Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 172: Bách Luyện đại sư

Trương Hằng cũng không thể ngờ nổi là trong tay đại hán mặt đen Khuê Hồng lại có vài loại tài liệu luyện khí mình cần, hơn nữa người này còn là đệ tử của đại sư luyện khí.

Tất nhiên là Khuê Hồng rất vui mừng đối với ý định của Trương Hằng muốn mua những tài liệu trong tay mình, gật đầu nói:

- Nếu đạo hữu thật sự mong có được những tài liệu này như vậy thì bán cho ngươi cũng không có vấn đề gì. Đúng, để ta tính xem...

Rầm một tiếng, Khuê Hồng đổ các loại tài liệu luyện khí từ túi trữ vật ra thành một đống.

Tính toán một lát. Khuê Hồng cười ha hả nói:

- Tổng cộng là một ngàn hai trăm năm mươi tinh thạch. Đạo hữu ngươi hợp ý ta, bán cho ngươi một ngàn hai trăm tinh thạch đi!

Trương Hằng đoán người này có thể đã phát giá cao hơn vài phần nhưng hắn cũng không quá để ý tới điều này. Dù sao thì mình cũng còn cần sư tôn của đối phương hỗ trợ mà.

- Vậy cho ngươi mười khối tinh thạch trung phẩm đi.

Trương Hằng lấy từ trong túi trữ vật ra mười khối tinh thạch trung phẩm.

- Đạo hữu đúng là rộng rãi quá!

Khuê Hồng mừng thầm trong lòng. Tài liệu vốn chỉ cần bán với giá tám khối tinh thạch trung phẩm Giờ lại có thể bán cho đối phương mười khối.

Nhìn vẻ mặt Trương Hằng thoải mái đưa dám tinh thạch này ra, Khuê Hồng không khỏi nghĩ thầm, hay đây là con cháu của một gia tộc tu tiên?

Ra tay hào phóng như vậy, bên cạnh còn có một đạo lữ song tu như tiên tử, người này khẳng định không phải chỉ đơn giản là một tán tu!

- Xin hỏi Khuê đạo hữu một vấn đề. Không biết có thể mua được các loại tài liệu Ngọc Tinh Thạch khác ở nơi nào?

Trương Hằng thấy đối phương dường như cũng có chút kiến thức ở mặt luyện khí liền hỏi.

- Tài liệu luyện khí loại Ngọc Tinh Thạch tương đối hiếm thấy, được sử dụng cũng không rộng rãi, luyện khí bình thường căn bản không dùng tới thứ này. Khẳng định Tán Tu Minh không có loại tài liệu này, không biết trong tay sư tôn ta có hay không.

Khuê Hồng hơi do dự nói.

Trương Hằng gật gật đầu, thu những thứ tài liệu vừa mua vào túi trữ vật, lại hỏi Khuê Hồng một chút về vị trí của sư tôn Bách Luyện đại sư. Sau khi giao dịch với Trương Hằng xong, Khuê Hồng này cũng vội vàng rời đi, giống như có chuyện gì gấp vậy.

Trương Hằng cũng không lập tức rời khỏi nơi giao dịch của tu sĩ Trúc cơ kỳ này mà đi dạo trong nơi này một hồi, nói với Ninh Tuyết Dung bên cạnh:

- Không biết Tuyết Dung tu luyện loại công pháp nào, cấp bậc ra sao?

Đôi mắt Ninh Tuyết Dung lộ vẻ dịu dàng ôn nhu như nước, trả lời:


- Tuyết Dung tu luyện công pháp cấp cao - Khu Thủy Tĩnh Tâm Quyết. Nghe sư tôn nói, bộ công pháp này đối với thể chất của người tu luyện có yêu cầu khá hà khắc nhưng Tuyết Dung lại thích hợp để tu luyện loại công pháp này.

Trương Hằng cũng không ngờ Ninh Tuyết Dung lại có thể tu luyện một bộ công pháp cao cấp.

Ở địa phương đến chim cũng không thèm ia như Phương Vân sơn này, thật sự không dễ dàng tìm ra một bộ công pháp cao cấp.

- Như vậy Tuyết Dung người có muốn tu luyện một bộ công pháp tốt hơn không?

Mặc dù là công pháp cao cấp nhưng cũng có sự phân cấp, chênh lệch không nhỏ.

Thần thức của Trương Hằng đảo qua lầu hai, thầm nghĩ nơi này khẳng định không có công pháp cao cấp gì nhưng trong túi trữ vật của Nam Minh lại lưu lại mấy bộ công pháp khá tốt.

- Một bộ công pháp cao cấp đã khiến Tuyết Dung rất thỏa mãn rồi. Đại ca không cần phải lo lắng cho ta quá.

Ninh Tuyết Dung cự tuyệt ý tốt của Trương Hằng.

Trương Hằng thầm nghĩ, chuyện này cũng phải xem kỳ ngộ về sau thôi. Công pháp cao cấp ở Tam Tinh Vực có giá trên Trời, còn về công pháp cao nhất thì trên cơ bản là tồn tại trong truyền thuyết.

Đúng lúc này thì từ cách đó không xa có một vị Thanh niên mặc bạch y dáng người cao ráo đi tới. Dáng vẻ Thanh niên này tuấn mỹ dị thường, đôi mắt sáng như sao, môi hồng răng trắng, da thịt mềm mịn như ngọc, tu vi đã đạt tới Trúc Cơ tiền kỳ. Hắn tươi cười với hai người Trương Hằng, vẻ mặt tự nhiên nói:

- Tại hạ là Phạm Hoa, vừa rồi thấy hai vị đạo hữu liên hệ với Khuê Hồng, không kìm nổi lên tới đây khuyên nhủ hai vị một chút.

Chỉ thấy nam tử tuấn mỹ này vươn mấy ngón tay thon dài ra điểm vào hư không một cái. Lập tức một tầng cấm chế ẩn hiện liền bao phủ lấy ba người.

Trương Hằng khẽ cau mày. Hành vi của Phạm Hoa này không khỏi hơi lỗ mãng sao?

Khuôn mặt tuấn mỹ của Phạm Hoa lộ vẻ tươi cười, đôi con ngươi thần quang nội liềm lướt qua hai người, đặc biệt dừng lại trên mặt Ninh Tuyết Dung một chút, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc vì vẻ đẹp của nàng.

- Hai vị đến Tán Tu Minh này chưa lâu, đối với chuyện của Khuê Hồng này có điều chưa biết.

Giọng nói của Phạm Hoa mang theo một loại cảm giác ưu việt, hơi tạm dừng một chút.

Trương Hằng không mặn không nhạt hỏi:

- Thế à? Vậy phiền Phạm huynh giải thích cho chúng ta một chút.

Hắn chẳng thèm tin nam nhân trước mặt này lại vô duyên vô cớ tới giúp mình. Xem thần thái cử chỉ của đối phương thì hẳn là một người tính cách không đơn giản.

Dù sao thì kẻ trưởng thành trong hoàn cảnh đặc thù như Triệu Thụy cũng là thuộc cấp hiếm như quốc bảo rồi.

Phạm Hoa không để ý tới Trương Hằng, ngược lại ôm quyền hướng về phía Ninh Tuyết Dung, con ngươi chỉ nhìn chằm chằm vào nữ tu sĩ không giống người phàm trước mặt.


- Dám hỏi đại danh của vị cô nương này là gì?

Ninh Tuyết Dung liếc mắt nhìn Trương Hằng một cái, phát hiện ra vẻ mặt của hắn thực lạnh nhạt liền trả lời ngắn gọn:

- Tiểu nữ họ Ninh.

Phạm Hoa thấy Ninh Tuyết Dung chỉ nói ra họ, dường như hơi lãnh đạm đối với mình thì thầm nghĩ, chẳng lẽ bọn họ thật sự là đạo lữ song tu?

Nghĩ tới đây Phạm Hoa cảm thấy rất không cam lòng, lại thầm mang tia hy vọng cầu may. Thấy nữ tử này gọi nam nhân họ Trương này là đại ca, không chừng là quan hệ huynh muội cũng nên.

- Trương đạo hữu, ngài vừa tới Tán Tu Minh, không biết nhiều về tình huống nơi này. Khuê Hồng kia đích thực là đệ tử ký danh của Bách luyện đại sư nhưng một năm trước đã bị Bách Luyện đại sư trục xuất khỏi sư môn. Người này nhìn thì như trung hậu thành thật nhưng sau lưng lại làm không ít chuyện giết người đoạt bảo...

Phạm Hoa rất nhiệt tình nói với Trương Hằng.

Sắc mặt Trương Hằng không thay đổi, cảm thấy hơi kỳ quái đối với thái đột đột nhiên nhiệt tình của Phạm Hoa, trong lòng đã kết luận là kẻ này nhất định không phải hạng người có phẩm chất cao thượng.

Chửi bởi sau lưng người khác, hành vi mạo muội, hơn nữa đối với người khác lúc nóng lúc lạnh. Người này rất có vấn đề. Đối với chuyện Phạm Hoa nói về Khuê Hồng, ta cũng chỉ giữ thái độ nửa tin nửa ngờ.

- Đa tạ Phạm đạo hữu đã có lòng nhắc nhờ.

Trương Hằng ôn Hòa đáp lại một câu, kéo Ninh Tuyết Dung đi về một hướng.

- Tuyết Dung, chúng ta đi mua một chút vật phẩm thường dùng khác đi. Ngươi không phải cũng muốn sửa sang lại động phủ một chút sao? Có thể tự mình lựa chọn vài thứ. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lần này Trương Hằng dùng thần thức truyền âm trao Đối với Ninh Tuyết Dung.

Ninh Tuyết Dung ừ khẽ một tiếng, vẻ mặt vui sướng, đôi mắt sáng lên lưu chuyển những tia sáng kỳ dị, bắt đầu chủ động tìm kiếm trên lầu ba.

Trương Hằng lúc này đi theo sau nàng khấp nơi.

Phạm Hoa thấy vẻ thân mật khăng khí của hai người, sắc mặt càng thêm âm trầm, trong mắt lóe lên vài tia sát khí. Mà đúng lúc này Trương Hằng đột nhiên quay đầu lại nhìn hắn, con ngươi tỏa ra thần quang, mang theo áp lực khiến người ta hít thở không thông.

Khóe miệng mang theo tia cười lạnh cùng sự Khinh thường, Trương Hằng không nhìn hắn chút nào nữa nhưng trong lòng đã có cảnh giác. Phạm Hoa bị ánh mắt của Trương Hằng làm cho khiếp hãi, trong lòng sững sờ. Nam nhân trước mắt này thật đáng sợ!

Nhưng lập tức tâm niệm hắn lại chuyển biến. Đều là Trúc Cơ tiền kỳ, sao mình lại phải sợ đối phương, Thực lực của mình trong đám tán tu cùng giai cũng coi như là người nổi bật.

Ước chừng nửa canh giờ, Ninh Tuyết Dung đã chọn được không ít vật dụng và tài liệu đặc thù để xây dựng động phủ. Mấy thứ này ước chừng tốn của Trương Hằng trên trăm tinh thạch.

Vào Thời điểm lựa chọn tài liệu, khuôn mặt xinh đẹp của Ninh Tuyết Dung đỏ bừng, đôi mắt lộ vẻ hưng phấn không hề che dấu, ở phương diện này rất giống những cô gái trên địa cầu.

Cuối cùng nắm tay Ninh Tuyết Dung rời khỏi Giao Dịch Minh của tán tu, Trương Hằng cười ha hả nói:

- Tuyết Dung, đây là lần đầu tiên ngươi đi mua đồ sao?

- Đúng vậy, đại ca, vui thật đó!

Đôi mi Thanh tú của Ninh Tuyết Dung chớp chớp, đôi mắt càng sáng bừng lên, vẻ mặt vô cùng hứng thú.

Trương Hằng thầm nghĩ, may mà mình có đủ tài sản chứ không thì e rằng chẳng thể thỏa mãn được nhu cầu của Tuyết Dung.

Chỉ có khi thực lực của ngươi đủ mạnh mới có thể mang đến hạnh phúc và an toàn cho người bên cạnh ngươi. Trương Hằng đã cảm nhận được rất sâu sắc đạo lý này.

- Nhất định thực lực của bản thân phải không ngừng tăng lên.

Giờ phút này khát khao với thực lực của Trương Hằng đã đạt tới một độ cao chưa từng thấy...