Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Chương 32: Bị bạn trai cũ gây tổn thương

"Được rồi, Phong tổng, khi trở về tôi sẽ đổi lại."
"Ha ha, Lisa tối hôm nay có thời gian không? Chúng ta cùng ăn một bữa cơm đi."


"A? Có! Có thời gian chứ." Lisa chờ thời khắc này thật sự quá lâu rồi, cô đã sớm ước ao ngoại trừ trong công việc, cô và Thần Dật lén lút có thể hẹn hò, gặp gỡ nhau để bồi đắp tình cảm.
Ai biết được...


"Ấu trĩ!" Đứng quay lưng về phía bọn họ, Dao Dao thực sự không kìm được nữa, cô từng chứng kiến từng cô gái một bị Phong Thần Dật đùa bỡn rồi bỏ rơi, xem ra sau hai năm, hắn còn thành thục hơn rất nhiều, có khi đến chết cũng không đổi. Đây là “giang sơn dễ đổi bản tính khó dời” sao?


"Híc, cô... nói ai thế?" Đầu óc Lisa mơ hồ, theo bản năng nhìn về phía Phong Thần Dật đứng bên cạnh đang mỉm cười.
Dao Dao chau mày, quay đầu lại: "Đương nhiên đang nói tên khốn bên cạnh cô rồi!”
"Này, cô tại sao có thể nói Phong tổng chúng tôi như thế?"


"Cô gái thuộc ban phục vụ kia, cô có biết cô đang nói ai không? Cô không muốn làm việc tiếp sao?" Một câu nói này của Dao Dao không nghi ngờ gì đã khơi dậy sự trách cứ của tất cả mọi người.


Nếu như là lúc bình thường, cô sẽ không lắm miệng như vậy, nhưng vừa gặp Phong Thần Dật, cô không thể khống chế được tâm trạng mình.


Có bị sa thải cũng được, bị quản lý Trương mắng cũng kệ đi. Đôi mắt trợn trừng lạnh lẽo của Phong Thần Dật vẫn duy trì nụ cười bình tĩnh, cô nắm chặt tay thành nắm đấm, gân xanh đã nổi hết lên.
Lúc này, Phong Thần Dật rốt cuộc cũng có phản ứng: "Tiểu thư, chúng ta quen biết nhau sao?"


Khuôn mặt cứng đờ, đại não nhất thời trống rỗng. Phong... Phong Thần Dật tên khốn kiếp này đến cùng đang nói gì vậy? Giả vờ không quen sao? Ngay vừa nãy, khoảnh khắc cô và Phong Thần Dật bốn mắt đụng vào nhau còn tưởng rằng hắn vốn không có thời gian chào hỏi mình, về mặt tình cảm thì hắn cũng không muốn để ý đến mình. Có bạn gái cũ như mình thì đó là điều làm hắn mất mặt sao?


Nỗi đau trong lòng thảng hoặc sâu thêm mấy phần, kết cục như vậy một lần nữa về lại như hai năm trước, cô không biết lúc hai người chia tay, liệu Phong Thần Dật có thương tâm hay không, còn cô thì lại đau thấu tim gan.


Hai năm sau, cô cũng không biết khi bọn họ gặp mặt, liệu Phong Thần Dật có kích động hay không, riêng cô thì... rất kích động! Ai biết được đổi lại vẫn chỉ mình mình đơn phương.


"Cô gái thuộc ban phục vụ kia, xin lỗi Phong tổng ngay, bằng không tôi lập tức thông báo lên cấp trên của cô, sa thải cô!" Quản lý phòng marketing tiến lên một bước, lớn tiếng ra lệnh cho Dao Dao.


Nhưng cô vẫn không hề có ý thỏa hiệp. Phong Thần Dật chỉ là một tên khốn nạn thích đùa bỡn phụ nữ một mà thôi, cô không muốn xin lỗi một người như thế!
"Xin lỗi! Có hiểu không?"


"Thôi bỏ đi, không cần xin lỗi đâu. Có điều... tố chất nhân viên ở Berson cần tăng cao hơn đi." Dứt lời, thang máy cũng đã tới tầng 52, Phong Thần Dật ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn cô một cái, hắn dẫn thuộc hạ ra khỏi thang máy.


"Phong tổng, nhân viên thang máy vừa rồi chỉ là thành phần cá biệt, trở về tôi sẽ nói với quản lý bọn họ đuổi việc cô gái kia." Ra khỏi thang máy, viên quản lý ban marketing không ngừng xin lỗi.
Phong Thần Dật đột nhiên dừng lại: "Hình như anh nhầm rồi tựa."
"A? Nhầm gì cơ?"


Hắn nở nụ cười lạnh lẽo, híp đôi mắt sâu thẳm, âm trầm nói: "Tôi nói nhân viên không tố chất là chỉ anh đó! Ngay trước mặt khách hàng mà quát tháo thuộc hạ. Nếu có thể, lát nữa tôi sẽ đề nghị tổng giám đốc Long của các anh đổi một quản lý ban marketing khác."


"A? Phong tổng! Phong tổng. Xin lỗi, xin lỗi, lần sau tôi nhất định sẽ chú ý, anh đừng nói với tổng giám đốc Long."
Mặc kệ tên quản lý ban marketing giải thích ra sao, tai Phong Thần Dật không hề lọt một chữ, đi thẳng đến phòng tổng giám đốc.
Nhưng mà...


Thư ký Lisa nãy giờ đi bên cạnh hắn cũng cho rằng lời nói vửa nãy của Phong Thần Dật là để chỉ nhân viên thang máy không lễ phép kia, sao một hồi từ chỉ trích nhân viên thang máy lại biến thành chỉ trích quản lý ban marketing vậy? Kỳ lạ thật!


"Phong tổng, lần này cũng là lần đầu tiên Berson và Phong thị chính thức hợp tác, tôi hi vọng sẽ đạt được kết cục hoàn mỹ." Sau khi trải qua một cuộc đàm phán ngắn, hai tập đoàn đầu bảng Trung Quốc đã kí kết hợp tác thành công một hạng mục. Long Diệp đích thân tiễn Phong Thần Dật ra khỏi văn phòng.


"Ha ha, cái này cũng là điều mà tôi hy vọng. Mặc kệ như thế nào, quen biết được Long tổng tôi thật sự rất vui. Nếu như có cơ hội, chúng tôi cùng ăn một bữa cơm, gọi cả Ngự tổng và Hàn phó tổng các anh nữa, họ đều là người tôi ngưỡng mộ từ lâu."


"Nhất định rồi, nhất định rồi. Ngự tổng chúng tôi cũng thường nhắc đến anh, hy vọng có thể cùng anh kết giao bằng hữu."
"Ha ha. Tốt lắm, trước hết như vậy đi đã, tôi đi trước."
"Được rồi. Lần sau gặp."


Hai người mỉm cười nói tạm biệt, thời khắc Phong Thần Dật xoay người, gương mặt đẹp trai của hắn trong nháy mắt trầm xuống.


Qua hai năm tôi luyện, hắn đã dần dần thích ứng “hư tình giả ý” chốn quan trường, gặp mặt xưng anh gọi em, nhưng sau lưng thì tranh đấu một mất một còn. Đối với cái thế giới “cá lớn nuốt cá bé” này, thì đây thủ đoạn giao tiếp tất yếu.


"Phong tổng, nghe đồn tổng giám đốc Long Diệp của Berson là một tên tiếu diện hổ (*), anh thật sự muốn kết bạn với bọn họ sao?" Lisa vừa đi vừa hỏi.
Con mắt lạnh lẽo của Phong Thần Dật lóe lên: "Lisa cô theo tôi lâu như vậy còn không rõ những lời kia chỉ là khách sáo thôi sao? Có điều... có một câu đúng là thật."


"Là câu gì vậy?"
"Chính xác là tôi... rất muốn gặp gỡ Ngự Ngạo Thiên!"


Hai năm trước, chỉ dựa vào thủ đoạn hợp pháp của giới tư bản - “0” thu mua Berson; lại chỉ cần hai năm từ một công ty tầm trung nhanh chóng phát triển trở thành công ty đẳng cấp, Ngự Ngạo Thiên rõ ràng chỉ là một tên xuất thân từ giới xã hội đen, rốt cuộc hắn dùng bản lĩnh gì để phất lên như nhiều gặp gió trong giới kinh doanh?


Không thể không nói, Phong Thần Dật vừa cảm thấy khâm phục nhưng cũng vừa có cảm giác hưng phấn khi đối đầu với một đối thủ mạnh Ngự Ngạo Thiên!
"Đúng rồi, Phong tổng, trong nước... có thể mua được nước hoa hương hoa cúc đây?" Lisa lúc nói những lời này, gò má không khỏi áng lên chút rạng hồng.


"A, không mua được đâu." Bởi vì hương nước hoa kia là thứ có một không hai thế giới!
"Thật ra tôi suy nghĩ kỹ lại một chút lại thấy hương nước hoa đó không thích hợp cô!"
"Hả? Vậy Phong tổng, anh cảm thấy tôi thích hợp với hương nước hoa gì?"


Một tay xuyên vào túi, Phong Thần Dật lạnh lùng quét mắt về phía Lisa đang đứng cạnh mình: "Cái này không thuộc phạm vi suy nghĩ của tôi, đúng không? Đúng rồi, hôm nay cũng hủy luôn cuộc hẹn ăn tối đi."
"A?" Lisa đã chờ cơ hội này từ rất lâu rồi, không ngờ lại đột nhiên rơi vào khoảng không.


"Hiểu rồi, thưa Phong tổng."
"Mấy người các cô dùng thang máy khác, ra cửa lớn chờ tôi."
"Vâng, Phong tổng." Cho dù những thuộc hạ này không hiểu dụng ý của Phong Thần Dật, nhưng không một ai dám hỏi dò, chỉ biết ngoan ngoãn xuống lầu bằng thang máy thường dành cho nhân viên Berson...


Đứng chờ trước cửa thang máy Lạc Dao Dao thường điều khiển, vẻ mặt lạnh lẽo Phong Thần Dật xuất hiện một tia bồn chồn thấy rõ, thỉnh thoảng hắn nhìn con số thang máy đang nhảy dần lên: "Công ty Berson lớn như vậy mà sao thang máy chậm quá thể!"
***
(*) Tiếu diện hổ (mặt hổ cười): chì người nham hiểm.