thiên địa nổ tung, cả thế giới bắt đầu chấn động.

Trong khoảnh khắc này thiên địa nổ vang, vạn vật sụp đổ. Trong vô số tro bụi tung bay, bóng dáng một người hiện ra sừng sững, chính là Dư Tắc Thành. Hắn chậm bước giữa không trung, lui từng bước một ra phía sau không gian đang nổ ầm ầm.