Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 315: Phân thân cùng bản tôn

Trương Hằng dạy đồ một lần cuối cùng cho đệ tử, liền không chút do dự thi triển bí thuật Lưu Tinh Độn phóng về phía phân thân.

Đối với đồ nhi Quách Phong, tuy rằng Trương Hằng ký gửi không ít hy vọng, nhưng cũng hiểu được đạo lý chim ưng non cuối cùng cũng phải bay lên trời. Vì thế dứt khoát cho hắn đi Tu chân giới thậm chí thế tục giới lịch lãm một phen, ngay cả tinh thạch cũng không cho mấy khối.

Vù vù!

Phía chân trời sinh ra hào quang chói mắt, lóe lên những tia lực lôi điện, thân hình Trương Hằng đã xuyên qua lộ trình bảy tám chục dặm, kéo gần khoảng cách với phân thân.

Sau khi thi triển Lưu Tinh ĐỘN Trương Hằng đã tiêu hao không ít nguyên khí, còn cách phân thân hơn ba trăm dặm.

Trương Hằng cũng không tiếp tục sử dụng Ngân Quang ĐỘN mà lấy ra Tử Diệu Thần Thảm khống chế Pháp bảo đỉnh cấp này bay về phía trước.

Sử dụng Lưu Tinh Độn vốn sẽ tiêu hao rất nhiều nguyên khí của Trương Hằng. nếu sử dụng liên tục thì sẽ càng tiêu hao lớn hơn thậm chí sẽ tạo thành trạng thái hư không cho thân thể.

Tuy nhiên Tử Diệu Thần Thảm này là Pháp bảo phi hành đỉnh cấp. tốc độ nhanh gấp đối so với Trương Hằng toàn lực phi hành ở trạng thái bình thường.

Vù!

Trương Hằng bao phủ trong hào quang màu tím của Tử Diệu Thần Thảm, tuy rằng xung quanh gió rất lớn. nhưng không ảnh hưởng tới hắn chút nào.

ở bên kia, phân thân Trương Hằng đang bị Tương Sơn trưởng lão cùng Bích U Tiên Tử đuổi theo, Khoảng cách giữa hai bên đang kéo gần lại.

Ước chừng tàn nửa nén nhang sau, khoảng cách giữa hai bên chỉ còn lại hai ba mươi dặm. Khoảng cách giữa Trương Hằng với phân thân còn đến gần ba trăm dặm.

Phân thân của Trương Hằng bị thương không nhẹ. tốc độ phi hành rất khó tăng lên làm cho Trương Hằng cách đó mấy trăm dặm lo lắng không thôi.

- Bất Tử Tà Đế, ta xem ngươi nên Bó tay chịu trói đi, bản thân ngươi bị trọng thương, làm sao trốn khỏi hai người chúng ta đuổi giết?

Tương Sơn trưởng lão thản nhiên thần thức truyền âm về phía Trương Hằng ở đằng trước.

Nhưng phân thân Trương Hằng căn bản không thèm nhìn hai người này, liều mạng chạy về phía bản tôn.

Bích U Tiên Tử đứng trên đám mây ngọc bích, tay ngọc nhỏ nhắn bắn ra bích quang như sợi tơ. liên thủ cùng Tương Sơn trưởng lão thao túng Pháp bảo phi hành dưới chân. Mắt thấy kéo gần từng chút tới Trương Hằng. nhưng nàng vẫn luôn không yên tâm.

- Tương Sơn trưởng lão. ngài nói hắn có thể luyện thành vô thượng thần thông Thân Ngoại Hóa Thân hay không?

Bích U Tiên Tử lo lắng hỏi.

Không lâu trước, khi Thanh Vũ Điểu truy kích Trương Hằng cùng Lôi Đình Bá Vương, Tuy rằng thần thức của hai người không dám trắng trợn nhìn trộm, nhưng phát hiện ra đôi mắt bạc trong thiên địa.


Đôi mắt nhìn xuống đại địa kia. mang tới rung động quá lớn cho Bích U Tiên Tử. Chính chủ nhân đôi mắt này đã giết phu quân của nàng, từng hai lần chết mà sống lại trong tay nàng.

Không biết vì cái gì, nàng mơ hồ sinh ra một cảm giác sợ hãi với Trương Hằng, chẳng qua trong nội tâm không dám thừa nhận mà thôi.

- Điều này không có khả năng quá lớn. ở Tu chân giới Tam Tinh Vực. rất ít có tu sĩ Nguyên anh kỳcó thể tu luyện thành công Thân Ngoại Hóa Thân, ngay cả Đại trưởng lão trong tông ta dù có bí thuật bậc này, cũng không tu luyện thành công. Nghe nói Nghịch Thiên Đại Ma quật khởi mấy năm gần đây đã tu thành thần thông này.

Tương Sơn trưởng lão có chút do dự nói. nhưng ngữ khí cũng không chắc chắn. Hắn không thể bỏ qua đôi mắt bạc trong thiên địa kia. dường như có thể thấu rõ hết thảy thế gian.

- Nếu Bất Tử Tà Đế đối điện chỉ là một cái phân thân, như vậy ta có thể chậm lại một chút. Dù sao giết hắn cũng dễ như trở bàn tay. một khi bản tôn của hắn tới đây. liền lập tức hạ sát thủ, trước tiên chém giết phân thân, tranh thủ bắt sống bản tôn.

Tương Sơn trưởng lão suy nghĩ một lát. cuối cùng ra quyết đoán. Nếu chỉ là giết một cái phân thân, bọn họ nhất quyết không vừa lòng. Bởi vì chỉ cần một ý niệm là bản tôn có thể làm phân thân lập tức tự bạo. dù là bắt sống phân thân cũng không có chỗ tốt gì.

Thấy Tương Sơn trưởng lão ra quyết định như thế, Bích U Tiên Tử mới yên tâm. Hai người giảm chậm tốc độ. theo sát mặt sau phân thân Trương Hằng, nhưng không đuổi bắt toàn lực.

Trương Hằng ở ngoài xa mấy trăm dặm thông qua phân thân biết được tình huống bên này. trong lòng không khỏi vui vẻ. Hiện giờ hắn thiếu nhất là thời gian, chỉ cần kéo gần Khoảng cách với phân thân hắn có thể ung dung rời đi.

Kết quả là khoảng cách giữa hai người Tương Sơn trưởng lão cùng Trương Hằng không thu ngắn rõ ràng, còn Khoảng cách giữa Trương Hằng cùng phân thân lại đang nhanh chóng thu lại.

Rất nhanh, Khoảng cách giữa Trương Hằng cùng phân thân chỉ còn lại hai trăm dặm. Hai người ngược hướng chạy đi. cho nên nhanh chóng tới gần nhau.

Khoảng cách hai trăm dặm. trong lòng Trương Hằng vừa động. Hư Không Hỏa Diễm trong đầu run lên.

Hai trăm dặm là một cái giới hạn.

Một mảnh ngân diễm chợt lóe lên. xẹt qua chân trời, tựa như thuấn di.

Phân thân Trương Hằng vui vẻ, vẫy tay một cái, đoàn ngân diễm đánh từ phía chân trời rơi vào tay hắn.

Hắn nhanh chóng lấy ra mảnh vụn Huyết Sát Thiên Bi. dùng ngân diễm cắn nuốt. Thật nhiều tinh túy thiên địa sinh ra trong cơ thể hắn, chữa trị thương thế trên người cùng khôi phục nguyên khí. Nguồn: https://truyenfull.vn

Động tác phân thân Trương Hằng tự nhiên bị Tương Sơn trưởng lão phát hiện ra. thần thức của hắn gắt gao tập trung vào tình huống bên kia, phát hiện thương thế cùng nguyên khí của đối phương đang khôi phục rất nhanh.

- Sao có thể như thế được?

Tương Sơn trưởng lão cùng Bích U Tiên Tử đều cả kinh.

Ngân diễm từ trên trời giáng xuống kia cũng làm hai người suy đoán.

- Như vậy xem ra Bất Tử Tà Đế này thật có thể luyện thành thần thông Thân Ngoại Hóa Thân, hơn nữa công pháp người này tu luyện thật làm người ta khó tin. có thể thông qua phương pháp này khôi phục thương thế cùng nguyên khí


Trong mắt Tương Sơn trưởng lão mang theo những tia đố kỵ cùng sát ý.

Sắc mặt Bích U Tiên Tử trở nên ngưng trọng, sát khí trong ánh mắt cũng càng đậm.

Đột nhiên thần thức Tương Sơn trưởng lão ở bờ biên giới hai trăm dặm bắt được một nam tử Thanh niên đang nhanh chóng phi hành.

Bộ dạng nam tử này giống y như Bất Tử Tà Đế cách đó mấy chục dặm, dưới chân đạp một tấm thảm bay màu tím. tốc độ thật làm người ta kinh diễm.

- Quả nhiên bản tôn của hắn đã tới!

Trên mặt Tương Sơn trưởng lão mang theo những tia cười lạnh.

Làm tồn tại Nguyên Anh hậu kỳ. cho dù bản tôn cùng phân thân Trương Hằng cùng tiến lên. hắn cũng sẽ không có một chút sợ hãi.

Thần thức của Bích U Tiên Tử không thể kéo xa Như vậy, vừa nghe bản tôn Bất Tử Tà Đế hiện thân, trong mắt hiện lên thần tình phức tạp.

Mấy năm trước, Trương Hằng vẫn là một tên tiểu tu sĩ Trúc cơ kỳ. thực lực đang đứng vào hàng Kết Đan Kỳ. Nhưng Lúc này, hắn lại tu thành bí thuật Thân Ngoại Hóa Thân, thật làm cho người ta đố kỵ.

- Khi nào thì chúng ta ra tay...

Bích U Tiên Tử hô hấp trở nên gấp gáp. không khỏi trở nên khẩn trương.

- Tuy rằng bản tôn của hắn cách chúng ta hai trăm dặm. nhưng vì phòng ngừa đột biến, nên chờ hắn tới gần trong một trăm dặm mới ra tay.

Tương Sơn trưởng lão hờ hững nói. khí thế ngưng tụ trên người khẽ kích động.

Cứ thế, Khoảng cách giữa bản tôn Trương Hằng cùng bọn họ nhanh chóng kéo gần lại.

Một trăm tám mươi dặm... Một trăm năm mươi dặm... Một trăm hai mươi dặm...

Tuy rằng Trương Hằng không cảm giác được thần thức tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. nhưng có một loại cảm giác bị giám sát, liền hiểu được mình đã bị thần thức của Tương Sơn trưởng lão tập trung.

- Một trăm dặm!

Vào một thời điểm, Tương Sơn trưởng lão khẽ hô một tiếng.

Vù!

Hai người lao vụt về phía phân thân của Trương Hằng, khí thế trên người tăng vọt, uy áp tinh thần mạnh mẽ như bão tố ập tới từ xa, nhất thời mây gió xáo động.

Phân thân Trương Hằng Thấy cảnh này, vội vàng thu hồi mảnh vụn Huyết Sát Thiên Bi. Trải qua cắn nuốt vừa rồi hắn đã khôi phục hơn phần nửa nguyên khí, thương thế cũng tốt hơn bốn năm phần.

- Bích Vân Di Thiên Thuật!

Tương Sơn trưởng lão khẽ hô với Bích U Tiên Tử.

Bích U Tiên Tử lập tức hiểu được.

Vù!

Hai người liên tục đánh ra pháp quyết. đám mây ngọc bích dưới chân khoảnh khắc bùng lên hào quang chói lợi. vù một cái độn ra trước mười mấy dặm...