Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Chương 360: Mẹ phong thần dật

“Ti” một tiếng, Phong Tiêu tắt ti vi. “Thần Dật, ba tin việc mới xảy ra con cũng đã biết, kỳ thực ba đã suy xét tiếp nhận cô gái kia nhưng bây giờ gây ra chuyện như vậy, cho dù cô gái kia là bị oan uổng, ba cũng sẽ không chấp nhận cô ta là con dâu Phong gia chúng ta!”


“Ba, con nhắc lại một lần nữa cho ba, con cưới Dao Dao, không cần nhận được sự cho phép của bất luận kẻ nào. Dù cho ba lấy đi quyền lực của con ở Phong thị, con cũng tuyệt không nhượng bộ!”
“Thần Dật!” Phong Tiêu không nghĩ tới con trai mình sẽ dùng giọng điệu cương quyết như vậy. 


Hắn tức giận đứng lên: “Cô ta chẳng qua chỉ là một tình nhân được kẻ khác bao nuôi qua ngày mà thôi, con có cần phải vì loại nữ nhân này mà hủy đi tiền đồ tốt đẹp của mình sao?”


“A.” Phong Thần Dật khinh thường cười một tiếng, chậm rãi đi tới trước mặt ba mình. Con ngươi hắn âm u chợt lóe, gầm nhẹ nói: “Đừng nói cô ấy là tình nhân, coi như cô ấy hôm nay là một gái điếm, con cũng nhất định phải cưới cô ấy làm vợ!” Dứt lời, hắn cũng không quay đầu lại rời đi Phong gia.


Đối với cuộc sống riêng của Phong Thần Dật, Phong ba cũng không can thiệp nhiều, chẳng qua là từ bé đã dạy hắn, lấy vợ phải được cha mẹ tán thành. Ai ngờ, đứa con trai này trưởng thành, cánh cũng cứng lên, dĩ nhiên vì một nữ nhân mà quát lên với ba mình! 
“Tức chết ta! Quả thực là tức chết ta!”


“Lão gia, anh đây là thế nào?” Lúc này, một vị phụ nữ trung niên bề ngoài xinh đẹp từ trên lầu đi xuống, bà ta khẩn trương giúp chồng mình vuốt ngực, gương mặt lo lắng.


“Còn không phải là tiểu tử Thần Dật kia, vậy mà sống chết đều phải cưới đứa con gái thân phận thấp hèn đến vậy làm vợ.” 


“Ai nha, lão gia, vậy anh cũng không đến nổi tức giận như vậy đi? Thần Dật từ trước đến giờ đều là làm theo ý của mình, anh tập thành thói quen thì tốt rồi, cần gì vì chuyện của hắn sinh khí lớn như vậy?”


“Như vậy sao được? Em biết, từ bé anh chính là coi trọng Thần Dật nhất, hắn thông minh, tài giỏi, anh còn muốn tương lai đem Phong gia hết thảy đều cho nó, ai biết nó vậy mà! Vậy mà!”


Lúc người phụ nữ nghe được Phong Tiêu nói đem Phong gia hết thảy đều cho Phong Thần Dật, bên trong hai tròng mắt bà trong nháy mắt xẹt qua một tia sáng lạnh lùng. “Ha ha, lão gia, nếu không thì như vậy đi, em đi cùng cô gái kia nói chuyện một chút, gọi cô ta buông tha cho Thần Dật, anh thấy thế nào? Nhưng nếu như cô bé kia nói không chịu buông tha, em liền không có biện pháp.” 


“Ừ, cũng tốt! Cô bé kia cần bao nhiêu tiền, chỉ cần cô ta đừng công phu sư tử ngoạm, em đều thỏa mãn cô ta là được, miễn là cô ta rời khỏi Thần Dật.”
“Tốt, em đã biết, lão gia.” Người phụ nữ Trung niên khẽ mỉm cười nhưng đáy mắt thoáng qua tia sáng sắc nhọn...


Liên tục ba ngày, quan hệ giữa Lạc Dao Dao cùng Ngự Ngạo Thiên không thể nghi ngờ trở thành đề tài thảo luận nơi trà dư tửu lậu của mọi người. 


Cho đến ngày thứ tư, sự tình đầu tiên là liên quan tới Ly thị bị Phong thị thu mua được bộc lộ, tiếp đó là tin tức choáng váng về phó tổng giám đốc Long Diệp tập đoàn Bác Sâm, trực tiếp dời đi ánh mắt quần chúng.


Trước mắt quần chúng cho dù tốt, ở dưới áp lực thật lớn vẫn dựa vào một số tin tức choáng váng giết thời gian mà chỉ cần có sự việc mới xuất hiện chỉ biết lập tức đem chuyện cũ quên lãng.


“Dao Dao, về tin tức rung động của Long phó tổng, cậu nói sẽ là Ngự Ngạo Thiên làm sao?” Đi dạo ở bên trong sân trường, Cung Tiểu Mạn khoác cánh tay Dao Dao, tò mò hỏi. 
“Lấy tính cách hắn sẽ làm ra chuyện này.”
“Vậy chứng minh, hắn đối với cậu...”


“Nhưng cùng tớ không có quan hệ!” Dao Dao trực tiếp bác bỏ suy đoán của Cung Tiểu Mạn. “Về sự tình bao nuôi lần này, đối với hình tượng chính trị của hắn khẳng định là có tổn hại, cho nên, hắn nhất định sẽ dùng bất cứ thủ đoạn nào để làm dân chúng quên đi sự kiện kia.” 


Nhìn thần sắc lạnh lùng treo ở trên mặt Dao Dao kia, Cung Tiểu Mạn luôn cảm thấy có chút không quen.
Đây không phải là Dao Dao, Dao Dao trong lòng cô là một người rất biết tình cảm, đặc biệt là cô gái dễ cảm động.


Trước không nói Ngự Ngạo Thiên chế tạo ra tin tức như vậy rốt cuộc là có phải hay không thực sự vì giúp chính cô ấy, nếu là đặt ở trước kia, Dao Dao chắc chắn sẽ không nghĩ như vậy. 
“Dao Dao, cậu cùng Ngự Ngạo Thiên trong lúc đó rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Cậu thật giống như... rất hận hắn?”


Tuy rằng, Cung Tiểu Mạn cực lực phản đối Dao Dao đi lại cùng Ngự Ngạo Thiên nhưng cuối cùng, cô chứng kiến Ngự Ngạo Thiên đối với Dao Dao thật là tốt, coi như chia tay mỗi người đi một ngả, theo lý thuyết, cũng không nên nảy sinh hận ý chứ.


“Tiểu Mạn, kỳ thực có chuyện tớ vẫn không có nói cho cậu, Ngự Ngạo Thiên hắn...” 
“Ti, ti.” Ngay thời điểm khi Dao Dao vừa muốn đem chuyện Ngự Ngạo Thiên giết chết mẹ mình nói cho Cung Tiểu Mạn, một lượng lớn xe con hào hoa chậm rãi dừng lại ở trước mặt cô.


“Xin hỏi, cô là Lạc tiểu thư sao?” Tài xế Ngồi trước lễ phép hướng cô gật đầu một cái.
Cô nhìn chiếc xe kia, lại nhìn một chút tài xế: “Đúng. Xin hỏi?” 
“Phu nhân chúng tôi muốn mời người vào trong xe nói chuyện một chút.”
Phu nhân bọn họ? Sẽ là ai?


Ánh mắt nghi hoặc lần thứ hai liếc chiếc xe giá trị xa xỉ này, cô tựa hồ đã đoán được vị “phu nhân” này là ai. “Tiểu Mạn, cậu về ký túc xá trước đi.” 
“Ừ.”
Đợi Cung Tiểu Mạn đi, Dao Dao đi lên cái xe hào nhoáng kia.


Chỉ thấy, chỗ ngồi phía sau có một người phụ nữ đầu đội mũ lễ, bà ta trang điểm đậm để cho người ta đoán không ra tuổi của bà nhưng khí chất quý phụ lại hoàn toàn bày ra, để cho người liếc mắt một cái cũng cảm giác được nữ nhân này nhất định có giá trị con người không rẻ. 


“Lạc tiểu thư, chào cháu. Bác là mẹ của Thần Dật.”
Hoá ra... Bà ấy là mẹ Phong Thần Dật?
Ha ha, xem ra cô đoán không sai, người phụ nữ này thật sự là phu nhân Phong gia! “Bác gái, người khỏe không?” 


“Lạc tiểu thư, cháu không cần câu nệ cùng bác như vậy. Bác tin tưởng, cháu hẳn là đoán được mục đích bác hôm nay đến đây?”
“Dạ, ha ha, hoặc nhiều hoặc ít cũng có thể đoán được một ít.”


Phong phu nhân khẽ mỉm cười, từ từ mở túi xách bên cạnh ra, từ bên trong lấy ra một tờ chi phiếu: “Kỳ thực đối với hôn sự của cháu cùng Thần Dật, bác là ủng hộ nhưng cháu biết lão gia nhà bác ông ấy...” 


“Bác gái, cháu biết.” Dao Dao nhàn nhạt cười một tiếng, đẩy chi phiếu cầm trong tay Phong phu nhân trở về: “Tiền, cháu không muốn. Về phần hôn sự của cháu cùng Thần Dật, cháu sẽ nói chuyện với anh ấy một chút.” Mặc dù, có lẽ là vô dụng.


“Ha ha, Lạc tiểu thư, cháu không cần thiết nói cùng Thần Dật, nếu như cháu thực sự muốn cùng nó ở chung một chỗ, vậy thì giữ vững nguyên tắc của mình, bác ngày hôm nay đến cũng chỉ là phụng mệnh hành sự mà thôi. Bác không hy vọng, cháu nói đến cùng Thần Dật, chuyện bác đến gặp, hiểu không?” Phong phu nhân mỉm cười thu hồi chi phiếu.


Phút chốc đó, Dao Dao có chút mờ mịt ngỡ ngàng. 
Nếu Phong phu nhân tới là muốn chia rẽ cô cùng Phong Thần Dật, vì cái gì nhanh như vậy liền đánh trống lui binh? Còn bày tỏ ra sự ủng hộ? Lẽ nào, đúng theo như lời bà ấy nói, bà ấy chẳng qua chỉ là phụng mệnh hành sự sao?


“Tiểu nha đầu, cháu đã lựa chọn cùng Thần Dật ở chung một chỗ, cháu yên tâm, chỉ cần các cháu không thay đổi. Lão gia nhà bác nhất định sẽ tác thành cho cháu mà bác cũng sẽ giúp các cháu, tin tưởng bác.” Phong phu nhân hòa ái dễ gần nắm lấy tay của Dao Dao.