Tiên Hồng Lộ

Chương 703: Vô Song tam kiếm

- Tẩn Hoàng! Nhiệm vụ của ta là ám sát ngươi, ngàn vạn đừng để ta thất vọng.

Người đàn ông áo trắng khẽ cười nói

- Cái gì? Ám sát?

Mọi người trên Bác Dịch Thai đang xem cuộc chiến kinh ngạc vô cùng.

Trên thế giới này nào có sát thủ như vậy. trước khi ám sát đổi thủ còn đứng trước mặt, mim cười nói cho người ta.

Huống chi. đối tượng ám sát, chính là đương kim Tẩn Hoàng vũ lực đệ nhắt Đại Tẩn?

Mặc dù lúc này Tẩn Hoàngbị thương, cũng khôngphải ai cũng có thểuy hiếp.

Vừa rồi, Thiên Ảnh xếp thứ nhất Thiên Sát Các, muốn lợi dụng khi người ta gặp khó khăn, kết quả bị Tần Hoàng một chưởng đánh bay.

- Ngươi là ai?

Tần Hoàng chấn động, người đàn ông áo trắng này nói lời nhẹ nhàng, nhưng lại khiến hắn cám nhận một luồng nguy cơ.

- Dĩ nhiên là hắn

Đám người Thiên Lâm Hầu. cũng lập tức nhận ra người này.

Tẩn Vong chi cảm thấy Thanh Long Kiếm trong tay minh kêu lên run rẩy.

- Kiếm tốt.

Ánh mắt người đàn ông áo trắng rơi xuống trên Thanh Long Kiếm, hoi chút tán thướng.

Vèo

Thanh Long Kiếm hóa thành một luồng hỗ quang lạnh lùng nhưng trong trẻo, từ trong tay Tẩn Vong rời ra, xuất hiện trước mặt người đàn ông áo trắng, cúi đẩu xưng thẩn, một dáng vẻ lấy lòng.

Tình huống như thế. khiến mọi người chấn động.

Vẻ mặt Tẩn Vong dại ra:

- Tại sao có thể như thế?

Thanh Long Kiếm chính là pháp bảo của hắn, người đàn ông áo trắng kia liếc mắt nhin bên này một cái. hiện tại không ngờ nó hướng người này thẩn phục lấy lòng.

Trong lòng hắn không khòi lo lắng. Thanh Long Kiếm có thể bị người này lấy hay không.

Nếu là nhưvậy, hắn chi sợ không có sứ phản kháng.

Nguời đàn ông áo trắng vươn tay nắm Thanh Long Kiếm, nhẹ nhàng vuốt ve thường thức, thẩn thái có một loại "từ ái" không hiểu.

- Ngươi rổt cuộc là ai?

Tần Hoàng giận tím mặt. người trước mặt này dám không nhìn sự tồn tại của mình.

- Truớc khi chết, ngươi thật sụ hẳn là biết, là ai giết chết ngươi.

Người đàn ông áo trắng thẩn sắc dị thường binh tĩnh, dường như chi quan sát Thanh Long Kiếm trong tay, chậm rãi lên tiếng:

- Xin nhớ kỹ tên của ta... Vô Song.

Vô Song?

Phía dưới bàn cờ, gâv nên một mành chấn động nhỏ, hiển nhiên người này ở Đại Tần. cũng không phải hạng người vô danh.

- Vô Song?... Ngươi chính là Vô Song kia?

Sắc mặt Tẩn Hoàng cũng dị thường ngưng trọng, nhớ tới Lăng Đính Tiên Phong lần trước, Dương Phàm tay cẩm đoạn kiếm, tìrih huổngbể nghễ quần hùng.

- Nghe tiếng không bẳng gặp mặt. Ngay cả Thanh Long Kiếm đểu bị ngươi đễ dàng hàng phục, có thểthấy ngươi chính là kiếm đạo tuyệt đinh.

Tân Hoàng vừa chuyện chuyện, lạnh nhạt nói:

- Tuy nhiên, nếu ngươi cho rằng bổn hoàng bị thương, liền có thể thừa dịp. vậy mười phẩn sai rồi.

- Vô Song ta cũng không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, vốn để ngươi ở trạng thái toàn thịnh ra tay. Tuy nhiên, hôm nay nhiệm vụ của ta chính là giết chết ngươi, lấy được Thiên Nhất Hôn Thủv. trừ một cái nhân tình.

Ánh mắt Vô Song bình thản, đồng thời cũng chú ý tới phía trên Bác Dịch Thai, hai tòa tương đá to lớn chậm rãi đến gân. Khí tràng cường đại của Thiên Thu Vô Ngân và Dương Phàm, đang giao phong trong đó.

- Thiên Nhất Hồn Thủy?

Tân Hoàngbiến sắc, lại là một người có chủ ý với vật ấy.

- Vì để côngbình, ta chi ra ba kiếm, nếu giết không chết ngươi, lập tức rời đi.

Thanh Long Kiếm trong tay Vô Song kêu lên một tiếng, hóa thành một luồng bóng kiếm màu xanh, về tới trong tay Tẩn Vong.


Tần Vong ngẩn ra, theo bản năng tiếp lấy Thanh Long Kiếm.

Những người khác, cũng khiếp sợ không thể lý giải.

Thế gian này không ngờ có người, có thể cự tuyệt hấp dẫn của công kích chí bảo Thanh Long Kiếm?

Trong mắt Tẩn Hoàng cũng kinh ngạc, hắn tuy có Cửu Long Tỷ. nhưng cũng không có thân thông công kích chân chính, nói trắng ra chính là một vật tượng trưng, xếp vào pháp bảo phụ trợ, chi vậy mà thôi.

Thanh Long Kiếm cùng với Hoàng Long Quan, đều là Chí Bảo Long Khí hắn tha thiá mơ ước. nếu có thê có được vật trước, tuyệt đổi có thê đại sát bốn phương. Yêu Long Hoàng cũng không thể là đối thủ của hắn.

Nhưng giờ phúc này. hắn trơ mắt nhin một người cự tuyệt Thanh Long Kiếm.

Sau khi Tần Vong tiếp nhận Thanh Long Kiếm, càng cảm giác bên trong kiếm, xuất hiện thêm thứ gì, thần thức rót vào trong đó, mặt lộ ra vẻ vui mừng, khó thể tin nhìn về phía Vô Song.

- Từ Võ Hầu cổ bảo. sau khi giết chết Hoàng Võ Hầu, ta đốc lòng tu luyện gần trăm năm, kiếm đạo đại thẩn, cũng ngộ ra tứ kiếm. Hôm nay, ta chi xuất ba kiếm, hơn nữa chi dủng bảv thành công lục.

Vô Song với một thân áo trắng, không gió mà động, trong tay hắn không có kiếm, cũng không nít kiếm.

- Người này tiềm tu trăm năm, chẳng phải là càng khủngbổ sao

Hỗ Phi há to miệng, hắn thật sâu hiểu được, ngộ tính đáng sợ của Vô Song.

Tu sĩ bình thường, một trăm năm có lẽ Ngay cả một cái bình cảnh cũng không thể tìm hiểu, nhưng nếu đổi thành Vô Song, ai cũng khôngbiết hắn có thể biến cường bao nhiêu.

- Buồn cười!

Tẩn Hoàng đôi mắt phun lửa. sắc mặt khó chịu cực kỳ.

Binh sinh lẩn đẩu tiên, Tẩn Hoàng gặp người còn cuồng vọng hơn hắn, cũng chính là lẩn đẩu tiên thấy được người dám khinh thường hắn.

Tần Hoàng giận dữ. máu nhiễm tròi xanh, uy danh và vũ lực này. ngạo thị Đại Tẩn, cho tới bâv giờ chi có hắn nhìn xuống người khác.

Mà nay một hạng người cuồng ngạo, không ngờ công bổ chi xuất ba kiếm, mà lại không dùng toàn lực.

- Làm như vậy là để công bình, về phẩn kiếm thứ tu, Ngay cả bản thân ta đều không thể khống chế, làm sao dễ dàng sử dụng.

Khuôn mặt binh thường của Vô Song, cuối củng hiện lên mấy phẩn không kiên nhẫn:

- Ta rất ít giải thích với người khác nhiều nhưvậy.

Tần Hoàng nghe vậy, trên mặt khôi phục binh tĩnh.

Bàv thành công lực. Đó không phải thực lực bản thân mình hiện tại có thể phát huy sao?

Nói cách khác, người này nhin thấy chi tiết bản thân minh, đểu không phải cuồng ngạo chân chính, tự cao tự đại coi tròi băng vung.

Nếu không phải tuyệt đổi tự phụ, như vậy người này tất nhiên có thục lục tuyệt đổi đáng

sợ.

- Các người tránh ra.

Ánh mắt Vô Song thoáng nhìn Thiên Ảnh và Yêu Long Hoàng bị thương.

Thiên Ảnh bồng nhoáng một cái, rời khỏi chiến trường.

Yêu Long Hoàng trên mặt hiện lên chút do dự.

- Ngươi nếu không chịu ròi đi có thể cùng Tẩn Hoàng tiến lên, như vậy ta có thể toàn lực ứng phó.

Vô Song lạnh nhạt nói. dù sao Yêu Long Hoàng cũng là một đổi thủ không tệ.

Yêu Long Hoàng ngẳn ra, chợt lập tức ròi đi, hắn làm sao ngốc như vậy. cho Vô Song đấu với Tần Hoàng, chẳng phải càng tốt sao? Tuy nhiên trên mặt hắn có chút đen.

Trên đinh biển mâv, chi còn lại có Vô Song và Tẩn Hoàng, hai người giẳng co phía xa, trong khu vực cách xa nhau, không gian phảng phất như bị đọng lại, yên tĩnh đáng sợ.

Vô Song nhắm mắt lại, chậm rãi mở ra song chường, nói nhỏ:

- Thức thứ nhất: Vạn Kiếm Giai Không.

Tiếng nói vừa đứt, trong không gian bị đọng lại, gió bắt đầu động.

Vù

Lúc gió thổi, trong hư không lờ mờ ngưng tụ vô số bóng kiếm.

Nhữngbóng kiếm kia giống như chính là ảo ảnh hư vô, không có bất cứ lực công kích gì.

Hơn nữa, Ngay cả Tần Hoàng, đều cảm thục không có bất cứ uy hiếp gì.

Ngàn vạn bóng kiếm, chi chít, ngang qua thiên hư, cúi đẩu trong hư không, kêu lên ong ong.

- Những bóng kiếm này dường như không có bất cứ lực công kích nào, hoàn toàn là hư


vô.

Mọi người phía duới không hiểu chút nào.

Nhưng mà Ngay sau đó. Vô Song với một thân áo trắng, đột nhiên lay động, một luồng kiếm ý xông tận trời, xuyên vào trời xanh muôn đời.

Ông

Ngàn vạn bóng kiếm trong hư không, kiếm ý tràn ngập vô tận, cũng trổng rỗng phát ra kiếm khí đâm thẳng linh hồn.

Cùng lúc, vô sổ bóng kiếm quét ngang hư không, hư không biến mất.

Biến mất. Vạn Khiếm Giai Không

Leng Keng

Tẩn Hoàng một trận luống cuống tay chân, song chướng vung lên, trên người bộc phát ra ánh sáng vàng xông lên trời. Một màn hào quang tráng sáng bảo vệ thân mình, bên ngoài dâng lên vô số ánh lửa.

Vẻn vẹn chi là chiêu thứ nhất, Tần Hoàng đã phải dùng thẩn thông bảo mệnh của Cửu Long Tỷ: Cửu Long thủ hộ.

Trong hư không, chi có thể cảm nhận được gió gào thét không ngừng, nhìn không thấy bất cứ thứ gì. nhưng kiếm khí kiếm ý vô hinh, lại như mưa bão. không ngừng nghi đánh lên

người Tẩn Hoàng.

Tiếng kim loại vang lên, phát ra từ trên màn hào quang của Cửu Long, tóe ra sáng chói tráng lệ vô cùng.

Đẳng đằng đẳng.

Thân hình Tần Hoàng liên tục lui về sau, vòng bảo hộ Cửu Long tràn đầy nguy cơ. hào quang chợt ảm đạm.

Mặc kệ hắn lui như thế nào, khắp hư không, đểu trờ thành hóa thân của "Kiếm", thời khắc thừa nhận vô số công kích của kiếm khí hư vô.

Phổc phổc

Thậm chi có một phẩn kiếm khi mang theo kiếm ý, xuyẻn qua vòng bảo hộ. tiến vào trong cơ thể hắn.

- Đem kiếm khí dung nhập hư không, trở thành một phần cùa thiên địa, tuy rằng là Vạn Kiến Giai Không, nhưng mỗi một tấc hư không, đều có kiếm khí dung nhập. Thiên địa vạn vật, từng cọng câv cọng cò đêu là kiếm. Ngay cả hư không đêu có thê hóa thân thành Kiếm, đây không khói cũng quá đáng sợ.

Hàn Kỳ thẩn tình khiếp sợ.

Hắn bản thân là cao thủ kiếm đạo, đẩu tiên tu luyện chính là kiếm đạo, cho rẳng đã tu luyện kiếm đạo đến mức viên mãn.

Vì thế, hắn quăng kiếm mà vào đạo môn. Sau đó tu luyện pháp thuật đạo môn đến mức tận cùng, lại sửa tu Nho môn.

Đây cũng là chân tướng hắn cùng lúc tinh thông ba môn kiếm, đạo, nho.

Lúc này. hắn nhìn thấy thức thứnhất Vạn Kiếm Giai Không của Vô Song, liền đẩv Tẩn Hoàngvào hạphong.

Thế gian này, không có bất cứ kỹ nghệ nào có thể đạt đến đinh chân chính, kiếm đạo tu luyện cảnh giới như thế. có thê ngạo thị hoàn vũ.

Khi vòng bảo hộ Cửu Long của Tẩn Hoàng nang động "chi chi", mắt thấy tùy thòi đểu có thể tan biến, trong thiên địa không chỗ nào không có gió gào, rồi đinh chi.

Thức thứnhất Vạn Kiếm Giai Không, rổt cuộc cũng chấm dứt.

Vô Song mớ to mắt. trong mắt lộ ra một chút hưngphấn:

- Không hỗ là Tần Hoàng, có thể hoàn hảo không tổn hao gì, tiếp được thức thứ nhất cùa

ta.

Tần Hoàng cũng có vẻ mặt phức tạp, vẻ mặt ngưng trọng, chưa bao giờ nghĩ đến. Thế gian này không ngờ có người tài nghệ tuyệt thế như thế. chỉ là thức thứ nhất kiếm đạo. liền bức mình đến trình độ này.

Hắn nhìn như không bị thương nhưng một chút kiếm ý cũng công kích vào trong tâm hồn hắn, tạo thành tổn thất rất nhỏ.

- Thức thứ hai, Huyễn Thẩn Hư Thiên Kiếm.

Vô Song khóe miệng hơi hơi nhếch lên, ánh mắt cố ý vô tình nhìn thoáng về vị trí Dương Phàm khoanh tay ngạo nghễ đứng trên tượng đá.

Tiếng nói vừa dứt. khắp thiên địa một trận, tràn ngập kiếm khí vô cùng vô tận, lại cố tình nhìn không ra.

Đây hiển nhiên ẩn chứa ý cảnh thức thứ nhất, lại dung nhập vô tận kiếm khí vào trong hư không.

Bất đồng chính là, hư không trên đinh đẩu Tẩn Hoàng, hiện ra một lổc xoáy hình thành từ hàng ti kiếm khí bé nhỏ.

Ầm vang-

Toàn bộ biển mâv chấn động, một luồng kiếm đạo ý chí vô cùng, bùng nổ từ trong lốc xoáy kia.

Ý chí kiếm đạo ẩn chứa lực lượng tương tự Thần Hư, lại có được ý cảnh lăng lệ gấp ngàn

lần.

Phốc.

Một thanh cự kiếm cao nghìn truợng, ngưng tụ hàng tỷ kiếm khí cùng ý chí, dung hợp với uy năng thiên địa tự nhiên, với khí thế lôi đình hung hăng chém xuống.

Ầm vang.

Khi cự kiếm kia chém xuống, trong thiên địa lôi quang mãnh liệt, vô sổ kiếm khí rất nhỏ, ngưng đọng khu vực chỗ Tẩn Hoàng, muốn tránh cũng không được.

Giờ khắc này, trong thiên địa dường như chi còn lại một kiếm khai thiên tích địa, mọi thứ đều có vẻ nhỏ bẻ.

Không gian sóng gợn khủng bổ, như gió lốc thỗi quét thiên địa.

Đám cường giả phía duới một trận luống cuống tay chân, tiếng kêu thảm thiết liên tục truyền đến, dư âm còn lại thậm chí còn giết chết mấy tên cường giả đứng đầu.

Mà Ngay cả Thiên Thu Vô Ngân và Dương Phàm đang toàn lực giẳng co. đểu bị kinh động, phần ra một phẩn tâm thẩn, mờ to mắt. ngẩng đẩu nhin một kiếm cường đại kia đủ để uy hiếp Hợp Thể Kỳ.

- Một kiếm này dường như

Trong mắt Dương Phàm xẹt qua một chút dị sắc.

Keng

Một bàn tay Tần Hoàng hóa thành hình thái long tráo kim văn, trên cánh tay cũng có một tấm chắn mặt đồng màu vàng, chặn một kiếm kinh khiếp thiên đại quy thẩn.

Nhưng Ngay sau đó, chi nghe một tiếng răng rắc, trên tẩm chắn mặt đồng màu vàng xuất hiện một vết nứt.

Vòng bảo hộ Cửu Long kêu lên một tiếng, hào quang ảm đạm đến cực điểm, cũng theo đó thoát phá.