Tiên Hồng Lộ

Chương 717: Đại Thừa Kỳ

Đạo thiên lôi thứ sáu thanh thế mạnh mẽ. Lôi xà mãnh liệt như mua đánh xuống.

Hoàng trường lão nừa quy dưới mặt đất. hơi thờ gấp gáp. sắc mặt tái nhợt, khóe miệng vẫn còn ứa máu.

- Hoàng trướng lão. còn không mau sử dụng Tụ Lôi Đinh.

Dương Phàm không khói hô lên nhắc nhở.

Từ nửa tháng trước, hắn đã đưa Tụ Lôi Đinh cho Hoàng trướng lão mượn.

- Giờ chua phải là thòi cơ tổt nhất.

Hoàng trưởng lão lau khô vết máu nơi khóe miệng, khuôn mặt bình tĩnh. Ánh sáng màu lục trên người biến mất. t hay vào đó là một mảnh tinh quang kinh thiên màu vàng, hóa thành ngàn vạn đạo xạ tuyến, xuyên thủng thiên không.

Phốc

Những đạo xạ tuyến này cuồn cuộn mành liệt, đánh cho lôi võng đang buông xuống thủng vô số chỗ. Dáng người cùa Hoàng trưởng lão cao ngất, tóc bay loạn, bộc phát ra một cỗ thiên uy ý chí kinh thiên, khiến lôi xà đầy trời cũng như có vẻ ảm đạm.

Qua thòi gian nửa chén trừ nhỏ, đạo lôi kiếp thứ sáu mới chậm rãi tiêu tán.

Hoàng truởng lão kêu lên một tiếng đau đớn, một tay chống dưới mặt đất. thán thể mềm mại không ôn định.

Lúc này. trong hư không đang nổi lên tầng thiên kiếp thứba.

Một khi tiến vào giai đoạn này, uy lực thiên kiếp sẽ tăng thêm một tầng, đạt tới trinh độ cao hơn.

Giờ phút này. mấy trường lão khác đang quan khán cũng vô cùng lo lắng.

- Thiên kiếp tầng thứ ba này được xưng là Đại thiên kiếp. Lúc trước ta ờ kiếp nạn này, nhục thân bị hủv. suyt nữa hồn phi phách tán!

Trong lòng Tư Đồ trưởng lão còn sợ hãi nói.

Dương Phàm nghe vậy thẩm nghĩ:

"Tư Đô trường lão này từng độ kiếp thất bại, hiện tại hãn là Tán tiên!"

Trong mắt nữ nhân áo vàng vẫn là một mánh kiên định, mặc dù lúc này nguyên khí đại thương nhưng lòng tin cũng chưa từngbị dao động.

Khi vòng thiên kiếp thư ba sắp nổi lên. Nàng nhanh chóng ăn vào vài loại tiên đan, gồm cả một trái Nhân Sâm tiên quả.

Dương Phàm trầm ngâm, dưới chân nổi lên một vòng árih sáng xanh biếc, vọt tới người nữ nhân áo vàng.

Độ thiên kiêp, không được có người thứ hai trực tiẻp can thiệp. Nhưng phương pháp trị liệu này không trực tiếp chổng cự thiên kiếp cho nên không gâv ảnh hường gì.

Nữ nhân áo vàng chi cảm thấy thương thế trên người mình đang nhanh chóng được chữa trị, một cồ lực lượng tân sinh sinh ra trong cơ thê.

Đột nhiên, nàng cảm thấy trạng thái tinh thẩn mình đạt tới độ cường thịnh chua từng có.

Nữ nhân áo vàng lập tức nhin về phía Dương Phàm, vẻ mặt rất cảm kích.

- Dương đạo hữu. phương thức trợ giúp cùa ngươi khi thiên kiếp tới gần tốt nhất nên dừng lại!

Tư Đồ trường lão trầm ngâm nói.

Dương Phàm vội vàng gật đầu. Nếu khi thiên lôi buông xuống, thông qua phương pháp này hỗ trợ nữ nhân áo vàng thì tất nhiên khiến thiên kiếp cũng tập trung vào hắn.

Giai đoạn thiên kiếp thứba ước chừng súc tích thời gian nửa nén hương.

Ầm

Trong hư không truyền ra một tiếng nổ lớn, lôi quang cuồn cuộn từ kiếp vân đánh xuống như bão táp.

Giờ phút này, lôi quang có hai màu xanh đò, mỗi đạo to lớn, uy lực kinh người.

Mỗi một đạo thiên lôi này đểu dễ dàng đánh cho tu sĩ Độ Kiếp sơ Kỳ hóa thành tro bụi.

Dương Phàm tự nghĩ, cho dù có Tụ Lôi Đinh nơi tay, trá giá cực lớn cũng chi miễn cưỡng tiệp được một đạo mà thôi.

Mà nữ nhân áo vàng này lại gặp phải ngàn đạo thiên lôi cấp bậc này đánh trúng.

Trong mắt nữ nhân áo vàng này phát ra hoàng quang dài tới ba thước, toàn thân nớ rộ quang hoa màu vàng tươi.

Vừa rồi. khi kiếp vân đang vận động, dưới sự trợ giúp của Dương Phàm, nàng đã đạt tới đinh, thậm chí tới trạng thái toàn thịnh mà trước nay chua từng có, bộc phát ra tiềm lực gấp hai bình thường.

Dương Phàm không thể không thùa nhận tổ chất tâm lý của nàng ta khi độ kiếp thật sự kiên định như thiết.

Cho là ỡ thời khắc tuyệt vọng vô lực nhất.

Chi cần vậy, cho dù uy lực thiên kiếp có cường đại như thế nào đi nữa. nàng chung quy cũng sẽ có một đường sinh cơ.

Giờ khắc này, hoàng quang từ mắt nàng bắn ra khiến thẩn quy kinh hãi, phát ra thiên uy ý chí vô hạn, khiến đám người Dương Phàm không thê nhìn thâng.

Trong quang hoa chói mắt quanh thân nàng ta còn ẩn ẩn nghe thấy tiếng phượng minh, đang p hóng lên cao. chống đỡ lại đạo thiên lôi kiếp thứ bảv.

Uy lực đạo thiên lôi kiếp thứbảv mãnh liệt cuồn cuộn đang bị nữ nhân áo vàng này mạnh mẽ tiếp được trong thòi gian một tức.

Nhưng một tức cũng rất ngắn ngủi.

Sau đó, lôi điện đầy tròi ẩm ẩm đánh xuống, nữ nhân áo vàng liên tiếp bị đánh lui ra sau.

Nhưng trong mắt nàng vẫn luôn rất kiên định, mắt thấy lôi quang đầy trời sắp đánh xuống nhưng cũng không có chút lưỡng lự nào.

Mấy người Dương Phàm đang quan sát cũng đểu nhìn thờ.

- Lẩn thiên kiếp khủng bổ này kéo dài mấy tức, chi sợ đủ giết ta tới mấy chục lần. Nàng không ngờ vẫn còn có thể kiên trì...

Dương Phàm khôngthể khôngbội phục.

Dù sao tu sĩ vượt qua hai lẩn thiên kiếp, thực lực cũng mạnh hơn so với tu sĩ Độ Kiếp Kỳ chưa vượt qua lần thiên kiếp này không chi trăm lần.

Có thể nói, những tu sĩ như Bồng Sơn tán nhân, Mộ Dung Phong đổi diện những cường giả trình tự này thì Ngay cả một chiêu cũng không tiếp được.

Giờ phút này, thân ảnh kiên định cùa nữ nhân áo vàng đã khắc ghi sâu sắc vào trong lòng Dương Phàm.

Kiên trì chừng thêm một tức, sắc mặt nàng ta đã tái nhợt vô cùng, thânthể mềm mại nhoáng lên một cái. gân như phải quy hãn xuống đất.

- Không ổn.

Sắc mặt đám người Tu Đồ trướng lão đểu đại biến.

Ẩm

Lôi xà đầy tròi với árih sáng hủv diệt gần như đã hoàn toàn bao phủ lấy nữ nhân áo vàng.

Trong lòng Dương Phàm rất kinh hoảng. Đây mới chỉ là đợt lôi kiếp thứbảv. phía sau còn có hai đợt lôi kiếp càng thêm đáng sợ. bao gồm cà tâm ma kiếp không thể đánh giá.

Tại thời khắc mành chi treo chuông, trên đinh đầu nữ nhân này lại nồ vang một tiếng, một lôi đinh cực lớn như núi nhỏ hoàn toàn ngăn cản ánh sáng lôi kiếp đầy trời kia.

Phạch~~~

Một mành điện xà uốn lượn quanh thân Hoàng trường lão. quang hoa màu vàng vừa chổng đỡ lôi đinh vừa hấp thu hơn phán nửa thiên lôi lực còn lại.

Nhưng vẫn có một bộ phận thiên lôi bị nữ nhân áo vàng này đón đỡ. lôi quang vờn quanh thân nàng, từng chút một rót vào trong cơ thể.

Rốt cục, duới sự trợ giúp của Thiên Lan Điện, nàng đã chổng đỡ được lần lôi kiếp thứ bảy.

Nữ nhân áo vàng lập tức nguyên khí đại thương. Dương Phàm lại lợi dụng thời gian ngắn ngủi giữa hai lân lôi kiếp, ánh sáng màu lục duới chân lóe lên, miên man tiến nhập vào trong cơ thể nàng.

Trong chốc lát, nữ nhân áo vàng cảm giác thương thế của minh đang nhanh chóng khôi phục. Nguyên khí lại từ trạng thái khô kiệt Chuyên thành cường thịnh, lại hướng về trạng thái đinh.

Thẩn sắc nàng lại lộ ra vẻ vui mừng, gật đẩu hướng Dương Phàm cảm kích.

Mấy người Tư Đồ trường lão đều kinh ngạc thán phục, thấy rất kỳ lạ.

Sắc mặt Dương Phàm binh tĩnh, đây chính là áo nghĩa tiểu luân hỗi.

Tuy nhiên, khi nguyên khí nữ nhân áo vàng này khôi phục lại đinh, lần thiên kiếp thứ tám đã súc tụ thành công, Dương Phàm vội vàng dừng lại.

Lẩn thiên kiếp thứ tám lại có màu tím.

Uy lực của lẩn này lại gia tăng mấy chục lần.


Nữ nhân áo vàng lập tức lấy Tụ Lôi Đinh để kháng cự, pháp lực cũng nhanh chóng tiêu hao.

Vẻn vẹn chi trong thòi gian bốn năm tức, Tụ Lôi Đinh đã bị chấn xuống, một mảnh điện xà màu lam giương nanh múa vuốt đánh tới.

- Không duy trì thêm được...

Nữ nhân áo vàng này biến sắc, vội vàng ăn vào mấy viên tiên đan, bao gồm cả một viên Độ Kiếp Đan.

Nàng vốn định bẳng thực lực bản thân kháng cự, tới đạo thiên kiếp cuối cùng mói dùng Độ Kiếp Đan.

Nhưng giờ phút này nàng đã không cố thêm được.

Sau khi ăn vào viên đan dược này, khí tức trên người này sinh ra biến hóa mờ mịt. Kiếp vân trên đinh đẩu hơi dùng lại một chút, uy lực đột nhiên giảm đi hai thành.

Nhưng dù vậy, điện xà màu lam vẫn đánh xuống, bao phủ lấy Hoàng truớng lão.

Rắc

Trong khoảnh khắc, mấy món linh bảo phòng ngự truớc người nàng đã bị đánh cho tan nát. chi có một kiện nhuyễn giáp bán tiên khí là duy trì được, vẻn vẹn chi bị rách mấy chỗ.

Toàn thân nữ nhân áo vàng này bị cháy đen, da thịt gần như bị phá hủv. hấp hối nẳm trên mặt đất.

- Nguyệt nhi!

Tư Đồ trường lão lo lắng vô cùng, thân hình run rẩy nhưng vẫn đứng yên bất động tại chỗ.

Đạo thiên lôi thứtám, dù có Tụ Lôi Đinh tương trợ, thậm chí dùng cả Độ Kiếp Đan khiến uy lực suy yếu đi hai phẩn nhưng cũng đã suýt nữa dồn nàng vào chỗ chết.

Mà đạo thiên kiếp thứ chín, đáng sợ nhất đã ngưng tụ giữa hư không.

Dương Phàm vội vàng hỗ trợ chữa trị thương thế cho nàng.

Thương thế trên người nữ nhân áo vàng này nhanh chóng khép lại, làn da láng mịn tinh mỹ, hoàn toàn khác hẳn với trạng thái lúc trước mà mấy người nhin thấy.

Rồi sau đó. thân thể nàng ta lại chuyển hướng tới độ cường thịnh đinh.

- Làm phiền Dương tông sư rồi!

Tư Đồ trưởng lão cảm kích vô cùng, Lý trường lão và Bàng trưởng lăo bên cạnh cũng ngạc nhiên vui mừng,

Đúng lúc này. lôi quang của kiếp vân trên đinh đẩu chậm rãi ngưng tụ thành một đoàn.

Rồi sau đó, một đạo thiên lôi màu tím đò chi lớn như một ngón tay cái từ trên trời giáng xuống.

Trong tầm mắt Dương Phàm, đạo thiên lôi màu tím đò này phảng phất giống như hư vô, ân chứa một cỗ khí tức khiến người ta hít thớ không thông.

- Đạo thiên kiếp cuối cùng: Tâm ma kiếp!

Sắc mặt Tư Đồ trường lão không chút t hay đổi nói.

Một đạo lôi kiếp này Ngay cả Tụ Lôi Đinh cũng không có tác dụng, trực tiếp bị nó xuyên qua đánh xuống người nữ nhân áo vàng.

Nàng ta ngồi xếp bẳng trên mặt đất. hai mắt kiên định, chậm rãi nhắm lại.

Trong lúc này, đạo thiên lôi màu tím đỏ rót vào trong cơ thể nàng ta.

Một đạo tâm ma kiếp cuối cùng là đáng sợ nhất, một khi thất bại sẽ hồn phi phách tán, không có bất cứ đường nào quav lại.

Loại tinh huôngnày kéo dài nửa Ngày.

Lý trường lăo lấy ra một bầu rượu, uống vào mấy hóp, không để ý nói:

- về mặt tâm tính, Hoàng trường lão hơn xa mấy người ta! Đây chính là sớ trường của nàng!

Lại qua một lúc, nàng ta đột nhiên mở hai mắt, cười rất tươi.

Giờ phút này. dù khuôn mặt nàng rất xấu xí nhưng lại phá lệ xinh đẹp kinh tâm động phách.

Dương Phàm cảm giác trên người nàng đã xảy ra một loại biến hóa gi đó. chi là không thê chỉ rõ ra được.

Trong cảm giác của hắn, nữ nhân này giống như một đoàn ánh sáng hư vô, nhưng cũng không thuần túy. vẫn có một bộ phận là phàm nhân.

- Chúc mừng Hoàng trường lão đã bước vào Đại Thừa Kỳ, đạt tới trường sinh bất từ. từ nay về sau đã là bán tiên thê, chi chờ Ngày phi thăng mà thôi.

Mấy người Bàng trường lão đều quav đầu nhìn lại.

Nữ nhân áo vàng cảm giác thân thể minh nhẹ như lông hồng, tùy thòi đểu có thể bị gió thổi đi, vô cùng kinh hãi.

Nàng thân bất do kỷ trôi về sau mấy trượng, mạnh mẽ vận pháp lực mới ổn đinh được thân hình.

Sau đó. ờ giữa hư không, nàng hướng về Dương Phàm cúi đầu, chân thành nói:

- Lẩn này may mắn có thể độ thiên kiếp, ít nhiều do có Dương đạo hữu. Nếu không tiểu nữ đã sớm chết ỡ đạo thiên kiếp thứ tám rồi.

Uy lực cùa thiên kiếp so với tường tượng cùa mọi người còn đáng sợ hơn.

- Nhớ lại hỗi đó. ta chi kiên trì được tới đạo thiên kiếp thứ bảv mà thôi!

Tư Đồ trưởng lão lại cười nói.

Lý trưởng lão cũng lơ mơ cười nói:

- Chi một người Dương tông sư đã ít nhất góp tới năm sáu thành vào thành công của Hoàng trưởng lão!

Lời này vừa ra, mấy vị trưởng lão đểu biến sắc. Hoàng trướng lão cũng nghiêm túc gật đầu:

- Đúng thế!

Dương Phàm hỗ trợ nàng luyện chế Độ Kiếp Đan, hiệu quả so với Độ Kiếp Đan binh thường phải gấp hai lân. Đây là một thành.

Rồi sau đó là tác dụng của Tụ Lôi Đinh, chổng lại đạo thiên kiếp thứbảv và thứ tám, phát huy tác dụng rất lớn. Đây ít nhất là hai thành.

Dương Phàm lại nhiều lẩn trị liệu, khiến nàng ta lần lượt đạt tới trạng thái đinh, đây ít nhất là ba thành,

Tổng cộng. Dương Phàm đã khiến Hoàng trường lão có tới năm sáu thành.

Nếu không, thực lục của nàng dù có mạnh gấp đôi thì cũng không chắc có thể vuợt qua lần thiên kiếp cửu tử nhất sinh này.

Dương Phàm không nghĩ tới chính minh lại được hân hạnh chứng kiến một Đại Thừa Kỳ bán tiên ra đời.

Từ xua tới nay. đại năng có thể thành công vượt qua ba lẩn thiên kiếp vô cùng ít ỏi, thậm chí chi nghe mà chưa từng thấy.

Cho dù là sự tình này cũng chi xảy ra ớ trong truyền thuyết mà thôi.

Thông Thiên tam giai: Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa, Đại Thừa Kỳ đã là đinh cao nhất cùa nhân giới, chỉ cách nửa bước là thành chân tiên. Chi cần nguyện ý, trong vòng trăm năm có thể chuyển hóa thành tiên linh thầ phi thăng thượng giới.

Mà Dương Phàm lẩn này không chi được chứng kiến Đại Thừa Kỳ bán tiên ra đời, mà còn thúc đây đối phương thành công.

Nếu không có Độ Kiếp Đan, không có Tụ Lôi Đinh, không có Dương Phàm trị liệu, xác suất Hoàng trưởng lão thành công độ kiếp sẽ không vượt qua hai thành.

Đương nhiên, Dương Phàm từ trong quá trinh độ kiếp này cũng tích cóp được rất nhiều kinh nghiệm.

Hắn cũng rất bội phục tâm tính và tâm thái độ kiếp của Hoàng trưởng lão. Nếu không nàng ta cũng không thể nào vượt qua tâm ma kiếp gian khổ nhất.

Hoàng trưởng lão dù không có dung mạo khuynh thành khuynh quốc như Vũ Nghiên, vô cùng xấu xí nhưng tâm cành lại hoàn mỹ không tỳ vết. gần như không có chút sơ hở nào. Tâm ma kiếp đáng sợ nhất đối với nàng mà nói lại là dễ dàng nhất.

- Uy lực thiên kiếp của ta đã cường đại tuyệt luân, có thêm Độ Kiếp Đan, Tụ Lôi Đinh và sự trợ giúp của Dương đạo hữu mới miễn cưỡng vượt qua. Mà uy lực thiên kiếp của Thiên Thu Vô Ngân nghe nói còn gấp ba lẩn bình thường, thật không tưởng tượng nồi!

Hoàng trưởng lão thờ dài nói.

Vẻ mặt Bàng trưởng lão lộ ra một tia ngưỡng mộ nói:

- Hoàng trường lão tấn chức Đại Thừa Kỳ rồi, giờ có cảm thụ gì không?!

- Cảm thụ?

Hoàng trướng lão ngân ra, chợt nhắm mắt lại, lẩm bẩm:

- Có một loại ảo giác kỳ diệu, mọi vật trong không gian này thật sự rất xinh đẹp, lại yếu ớt nhưthủv tinh. Mà ta dường như có thể rong mỗi nhất giới, không gì không làm được!


Lời này vừa ra, Dương Phàm chấn động.

Không gì là không làm được, đây cũng thật đáng sợ. dù vẻn vẹn chi là một loại cảm giác mà thôi.

Khi đã đứng trên tất cả thế giới này. mọi vật, không gian, sinh mệnh đểu trờ nên vô cùng bé nhỏ.

Còn có một loại cảm giác, khi tinh, thẩn của ta khế hợp với thiên địa, mơ hỗ cảm nhận được một lũ kêu gọi từ không gian xa xôi!

Hoàng trưởng lão mớ mắt ra, trong mắt là một mảnh trong vắt.

Kêu gọi từ không gian xa xôi?!

Có phải là thượng giới?!

Dương Phàm tò mò, âm thầm phán đoán.

- Có sáu cỗ khí tức triệu tập. trong đó có hai đạo rất thân thiết...

Hoàng trường lão hiện lên chút chờ mong:

- Xem ra trong trăm năm tới. ta có thể phi thăng được.

Ánh mắt của Tư Đồ trường lão hơi ảm đạm, thanh âm trầm thấp, binh tĩnh:

- Đại Thừa Kỳ bán tiên, thông qua phương pháp đặc thù có thê trờ lại phàm giới... Vài năm sau, Vân Tiên Đảo đă có thể tổ chức một lần Đại điển hóa tiên. Tuy nhiên, việc tổ chức đại điên này sẽ rất nhỏ thôi, không mời những đại năng giả ớ những địa phương Ngoại Hải Vực khác.

Tư Đồ trường lão nói với Dương Phàm:

- Vân Tiên Đảo siêu thiên thế ngoại, không tham dự đấu tranh Tu Tiên Giới, cho nên chuyện Vân Tiên Đảo sinh ra Đại Thừa Kỳ bán tiên, mong Dương đạo hữu hỗ trợ che giấu.

- Dương mỗ hiểu rồi!

Dương Phàm gật gật đầu. Chuyện sinh ra Đại Thừa Kỳ này nếu để ngoại giới biết được, tất nhiên sẽ chấn động nhất giớii.

Dừng lại Vân Tiên Đảo một thời gian, Dương Phàm rốt cục chuẩn bị cáo từ rời đi.

Bàng trưởng lão biết được việc này cho nên mời Dương Phàm tới động phủ của mình.

Trong lòng Dương Phàm có chút cảnh giác. Lấy thực lực của hắn, so sánh với những cao nhân siêu nhiên thế ngoại trên Vân Tiên Đảo quả khôngthê sánh bằng được.

Trong điện phủ huy hoàng.

Bàng trưởng lão và Dương Phàm ngồi đổi diện nhau.

- Bản trưởng lão lẩn này mòi Dương tông sư tới là có chuyện thương lượng.

Bàng trưởng lăo rất nhanh đi vào vấn đê chính.

- Mời nói!

Vẻ mặt Dương Phàm bình thản. Hắn lường trước ờ Vân Tiên Đảo. Bàng trường lão không dám có âm mưu gì vói hắn.

- Bàng mỗ là một Tán tiên, đã vượt qua năm lần kiếp nạn, là lần thứ sáu lại vô cùng trọng yếu. một khi thành công, có thể sánh ngang chân tiên...

- Thật đáng mừng, Bàng trưởng lão sắp bước vào cảnh giới Tán tiên lục kiếp.

Dương Phàm vô cùng kinh thán, trong lòng cũng sinh ra cảm ứng.

- lần kiếp nạn thứ sáu này vô cùng trọng yếu. uy lực tuyệt lân, thậm chí so với lẩn độ kiếp thứ ba còn mạnh hơn vài phần. Bàng mỗ hy vọng có thê sử dụng một kiện bán tiên khí và một số cực phẩm linh bảo và thiên linh địa bảo để giao dịch với Tụ Lôi Đinh của Dương tỏng sư.

Tinh quang trong mắt Bàng trướng lão lóe lên, có chút hưng phấn nói:

- Thiên kiếp của Tán tiên ngoại trừ lân đại kiếp nạn thứ chín thì không có tâm ma kiếp, chi cẩn có Tụ Lôi Đinh, hoàn toàn có thể nắm chắc vượt qua kiếp nạn lẩn thứ sáu.

Dương Phàm nghe vậy, lại chần chừ bảo:

- Đến lúc Bàng trường lão độ kiếp ta có thể cho ngươi mượn.

Bàng trưởng lão lại nói tiếp:

- Chi có luyện hóa Tụ Lôi Đinh mới có thê chân chinh phát huỵ ra uy lực của nó. Chi cần ngươi nguyện giao dịch, Ngày sau. khi ta bước vào Tán tiên lục kiếp, thậm chí thất kiếp, tung hoành vô địch một giới này. Mà lão hũ lại thiếu ngươi một đại nhân tình, đến lúc đó ngươi dù có nguyện vọng gì. lão hủ còn không làm được sao?!

Dương Phàm chấn động tâm thần! Không ngờ Bàng trường lăo lấy điều này ra hứu hẹn.

Nếu là tu sĩ binh thường, đổi mặt với điểu này sẽ rất động tâm. Nhưng Dương Phàm lại không có chút hứng thú giao dịch nào.

Cho dù đổi phương xuất ra tiên khí, hắn cũng không có chút nghĩ ngợi gi.

Dù sao chi cần hóa vũ phi thăng, thiên kiếp đại nạn tới ai cũng không thể trốn tránh được.

Dương Phàm đánh giá minh cũng không phải là ngoại lệ. có lẽ cũng giống như Thiên Thu VôNgân, uy lực thiên kiếp sẽ mạnh hơn nhiều so với bình thường.

Nếu có Tụ Lôi Đinh, hắn mới miễn cưỡng nắm chắc độ kiếp thành công,

Cho nên. Dương Phàm căn bản không có hứng giao địch.

. A ĩ

- Thật có lôi. đinh này cũng rât có tác dụng đôi với bản thân Dương mô!

Dương Phàm cuối cùng cự tuyệt nói.

Sắc mặt Bàng trưởng lão hơi trầm xuống. Trong chốc lát. Dương Phàm cảm nhận không gian bốn phía phảng phất như bị đọng lại bói một cồ thiên uy ý chí vô hình.

Dưới tình huống này. hắn dù muổn có hành động gì cũng rất khó khăn, cảm giác hít thờ không thông, khuôn mặt cũng hoi đò lên.

Tám tiên ngũ kiếp!

Đây đã là cường giả chí tôn ớ nhân giới. Trừ bò tiên nhân ra thì có thể nói bọn họ là vô địch.

Sắc mặt Dương Phàm trấn định, Tiểu Luân Hỗi lực trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, lấy phương thức vô cùng huyển diệu hóa giải áp lực trước mắt.

Vạn vật thế gian đểu không thể thoát khòi qv luật tự nhiên của tiểu luân hỗi.

Sắc mặt Bàng trường lão khẽ biến, đôi mắt hoi nhíu lại:

- Dương tông sư quá thật là thiên cô kỳ tài. Nhưng lực lượng của ngươi hiện tại còn cách chí tôn cùa nhân giới vài phần! Trong động phủ cùa bản trưởng lão mà Dương đạo hữu còn cho rẳngnếu Bàng mỗ ra tay thì ngươi vẫn có sức phản kháng, không bị chế trụ sao?!

Cái gì?!

Trong lòng Dương Phàm phát lạnh, cảm giác được một cỗ uy hiếp chua từng có.

Nếu hắn giống như ở Đại Tần lúc trước, bị Hoàng trường lão một chiêu chế trụ, sau đó cưỡng chế đánh hạ linh hồn lạc ấn. hoặc là dùng thẩn thông khác khống chế sinh mệnh...

- Đương nhiên, đây chi là giả thiết của Bàng mỗ!

Bàng trưởng lão túm tim cười nói.

Trong lòng Dương Phàm thẩm mắng. Đây không phải là giả thiết, rõ ràng là đang uy hiếp một cách trắng trợn.

Hắn hít sâu một hơi, thản nhiên nói:

- Bàng trưởng lão có muốn nghe một lời nói thật của Dương mỗ không?!

- Đương nhiên là muốn!

Bàng trường lão lạnh nhạt nói.

- Nếu ở Đại Tần, Dương mỗ tự nhiên không phủ nhận điều này.

Dương Phàm nói tới đây, Tiểu Luân Hỗi trong cơ thể vận chuyển tới cực hạn, một thân tinh khí thẩn kéo thẳng tới cực hạn, thậm chí mơ hỗ còn cường thịnh tới độ chưa từng có.

Có thể nói, thông qua vận chuyển pháp quyá ý cảnh, thực lực Dương Phàm đã tăng lên gấp hai, gấp ba lẩn!

Sắc mặt Bàng trướng lão khễbiến đồi.

Dương Phàm lại nói tiếp, vẻ mặt vô cùng kiên định, tự tin:

- Lời nói thật cùa ta là: Bàng trưởng lão không làm được! Tuyệt đối không làm được.

Tuyệt đối không làm được!

Tâm thẩn Bàng trướng lão chấn động. Nhưng từ thẩn thái vô cùng tự tin của Dương Phàm, hắn mơ hỗ cảm nhận được một cỗ áp bách.

Đồng thời. cỗ khí tức cấm kỵ lực kinh khủng trong phong ấn ỡ Thủv Hồn Giới của Dương Phàm chậm rãi phóng thích.

Tẩngphongấn thứsau. tầng thứbảv. tẩngthứtám, tẩngthứchín!

Vẻn vẹn chi là khí tức khủngbố của phong ấn đã khiến không gian bốn phía ngưng trệ! Dương Phàm đánh giá: Tẩng phong ấn thứ tám, bễ nghễ nhân giớii.

Tầng phong ấn thứ chín, vô địch nhân giớii!

Tẩngphongấn thứmười. ngạo thị hoàn vũ!

Trong phút chốc, sắc mặt Bàng trướng lão trắng bệch. Lấy tu vi Tán tiên ngũ kiếp của hắn mà cũng bị dọa cho sợ hãi.

Dương Phàm chi phóng thích khi tức phong ấn lực trong một chóp mắt. sau đó lập tức ngừng lại.

Mà Bàng trưởng lão cũng bị dọa cho một thân đẩv mỗ hôi lạnh.

Dương Phàm rốt cuộc là người như thế nào?!

Lực lượng phong ấn trong cơ thể sao lại đáng sợ như vậy?!

hay là đối phương cũng là đại nhân vật thượng giới chuyển thế?!

Ầm~~~

Ầm

Cả đại điện chi còn tiếng tim đập đồn dập cùa hai người.

Qua thòi gian nửa chén trừ.

- Nói chuyện với Dương tông sư một lúc, thật là có không ít ích lợi.

Bàng trường lão trờ nên tươi cười, tiễn Dương Phàm rời khỏi động phủ.

Trạng thái giương cung bạt kiếm lúc trước đã hoàn toàn biến mất.

t

Dương Phàm sau khi rời khói động phủ Bàng trưởng lão. trên người cũng đô ra không ít mỗ hôi lạnh.

>