Tiên Hồng Lộ

Chương 117: Độc kế tập kích của Dương Phàm

Bên trong mộ huyệt, nhiệt độ âm lãnh ẩm ước thấu tận xương cốt. từng trân âm phong, tiếng kêu gào của lệ quỷ. Một luồng thi khí thối rữa khiến người ta muốn buồn nôn. cũng phát tán ở đây, dĩ nhiên là Thiên Niên Mộ Huyệt bị đóng kín.

Giờ phút này, dưới môi trường tĩnh lặng như thế. chỉ còn lại ba tu sĩ nhân loại. còn có một khối ma thi ngàn năm không đầu đang lâm vào ngủ say, nhưng tùy thời có thể bừng tỉnh.

Trong đại điện màu đỏ sậm. đạo sĩ mặt béo và Hồ Phi đều miễn cưỡng đứng lên. hai bên có địch ý, đứng song song nhau. cũng không dám có chút dị động.

Sau một lúc thật lâu. hai người bắt đầu chậm rãi hoạt động tay chân. cũng lưu ý ma thi không đầu đang ngủ say kia.

Nó vẫn không có phản ứng.

Con ma thi không đầu này dường như đang lâãm vào ngủ say vĩnh hằng.

Vù!

Hai người hơi thở dài một hơi nhẹ nhõm. cũng không dám lơ là. hô hấp hơi buông lỏng. cũng miễn cưỡng triển khai thần thức.

Không biết vì sao. trong đại điện này đang tồn tại một luồng lực lượng quỷ dị. Lấy tu vi Ngưng Thần Kỳ của Hồ Phi. thần thức chỉ miễn cưỡng kéo dài ra; Đạo sĩ mặt béo là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, nhưng chịu hạn chế nào đó. chỉ có thể phát ra thực lực Ngưng Thần Đại Viên Mãn. thần thức chỉ có thể kéo ra phạm vi hai trượng.

Đương nhiên, này có liên hệ với việc hai người đang ở trạng thái bị thương nặng.

- TaTa điĐi ra ngoài trước.

Hồ Phi mạnh mẽ liếc mắt nhìn đạo sĩ mặt béo một cái, cử động thân thể rồi chậm rãi đi ra ngoài đại điện.

- Hừ.

Đạo sĩ mặt béo lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn. không ngăn cản. có lẽ cũng cố kỵ sự tồn tại của ma thi không đầu. nên không dám ngăn cản.

Mắt thấy Hồ Phi rời khỏi đại điện, ánh mắt đạo sĩ mặt béo lại rơi trên quan tài đá cách đó không xa.

Quan tài đá được mở ra một phần. trong đó lóe ra hào quang nhàn nhạt. cách phía xa, mông lung không rõ, nhìn không thấy chân thật. thần thức cùng không thể kéo dài xa như

vậy.

Đạo sĩ mặt béo do dự. đứng tại chỗ. cũng không biết có nên qua đó hay không?

Đúng lúc này, bên ngoài truyền tới một tràn âm thanh đánh nhau. từng trận lôi điện. cũng theo đó nghe được tiếng thét chói tai của lệ quỷ.

Nguyên lai. Hồ Phi trên đường ra gặp lệ quỷ.

Sau đó. lại truyền đến tiếng kêu thảm của lệ quỷ. Rất hiển nhiên. Hồ Phi nắm giữ thần thông lôi điện. trong tay lại có một kiện Linh Khí hệ hỏa. một khi phát động lôi hỏa. có thể khắc chế các loại lệ quỷ, cương thi.

"Xem ra, người này dường khôi phục được vài phần chiến đấu. ta cũng phải hành động nhanh lên lục ưng phái ra bị giết chết. nếu đám người Vũ Vụ Sơn Trang đến vây thì không xong. Đạo sĩ mặt béo cắn răng một cái, đi đến quan tài đá ở sâu trong đại điện. Trong đó hào quang lóe ra mông lung. giống như ốc đảo trong sa mạc. khiến lão không tiếc cái giá phải trả.

Mười trượng, chín trượng, tám trượng

Tiếp cận từng chút một. đạo sĩ mặt béo như miếng băng mỏng, dị thường cẩn thận. rất sợ chung quanh còn có cấm chế gì nữa. hay là kinh động ma thi không đầu khủng bố.

Theo thời gian trôi qua. lão đã đi được khoảng năm sáu trượng, cũng không gặp bất cứ dị thường gì. mắt thấy đã đi đến gần quan tài đá.

Lúc này, đạo sĩ mặt béo lại dừng lại, lão lo mình cần triệu ra một con cương thi mở đường ở phía trước hay không? Con cương thi Trúc Cơ Kỳ trước kia tan rã nằm ở chỗ quan tài đá. khiến lão đau lòng không thôi.

Đúng lúc này. bên ngoài đại điện lại truyền tới một trân tiếng bước chân.

- Ngươi sao quay trở lại?

Ánh mắt đạo sĩ mặt béo sáng ngời nhìn về phía Hồ Phi vào trong đại điện.

- Lối vào mộ huyệt bị chặn lại rồi

Hồ Phi ủ rủ nói.


Toàn bộ chất liệu gỗ trong Thiên Niên Mộ Huvệt đều vô cùng cứng rắn. Sau khi lối vào sập xuống, lấy trạng thái hiện tại của hắn. không mất hai ba ngày, chỉ sợ cùng rất khó làm thông lối vào. Vừa nghe lời ấy, sắc mặt đạo sĩ mặt béo kịch biến. cùng cúi đầu dậm chân.

Trước lúc ma thi không đầu tiến đến. đã từng tạo thành một trận nổ vang thật lớn, đạo sĩ mặt béo lờ mờ cũng đoán được. một chút manh mối.

- Chúng ta cùng nhau qua đó nhìn thử. có lẽ bên ngoài mộ huyệt còn có người còn sống cũng không chừng.

Đạo sĩ mặt béo nhàn nhạt nói. Hai người lại đi ra đại điện. Tại lối vào đại điện. đạo sĩ mặt béo cắn răng một cái. vỗ vào túi trữ vật. lấy ra một con cương thi thực lực có thể so với Trúc Cơ Kỳ, trong con ngươi chớp động ngọn lửa màu đỏ nhạt.

Trước đây trong chiến đấu. lão đào tạo tất cả cương thi gần như tổn thất không còn. Những cương thi kia thực lực thấp nhất cũng có thể so với Luyện Khí đỉnh phong, tốn mất một lượng lớn tâm huyết của lão.

Giờ phút này. lão ngay cả lòng chết cùng có.

Đi ra bên ngoài mộ huyệt, đạo sĩ mặt béo triển khai thần thức. rất nhanh phát hiện sự tồn tại của Dương Phàm. Giờ phút này, hô hấp của Dương Phàm gần như đình chỉ. hơi thở mỏng manh đến cực điểm.

Hồ Phi kinh hô một tiếng, chạv đến. ngồi xuống đất, thân thể Dương Phàm lộ ra vẻ lạnh như băng.

- HắnHắn đã chết.

Hồ Phi chỉ vào Dương Phàm. ấp a ấp úng nói.

Đạo sĩ mặt béo nhìn chăm chú vào Dương Phàm. triển khai thần thức. Đích xác. Dương Phàm rơi vào tử vong. đặt nữa chân vào QUỷ Môn Quan. Ngay tại thời điểm huyền diệu. sinh cơ trong cơ thể hoàn toàn biến mất. làn da lạnh như băng. hô hấp đình chỉ. tim ngừng đập.

- Chết rồi?

Lông mi đạo sĩ mặt béo nhướng lên.

Mặt Hồ Phi lộ ra vẻ thất vọng, đứng dậy. không muốn quản Dương Phàm. tính đi ra ngoài.

- Chờ một chút. người này chết rồi, cho ta luyện hắn thành một khối huyết thi. có thể tự bạo nơi lối vào, mở đường cho chúng ta.

Đạo sĩ mặt béo lộ ra sắc mặt vui mừng.

- Hừ! Ngươi sợ cái gì chứ? Nơi lối vào có thể chậm rãi mở ra. trước đấy hắn cũng giúp qua chúng ta rồi

Hồ Phi trừng mắt. không ngờ ngăn cản đạo sĩ mặt béo.

- Ngươi muốn chết sao? Hắn đã giúp qua Vũ Vụ Sơn Trang các ngươi nhưng đối với ta mà nói. chỉ là dùng làm quân cờ. huống chi hiện tại hắn đã chết.

Sắc mặt đạo sĩ mặt béo trầm xuống.

- Ta sớmSớm đã nhìnNhìn ngươi không vừa mắt rồi!

Hồ Phi bồng nhiên tiến nhập trạng thái điên cuồng, nhe răng. một trận rít gào trầm thấp. Thân thể buông lỏng. dáng vẻ cao to tùy thời khai chiến.

- Ngươi đã muốn tìm chết. vậy đừng trách bần đạo không khách khí. đợi lát nữa ngay cả ngươi ta cũng luyện thành huyết thi.

Đạo sĩ mặt béo vận chuyển pháp quyết. cương thi Trúc Cơ KỲ bên cạnh hô lên. đánh về phía Hồ Phi.

Hồ Phi không chút nào yếu thế. lôi điện lóe lên trong tay, phi kiếm thuộc tính hệ hỏa. đột nhiên một kích trên người cương thi. Trong lúc nhất thời lôi hỏa nổ vang. uy lực to lớn vô cùng. Nhưng mà. cấp bậc chênh lệch rất lớn. là không thể vượt qua.

Đinh!

Đốm lửa bắn ra chung quanh, trên người cương thi Trúc Cơ Kỳ, chỉ lưu lại vết cháy nhỏ.

về phần Hồ Phi. một tiếng thình thịch, cả người bị đánh bay đi, va vào vách tường, miệng hộc ra một búng máu. có dáng vẻ hấp hối.

- Đi chết đi!

Đạo sĩ mặt béo bấm tay niệm thần chú liên tục. chuẩn bị khống chế cương thi giết chết Hồ Phi.


Nhưng, ngay tại phút chốc này. thân thể đạo sĩ mặt béo bỗng run lên. ngã trên mặt đất. không ngừng lăn lộn trên mặt đất. dáng vẻ thống khổ dị thường. Đạo sĩ mặt béo liên tục kêu thảm. con ngươi đỏ thẩm. toàn thân sợ run. không chỉ kêu gào. làn da biến thành đen. tràn ra một mãng lớn vết máu màu đen.

Lão không chỉ như thế. ngay cả Hồ Phi hấp hối cũng như thế. toàn thân sợ run. làn da biến thành màu đen, dường như trúng kịch độc gì đó.

- NgươiNgươi

Đạo sĩ mặt béo kêu thảm rất nhiều, ánh mắt nhìn bóng người chậm rãi đứng lên cách đó không xa.

Không phải cương thi, cũng không phải quỷ vật. mà là Dương Phàm. Dương Phàm chết đi sống lại.

Dương Phàm có dáng vẻ cũng bị thương không nhẹ. một mãnh vết máu trên người, chịu đau nhức. từ trên mặt đất chậm rãi đứng dậy, lạnh lùng nhìn chăm chú đạo sĩ mặt béo.

- NgươiNgươi như thế nào có thểChẳng lẽ

Đạo sĩ mặt béo có vẻ không thể tin. đột nhiên lại nghĩ tới cái gì.

Dương Phàm đau nhức vô cùng. thương thế đáng sợ trong cơ thể rất khó khôi phục. trừ phi có thể gặp dược sư bậc cao đích thân tới. Nếu không không thể trong khoảng thời gian ngắn chữa khỏi.

Hắn chỉ việc đặt mông ngồi xuống đất, lấy ra một viên thuốc từ trong túi trữ vật. ném cho Hồ Phi nói:

- Đây là giải dược. nhanh ăn vào đi.

Hồ Phi nắm viên thuốc, không chút suy nghĩ. lập tức ăn nó vào.

- Đúng vậy! Trước khi tiến vào mộ huyệt, lão đã bị ta đưa bình kịch độc.

Dương Phàm nói với vẻ ôn hòa. chợt khí huyết dâng lên.

khụ khụ.

Liên tục ho khan mấy tiếng. Dương Phàm hộc ra một ngụm máu đặc. mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm. cảm thấy thoải mái một chút.

Lúc này, Hồ Phi bên kia dừng run rẫy. nhưng có vẻ vô lực.

A

Khuôn mặt đạo sĩ mặt béo dữ tợn. không ngừng run sợ. lão mạnh mẽ vận pháp lực. chống cự luồng độc lực này, đồng thời còn hung tợn nhìn chằm chằm Dương Phàm:

- NgươiNgươi

- Ha ha! Lão rất cẩn thận. còn nhớ viên đan dược phụ trợ kia không.

Khóe miệng Dương Phàm hơi hơi nhếch lên. đồng thời hắn đang lặng lẽ ngưng tụ pháp lực. tranh thủ chữa trị trước một số chỗ bị thương nhẹ. chờ thời khắc mấu chốt phóng ra.

- Viên đan dược phụ trợ kia là một loại kịch độc. dùng cùng với Giải Độc Đan độc môn của ta. đích xác có thể tăng lực miễn dịch độc tính. Nhưng chỉ cần ta dùng một loại độc vật không màu không mùi khác thì có thể lập tức dẫn dắt sự va chạm của hai loại đan dược trong cơ thể, do đó độc lực sinh ra mãnh liệt mấy lần!

Dứt lời. Dương Phàm mở ra lòng bàn tay. lộ ra một viên thuốc màu trắng, trong đó rỗng ruột, lờ mờ phát tán ra một luồng khí tức kỳ dị khó thể phát hiện. lại bị thi khí trong mộ huyệt che dấu rất khéo.

- Tiểu tử! Bần đạo coi thường ngươi rồi.

Thân hình đạo sĩ mặt béo run lên, thoáng dịu đi một chút. nhưng vẫn lộ ra vẻ thống khổ.

Dương Phàm thầm thở dài một hơi. đối phương chung quy là cường giả Trúc Cơ Kỳ, ngay cả mình sớm thiết lập độc kế như thế. hạ độc dược trong cơ thể đối phương, cùng dẫn dắt ra độc lực đáng sợ. nhưng vẫn không thể giết đạo sĩ mặt béo.

- Tiểu tử! Ma công Huyền âm của bần đạo. bởi vì sự tồn tại của ngươi, không thể không thất bại trong gang tấc.

Trong mắt đạo sĩ mặt béo bắn ra một đám hào quang âm độc. trên người tràn ra một luồng linh áp cường đại. tràn ngập phạm vị mấy trượng, áp bách Dương Phàm và Hồ Phi đến sắc mặt trắng bệch.

Trong phúc chốc. lão từ Ngưng Thần Đại Viên Mãn kéo tới Trúc Cơ Kỳ, thực lực trở mạnh gấp hai lần. Bằng vào thực lực Trúc Cơ Kỳ, trong khoảng thời gian ngắn lão có thể ngăn chặn độc lực và thương thế. nhưng lão cũng vì thế phải trả giá phân ra pháp lực sáu tầng.

- Còn chưa động thủ!

Dương Phàm hét lớn một tiếng, mạnh mẽ vận chuvển pháp lực. nhanh đứng dậy. xé áo rách trên người, xảo diệu rót pháp lực vào. ném đến người đạo sĩ mặt béo. bản thân mình nhanh lui lại phía sau.

Đồng thời như thế. Hồ Phi kia từ trên mặt đất bắn tới. Linh Khí màu đỏ thẫm trên tay, rót vào một lượng lớn lôi quang màu tím.

Đạo sĩ mặt béo cười lạnh một tiếng, bấm tay một cái. hàn quang xám chợt lóe. đánh nát miếng vải kia.

Chợt. miếng vải kia vỡ tan bộc phát ra lôi điện cường đại. ngọn lửa. hạt sương, lập tức bao phủ đạo sĩ mặt béo.

Mà Dương Phàm lại sớm phòng bị. bổ nhào xuống đất. lăn ra xa.

Trên miếng vải kia lại mang theo một tấm bùa có lực công kích cường đại hơn mấy chục trượng, lập tức bùng nổ ra. uy năng sinh ra đáng sợ như thế nào?

- A!

Đạo sĩ mặt béo kêu thảm một tiếng, bị hàn quang từng màu bao phủ. cả khuôn mặt bị đánh nở hoa. máu thịt mơ hồ. Trong lúc nhất thời. đạo sĩ mặt béo kinh sợ. cả người run lên. thiếu chút nữa không nhanh chạy.

Không ngờ tiểu tự có cách này!