Tiên Hồng Lộ

Chương 574: Thạch Thiên Hàn ra tay

- Hừ, Bắc Cực Thần Tông ta điệu thấp lánh đời vài trăm năm, uy danh từng có sớm bị người đời quên hết. Hôm nay ngay cả một môn phái nho nhỏ như ngươi cũng dám khiêu chiến quyền uy của bổn tọa.

Nam tử huyền y khoanh tay giữa không trung, ngạo nghễ lạnh lùng nhìn mọi người tại tràng:

- Trong vòng mười hô hấp, toàn bộ rời đi. Nếu không đừng trách bổn tọa diệt sát tất cả các ngươi để trùng chấn uy danh của Bắc Cực Thần Tông ta.

Lời này vừa dứt, mọi người chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh xông thẳng sống lưng, da đầu run lên.

- Ngươi

Sắc mặt lam bào quái nhân tái nhợt, trong mắt một mảnh tức giận, lại không thể che giấu đượcvẻ hoảng sợ.

Nữ trưởng lão họ Liễu trong mắt lộ vẻ hồi hộp, uy áp chấn nhiếp do thực lực cường đại của nam tử huyền y mang tới khiến hai người cảm thấy vô lực, khó xử vô cùng.

Lấy thực lực nam tử huyền y bày ra giờ phút này, cho dù hai người liên thủ cũng không phải đối thủ.

Bọn họ không dự đoán được, người này thế nhưng tu luyện Bắc Cực Từ Quang đến trình độ như thế, từ quang lực vô hình phóng ra trong lúc giơ tay nhấc chân đã làm cho pháp lực người ta hỗn loạn.

Cho dù dưới tình huống cũng cấp bậc, giao kích với Bắc Cực Từ Quang, thần thông của bọn họ bị áp chế gắt gao, khó có thể phát huy ra bốn, năm phần uy lực.

Càng không nói đến tu vi nam tử huyền y này cũng cao hơn bọn họ.

Mà lúc này, Thạch Quái hai đầu bốn tay hoảng hốt chạy tới, miễn cưỡng khống chế pháp lực, mất lộ vẻ kiêng kị, nhưng từ quang quanh thân "Cách cách" rung động, thân thể lắc la lắc lư, đảo quanh tại chỗ.

- Mười hô hấp, nếu không rời đi, toàn bộ táng thân nơi đây.

Nam tử huyền y lơ lửng giữa không trung, dưới ánh từ quang huyễn lệ phụ trợ, giống như là thần nhân.

Toàn trường bị bao phủ trong một lực tràng đặc thù, tu vi thấp pháp lực không chịu khống chế chạy tán loạn, sứt đầu mẻ trán.

Dưới áp lực cường đại cùng lực tràng lĩnh vực, mọi người câm như hến, giận mà không dám nói gì.

Lâm Thành đầy đầu mồ hôi hột, linh khí như ruồi bọ không đầu, chạy loạn trong cơ thể.

Dương Phàm thần sắc bình tĩnh, thò tay nhẹ vỗ vai hắn.

Lập tức Lâm Thành chỉ cảm thấy linh khí trong cơ thể vững vàng trở lại, cỗ nguyên từ lực kỳ dị kia bị một lực lượng không biết hóa giải.

- ồ?

Nam tử huyền y lộ vẻ dị sắc, ánh mắt đảo qua Dương Phàm.

Ở trong lĩnh vực từ nguyên hắn nắm trong tay mọi tình huống, chi tiết nhỏ nhặt ấy không ngờ bị hắn phát hiện.

Hắn híp mắt lại, bắn ra hai luồng tinh quang, nhìn chằm chằm vào Dương Phàm.

Dương Phàm lạnh nhạt tự nhiên.

Nam từ huyền y càng thêm kinh ngạc, nhưng giờ phút này cũng không có thời gian truy cứu.

Thời gian mười hô hấp lặng lẽ trôi qua.

- Thời gian mười hô hấp đã qua một nửa. Nếu không đi, đừng trách bổn tọa lập tức hạ sát thủ.

Nam tử huyền y bắt đầu đếm ngược.

- Các hạ thật sự tự cao tự đại coi trời bằng vung, chẳng lẽ thực sự cho rằng có thể bằng vào lực bản thân chống lại chúng ta?

Lửa giận trong lòng lam bào quái rốt cục bùng nổ, toàn thân dâng lên một cỗ tinh quang màu lam chói mắt, phóng ra một cỗ cực lạnh đóng băng linh hồn.

- Không sai, chính có ý này.

Nam tử huyền ý vẻ mặt trào phúng nói:

- Xem ra các ngươi không thể hiểu được, Bắc Cực Thần Tông ta chỉ có vẻn vẹn hơn trăm tu sĩ, vì sao có thể kinh sợ Cực Bắc, liệt vào một trong tam đại tông phái, ở trước mặt Bắc Cực Từ Quang, nhân số các ngươi có nhiều gấp đôi cũng không hề khác nhau.

Dứt lời, trong mắt hắn hàn mang run lên, cả khu vực bỗng nhiên sinh, ra một cỗ lực lượng kỳ dị hỗn loạn.

Trên đỉnh đầu mọi người quanh quẩn một tầng từ quang màu bạc huyễn lệ huyền bí, bên trong lóe ra điện văn màu đỏ, che phủ trời đất khiến mọi người tại đây hô hấp khó khăn, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

- NgươiNgươi rốt cục là ai? Không ngờ có thể tu luyện Bắc Cực Từ Quang đến Giới thiên Chi cảnh.

Nữ trưởng lão họ Liễu mặt hoa biến sắc, kinh hô một tiếng.

- Bổn tọa chính là tông chủ mới của Bắc Cực Thần Tông.


Giọng điệu nam tử huyền y trang trọng kỳ lạ, ngẩng đầu nhìn bầu trời cao Cực Bắc, trong mắt dường như gửi gắm loại tâm tình nào đó.

- Tông chủ mới? chẳng lẽ Bắc Cực Thánh Tôn ngã xuống tọa hóa?

Lam bào quái nhân kinh hô:

- Dõi mắt khắp Cực Bắc, không ai có thể uy hiếp đến "hắn".

- Ếch ngồi đáy giếng, buồn cười thay.

Bắc Cực tông chủ cười lạnh một tiếng:

- Hôm nay để ta chém giết các ngươi, khiến cho thần uy ngày trước của Bắc Cực Thần Tông lại phủ xuống đại lục.

Dứt lời, Bắc Cực Từ Quang trên đỉnh đầu mọi người bỗng nhiên chấn động, kêu to một tiếng, bao phủ hạ xuống bên dưới.

Lam bào quái nhân cũng nữ tu họ Liễu kinh giận đan xen, hai người vận chuyển Băng Phách lực, dốc sức ngưng kết ra một tầng băng tráo màu lam lóng lánh, cũng từ quang màu bạc đầy trời va chạm cũng một chỗ.

Bắc Cực Từ Quang trong khoảnh khắc chấn động vô số lần, trong phút chốc băng tráo do hai người hợp lực ngưng kết ra xuất hiện từng vết rạn.

Nữ trưởng lão họ Liễu đưa tay vung lên một cái, một cái khăn tay màu trắng bay vụt giữa không trung, biến ảo thành một tầng băng vụ nồng đậm, hàn khí bốn phía,

Nhân cơ hội này, pháp lực trong cơ thể chúng tu sĩ phía dưới đều khôi phục bình tĩnh, đều lùi ra phía sau.

Rắc!

Bắc Cực Từ Quang lóe lên, đánh vỡ băng tráo, như bão táp oanh kích trên Pháp bảo của nữ tu họ Liễu.

Từng tia từ quang màu bạc như vô số con kiến màu bạc điên cuồng gặm nhấm Pháp bảo.

Nữ tử họ Liễu sắc mặt lập tức trắng bệch, khóe miệng tràn đầy vết máu, vung tay lên thu hồi Pháp bảo lại.

Vút vút.

Hai người cấp tốc lùi ra sau, yểm trợ cho đám tu sĩ còn lại của Băng Phách Tông.

- Chạy đi đâu?

Nam tử huyền y châm chọc cười, Chỉ thấy từ quang đầy trời kia hội tụ thành hai con tiểu xà màu bạc, "Xuyroẹt" một tiếng đánh trúng hai vị Nguyên Anh.

Phốc phốc!

Lam bào quái nhân cùng nữ tử họ Liễu bị từ quang đâm trúng, linh khí rung chuyển, Pháp bảo phòng ngự "xèo xèo" rung động, tầng phòng ngự nguy cơ hiểm nghèo.

Hai đại Nguyên Anh bị đánh chạy trối chết, trên mặt nam tử huyền y kia dường như còn vài tia đùa cợt.

Dương Phàm trong quá trình lùi ra sau, mơ hồ cảm nhận được nam tử huyền y này chỉ sợ còn không dùng toàn lực, nếu không ít nhất đã giết chết một tu sĩ Nguyên Anh trong đó.

- Người nào?

Đột nhiên, trong quá trình đuổi theo nam tử huyền y đột nhiên quay đầu lại.

Chỉ thấy trời cao phương xa phóng tới một điểm đen sâu thẳm, một cỗ ma khí kinh thế áp bách mà tới.

Nam tử huyền y biến sắc, thu hồi vẻ đùa cợt, sắc mặt ngưng trọng.

Chúng tu sĩ Băng Phách Tông đang rút lui cũng cảm nhận được một cỗ ma uy áp lực khó thở.

Trong tầm nhìn,một thanh niên lãnh khốc như hàn băng vạn năm từ trên trời giáng xuống, cũng với ma khí cuồn cuộn, khí thế ngập trời.

Sau khi người này buông xuống cũng không để ý mọi người, lập tức đánh tới Thạch Quái to lớn bị thương quanh quẩn một chỗ.

Ba

Cửu U ma khí như nước lũ đánh lên người Thạch Quái to lớn, khiến nó chấn động toàn thân, bên ngoài thân xuất hiện vô số vểt rách, mảnh đá vụn bong ra tầng tầực phòng ngự quả nhiên đáng sợ.

Thanh niên ma đạo kia lạnh, nhạt cười, trong tay có thêm một cây hắc phiến phong cách cổ xưa, một cỗ khí tức âm lãnh, kinh hồn tản ra.

- Ngươi dám cướp chiến lợi phẩm của ta.

Nam tử huyền y hơi sững người, chợt tức giận nhảy lên cao, cũng mặc kệ đám người Băng Phách Tông, lập tức đánh tới thanh niên ma đạo.

Ngao hống

Đúng lúc này, Thạch Quái to lớn rít gào một tiếng, một cỗ trọng lực cực mạnh bỗng nhiên buông xuống.


Vù vù!

Nam tử huyền y cùng thanh niên ma đạo đồng loạt rơi xuống.

Quanh thân nam tử huyền y từ quang chấn động, tránh thoát khỏi trọng lực.

Thanh niên ma đạo ma khí rung lên, dựa vào ma công bá đạo tuyệt luân trực tiếp ngạnh kháng cỗ trọng lực này, U Minh Pháp Phiến trong tay "Phùroẹt" một tiếng phất ra.

Tức thì một cỗ hư ảnh mặt quạt quét ngang mà ra.

Nam tử huyền y chấn động, từ quang quanh thân rung động, lại không có khả năng chân chính ngăn cản công kích phát ra từ linh hồn sát khí này.

Bắc Cực Từ Quang mặc dù lợi hại, mơ hồ thoát ly vô hình, khắc chế đại bộ phận thần thông trong thiên địa.

Nhưng là công kích linh hồn này lại không chịu ước thúc, trực tiếp xuyên qua từ quang, hung hăng quét tới.

Phốc.

Nam tử huyền y chấn động thân hình, phun ra một búng máu, lộ vẻ kinh hãi:

- U Minh Pháp Phiến

Tu luyện thần thông Bắc Cực Từ Quang, hắn tự nhiên hiểu được ưu thế cùng chỗ thiếu hụt của công pháp mình.

Ưu thế tự nhiên rất rõ làng, khắc chế đại bộ phận thần thông trong thiên địa, từ quang càng là vật vô hình, tốc độ nhanh uy lực lớn, quỷ dị khó lường.

Nhưng Bắc Cực Từ Quang khẳng định cũng có chỗ thiếu hụt, tu luyện cực kỳ khó khăn, nhất định phải ở nơi Cực Bắc mới có thể tấn chức, mà một khi rời đi Cực Bắc, uy lực từ quang sẽ suy yếu rất nhiều.

Ngoài ra, đối với linh hồn công kích, Bát Cực Trận không có bất kỳ ưu thế gì, thậm chí năng lực chống cự khá kém.

Mà thanh niên ma đạo trước mắt, cầm trong tay linh hồn sát khí như U Minh Pháp Phiến, mơ hồ khắc chế hắn vài phần.

- Quả nhiên

Dương Phàm ngưng mắt nhìn hướng nam tử huyền y, dự đoán của bản thân không sai.

- Các hạ là người phương nào. Nơi Cực Bắc cũng không có cường giả ma đạo thực lực như ngươi?

Nam tử huyền y hít sâu một hơi, trong mắt tinh quang lóe sáng, gắt gao nhìn vào Thạch Thiên Hàn.

- Trước kia không có không có nghĩa là hiện tại không có.

Thạch Thiên Hàn cười lạnh nói.

- Các hạ vì sao muốn đối nghịch cùng ta chẳng lẽ muốn là địch cũng toàn bộ Bắc Cực Thần Tông?

Từ quang quanh thân nam tử huyền y "xuyroẹt" rung động, không chút muốn nhường.

- Bởi vì Thạch mỗ không muốn nhìn thấy nhất chính là người so với ta càng kiêu ngạo bá đạo

Khóe miệng Thạch Thiên Hàn nhếch lên thành một độ cong.

Nam tử huyền y nao nao, chợt sinh ra lửa giận vô danh.

Cảm tình đối phương chính là nhìn hắn không vừa mắt, cho nên tới đây quấy rối.

- Bổn tọa thật muốn nhìn ngươi có bao nhiêu năng lực.

Thân hình nam tử huyền y hóa thành một tia sáng cong, trong nháy mắt biến mất, xuất hiện bên cạnh người Thạch Thiên Hàn.

Đồng thời một mảnh từ quang màu bạc vỡ tung ra, một cỗ lực lượng vô hình bao trùm phạm vi mấy chục trượng, ngay cả Thạch Quái to lớn cũng bị lan đến.

Thạch Thiên Hàn vừa mới chuẩn bị vận chuyển U Minh Pháp Phiến thì cảm thấy Cửu U ma khí trong cơ thể như ngựa đứt cương, khó có thể khống chế.

Roẹt roẹtẦm ầm!

Nam tử huyền y cách không đánh ra từng chùm tia sáng huyễn lệ, giao kích với Thạch Thiên Hàn cùng một chỗ.

Mỗi khi Thạch Thiên Hàn ổn định pháp lực, từ quang kia lại bắn tới, sau khi giao kích liền khiến cho ma khí trong cơ thể hắn chấn động.

Nam tử huyền y càng kinh ngạc, Thạch Thiên Hàn ở trước mặt Bắc Cực Từ Quang ngược lại càng đánh càng hăng, ma công đối phương bá đạo tuyệt luân, giao phong với từ quang không chút nào bị rơi xuống hạ phong.

Thực lực đối phương ít nhất sánh ngang Nguyẽn Anh đại tu sĩ.

Nam tử huyền y hiểu được mình đã gặp phải kình địch.

Bá!

Đột nhiên, Thạch Thiên Hàn biến mất tại chỗ, xuất hiện ở phía sau hắn, Một tiếng "Phùxoẹt" vang lên, U Minh Pháp Phiến lại xuất kích.

Hắn chỉ cảm thấy một cỗ hàn ý, thân hình lập tức hóa thành một ánh bạc hình cong, ý đồ trốn tránh.

Mà Thạch Thiên Hàn sau khi phất ra một phiến, dường như đoán chắc đường lui của hắn, hư ảnh hình quạt màu đen kia xẹt qua từ quang quanh thân hắn, khiến cho điện văn rung động một hồi, cuối cùng đánh trúng thân thể hắn.

Phốc!

Hắn phun ra một búng máu, thân hình lắc lư một hồi, tuy rằng bị thương không quá nghiêm trọng, nhưng sắc mặt lại lộ vẻ nghi ngờ không dám.

Nghĩ đến hắn Bắc Cực Từ Quang đại thành, vừa mới đảm nhiệm chức vị tông chủ Bắ Cực Thân Tông, nghĩ rằng tại Băng Tuyết Tiên Vực này trừ bỏ mấy người như Bắc Cực Thánh Tôn hẳn là không ai có thể chống lại mình.

Nhưng công pháp ma đạo thanh niên trước mắt tu luyện quả thật kinh thế hãi tục.

Bắc Cực Từ Quang ở nơi Cực Bắc uy lực to lớn vô cùng, nhưng là đối phương không có loại ưu thế về địa lợi. Chẳng những có thể chống lại hắn, thậm chí còn áp chế hắn.

- Cho ngươi thời gian mười hô hấp. Nếu không biến đi, Thạch mỗ cho ngươi táng thân nơi đây.

Thanh âm tuyệt lãnh bá đạo của Thạch Thiên Hàn vang lên.

Nam tử huyền y nghe vậy, sắc mặt trầm xuống, một mảnh xanh mét.