Tiên Ngạo

Chương 1116: Chém giết yêu tà

Sau đó chỉ thấy thân thể y tan ra thành sương máu giữa kiếm quang này, còn lóe lên một ánh hào quang chói sáng. Đó là Tử Vi Thiên Tiên Giới của y, bất quá chỉ trong nháy mắt đã bị chém tan tành. Tiên bảo thì đã sao, Thiên Tiên thì đã sao, cũng chém tan tác như thường.

Dư Tắc Thành kêu lớn:

- Kiếm Tâm Tuệ, năm. mười sáu.

Năm là chỉ bộ kiếm pháp tương quan thứ năm của Kiếm Tâm Tuệ, Nhất Tâm Nhất Ý Kiếm. Mọi người tâm kiếm dung hợp, phát ra một kiếm.

Mười sáu chỉ bộ kiếm pháp tương quan thứ mười sáu của Kiếm Tâm Tuệ, Hoàng Thiên Bất Phụ Hữu Tâm Nhân. Kiếm pháp này có đặc điểm là xuất ra một kiếm truy tung địch nhân, chỉ cần phát ra, nhất định sẽ đánh trúng đối phương.

Sau khi giết chết Tiên Nhân. Phi Tiên, Thiên Tiên, Dư Tắc Thành lập tức chuyển sang mục tiêu kế tiếp, chém ra một kiếm. Không cần biết ngươi là Tiên Nhân đẳng cấp nào, ở địa vực này, ở thế giới này, dưới kiếm của ta, cũng chỉ một kiếm mà thôi.

Ý chí của bày ngàn bảy trăm bảy mươi sáu người hóa thành một loại lực Thần Uy hùng mạnh đáng sợ, thông qua hai thanh kiếm Kim Tiên trên tay Dư Tắc Thành chém ra. Một đòn như vậy tương đương với một đòn của Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, cho nên bất cứ Tiên Nhân nào cũng phải tan xác.

Rất nhanh lại một Tiên Nhân khác hóa thành sương máu. Giờ phút này, tất cả Tiên Nhân lộ ra vẻ sợ hãi tuyệt vọng, bọn chúng không nhịn được lui dần về phía sau.

Kiếm cưu xung phong, lại chém ra một đòn mạnh mẽ, lại một Tiên Nhân tan xác.

Giờ phút này bọn Dư Tắc Thành đã hóa thành kiếm cưu. đã không còn là đại trận kiếm cưu đơn giản nữa, mà là dung hợp thiên địa, đại biểu cho thế giới Thương Khung, đại biểu cho kiếm vô thượng của khí vận thiên địa, không ai ngăn nổi.

Lúc này một tên Kim Tiên hiện thân. Kim Tiên bất diệt. Y vừa xuất hiện, lập tức tất cả Tiên Nhân thở ra một hơi thật dài nhẹ nhõm.

Tên Kim Tiên này thình lình ngẩng cao đầu nhìn kiếm cưu. sau đó đột ngột xuất kiếm.

Kiếm này của y nhanh chóng đột phá liên hệ thiên địa, đột phá pháp tắc Thiên Đạo, đột phá bảo vệ của thế giới Thương Khung, đánh trúng vào chỗ yếu nhất của kiếm cưu.

Lập tức tất cả Tiên Nhân cất tiếng hoan hô, nhưng tên Kim Tiên này vẫn không nở một nụ cười, bởi vì một kiếm này của y đã bị người ngăn trở. Một loại lực Thần Uy vô thượng ngưng tụ Thiên Đạo trong hư không, trong nháy mắt ba ngàn Đại Đạo lại sinh ra một đạo, một pháp tắc Thiên Đạo không có khả năng tồn tại, ngăn cản kiếm này. Đây chính là lực Đại Thần Uy, Tử Nhạc đã xuất kiếm.

Trong lúc tên Kim Tiên xuất ra một kiếm này, Dư Tắc Thành cũng xuất ra một kiếm, hắn lấy sức mạnh của bảy ngàn bảy trăm bảy mươi sáu người xuất ra một kiếm. Lấy tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên làm kiếm, chém trúng thân thể Kim Tiên kia. Lập tức trên người y xuất hiện vết nứt. dần dần lan rộng ra khắp toàn thân. Đột ngột y cất tiếng kêu lớn:

- Cẩn thận, đối phương có Đại Thần Uy Sĩ, có Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên...

Sau đó toàn thân y hóa thành vô số mảnh vỡ như pha lê, từ trên không rơi xuống. Kim Tiên thì đã sao, cũng có thể giết chết như thường.

Kim Tiên chết đi, lập tức thiên địa gào thét. Một tiếng sét đánh ầm vang, thiên địa đại biến, rốt cục dẫn phát thiên địa lôi kiếp. Vô số sấm sét đánh xuống đùng đùng, phạm vi ba vạn dặm đều nằm trong lôi kiếp.

Trên không lôi kiếp chạy chồm, trong vòng ba vạn dặm toàn là lôi kiếp. Lôi kiếp này vốn là do Thiên kiếp sinh ra khi Phản Hư Chân Nhất ra tay, giờ phút này lại biến thành lôi điện bình thường, đan xen qua ba vạn dặm giang sơn. Dưới lôi điện này, ngoại trừ Hiên Viên kiếm cưu. ngoại trừ đám Tiên Nhân kia, tất cả tu sĩ bình thường chỉ có một kết cục duy nhất, tan thành tro bụi.

Núi lỡ, sóng thần, đất sụp, núi lửa phun trào, đại địa nổ vang, mưa giăng sấm giật, mưa đá tuyết roi, cuồng phong nổi lên, nhật nguyệt ảm đạm. Cả Vãn châu bắt đầu chấn động, trời đất ngà nghiêng.

Sau một kiếm này, trong kiếp lôi đầy trời, tuy rằng thiên địa nổ ầm ầm, nhưng tất cả Tiên Nhân chỉ có thể nghe thấy một thanh âm.

Chính là tiếng trống vang lên từ kiếm cưu. tiếng trống này hóa thành thanh âm đòi mạng, khiến cho người ta kinh sợ.

Đột nhiên một Kim Tiên quát lớn:

- Mọi người liên thủ, công kích kiếm trận của chúng.

Một người khác quát lớn:

- Lên đi, mọi người liều mạng với chúng, một mất một còn!

Những tiếng gầm giận dữ vang lên, hơn hai trăm Tiên Nhân múa may tiên bảo trong tay, phóng về phía kiếm cưu. Bọn chúng liều rồi, bắt đầu quyết chiến một mất một còn cùng Hiên Viên kiếm phái.

Giờ phút này không còn phân biệt Tiên Nhân phàm nhân gì nữa, tất cả Tiên Nhân trên cao chót vót giờ phút này cũng chẳng khác nào phàm nhân, vẻ mặt tỏ ra giận dữ cùng phẫn nộ, bắt đầu liều mạng.

Kiếm cưu vẫn bay lượn không ngừng giữa đám Tiên Nhân vây công, mỗi lần xuất kiếm là có một Tiên Nhân bị chém chết, giết, giết, giết.

Tiên Nhân thì đã sao, Thiên Tiên thì đã sao, Kim Tiên thì đã sao. Dưới kiếm cưu. Tiên Nhân đầy trời chỉ cần một kiếm mà thôi, tất cả hóa thành tro bụi, chết dưới kiếm cưu.

Kiếm cưu bay lượn, tới đi cuồng phong, tới đi bạo vũ, tới đi kẻ thù, một kiếm mà thôi, sát. sát. sát...

Kiếm quang xoay chuyển lượn vòng, kiếm ý se sất. Giữa thiên địa chỉ còn lại kiếm quang vô tận.

Từ xa nhìn lại, giữa kiếp lôi vẫn giáng xuống không ngớt, một kiếm cưu khổng lồ bay lượn tung hoành, xung quanh nó có hàng trăm đạo hào quang chớp lóe, hoặc tránh né, hoặc va chạm, hoặc nhanh chóng tới gần, hoặc nhanh chóng lùi xa, sau đó là từng đợt huyết quang bạo phát.

Dư Tắc Thành bình tĩnh khống chế kiếm cưu. múa may kiếm Kim Tiên trong tay, chém giết từng tên địch.

Dưới kiếp lôi vô tận, tất cả tiên thuật của đối phương đều bị khắc chế, tất cả tiên thể cũng bị áp chế, pháp thuật tái sinh hoàn toàn không có hiệu quả.

Mỗi một kiếm xuất ra mang theo uy lực của Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, kiếm quang tới đâu. Tiên Nhân ngã xuống tới đó.

Sau bốn kiếm, lập tức giết chết bốn Tiên Nhân, khiến cho bọn chúng hóa thành sương máu.

Lại bốn kiếm nữa. đối phương bị giết chết bốn Tiên Nhân nữa.

-Phá!

- Diệt!

- Khoái!


Ba tiếng quát trầm vang lên, toát ra khí tức đường đường chính chính, hết sức uy nghiêm. Thanh âm vừa dứt. phong vân biến sắc, thiên địa chấn động, ba Kim Tiên đồng thời xuất lực tru sát kiếm cưu.

Lập tức kiếm cưu xuất ra ba kiếm nữa. ba Kim Tiên lập tức một chết hai bị thương, chấn động rút lui.

Kim Tiên chạy trốn cũng khó lòng thoát khỏi. Một kiếm không được, vậy hai kiếm, ba kiếm, vô cùng kiếm. Cho dù là Kim Tiên thể, cuối cùng cũng bị giết chết.

Cho dù ngươi có tiên bảo vô địch, cho dù ngươi có thế giới trong tay, cho dù được có hóa thân vô số, cho dù ngươi độn xa vô ảnh. lực Thần Uy vô tận, kiếm thuật siêu quần, trước mặt kiếm cưu hết thảy hoàn toàn vô nghĩa. Vui cũng vậy, buồn cũng vậy, giận dữ cũng vậy, tất cả đều hóa thành sương máu, một đòn mất mạng.

Đất đai sông ngòi ầm ầm sụp đổ, trong trận chiến này, có chừng một nửa Vãn châu tiêu tan. nếu không phải hóa thành liệt hỏa dung nham, cũng là bị biến cả nuốt hết.

Đám Tiên Nhân lúc ban đầu còn tỏ ra kiêu ngạo, ngông cuồng, dương dương đắc chí. giờ phút này từng tên hóa thành sương máu, bị Hiên Viên kiếm cưu giết chết.

Thình lình một cỗ lực Hư Vô chói sáng xuất hiện giữa thiên địa. Lực lượng này đáng sợ vô cùng, quét tới đâu, vạn vật tan tành tới đó. Cho dù là lôi kiếp đang nổ ầm ầm cũng phải tiêu tan dưới lực Hư Vô đáng sợ này.

Lực lượng này có thể đối kháng cùng Thiên Đạo của thế giới Thương Khung, mênh mông cuồn cuộn, mang theo lực Tiên Uy tồn tại từ ngàn xưa. hủy diệt hết thảy, trải rộng chiến trường.

- Thái Nhất Cực Hư.

Tất cả Tiên Nhân phát ra một tiếng kinh hô thất thanh. Đây là lực Tiên Uy do Thái Hư Đạo Đức phát ra, không phải y trợ uy cho thủ hạ của mình, mà là tỏ ra bất mãn. Y không hài lòng về biểu hiện của thủ hạ mình, nếu thủ hạ y còn không giết chết đối phương, vậy sẽ sánh lấy hậu quà.

Từ xưa tới nay Tiên tộc vốn là như vậy, giữa bọn chúng với nhau không hề có cảm tình, kỷ luật nghiêm ngặt, cứ theo pháp mà trị tội. Nếu như không hoàn thành nhiệm vụ, vậy nghiêm trị không tha.

Dưới lực Thần Uy này, tất cả Tiên Nhân liếc nhìn nhau, sau đó lập tức khởi xướng tấn công vô cùng mạnh mẽ.

Lần này bọn chúng công kích, thậm chí có thể hy sinh tính mạng của mình để cố gắng đánh nát kiếm cưu. Lập tức Hiên Viên kiếm cưu bị vô số kiếm quang tiên bảo đánh trúng, phát ra hào quang ngũ sắc.

Chợt Dư Tắc Thành cao giọng quát:

- Đệ tử Hiên Viên ở đâu. kiếm của các ngươi có còn không?

Lập tức vô số thanh âm vang lên:

- Ta lấy máu ta chiếu Hiên Viên, tuy kiếm không còn lòng này còn.

Dư Tắc Thành bắt đầu hát vang Hiên Viên chiến ca, sử dụng ca từ chính là cổ ngữ, ngôn ngữ lưu loát, mang theo nét tinh tế đầy nhịp điệu, ca khúc cổ kính mà thê lương, mang theo khí tức viễn cổ Hồng Hoang, giống như tiếng trời.

Giữa tiếng ca này, mọi người cùng nhau hát vang, toàn bộ Hiên Viên động phủ bắt đầu kịch liệt lay động theo tiếng ca, tầng mây bắt đầu quay cuồng, khí tức chiến chiến chiến trào sôi trong lòng từng người một.

Kiếm ca vang lên, lập tức đối phương liều chết cường công trở nên vô nghĩa. Kiếm quang tái hiện, mưa máu giữa không trung lại gia tăng.

Một tên, hai tên, ba tên... kẻ nào dũng cảm xông lên trước, kẻ đó chết trước. Chỉ trong thoáng chốc, đã có thêm mười một Tiên Nhân tử trận. Lúc này giữa không trung chỉ còn lại hơn trăm Tiên Nhân, nhưng bất kể Kim Tiên hay Thiên Tiên, ý chí chiến đấu của chúng đều đã mất, không ai điên cuồng công kích nữa. chỉ lo bảo vệ an toàn cho mình.

- Hừ. đúng là một lũ phế vật vô dụng.

Một tiếng hừ lạnh vang lên, hư không mênh mông cuồn cuộn chợt xuất hiện một dòng sông Hư Vô, quét ngang bốn phía. Dòng sông này mang theo một cỗ Thiên uy hùng mạnh sâu không lường được, không cho phép chống lại, quét đến đâu, vạn vật hóa thành hư vô đến đó.

Bất kể là núi sông đại địa, hay là pháp tắc Thiên Đạo, hay hai Tiên Nhân không kịp né tránh, tất cả đều tan thành tro bụi, người phe mình cũng bị giết như thường.

Dòng sông Hư Vô quét về phía kiếm cưu. thình lình Dư Tắc Thành xuất kiếm, Kiếm Ý Duy Ngã, phát ra một đòn mạnh nhất.

Những tiếng nổ ầm ầm vang lên liên tiếp, dòng sông Hư Vô dưới một kiếm này hoàn toàn tan tác.

Thái Hư Đạo Đức ở xa xa nghi hoặc nói:

- Ta vẫn cho rằng hai Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên ẩn trong chỗ tối, thì ra là nấp trong kiếm cưu. Thì ra chính là Diệt Độ Tiên Chủ ngươi... ngươi bất quá chỉ là cảnh giới Tiên Nhân, làm sao có thể khống chế lực lượng Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên được?

- Thôi đi, nghĩ nhiều vô ích, ta cũng không muốn biết, chết đi cho ta.

Thình lình giữa không trung xuất hiện một bàn tay rất to, giống như một luồng Hư Vô từ trên chín tầng trời hạ xuống. Quét đến chỗ nào, vạn vật tan thành tro bụi, mang theo một cỗ khí tức kinh khủng vô cùng, quét về phía kiếm cưu đang bay.

Một trảo này chộp vỡ cả thiên địa, hư không tan tác. Đi đến đâu chỉ có một kết quả, hư vô tan biến, hoàn toàn là hư vô.

Dư Tắc Thành xuất kiếm. Ầm một cái, bàn tay kia run lên, tiếp tục chộp tới, Dư Tắc Thành xuất kiếm tiếp, bàn tay lại run lên, nhưng vẫn tiếp tục chộp tới.

Ầm ầm ầm... Dư Tắc Thành dốc hết toàn lực, kiếm cưu bay bay, nháy mắt phát ra một trăm lẻ tám kiếm. Cuối cùng kiếm khí cùng bàn tay kia cùng nhau tan tác, mới ngăn cản được một trảo này.

Thái Hư Đạo Đức cười nói:

- Vừa rồi ta chỉ mới sử dụng hai thành lực, các ngươi còn có thể phát ra được bao nhiêu kiếm như vậy nữa. Kiếm Phong tử? Để ta cho các ngươi mệt chết.

Nói xong, giữa không trung lại xuất hiện một bàn tay khác, chộp ra một trào. Trảo đến chỗ nào, một Phi Tiên không kịp né tránh, nháy mắt hóa thành hư vô. Gần trăm Tiên Nhân khác không dám chạy trốn, cũng không dám tới gần, chỉ có thể làm ra vẻ như đang chiến đấu. bay lượn vòng bốn phía.

Kiếm cưu thoáng chuyển, lần này bất ngờ không chống cự lại bàn tay, mà là đáp xuống đất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Dư Tắc Thành cao giọng quát:

- Hiên Viên tổ tiên. Tiên Tần Thủy Hoàng, Đại Vũ Thần Đế, Hiên Viên Hoàng đế.

- Hôm nay Tiên tộc trở lại nhân gian, vọng tường cướp đoạt khí sô của thế giới Thương Khung ta.


- Hiên Viên kiếm phái Dư Tắc Thành tổng cộng bảy ngàn bảy trăm bảy mươi sáu người, xà thân chiến đấu một trận, thà chết không khuất phục.

- Ta lấy máu ta chiếu Hiên Viên, tuy kiếm không còn lòng này còn, cho dù kiếm vỡ, tim vỡ, tuyệt mạng, cũng phải tử chiến đến cùng. Hôm nay cung thinh tố tiên Nhân tộc ban cho Thần kiếm, chém giết yêu tà!

Đồng thời tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái cùng nhau hô lớn:

- Cung thinh tổ tiên Nhân tộc ban cho Thần kiếm, chém giết yêu tà!

Mọi người lập tức sử dụng phù lục Dư Tắc Thành đã ban phát, bạo phát thần uy. Phi kiếm lục giai của bọn họ được kích thích, lập tức hóa thành phi kiếm cửu giai.

Ba ngàn phi kiếm cửu giai hóa thành ba ngàn pháp tắc Thiên Đạo, ba ngàn Hỗn Nguyên Đại Đạo cùng xuất hiện.

Dư Tắc Thành gầm to, trong khoảnh khắc này mọi người hợp nhất, hóa thành một người một kiếm. Người này có hình dáng mơ hồ giống như Dư Tắc Thành, hắn cúi đầu nói:

- Cung thinh Hiên Viên Thần Kiếm.

Vừa dứt lời, trên bầu trời nhật nguyệt đồng thời xuất hiện, bạo phát hào quang mạnh nhất. Trong vòng ngàn dặm một tiếng nổ vang, thần lôi giáng xuống. Giữa không trung tiên nhạc du dương, vạn dặm giang sơn, hoa tươi bay là tả từ trên trời rơi xuống.

Sau đó một tiếng kiếm ngâm vang lên, vang khắp cả thế giới Thương Khung, Lục Vực có thể nghe thấy tiếng kiếm ngâm này.

Tiếng kiếm ngâm này dường như muốn biểu hiện sự tồn tại của thần kiếm, lại dường như vừa nhìn thấy ánh mặt trời, lại muốn chém giết địch nhân, vô cùng vui sướng.

Giữa tiếng kiếm ngâm này, hết thảy vạn vật trong thiên địa nháy mắt ngưng trệ, hết thảy dường như mất đi màu sắc. Thiên này, địa này, vũ trụ này, giờ phút này này chỉ còn một kiếm này tồn tại.

Giữa không trung dần dần xuất hiện một thanh cổ kiếm Thanh Đồng, đây là một thanh Thanh Đồng kiếm bình thường tới cực điểm, chỉ dài hơn thước, thân kiếm đơn giản, có chút ri sét loang lổ.

Đây là Hiên Viên Thần Kiếm, cho dù bề ngoài nó tầm thường nhưng không ai dám coi thường nó.

Hiên Viên Thần Kiếm trong tay, mặc tình ta tung hoành thiên hạ.

Nhìn thấy kiếm này, Thái Hư Đạo Đức kêu to, vô cùng hoàng sợ, cất tiếng rống giận:

- Hiên Viên Thần Kiếm ư?

Dư Tắc Thành cúi đầu trước Hiên Viên Thần Kiếm:

- Cung thinh thần kiếm trừ ác, chém giết yêu tà.

Nháy mắt Hiên Viên Thần Kiếm lọt vào tay Dư Tắc Thành, hắn vung kiếm lên.

Kiếm quang chợt lóe, hơn trăm Tiên Nhân còn sót bất kể là Kim Tiên hay Thiên Tiên, dưới kiếm này toàn bộ hóa thành tro bụi.

Không chỉ là phân thân của chúng ở nhân gian hóa thành tro bụi, mà bản thể chúng trên Tiên Giới cũng vì Hiên Viên Thần Kiếm này mà toàn thân bắt đầu tan tác, Tiên quốc tan biến.

Một kiếm chém xuống, trăm Tiên Nhân ngã xuống.

Dưới nhát kiếm này, hai tên Thái Hư Đạo Đức và Độ Ách Hồng Liên toàn thân bạo phát sương máu. Bọn chúng cũng đã trọng thương dưới một kiếm này, bay ra xa chừng ba ngàn dặm. sau đó nổ ầm một tiếng rơi xuống, phá hủy núi cao.

Thái Hư Đạo Đức hổn hển nói:

- Huynh đệ, liều mạng đi thôi, đó là Hiên Viên Thần Kiếm! Thái Nhất Cực Hư.

Rất nhanh y hóa thành một lỗ đen. chỉ trong thoáng chốc, vạn vật bị lỗ đen này thu hút. bay vào trong đó, nhanh chóng tan tác, trong lỗ đen này là hư không vô cùng hắc ám.

Độ Ách Hồng Liên cũng rống to:

- Chung Cực Độ Ách

Toàn thân y hóa thành một ngọn lửa đỏ, đây là lửa đạt tới cực hạn. phát tán sức nóng vô

cùng tận. Lúc này y bạo phát sức nóng của mình lên tới cực hạn. trông như mặt trời, hủy diệt hết thảy.

Hai người hợp thể rất nhanh, lửa đỏ bừng bừng chui vào trong lỗ đen. Một bên điên cuồng thu hút, một bên điên cuồng phát tán, nhanh chóng hình thành sự cân bằng vô cùng ảo diệu. Lúc này hai Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên kia đã hóa thành một người, có được vô thượng Tiên lực.

Nhưng không chờ cho bọn chúng hợp thể hoàn thành. Dư Tắc Thành thoáng động trong lòng, nháy mắt na di Thời Không, bay tới trước người bọn chúng chém ra một kiếm. Kiếm này nhìn qua hết sức nhẹ nhàng hời hợt, nhưng hợp thể của hai Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên kia lập tức tan tác, hoàn toàn biến mất.

Đây là Hiên Viên Thần Kiếm, có thể hủy diệt hết thảy.

Giết chết hai Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, Dư Tắc Thành vẫn không thu kiếm, lên tiếng nói:

- Xuất hiện đi, bọn kia không thể tái sinh, nhưng các ngươi hẳn là có thể. Lên đi, chúng ta đánh cho thỏa thích một trận.

Tro bụi ngưng kết, hợp thể của hai Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên xuất hiện trở lại, lên tiếng nói:

- Quả nhiên là Hiên Viên Thần Kiếm, chung cực tiên thể Đại La Hỗn Nguyên Thái Nhất của chúng ta cũng không thể ngăn được một kiếm này. Xem ra lần này quả nhiên là điềm đại hung, có lẽ huynh đệ chúng ta thật sự sẽ bị trấn áp ở nơi này...

Còn chưa dứt lời, đột nhiên y rống to:

- Không có khả năng, ta là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, có thể vượt qua hết thảy không gian thứ nguyên, hết thảy vũ trụ, vĩnh hằng bất diệt, không gì không biết, không gì không làm được, vô thượng Kim Tiên.

- Làm sao ta có thể thua dưới kiếm của ngươi, làm sao ta có thể bị đám kiến này trấn áp? Chúng ta là bất bại, Hiên Viên Thần Kiếm thì đã sao, thế giới Thương Khung thì đã sao? Hiện thân cho ta. tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên của ta, hiện!

Những lời của y hóa thành điểm điểm kim quang, ngôn xuất tức pháp, vĩnh tồn thiên địa, hóa thành thượng cổ tiên phù, trông như vật sống ẩn chứa lực lượng kỳ dị, bay múa trước mặt y.

Những tiên phù này bay giữa thiên địa, phát ra kim quang vô tận. Đồng thời toàn thân y cũng phát ra kim quang chói mất, phân giải thành những sợi bông màu vàng quấn quít trên thân y.

Từng trận tiên âm nổi lên bốn phía, thân hợp thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên bắt đầu bạo phát biến dị, dường như có hàng ngàn hàng vạn thánh thần vờn quanh, khí thế hết sức hùng vĩ.

Theo tiên thể này xuất hiện, tiên nhạc vang lên văng vẳng trên không, tiên hoa là tà, kim đăng bay lượn, tiên vân quay cuồng, phạm âm nổi lên bốn phía.

Trong mơ hồ, lấy hợp thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên này làm trung tâm, vô số tiên cung dâng lên, vô số Tiên giới xuất hiện, vô số Tiên Nhân quỳ lạy, vô số tường quang bay lượn.

Đây là bọn chúng bắt đầu triệu tập tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên của mình. Tiên thể vừa thành, đừng nói là Hiên Viên Thần Kiếm, dù là cả thế giới Thương Khung cũng có thể hủy diệt.

Tiên thể của chúng là do ba mươi ba Thiên giới tạo thành, biển mây trên chín tầng trời tụ tập, thậm chí còn to hơn thế giới Thương Khung gấp mấy lần.

Nhưng nơi này là thế giới Thương Khung, ở thiên địa này, phải tuân theo pháp tắc của thiên địa này, thế giới Thương Khung tuyệt đối không để cho y triệu tập được tiên thể hoàn mỹ. Lập tức hàng ngàn hàng vạn thánh thần kia già nua rồi tử vong, tiên cung sụp đổ, Tiên giới vỡ nát, biển mây tiêu tan, Tiên Nhân diệt vong, tường quang tiêu tan.

Sau đó tiên cung dâng lên, Tiên giới xuất hiện, Tiên Nhân quỳ lạy, tiên quang tái sinh.

Sau đó lại tan nát, hủy diệt, tiêu tan.

Cứ như vậy vừa sinh lại diệt, thuần hoàn như vậy, sinh diệt không ngừng.

Thật ra hết thảy chuyện này chỉ xảy ra trong nháy mắt, nhưng giống như vô số năm tháng đã qua đi, vô số sinh tử luân hồi, vô số thiên địa biến dị.