Tiên Giới Tẩu Tư Phạm

Chương 63: Dị thế

Sinh trưởng của ma đậu hoàn toàn vượt qua dự tính của mọi người, chỉ trong chớp mắt liền cao hơn một người, bảy tám thân dây leo thô bằng cánh tay quấn lấy nhau để leo lên, kết dính chặt chẽ.

Đây là thực vật màu xanh đầu tiên sinh trưởng tại khu D mấy ngàn năm nay, cho dù bộ dáng của nó trông có hơi kỳ quái một chút, nhưng cảm xúc của Lộ và Lạc Phi vẫn là kích động không thể khống chế. Hai người vô cùng cẩn thận nhìn ma đậu, sợ giây tiếp theo ma đậu đột nhiên biến mất trước mắt họ.

Khác với chấn động mà Tiêu Dật mang tới cho thú nhân thế giới, thức ăn chỉ có nghĩa là cuộc sống đã thay đổi, hoàn cảnh sinh tồn của các thú nhân vẫn ác liệt như xưa, mà sự xuất hiện của ma đậu lại khiến các thú nhân trên cơ bản là nhìn thấy hy vọng thay đổi.

Tiêu Dật tuy cũng rất kích động, nhưng so với Lộ và Lạc Phi thì cũng coi là bình tĩnh, y quay sang Luigid, “Hạt giống ma đậu ông có bao nhiêu?”

Vấn đề mấu chốt này lập tức dẫn lên sự chú ý của Lộ, nhất thời ánh mắt mọi người cùng đặt lên người Luigid.

Luigid lắc đầu dưới ánh mắt tha thiết của mọi người, “Không nhiều, chỉ có mấy hạt!” Nhưng rất nhanh giọng ông đã đổi, trên mặt lộ ra ý cười gian xảo, “Nhưng tại thế giới của chúng tôi, hạt giống ma đậu đâu đâu cũng có.”

Đây là lần đầu tiên Luigid không chút che giấu nói chuyện của ma pháp thế giới cho mọi người nghe, khác với suy nghĩ chủ quan của mọi người trước kia, ma pháp thế giới không phải chỉ có một thần, mà tổng cộng có mười tám vị chủ thần, dưới chủ thần còn có vô số tòng thần.

Những chủ thần này đều có nơi ở riêng tại ma pháp thế giới rộng lớn vô biên, dưới sự thống trị khác nhau của họ, tín ngưỡng của các dân chúng đều khác nhau. Giữa chủ thần thường xuyên nổ ra thần chiến, cũng sẽ có tòng thần chủ động khiêu chiến chủ thần, chiến tranh luôn luôn dẫn tới các chủ thần cũ rớt đài, chủ thần mới ngồi lên thần tọa. Chủ thần khác nhau căn cứ theo nguyên tố thần lực bất đồng, có thể đại khái phân làm hai phe phái, phái Quang Minh và phái Hắc Ám. Giữa hai phái trước kia từng bùng phát vô số lần chiến tranh, nhưng gần ngàn năm nay, giữa hai phái có lẽ đã đạt thành hiệp nghị, không chỉ không còn tranh chấp, thậm chí ngay cả quan hệ cũng thân mật hơn nhiều.

Cũng như Tiêu Dật suy đoán, Luigid không phải là người bình thường của ma pháp thế giới, mà là Quang Minh tế ti của thần tín ngưỡng trí tuệ. Tín ngưỡng của ông vốn vô cùng thành kính, nhưng khi chức vị của ông tại thần điện nâng cao, khi ông càng lúc càng gần thần, ông phát hiện, cái gọi là thần, chẳng qua là một người cường đại hơn một chút mà thôi.

Khi mới bắt đầu sinh ra suy nghĩ này ông đã thấp thỏm và sám hối, nhưng sau đó suy nghĩ này càng lúc càng rõ ràng, cho tới hiện tại đã là kiên tin, Luigid đã hoàn toàn mất đi tín ngưỡng với thần. Một cơ hội ngẫu nhiên, Luigid tiếp xúc với khoa học tự nhiên, hắn đã bị nội dung nghiêm cẩn và thần bí của khoa học hấp dẫn, rồi trong quá trình nghiên cứu dần phát hiện, khoa học là một sức mạnh khác, một sức mạnh hoàn toàn khác với ma pháp. Vì thế, ông đã có tín ngưỡng mới, theo như ông nói, khoa học tại thượng.


Tại ma pháp thế giới, người lén lút nghiên cứu khoa học như Luigid càng lúc càng nhiều, bọn họ đều bị thần điện chỉ trích là “dị đoan” hoặc “kẻ khinh thần”. Dưới thần quyền, không cho phép những tín ngưỡng khác, trừ ma pháp, bất cứ nghiên cứu nào đều bị xem là tà ác, cám dỗ của ma quỷ. Rất lâu về trước, vì chiến tranh chư thần mang tới hỗn loạn, kẻ khinh thần vẫn có thể sinh tồn trong hỗn loạn.

Nhưng theo sự hòa giải của phái Quang Minh và phái Hắc Ám, khi các chư thần thành lập Chúng Thần điện, không gian tồn tại của kẻ khinh thần càng lúc càng nhỏ. Bọn họ không thể không giống như chuột trong ống cống, mang theo nghiên cứu của mình chạy trốn khắp nơi. Trong đó, có một bộ phận kẻ khinh thần cũng giống Luigid, có thân phận vinh quang để che giấu tự bảo vệ. Như vậy tuy tính an toàn của họ cao lên không ít, nhưng theo đó tinh thần cũng càng thêm khẩn trương. Bọn họ không thể không rời khỏi nơi ở chung và không dám dễ dàng sống chung với người nhà, không thể không thiết kế các loại ma pháp phòng vệ tại nơi ở, để tránh ngày nào đó đột nhiên bị kẻ phán quyết của thần điện xông vào.

Dưới đủ loại áp lực, hoàn cảnh của Luigid càng lúc càng không tốt, nhưng khát vọng của ông đối với khoa học vẫn kiên định niềm tin. Cảm tạ thân phận Quang Minh tế ti tại Trí Tuệ thần điện của ông, ông có thể tra đọc tư liệu cổ tích đã cất giữ mấy vạn năm trong thần điện. Từ trong tư liệu ghi chép ông đoán được dị thế giới mà chư thần chuẩn bị tới là một thế giới không thần. Sau khi trải qua chọn lựa đau đớn, Luigid cuối cùng quyết định từ bỏ tất cả những gì ông có tại ma pháp thế giới, dưới sự giúp đỡ của học sinh trà trộn vào trong ma năng hạm viễn chinh dị giới, chạy tới thế giới không thần.

Luigid kể tới đây, con ngươi màu lam lộ ra một chút hoang mang, nhưng rất nhanh đã trở lại kiên định, “Chúng tôi thừa nhận sự thần kỳ và vĩ đại của ma pháp, cũng nhờ ta dựa vào ma pháp nên đã sống được sáu trăm năm. Nhưng điều đó không có nghĩa là khoa học là dị đoan, chúng ta tin tưởng khoa học là một sức mạnh khác, một loại sức mạnh vĩ đại như ma pháp. Hai sức mạnh này không có xung đột, tại sao không thể cùng tồn tại? Chúng tôi phản đối chỉ là thần cao cao tại thượng, dựa vào thần quyền thống trị lừa gạt, giam cầm tư tưởng của chúng tôi. Tại thế giới của chúng tôi, chúng tôi không thể chống đối với thần, sức mạnh của chúng tôi vẫn quá mức yếu ớt, mỗi ngày đều có đồng bào của chúng tôi bị kẻ phán quyết của thần điện bắt đi hỏa thiêu, chúng tôi chỉ có thể ký thác hy vọng vào dị thế giới, hy vọng nơi này sẽ là thiên đường của chân lý, là thiên đường của chúng tôi.”

Lời kể của Luigid mở ra một thế giới hoàn toàn khác với nhận thức của Sở Mặc và Lộ, Tiêu Dật không biết ba người còn lại nghĩ sao, ngược lại về một trình độ nào đó thì y rất hiểu Luigid.

Cứ lấy kinh nghiệm của bản thân mà nói, nhân giới mà y sinh sống từ nhỏ có giá trị quan chủ yếu là luận cứ duy vật, nhưng bình thường nếu chú ý, rất dễ phát hiện, bất kể là câu chuyện trong sách vở hay là ghi chép lịch sử, các đề tài về thần thoại chưa từng gián đoạn. Tiêu Dật trước kia tuy không nói, nhưng trong lòng thỉnh thoảng sẽ tin tưởng sự tồn tại của thần tiên, chẳng hạn khi đi thi, y thật lòng hy vọng có đại thần thi cử để y có thể lạy một cái. Sau đó y tới tiên giới, quen biết một đống tiên nhân, trên một mặt ý nghĩ nào đó, thì những tiên nhân mà y quen biết đều thuộc dạng thần tiên trong sách, nhưng trên thực tế, bọn họ cũng chẳng qua là người mạnh hơn một chút mà thôi. Có hỉ nộ ái ố, sinh lão bệnh tử, đồng dạng cũng có nỗi lo dầu muối gạo tương, cần phải nuôi gia đình.

Khi thế giới y tiếp xúc càng lúc càng nhiều, Tiêu Dật có lúc sẽ cảm thấy hỗn loạn, theo như nghiên cứu mà nhân giới đưa ra, trái đất nằm trong thái dương hệ, xung quanh không có Vô Vọng chi hải gì đó. Nhưng tại tiên giới, y lại từng rõ ràng tiếp xúc với Vô Vọng chi hải. May mà Tiêu Dật không có tinh thần tìm tòi sâu gì, bất kể là tiên thuật hay là khoa học, trong mắt y đều chỉ là những hệ thống năng lượng khác nhau, chỉ cần tiện lợi cho y sử dụng là được.

Tiêu Dật cảm thấy kẻ khinh thần trong miệng Luigid cũng giống như tự ông đã nói, chưa chắc nhất định muốn chứng minh sự chính xác của khoa học, sự vô căn cứ của ma pháp, bọn họ hưởng thụ tiện lợi của ma pháp, nhưng cũng không bài xích khát vọng nghiên cứu khoa học. Bọn họ thật sự không chịu được sự thống trị về tư tưởng của thần điện, trấn áp những tư tưởng khác. Luigid kể rất nhiều, tính lại đoạn cuối cùng mới là trọng điểm, bọn họ hy vọng tìm được một nơi không có thần giam cầm, tốt nhất có thể bao dung các tư tưởng khác nhau. Đương nhiên là người tiên phong chạy khỏi ma pháp thế giới, ông không quên còn có những người bạn phải gánh chịu kinh sợ tại ma pháp thế giới, ông hy vọng có thể nghĩ cách đón bọn họ qua.

Mấy người Sở Mặc đều nghe ra ý của Luigid, vô thức quay sang nhìn Tiêu Dật. Tiêu Dật chớp chớp mắt, cảm thấy áp lực như núi. Tuy y rất đồng tình với Luigid, đặc biệt là sau khi nghe thấy Luigid kể lại những người bạn sau khi bị bắt đa số đều bị hỏa thiêu, khiến y nhớ tới Bruno. Đương nhiên y cũng rất kính phục tinh thần của Luigid, nhưng dù Luigid có nói nhiều thế nào, không có tọa độ của ma pháp thế giới, y cũng lực bất tòng tâm, tất cả đều là uổng công.


Ánh mắt mọi người giao lưu trong một thoáng, Lộ thu lại đầu tiên, ngẫm nghĩ nhìn Luigid, “Mục đích ma pháp thế giới tới dị thế giới là gì?”

Tối hôm qua, Sở Mặc nói với Lộ chuyện tại nhân giới xuất hiện tông tích của ma pháp thế giới, hai người đồng thời ý thức được hành động của ma pháp thế giới không phải là tùy ý, mà giống như có kế hoạch. Vấn đề này trước đó Lộ cũng từng hỏi Luigid, mục đích ma pháp thế giới tới thú nhân thế giới là gì? Luigid vẫn luôn biểu thị ông không rõ, Hiện tại nếu Luigid đã lấy ma đậu vẫn luôn giấu trước kia ra, nói không chừng vấn đề này cũng nguyện ý đưa ra đáp án mới.

Quả nhiên nghe Lộ hỏi, Luigid cười khổ, “Lộ tôn kính, trước kia ta không lừa ngươi, ta thật sự không rõ chư thần tới dị giới làm gì. Nhưng ta có một học sinh, là thần tử của thần chiến tranh, nó nghe được một vài tin đồn, hình như chư thần đang tìm một thánh vật, mà bọn họ hoài nghi thánh vật này đang ở dị giới.”

“Thánh vật?”

Luigid gật đầu, đồng thời bất đắc dĩ biểu thị ông cũng chỉ biết nhiêu đó, cụ thể là thánh vật gì, có lẽ cũng chỉ có chư thần và các tòng thần của họ là biết, chỉ sợ ngay cả Thánh Quang tế ti cũng chưa chắc có cơ hội biết những điều này. Luigid có thể biết một vài jj, có thể thuận lợi trà trộn vào ma năng hạm viễn chinh tới dị giới, cũng là nhờ ông có một học sinh tốt, một hậu duệ trong người đang chảy huyết mạch của thần.

Luigid nói rất nhiều, những gì mọi người muốn biết cơ bản đã biết hết. Trước đó Tiêu Dật và mấy người Lộ còn thảo luận, điều kiện hợp tác của ma pháp thế giới đưa ra với khu trung ương là gì? Hiện tại xem ra, nhất định là ma pháp thế giới giúp khu trung ương thống nhất thú nhân thế giới, mà khu trung ương giúp ma pháp thế giới tìm kiếm cái gọi là thánh vật. Còn về thánh vật của ma pháp thế giới tại sao lại xuất hiện ở thú nhân thế giới, đó chính là chuyện mà ma pháp thế giới phải giải thích. Đương nhiên Tiêu Dật tin rằng, trong sự hợp tác của hai bên, ma đậu khẳng định đã có tác dụng hết sức quan trọng.

Mà thực tế quả thật là vậy. Lúc đầu ma pháp thế giới có thể giành được sự tin tưởng của khu trung ương là do bọn họ đã triển thị về ma đậu. Còn về một chuỗi phán đoán tiếp theo, bất kể là ma pháp thế giới giúp khu trung ương thống nhất thú nhân thế giới, hay là khu trung ương hứa dùng lực toàn quốc giúp ma pháp thế giới tìm kiếm thánh vật, cơ bản đều được tiến hành trên cơ sở ma đậu. Mà ban đầu khi Luigid trốn trên ma năng hạm, trên người không có hạt giống ma đậu. Là một ma pháp tế ti cao quý, ai lại nghĩ tới chuyện mang hạt giống thực vật trên người chứ? Nếu không phải học sinh của ông biết giao dịch của hai giới, lén lút giúp ông tìm mấy hạt giống, để tiện cho ông lấy được niềm tin của dị thế giới, tạ lễ ông có thể cung cấp cho Tiêu Dật tính ra cũng chỉ có mấy loại nước thuốc kỳ cục mà ông mang theo trên người.

Còn về Luigid tại sao không lấy hạt giống ma đậu ra khi gặp mặt Lộ lần đầu, đó là vì cần một thời gian nhất định để xây dựng niềm tin cho hai bên. Khi Lộ không ngừng quan sát Luigid, Luigid đồng dạng cũng không ngừng quan sát Lộ. Nếu không phải có Tiêu Dật đột nhiên xuất hiện, nếu không phải Tiêu Dật dựa vào ma lực học thức uyên bác chinh phục Luigid, chỉ sợ Luigid còn phải quan sát Lộ thêm một thời gian nữa.

Sau khi xác định Luigid không còn gì để nói nữa, trời cũng đã sắp trưa, mấy người liền đưa Luigid về phòng ông. Trước khi đi, Luigid luyến tiếc nhìn Tiêu Dật, dùng ánh mắt dò hỏi Tiêu Dật chiều nay có tới tìm ông nữa không?

Tiêu Dật đau đầu không thôi, y đã quyết định buổi chiều sẽ về nhân giới, liền viết lại mấy bài hình học không gian đã học hồi trung học tặng cho Luigid xem như quà đáp lễ ma đậu. Lại nói trên tay Luigid chỉ có bảy tám hạt giống ma đậu, dù sao trên ma năng hạm, hạt giống ma đậu được xem là vật giao dịch với thú nhân thế giới, được trông chừng nghiêm ngặt, không dễ lấy được. Trừ hạt đã trồng kia, Luigid đưa hết số còn lại cho Tiêu Dật. Đối với khu D mà nói, chỉ mấy hạt giống này không thay đổi được hiện trạng gì, không bằng để Tiêu Dật về tiên giới xem thử có thể trong thời gian ngắn nuôi trồng được không. Theo như cách nói của Luigid, ma đậu chỉ nhanh chóng trong thoáng chốc nảy mầm thôi, muốn thật sự chín thì cần một năm, lưu trình sinh trưởng cũng giống như mấy cây trồng khác.

=== =========

Giordano Bruno: là một nhà triết học, một linh mục, nhà vũ trụ học, và nhà huyền bí người Ý. Bruno được biết đến là người ủng hộ Thuyết nhật tâm của Nicolaus Copernicus và ông là một trong những nhân vật đầu tiên đưa ra ý tưởng về một Trái Đất vô tận và đồng nhất. Bruno cho rằng vũ trụ là bao la vô tận trong đó có các sinh vật, các hành tinh chưa được khám phá. Bruno bị tòa án La Mã kết tội là một dị giáo và bị hỏa thiêu tại Roma năm 1600. Ông được coi là tấm gương đầu tiên hy sinh cho khoa học. (Từ wiki)