Bộ phận phục vụ? Không phải là bộ phận của cô sao?
Tại sao nữ nhân viên ở các bộ phận lại muốn ‘phục vụ’ bộ phận marketing? Dao Dao thực sự bị đoạn đối thoại của 2 người kia làm đầu óc mơ hồ.
"Bộ phận phục vụ sao, các nữ nhân viên hầu hết đã 30 tuổi, anh biết rõ tôi chỉ muốn nữ nhân 20 tuổi trở xuống!" - Long Diệp giả vờ tức giận.
Ngự Ngạo Thiên lập tức xin lỗi: "Xin lỗi, xin lỗi quản lý Long, vậy tôi giúp ngài tìm xem có nữ nhân nào 20 tuổi trở xuống."
Nữ nhân 20 tuổi trở xuống? Hầu hạ? Bọn họ nói sẽ không phải là...
Trong lòng hoang mang, mặt Dao Dao nhất thời trắng bệch.
"Tìm được rồi, quản lý Long, bộ phận phục vụ, 20 tuổi trở xuống, đang làm việc ở thang máy, tên là... Lạc Dao Dao."
Không thể nào? Không xui xẻo đến vậy chứ, mới ngày thứ hai đã đụng phải chuyện này? Theo bản năng quay đầu lại...
Hai người đàn ông trong thang máy như sói đói săn mồi, cười khẩy nhìn cô.
Hey, quá đáng sợ... "Quản lý, quản lý Long, tôi chỉ là nhân viên mới tới thôi."
Hai người đàn ông đưa mắt nhìn nhau, Long Diệp tiến lên một bước: "Nha, cô chính là Lạc Dao Dao a. Không sai, đúng loại nữ nhân tôi yêu thích."
Đáng chết, cô tự chui đầu vào lưới sao? "Quản lý Long, anh nên chọn người khác đi. Tôi không hiểu ‘phục vụ’ là gì cả." Cô nghiêng đầu, hung hăng trợn mắt nhìn qua Ngự Ngạo Thiên.
Hắn nhún vai tỏ vẻ vô tội.
"Thay người sao?" Long Diệp cố làm ra vẻ khó xử suy tư một chút: "Ưm... Xác thực, nhìn kỹ lại thì nên đổi người khác. Ngực của cô phẳng quá, tôi không thích."
Hô... Quá tốt rồi...
Tuy bị nói ngực mình nhỏ, trong lòng ít nhiều có chút khó chịu, nhưng so với bị cường bạo, cô suýt nữa té xiu.
Một giây sau...
"Anh!" Long Diệp xoay người, chỉ Ngự Ngạo Thiên cách đó không xa: "Nữ nhân viên Dao Dao này thưởng cho anh, nếu anh không nhận chứng minh anh không có năng lực làm việc, lập tức cút khỏi Berson cho tôi, hiểu chưa?" Nói xong, hắn dùng lực đẩy Dao Dao một cái, cả người cô lảo đảo té vào lòng Ngự Ngạo Thiên.
"Quản lý Long, ngài làm khó tôi quá. Có điều, vì công việc, tôi sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ." Nói xong, khóe miệng Ngự Ngạo Thiên không khỏi nổi lên vệt cười tà tứ, bàn tay lớn vững vàng cuốn chặt thân thể đang phát run của cô.
Trời ạ, cô nói thay người không phải muốn đổi mình sang người đàn ông này a.
Berson rốt cuộc là công ty gì, lúc nãy mới thoát khỏi hang hổ sao giờ lại rơi vào hang sói!
Thang máy tới tầng 41, Long Diệp cùng Ngự Ngạo Thiên trao đổi ánh mắt liền bước ra thang máy...
"Thả tôi ra! Thả tôi ra! Hôm qua không phải đã đáp ứng tôi rồi sao, không tính quấy rầy tôi nữa chứ?" Bị Ngự Ngạo Thiên mạnh mẽ kéo ra khỏi thang máy, Dao Dao không ngừng giẫy giụa.
Hắn bất đắc dĩ cười cợt: "Bảo bối, vừa rồi cô cũng nhìn thấy, ta cũng là bất đắc dĩ." Hắn ôm cô hướng về văn phòng bộ phận marketing.
Lúc này, Long Diệp đã thay hắn "dọn dẹp" xong chiến trường, đang đứng trước cửa phòng làm việc chờ bọn họ đến: "Tôi kỳ vọng vào ‘biểu hiện’ của anh."
"Vâng, quản lý Long, tuyệt đối không khiến ngài... thất vọng!" Dứt lời, hai người đàn ông không hẹn mà cùng nhếch môi cười.
Dao Dao mặt cứng đờ nhìn Long Diệp: "Quản lý Long..." Ôm chút hy vọng cuối cùng, chờ hắn thay đổi chủ ý.
Đáng tiếc, hai người đàn ông này một xướng một họa lâu như vậy, làm sao có khả năng dễ dàng thay đổi kế hoạch đây?